Sở Hi Thanh chạy được hai trăm trượng thì không chạy nổi nữa.

Hắn há miệng th ở dốc, hơi thở hổn hển như trâu, từng giọt từng giọt mồ hôi to như hạt đậu đã hiện ra ở trên trán của hắn.

Lúc này, một giọng nói suy yếu vang lên ở bên tai của Sở Hi Thanh: “Huynh đệ, ngươi thả ta xuống đi.”

Sở Hi Thanh sợ hết hồn, chuyển mắt nhìn qua mới phát hiện là Thiết Tiếu Sinh.

Thế mà người này lại tỉnh lại vào lúc này, hơi thở của hân mong manh, môi trắng bệch: “Thiết mỗ sẽ nhớ ơn ân đức che chở của huynh đệ, nhưng ngươi không cần nhảy vào vũng nước đục này, bây giờ ngươi thả ta xuống, thì vẫn còn có thể chạy thoát.”

Sở Hi Thanh nghe vậy liền nở nụ cười, hắn nhìn ngó bốn phía, sau đó thật sự để Thiết Tiếu Sinh xuống ở trong một góc bí ẩn.

Sau đó, hắn trở lại giữa đường, rồi ngang nhiên đứng chờ.

Thiết Tiếu Sinh lại vừa sững sờ vừa kinh ngạc mà nhìn Sở Hi Thanh.

Vì sao người này không trốn? Lẽ nào hẳn muốn lấy sức một người, đối kháng với đám tộc binh của Long gia?

Tu vị của người này mới chỉ cửu phẩm hạ mà thôi, có thế là vừa mới đột phá không lâu, chân nguyên vẫn còn chưa ổn định, vì sao lại không có lý trí như vậy?

Sở Hi Thanh cầm thanh đao dự bị ở trong tay, vừa bình ổn khí tức, vừa thản nhiên nhìn bảng hệ thống của mình.

Số lượng điểm võ đạo ở trong bảng đã hạ xuống 28 điểm.

Quả nhiên, trọng tâm của hệ thống này chính là một chữ “Tin”. Mọi người không tin, thì điểm võ đạo của hẳn sẽ hạ xuống.

Đám tộc binh của Long gia vừa nhìn thấy Lục Loạn Ly, liền biết những người kia không phải do hẳn giết.

Hắn cũng không quá để ý, trái lại còn mở võ đạo bảo khố ra, đầu tiên là đổi một tiên Thần Lực Đan.

Đan dược vừa vào bụng, Sở Hi Thanh cũng cảm thấy toàn thân tràn đầy lực lượng.

Tác dụng của Thần Lực Đan là tạm thời tăng sức mạnh lên ba lần, sáu phần tốc độ, sáu phần lực phản ứng, duy tì mười hai canh giờ, không thể chồng chất.

Sau đó, Sở Hi Thanh liền lẳng lặng chờ đợi.

Hân đã trông thấy mười mấy tên tộc binh của Long gia mặc giáp da chạy về phía hẳn, khoảng cách của song phương đang rút ngắn lại.

Ngay khi đám tộc binh của Long gia tiếp cận đến khoảng cách năm trượng, song phương đã có thể nhìn thấy rõ mặt của nhau, thì võ đạo bảo khố trước mắt Sở Hi Thanh đột nhiên biến hóa.

Giờ phút này, đúng lúc là cuối giờ tý bốn khắc, cũng chính là 12 giờ đêm trong thế giới hiện đại, cũng chính là thời gian làm mới của võ đạo bảo khố.

Hai mất của Sở Hí Thanh đảo qua mười bốn vật phẩm có màu sắc ở bên trong đó, hai mắt của hắn lập tức hiện lên vẻ vui mừng.

Ý nghĩ của Sở Hi Thanh là, nếu như có thể có thứ mà hẳn cần dùng, thì hẳn sẽ trực tiếp đổi luôn.

Nếu như không có thứ hắn dùng, hắn sẽ dùng điểm võ đạo đế tăng Truy Phong đao và Nhai Tí đao ý của mình lên.

Nhưng lần làm mới này của võ đạo bảo khố, lại làm cho hắn vui mừng không thôi.

Thuần Dương Lôi Thể giai đoạn thứ nhất: Vĩnh viễn tăng năm phần chân nguyên, năm phần sức mạnh, hai phần tốc độ, hai phần lực phản ứng, hai phần sức chịu đựng, hai phần lực kháng đả kích, mà trong cơ thể có thể sinh sôi sức mạnh Thuần Dương và Lôi Đình, cần 25 điểm võ đạo để đổi.

Tinh Di Điện Xế Chi Túc giai đoạn thứ nhất: "Có thể làm cho người bước như sao băng, thân như chớp giật, tăng tốc độ thân pháp lên gấp đôi, tăng năng lực nhảy lên gấp đôi, cần 20 điểm võ đạo để đối.

Sở Hi Thanh không chút do dự, hẳn dùng 25 điểm võ đạo để đổi Thuần Dương Lôi Thể.

Tinh Di Điện Xế Chỉ Túc cũng rất tốt, nhưng tại 'thời điểm này, Thuần Dương Lôi Thể có thể tăng cường tốc độ xuất thủ của hẳn càng hữu dụng hơn.

Ngay khi Sở Hi Thanh đối thành công, đám tộc binh của Long gia đã chạy đến trước mặt hẳn, hai bên đều có thể nghe thấy tiếng của nhau.

“Giết hắn!”

Ngay sau đó, tất cả tộc binh của Long gia đều tranh nhau xông lên, vẻ mặt bọn họ tràn đầy tham lam,dạt dào chiến ý.

Đại công tử đang treo thưởng cho cái đầu của Sở Hi Thanh, bao hàm hai trăm lượng bạc và một phần bí dược nguyên công.

Đấy là còn chưa nói đến chuyện, phía sau người này còn có một phó kỳ chủ Thiết Kỳ Bang, Thiết Tiếu Sinh.

Mức thưởng của người này còn cao hơn Sở Hi Thanh gấp hai mươi lần.

Tại trong mắt của đám tộc binh của Long gia này, hai người này đều là công huân đã đến bên mép rồi.

Thiếu niên ốm yếu ở trước mặt họ bây giờ, lúc trước chỉ dựa vào nữ nhân thất phẩm kia để cáo mượn oai hùm, bây giờ đã lộ nguyên hình.

Người này chỉ là một cửu phẩm hạ mà thôi, là một con bệnh chạy trăm bước đã phải th ở dốc.

Có thể là đao của hẳn rất nhanh, nhưng chỉ cần bọn họ đề phòng đầy đủ, bắt giết tên này là dễ như trở bàn tay!

Trong một chớp mắt tiếp theo, Sở Hi Thanh đã rứt đao ra khỏi vỏ.

Vẫn cứ là thức rút đao Không Huyệt Lai Phong mà hắn am hiểu nhất!

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện