Lục Loạn Ly nghiêng đầu, nhìn bốn người ở bàn bên cạnh.

Đó là bốn đệ tử nội môn của Bắc Viện, một thiếu niên trong đó nói với vẻ không th tin nối: “Lời này là thật chứ? Sở sư huynh giết hơn bốn mươi ngươi của Long gia ở trong Hỏa Cốt Quật, ngay cả ba tên Hành Môn Thập Bát Ky cũng không đỡ nổi một hiệp của hắn, đều bị hắn chém chết bằng một đao?"

Người còn lại thì mặt mày hớn hở mà nói: "Ta nghe từ chính miệng Hồ Lai, tin tức này còn có thể sai sao? Tuy rằng Hồ Lai hơi lắm mồm lảm miệng, nhưng từ xưa đến nay hẳn đều nói rất chính xác.”

“Huống hồ, Diệp giáo đầu và quán chủ cũng đã khen thiên phú của Sở sư đệ. Hơn nữa, người có thể chém giết thuật tu bát phẩm trong Tàng Kinh Lâu, lại có thể toàn thân trở ra, người này có thể tâm thường sao?”

Lục Loạn Ly cũng biết Hồ Lai này là em trai của Hồ Khản, hai kẻ này đều giống nhau.

Lúc này, lại có thiếu niên vô cùng kính phục mà nói: “Nói như vậy, chỉ sợ đao pháp của Sở sư đệ đã có thể địch được võ tu bát phẩm rồi chứ? Hắn mới vào nội môn được bao lâu?”

“Có thể chém chết Hành Môn Thập Bát Ky bằng một đao, dù không đến bát phẩm thì cũng không kém bao nhiêu. Dù là võ tu bát phẩm chân chính đối mặt với đám trọng giáp kia, thì chưa chắc đã làm được như vậy đâu.”

Lục Loạn Ly nghe đến đây thì không khỏi lắc đầu.

Hồ Khản chỉ nói Sở Hi Thanh đứng đầu cấp độ cửu phẩm.

Đến miệng của người mấy người này, lại trở thành có thể địch võ tu bát phẩm rồi.

Nàng tập trung ăn cơm, sau đó cầm bát đi ra ao bên cạnh để rửa.

Nơi này cũng có người đang bàn luận chuyện của Sở Hi Thanh và chuyện trong Hỏa Cốt Quật, nhưng phiên bản này thì lại khác.

"...Sở sư huynh đi vào Hỏa Oốt Quật, một đường không ai địch nổi, giế t chết hơn sáu mươi người của Long gia, Hành Môn Thập Bát Ky cũng có sáu người chết dưới đao của hắn. Long gia tìm tòi vài ngày mà vẫn không làm gì được hẳn!”

“Các ngươi không biết thì thôi, đao của Sở sư huynh nhanh như gió, tựa như sét đánh chớp giật, đám Hành Môn Thập Bát Ky kia vừa đối mặt đã không còn mạng.”

Lục Loạn Ly không khỏi cảm thấy bưồn cười.

Đám người này càng truyền càng khoa trương hơn, Hành Môn Thập Bát Ky từ ba biến thành sáu, người chết cũng tăng lên hai ba lần.

Nàng rửa bát xong liền đi lấy một bình trà nóng, để đi ra khỏi phòng ăn rồi uống.

Kết quả là hôm nay khắp nơi trong võ quán đều là ba chữ Sở Hi Thanh. Bên này cũng có người đang bàn luận, phiên bản cũng khác biệt.

"... Khi đó, người của Long gia đang truy sát Thiết Tiếu Sinh ở trong Hỏa Cốt Quật, kết quả bị Sở sư đệ mạnh mẽ ép lui”

“Sở sư đệ lợi hại như vậy sao? Chỉ sợ đao pháp này đã có một không hai trong võ quán Chính Dương của chúng ta rồi chứ?”

“Chứ sao, chắc chẵn là đệ nhất nhân trong đệ tử nội môn của võ quán chúng ta rồi! Quá lợi hại, hẳn mới vào nội môn được mấy ngày? Đây là người quật khởi nhanh nhất trong những năm gần đây của võ quán chúng ta.”

Cuối cùng, Lục Loạn Ly không nhịn được nữa, ngụm trà vừa uống vào đã phun ra ngoài.

Sở Hi Thanh, đệ nhất nhân trong đệ tử nội môn?

Nếu như là đệ nhân nhân trong đệ tử nội môn của võ quán Chính Dương, ít nhất phải có sức chiến đấu bát phẩm hạ.

Đám người này mà cứ tuyên truyền như vậy, thì bò cái cũng có thể bay lên trời!

Nàng quay đầu nhìn đoàn người ở phía sau, lại phát hiện quanh đây có rất nhiều đệ tử nội môn, đại đa số người đều tỏ vẻ kính phục, bọn họ đều tin tưởng những lời đồn đại không có rễ này.

Có điều, cũng có không ít người bán tin bán nghị, thậm chí là phản đối.

Những người phản đối này đều là đệ tử nội môn đeo lệnh bài có hai lá và ba lá.

Trong đó có vài người thực lực mạnh mẽ, khuôn mặt của bọn họ lạnh lùng, sắc mặt không ngừng biến ảo.

Lục Loạn Ly không khỏi chậc một tiếng, tên Sở Hi Thanh này gặp phiền phức lớn rồi.

Tự cầu phúc đi thôi...

...

Vào một buổi chiều ở mười ngày sau, Diệp Tri Thu đang mời sư huynh Kiếm Tàng Phong của nàng ăn cơm ở Túy Long Cư, lại nghe thấy cái phiên bản bò cái có thể bay lên trời kia.

Cũng rất trùng hợp, phòng bên cạnh bọn họ có năm tên đệ tử nội môn của võ quán Chính Dương đang uống rượu và thảo luận.

“Đã nghe nói chưa? Thời gian gần đây, Đông viện của võ quán đã xuất hiện một nhân vật ghê gớm

“Nhân vật ghê gớm mà ngươi nói là Sở Hi Thanh đúng không? Nghe nói trận chiến trong Hỏa Cốt Quật, tên này đã chém hơn trăm tộc binh của Long gia, lưỡi đao chỉ đến đâu thì người tan tác đến đó, Hành Môn Thập Bát Ky không còn một nửa. Việc này đã truyền khắp nửa thành Tú Thủy rồi, thật sự là dương danh võ quán Chính Dương chúng ta.”

“Đúng, chính là Sở Hi Thanh. Hắn cũng chính là người chém giết thuật sư bát phẩm trong Tàng Kinh Lâu. Có người nói người này không chỉ là đệ nhất nhân trong nội môn, mà cũng khóa chặt danh ngạch chân truyền ở ba tháng sau.”

“Ta cũng nghe nói đến người này, có người nói, tuy người này ốm yếu nhưng thiên phú cực cao. Khoái đao của hắn, có thể nói là có một không hai trong nội môn..."

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện