“Sao phụ nữ cứ thích tưởng tượng tôi là kẻ thù mỗi ngày vậy chứ?! Tôi không thể có một cuối tuần yên ổn sao?!”
Là tổng giám đốc của tập đoàn Vân Thị, Vân Thanh bận rộn quanh năm. Cô chỉ muốn tận dụng ngày nghỉ để nghỉ ngơi nhưng Chu Mặc lại cứ tìm chuyện với cô.
“Cũng tại Hoắc Xuyên quá thu hút thôi.” Ái Tư nói đúng tim đen.
Cũng đúng, Chu Mặc mê Hoắc Xuyên đến độ mất lý trí, mà hôm qua, ánh mắt của Hoắc Xuyên lại cứ dán chặt vào Vân Thanh. Hắn còn giúp đỡ cô, khiến tình hình càng rối ren.
Rõ ràng đã ly hôn, sao hắn vẫn cứ kéo cô vào rắc rối vậy chứ?
Vân Thanh chỉ muốn viết to lên mặt mình: “Tôi với Hoắc Xuyên không hề thân thiết!” cho mọi người thấy.
“Nếu cô ta đã muốn chơi, vậy thì đừng trách tôi không khách sáo.”
Vân Thanh không phải người dễ để yên mọi chuyện. Nếu Chu Mặc đã dám gây chuyện thì cô càng không thể để yên, phải đánh bại hoàn toàn khí thế của đối phương.
Gác máy với Ái Tư xong, Vân Thanh lập tức gọi cho Chu Triển.
Chu Triển vừa tỉnh dậy, tưởng sẽ có một cuối tuần bình yên, nhưng vừa thấy số Vân Thanh gọi tới, anh lập tức biết mình lầm rồi.
“Vân tổng, có chuyện gì vậy?”
“Chu Triển, có người làm phiền ngày nghỉ của chúng ta. Anh nghĩ chúng ta nên làm sao đây?”
Vân Thanh không nói thẳng, mà dùng cách hỏi ngược lại.
Chu Triển chưa xem tin tức, hơi ngẩn người, nhưng cũng nhanh chóng đáp: “Vân tổng, cô vẫn luôn là người quyết đoán. Nếu ai làm cô khó chịu, cứ xử lý như mọi khi thôi.”
“Được.” Vân Thanh mỉm cười: “Giúp tôi điều tra Chu Mặc. À, tôi muốn mua lại giải trí Tinh Nguyệt.”
Chu Triển khựng lại, Tinh Nguyệt là công ty lớn ngang hàng với Tân Dao. Hiện tại, Vân Thanh đã sở hữu Tân Dao, sao còn muốn thâu tóm luôn Tinh Nguyệt?
Xem ra, Chu Mặc đã thực sự chạm đến giới hạn của cô.
“Muốn mua lại Tinh Nguyệt thì có hơi phức tạp. Đa phần cổ phần thuộc nhà họ Chu, nhưng tam thiếu gia cũng nắm giữ một phần. Tôi sẽ lo liệu để các cổ đông kia nhả cổ phần.”
Chu Triển không hỏi thêm, lập tức nhận lệnh.
“Vậy giao cho anh.”
Sau khi chỉ đạo xong, Vân Thanh thay đồ, chuẩn bị đến Tân Dao gặp Lưu Đào, cô dự định giao quyền điều hành cho người này sau khi thâu tóm cả hai công ty.
Vừa đến cửa Tinh Nguyệt, Vân Thanh đã thấy Chu Mặc bước vào, khoác lên người toàn hàng hiệu, bước đi kiêu ngạo như một vị công chúa.
Vân Thanh vốn không định để ý, nhưng Chu Mặc lại chủ động bước đến.
“Ồ, Vân Thanh, cô đến đây cầu xin Lưu Đào giúp xử lý khủng hoảng truyền thông đấy à?”
Gương mặt giả tạo nhờ phẫu thuật thẩm mỹ của Chu Mặc cười đến méo mó. Vân Thanh chỉ thấy thương cho các khán giả phải xem phim có cô ta đóng.
“Liên quan gì đến cô? Tân Dao từ khi nào cần phải báo cáo mọi việc với cô hả?” Vân Thanh lạnh lùng liếc một cái.
Team Hạt Tiêu
Bị vặn lại, Chu Mặc lộ ngay bản chất: “Vân Thanh, cô nghĩ mình là ai? Cả giới giải trí này, chẳng ai dám đụng đến tôi! Tôi đến đây là để khiến cô mất mặt hơn nữa! Tôi là minh tinh mà, chỉ cần fan của tôi thôi cũng đủ để dìm c.h.ế.t cô rồi!”
Vân Thanh nhướng mày: “Vậy hóa ra tin đồn tôi bao nuôi nam minh tinh là do cô dựng lên thật à?”
Chu Mặc chẳng chút ngại ngần: “Đúng! Chính tôi! Tôi muốn dạy cho cô một bài học, để cô biết tôi - Chu Mặc - không dễ bị bắt nạt!”
Cãi nhau với Chu Mặc chẳng khác nào tranh luận với học sinh tiểu học không biết lý lẽ.
Vân Thanh chỉ thấy mất thời gian.
“Chẳng phải Mạnh Hồng luôn nghĩ cô tốt đẹp lắm sao? Tôi sẽ khiến cậu ta không còn đường sống trong giới này nữa!”
Chu Mặc tràn đầy sát khí, kéo cả Mạnh Hồng vào.
Cô ta ghét Vân Thanh đến mức mất hết lý trí luôn rồi.