Ngày hôm sau Tiêu Hiểu đi đến phòng thí nghiệm, trả sách lại cho giáo sư Vương.

“Giáo sư, thầy có thể giúp em tìm những quyển sách liên quan đến phương diện này nhiều hơn một chút được không?” Nếu như chỉ đọc vài quyển như vậy, cô sẽ trực tiếp tạo ra máy tính vượt qua trình độ của thế giới này, ít nhiều gì cũng sẽ có chút quá khác người.

Cho nên cô mong rằng có thể đọc thêm vài quyển sách, đến lúc đó tạo ra rồi cũng có thể nói rằng đã dựa vào kiến thức của người đi trước, không phải do cô dùng đầu óc nghĩ ra được.

Giáo sư Vương cất mấy quyển sách đi, ông ấy vốn tưởng rằng Tiêu Hiểu chỉ là nhất thời hứng thú, không ngờ rằng đã qua mấy ngày rồi, ngày nào sau khi trở về cô cũng đọc hết những tài liệu mà ông ấy tìm ra, ngày hôm sau còn đuổi theo ông ấy đòi sách đọc. Cho dù cô học như thế nào, chỉ riêng sự hiếu học này có giảng viên nào mà không thích chứ?

Nhưng đáng tiếc, ông ấy lắc đầu: “Dù sao thầy cũng không phải người đặc biệt nghiên cứu máy tính, không hiểu nhiều về phương diện này.” Ông ấy suy nghĩ một chút, không phải Thanh Đại đã mở chuyên ngành máy tính rồi sao? Còn có mấy vị nhân tài chuyên nghiệp ban đầu tham dự kiến tạo máy tính cũng đang làm giáo viên ngay tại khoa máy tính của Thanh Đại.

Gần quan được ban lộc, nhìn ánh mắt khao khát kiến thức của Tiêu Hiểu, hiện giờ giáo sư Vương cũng không nói ra được lời cự tuyệt.

Giáo sư Từ là giáo viên của Thanh Đại, ông ấy ở Thanh Đại có đức cao vọng trọng, cho dù Tiêu Hiểu không phải sinh viên của Thanh Đại, nhưng chỉ cần ông ấy lên tiếng để Tiêu Hiểu đi xem những tài liệu liên quan đến máy tính mà Thanh Đại cất giữ chắc cũng không có vấn đề gì. Nếu có thể có một giảng viên chuyên môn dẫn dắt Tiêu Hiểu thì càng tốt.

TBC

Ban đầu ông ấy sợ Tiêu Hiểu phân tâm, đi sai đường, cho nên mặc dù những ngày qua mặc dù ban ngày cô đi theo tham gia thí nghiệm nhưng những tài liệu Vật lý mà giáo sư Vương đưa cho Tiêu Hiểu cũng không giảm mà lại còn tăng. Nhưng cho dù trong một ngày ông ấy đưa cho Tiêu Hiểu bao nhiêu tài liệu, Tiêu Hiểu luôn có thể đọc xong, còn có thể tinh luyện ra tinh hoa đồng thời còn hiểu sâu hơn một bước so với nội dung ban đầu.

Trừ tài liệu Vật lý, sách về máy tính cô cũng có thể đọc xong hết.

Điều mà giáo sư Vương không biết là, trừ tài liệu Vật lý và sách máy tính, Tiêu Hiểu còn nhân tiện đọc qua sách Trung y mà Đồng Vi cho cô. Cô càng đọc càng cảm thấy Trung y rất thú vị, tìm hiểu ngược lên lại phát hiện Trung y có quan hệ rất mật thiết với triết học Đạo giáo.

Cho dù là Vật lý hay là máy tính, hay là Trung y, những nội dung hiện có trong mắt Tiêu Hiểu đều quá nông cạn. Nếu như lấy trình độ khoa học của Tinh Tế ra so sánh thì khoa học của Tinh Tế giống như một tòa cung điện xa hoa lộng lẫy, còn phát triển khoa học của Lam Tinh vùng đất hoang vu thu hẹp diện tích.

Nhưng mấy ngày nay đọc nhiều sách như vậy, Tiêu Hiểu cũng có thể tìm được một vài niềm vui từ trong đó. Những kiến thức này cho dù có nông cạn hơn đi chăng nữa thì cũng có thể cho cô một vài cảm ngộ mới.

Quả nhiên, học hành không hề có giới hạn.

Giáo sư Vương không biết chuyện Tiêu Hiểu đọc sách Trung y, nhưng chỉ dựa vào việc mỗi ngày cô đều có thể đọc xong nhiều tài liệu Vật lý và sách máy tính như vây khiến cho đánh giá của giáo sư Vương đối với năng lực tự học của cô lại tăng lên thêm một tầm cao mới.

Ông ấy dường như không thấy được điểm cuối của năng lực tự học của Tiêu Hiểu.

Học sinh như vậy khiến giáo sư Vương cảm thấy trình độ của mình đã không thể dẫn dắt cô được nữa, có lẽ trên đời này chính là có thiên tài khủng bố như vậy, không chỉ có thể tinh thông một môn.

Cho nên giáo sư Vương cũng không ngăn cản Tiêu Hiểu học máy tính nữa, thậm chí còn suy nghĩ làm sao để cố gắng hết khả năng để giúp cô.

Mỗi ngày cứ đến sáu giờ là Tiêu Hiểu sẽ được Vương Vệ đón đi. Buổi sáng không đến tám giờ, Vương Vệ cũng sẽ không đưa cô đến. Cô đi làm đúng giờ, nhưng những người khác trong nhà thí nghiệm thì lại không như vậy.

Tối hôm qua giáo sư Từ bận rộn đến nửa đêm, lại dẫn dắt những người trong phòng thí nghiệm đánh bại phần cuối của những vấn đề ban ngày để lại rồi mới đi ngủ.

Vậy nên buổi sáng đi làm có hơi muộn.

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện