Chương 240

Bên kia tại một chỗ lau sậy kín mít, Quân Khương Lâm vẫn chưa hết khiếp sợ, thừa dịp đêm tối cả người tr@n truồng bò nhanh lên bờ, vội vàng chạy đi, trong lòng thầm kêu vô cùng may mắn: nếu không nhờ lần bị thương vừa qua, Khai Thiên Tạo Hóa Công tiến thêm một bước nữa. Chỉ sợ lần này toi rồi rồi! Đúng là “nhân họa đắc phúc”…

“Bịch” một tiếng đánh ngã một tên vẻ mặt đang vô cùng thoả mãn, xiêu xiêu vẹo vẹo vừa mới đi ra từ thanh lâu, Quân Khương Lâm nhanh chóng cởi lấy y phục của hắn, vội vội vàng vàng khoác tạm lên người, thoáng một cái đã không thấy tăm hơi hắn đâu nữa. Trên mặt đất chỉ còn lại một cơ thể tr@n truồng mập mạp hình chữ đại. Tiểu huynh đệ của hắn bé tẹo, mềm oặt vắt sang một bên trông vô cũng thảm hại (^_^!).

Lúc này, tám gã hộ vệ của Quân gia đang phát điên lên đi tìm thiếu gia nhà mình, bọn họ rất hiểu việc để lạc mất người kiểu này nghiêm trọng thế nào nếu như để cho Quân lão gia tử biết. Tám người bảo hộ thiếu gia không tốt thì với tội danh này, có chạy đằng trời cũng không thoát được; nếu mà vạn nhất thiếu gia bị làm sao… Cả bọn không dám nghĩ tiếp nữa… Tìm kiếm cả đêm, tám người mới mệt mỏi trở về, vừa đến cổng, liền thấy một bóng người rất giống thiếu gia nhà mình đang lén lút, vội vàng đi về.

Vì sao lại nói là rất giống thiếu gia nhà mình? Bởi vì người nọ mặc một bộ quần áo vô cùng không phù hợp với dáng người, có vẻ rất chật vật, đầu tóc rối tinh rối mù. Quân đại thiếu gia mặc dù mười phần là một tên bại hoại gia tử quần áo lụa là, nhưng vóc dáng không tồi, cho nên ngày thường hắn vô cùng chú ý cách ăn mặc của bản thân, nhất quyết không có lôi thôi, lếch thếch như nguời kia! Chẳng lẽ chỉ là trùng hợp?

Tuy nhiên, dù nghĩ vậy nhưng tám gã hộ vệ kia vẫn quan sát rất cẩn thận, ngay sau đó kinh hỉ hô lớn. Quá tốt rồi! Cái người vừa nhìn giống như một người qua đường lôi thôi, lếch thếch kia ko phải Quân đại thiếu gia nhà mình thì còn có thể là ai đây?

“Cả tám người các ngươi sao thế? Chẳng lẽ buổi chiều bị đám hộ vệ chó chết của nha đầu Linh Mộng dọa cho hết hồn rồi hả! Khốn kiếp. Không nghe ta nói hả?” Quân Khương Lâm cũng chẳng them để ý bọn chúng nữa, vội vã chạy vào nhà. Vừa chạy vừa ko ngừng lắc đầu thầm nghĩ: ” Thôi kệ, làm việc của mình trước. Toàn một lũ vô dụng, đúng là sắt không rèn rũa cẩn thận thì cũng chẳng ra cái giống gì. Không phải chỉ là một Thiên huyền sơ giai cao thủ thôi sao? Thế mà cũng có thể làm cho cả đám hộ vệ của mình sợ vãi tè? Thật là tức chết, nhìn thấy bộ dáng của bọn nó, ta thà đi trước cho được việc!”

“Chết? “Tám người nhất thời nhớ đến lúc tên Dạ Cô Hàn kia giận dữ gầm lên một tiếng, ngay sau đó làm cho cả bọn đờ hết người ra, chẳng lẽ vừa nãy bọn mình cũng như vậy, ngay cả thiếu gia cũng nói thế, sau đó thiếu gia cũng tức giận mà đi trước rồi! Trợn mắt há mồm nhìn Quân Khương Lâm, cả tám người đầu óc hoàn toàn rối loạn.

Bọn họ vẫn đang đứng bất động, thầm hỏi, nếu thiếu gia muốn đi một mình, vì sao lại cùng với chúng ta trở về? Chúng ta đã đi tìm lại tất cả nhưng nơi có thể rất lâu, mà không có tìm thấy thiếu gia đâu cả? Còn nữa, bộ y phục thiếu gia đang mặc trên người kia, đó là những thứ chỉ có người nhà các phú gia bình thường hay mặc mà thôi, còn y phục của thiếu gia đâu? Hơn nữa, tại sao tóc của thiếu gia lại ướt nhèm như vậy?

“Còn đứng đó, không lê cái xác cho ta”

Quân Khương Lâm một chân đã bước qua cổng, cũng không thèm quay đầu lại, lên tiếng quát tháo. Bọn hộ vệ lúc này như mới ở trong mơ tỉnh lại, chậm chạp bước đi, theo sau thiếu gia đang rất thần bí kia vào nhà. Tám người đều đang vô cùng buồn bực, Đại thiếu gia hôm nay sao lại chạy nhanh thế nhỉ, chẳng lẽ bị ma ám?

Đang không vui vẻ gì, cả người lại trần như nhộng khoác mỗi một chiếc áo bên ngoài, chân đất tóc ướt, cảm giác rất lạnh và khó chịu, Quân Khương Lâm ba chân bốn cẳng vội vàng chạy đi thay quần áo, vạn nhất bị người khác biết kỳ thật trước đó mình tr@n truồng bơi chạy trốn, sau đó cứ như vậy mà nhong nhong trên phố, mãi sau mới kiếm được quần áo để mặc vào về nhà! Lúc đó, thanh danh một đời Quân đại sát thủ ta không phải tan theo nước hồ rồi sao…

Đại môn của Quân phủ nhanh chóng được mấy người đi sau đóng lại!

 

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện