44

Cùng ngày.

Lâm Mông quỳ ở bên ngoài Dưỡng Tâm Điện, tự xin mang binh đi chinh phạt Nam Chiếu.

Lúc Lâm Mông rời khỏi Dưỡng Tâm Điện, hắn đã bị Lâm phụ đứng canh ở cửa tát cho một cái lệch hết mặt.

Lâm phụ mắng: “Nghịch tử!”

Lâm Mông quỳ một chân xuống: “Phụ thân, trung hiếu khó vẹn đôi đường.”

“Nhi tử đã bị lợi ích gia tộc trói buộc quá lâu.”

“Lần này xin phụ thân hãy để nhi tử tự chọn lựa đi.”



Chung Túy Cung.

Ta vuốt ve con dao nhỏ bằng gỗ hoàn hảo trong tay, nhẹ nhàng đặt nó vào quan tài gỗ.

Tiểu Đào không hề mang con dao bằng gỗ này theo bên người.

Vừa rồi khi sửa sang những món đồ cũ của nàng, ta phát hiện ra con dao nhỏ bằng gỗ này vẫn luôn được nàng trân trọng đặt ở ngăn tủ bí mật đằng sau bàn trang điểm.

Trên chuôi dao có một dòng chữ nhỏ như hoa đào do nàng tự tay khắc - Mang theo những suy nghĩ mơ hồ của thiếu nữ.

Cái đêm ta ra quyết định nhận Tiểu Đào làm nghĩa muội, ta đã đốt đèn, tự tay mô phỏng một con dao giả.

Chẳng ngờ con dao dính nước, thấm máu giả ấy lại khiến Lâm Mộng đợi lệnh xuất chinh.



Ngày Lâm Mông mang binh xuất chinh.

Hắn mặc một thân quân phục, dáng người gầy đi nhiều.

Lâm Mông quỳ một chân xuống trước mặt ta: “Nương nương, nếu lần này mạt tướng dẹp yên được phản loạn, xin nương nương hãy gả Tiểu Đào cho mạt tướng.”

Ta không nói gì, chỉ vẫy tay với hắn.



Chiến loạn Nam Chiếu lần này, Thẩm gia xuất binh, Lâm gia xuất tướng.

Thẩm gia bị chặt mất một bên tay, bất ngờ không kịp trở mình, tổn thương nguyên khí nặng nề.

Thẩm Lê Lạc mưu hại hoàng tử, sợ tội tự sát khiến phụ thân nàng là Thẩm Thanh Xuyên bị giáng liền ba cấp.

Đến đây, Thẩm gia không thể chống lại Hoàng thượng được nữa.



Ta không ngủ không nghỉ suốt mấy ngày trời, rốt cuộc té xỉu trước linh vị Tiểu Đào.

Khi tỉnh lại, đập vào mắt ta là cảnh Hoàng thượng ngồi trên ghế nhắm mắt dưỡng thần ở mép giường ta.

Ta vừa giật giật, hắn đã mở mắt.

Hoàng thượng đỡ ta ngồi dậy.

Hắn nhìn ta, đột nhiên sấn tới hôn lên gò má ta một cái.

Ta thấy khó hiểu, chỉ thấy mắt hắn thấm đưỡm ý cười, nói: “A Phục, ngươi lại có thai.”

Ta bừng tỉnh nhìn bụng mình.

Hoàng thượng dịch gối cho ta, nghiêng đầu nói: “Trẫm có dự cảm lần này sẽ là một công chúa.”

Ta đưa ra suy nghĩ: “Vậy lần này thần thiếp sẽ đặt tên cho con bé.”

Hoàng thượng cười: “Được, tên gì?”

Ta nghĩ nghĩ, nói: “Gọi là Chước Hoa đi.”

Ngoại truyện cửu công chúa

Ta tên Tần Tĩnh Nghi, là cửu công chúa của Thịnh triều.

Từ nhỏ ta đã có hai vị mẫu thân.

Một người là mẫu thân trong tranh, một người là mẫu thanh đang ngắm tranh.

Người trên bức họa là mẫu hậu đã sinh ra ta, là Tiên Hoàng hậu của phụ hoàng.

Người ngắm tranh là mẫu phi nuôi lớn ta, Phức Hoàng Quý phi.

Ta còn mấy huynh đệ tỷ muội nữa - tứ hoàng huynh Nguyên Du, thập hoàng đệ Nguyên Chiêu, thập nhất hoàng muội Chước Hoa.

Chúng ta cùng nhau lớn lên ở Chung Túy Cung.

Tứ hoàng huynh liễu yếu đào đơ, cả ngày cầm quyển sách ho khù khụ.

Chậc chậc, thân hình nhỏ bé của huynh ấy sẽ gặp nạn khi đối mặt với một con chó bự.

Nguyên Chiêu là đồ ruột để ngoài da từ bé, lại còn rất háu ăn.

Hồi bé, đệ ấy là mập như một con cóc vàng, khéo ngậm một đồng xu vàng đệ ấy thực sự sẽ chiêu tài được.

Chước Hoa thì dễ nhìn hơn nhiều.

Muội ấy mới được vài tháng tuổi, muội ấy biết bò rồi, còn biết cắn người khi bò.

Tứ hoàng huynh là người chạy chậm nhất, có hôm ngày nào trên tay huynh ấy cũng có dấu răng.

Ta lại là người chạy nhanh nhất.



Phức mẫu phi không giống các nương nương ở các cung khác.

Người rất thích sửa đồ, ngồi bên cạnh người ta sẽ cảm thấy rất thoải mái.

Tuy ta không phải con ruột của mẫu phi, nhưng ta lại là đứa trẻ được mẫu phi sủng ái nhất.

Từ nhỏ ta đã là một đứa trẻ hoạt bát hiếu động.

Vậy nên Phức mẫu phi không chỉ cho ta đi học cùng các hoàng tử mà còn dẫn ta tới thao trường luyện võ.

Người sáng suốt đều nhìn ra được phụ hoàng rất kỳ vọng vào Nguyên Chiêu.

Nhưng Nguyên Chiêu không ôm chí lớn, một lòng đi theo Phức mẫu phi sờ mó văn vật.

Có trốn học cũng phải làm, cản cũng vô ích.

Phụ hoàng ép đệ ấy đi học võ.

Nguyên Chiêu ngoài mặt vâng vâng dạ dạ nhưng lại ngấm ngầm tung đại chiêu - Đệ ấy lấy mấy con dấu bằng ngọc của phụ hoàng đem đi xỏ thành tràng hạt.

Phải biết rằng, ngay cả Phức mẫu phi cũng không dám giấu mấy con dấu của phụ hoàng đi.

Thế nhưng, Nguyên Chiêu - người cứng đầu nhất Chung Túy Cung lại dám mài chúng thành hạt châu, xâu lại thành tràng hạt.

Nhìn thấy những chuỗi hạt châu trên bàn, phụ hoàng tức xanh cả mặt.

“Hỗn xược! Hỗn xược!” Phụ hoàng bất chấp hình tượng, xắn tay áo lên: “Nhóc con, trẫm sẽ treo ngươi lên cây thông đón khách, để ngươi tiếp đón quan khách bốn phương tám hướng!”

Đánh Nguyên Chiêu xong, lần nào phụ hoàng cũng tới tìm Phức mẫu phi.

Nếu đúng lúc đó Phức mẫu phi đang sửa chữa đồ cũ, vậy thì may quá.

Trong thời gian tu sửa văn vật, Phức mẫu phi sẽ rơi vào trạng thái siêu bình tĩnh, phụ hoàng sẽ tìm được sự bình tĩnh từ trên người Phức quý phi.

Giận ít hay nhiều phụ hoàng cũng sẽ dọn ghế ra ngồi cạnh mẫu phi, ngắm mẫu phi hết một buổi chiều.



Đến tuổi trưởng thành, ta lấy thân phận hoàng tử rời cung xây phủ.

Phức mẫu phi nói: “Không thể trọng dụng Nguyên Chiêu, Tĩnh Nghi văn thao võ lược, là nhân tài hiếm thấy.”

Nghe lời Phức mẫu phi, phụ hoàng đổi vàng bạc trang sức trong lễ trưởng thành của ta thành một nhánh quân.

Ta nhớ từ trước nới nay phụ hoàng vẫn luôn nắm vững quyền kiểm soát toàn quân.

Đây là lần đầu phụ hoàng phá lệ.



Ta thành hôn với một lang quân tuấn tú dịu dàng.

Nhưng sau khi thành thân, ta lại bận lòng việc mang thai sẽ ảnh hưởng tới tiến độ tập luyện trong quân.

Ta vào cung kể khổ với Phức mẫu phi.

Ta buồn rầu nói: “Mẫu phi, con phải nghĩ cách ngừa thai.”

Nghe vậy, Phức mẫu phi lén lút đưa cho ta một cái chai nhỏ: “Thay vì nghĩ cách tránh thai, sao con không khiến nam nhân tuyệt giống luôn đi.”

Ta trợn tròn mắt nhìn mẫu phi.

Tại Dưỡng Tâm Điện, có một chiếc đồng hồ tinh xảo tự reo được đặt trên chiếc bàn phụ hoàng sử lý công vụ.

Chiếc bình nhỏ này không phải dầu bôi trơn mẫu phi nhỏ vào đồng hồ mỗi ngày sao?

Ta lắp bắp nói: “Người, người khiến phụ hoàng…”

Phức mẫu phi trừng mắt với ta, ngón trỏ đặt lên môi ta ra hiệu “Suỵt” với ta.



Sau cung yến hội họp, Chung Túy Cung sẽ phục vụ một mâm cơm giao thừa khác.

Ta vừa bàn giao mọi việc trong quân với phụ hoàng xong, lia mắt thấy Nguyên Chỉ đang gặm đầu vịt, gặm mặc kệ sự đời, gặm đến mức mặt mũi biến dạng.

Chước Hoa cũng bắt chước em ấy, cầm một cái đầu vịt lên gặm, mặt toàn dầu.

Phụ hoàng hận rèn sắt không thành thép: “… Nếu biết con thành ra nông nỗi này, ta và mẫu phi của con đã sinh thêm mấy lứa rồi.”

Ta nhìn phụ hoàng rồi lại nhìn Phức mẫu phi đang mỉm cười dịu dàng.

Cuối cùng ta quay đầu đọ mắt với cái đầu vịt trên bàn, im lặng cùng nó.



Phụ hoàng băng hà năm 50 tuổi.

Di chiếu của phụ hoàng được giấu sau tấm bảng hiệu ở Càn Thanh Cung, nhưng phải đến ngày đưa tang bản di chiếu ấy mới được công bố.

Ta rất nóng lòng, ngẫm nghĩ hồi lâu ta vẫn quyết định mở nó ra xem trước.

Nhân lúc trời tối ta chạy tới Càn Thanh Cung, nhưng có người đã tới nơi này sớm hơn ta rồi.

Ta thấy mẫu phi leo lên thang nhanh thoăn thoắt, sau vài ba động tác bảng hiệu của Càn Thanh Cung đã được gỡ xuống.

Ta gãi đầu: “Gì vậy, mẫu phi, sao động tác của người lại quen thuộc như thế?”

Mẫu phi hừ một tiếng: “Lạ lắm à, có tấm bảng hiệu nào trong cung mà Bổn cung chưa sửa qua chứ?”

Sau khi có được thánh chỉ, ta hồi hộp không thôi.

Thấy vậy, mẫu phi an ủi ta: “Nếu cẩu Hoàng thượng thật sự hồ đồ đến mức truyền ngôi cho Nguyên Chiêu.”

“Bổn cung sẽ tự tay ngụy tạo một bức chiếu thư.”

Ta mở thánh chỉ ra một cách từ từ - Truyền ngôi cho cửu công chúa, sau chữ này đập vào mắt.



Sau khi lên ngôi.

Tay ta nắm quân quyền, lời nói trên truyền là một không hai.

Tứ hải yên bình, bát phương ổn định.

Thái hậu cũng chẳng rảnh rỗi.

Nàng mới khoảng 30 tuổi, theo cách nói của nàng - “Đây là độ tuổi xông xáo.”

Lúc cho xây dựng suối nước nóng ở hành cung, các thợ mộc vô tình tìm được cổ mộ của tiền triều.

Tin này truyền tới Kinh thành, Thái hậu nói đi là đi.

Trước khi rời kinh, nàng phóng khoáng phất tay với mọi người:

“Tạm biệt, ai gia đi tới hành cung tiếp tục sửa chữa văn vật đây!”

(Hết.)
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện