Hai tên võ giả Hóa Thần Cảnh mặc trường bào phong cách cổ xưa từ đằng xa đi tới, đôi mắt sáng lên khi nhìn thấy Cửu Sắc Liên Hoa, dường như không nhìn thấy đám người Tô Tín.
Tô Tín cau mày, đặc điểm ăn mặc của hai người này, đương nhiên hắn nhận ra bọn họ là ai.
Hai người này chính là người Ninh Viễn Đường Tô gia ủng hộ Cơ Ngôn Thành.
Không biết vì sao, Tô Tín nhìn thấy bọn họ thì nội tâm sinh ra chán ghét, giống như trời sinh đã như vậy.
Chờ bọn họ dịch chuyển ánh mắt khỏi Cửu Sắc Liên Hoa, hai người này dường như mới nhìn thấy đám người Tô Tín.
Nhưng thời điểm bọn họ nhìn thấy Tô Tín liền cau mày, một tên võ giả Hóa Thần Cảnh trẻ tuổi trong đó âm thầm truyền âm nói:
- Đại ca nói người có huyết mạch Tô gia chính là hắn đúng không?
Võ giả Hóa Thần Cảnh Tô gia lớn tuổi nhất gật đầu nói:
- Chính là hắn, nếu như hắn thực sự là huyết mạch Tô gia ta, vậy lần này chúng ta có thể tăng thêm vài phần thực lực trong Côn Luân bí cảnh.
Nhưng lúc này hai người nhìn thấy đám người Trần Thiên Chi vẫn còn đứng đó không đi, tên võ giả Hóa Thần Cảnh trẻ tuổi hừ lạnh nói:
- Ba người các ngươi còn không cút, ở đây làm gì?
Nghe xong lời này đám người Trần Thiên Chi tức giận.
Tô Tín coi thường bọn họ cũng bỏ đi, dù sao thực lực và uy danh Tô Tín bày ra đó.
Nhưng mấu chốt ba người các ngươi là rễ hành gì cũng dám nói với bọn họ như vậy?
Bề ngoài Trần Thiên Chi là người của Cơ Ngôn Thành, không nên xung đột với người Tô gia cũng ở dưới trướng Cơ Ngôn Thành, nhưng kỳ thật hắn sớm âm thầm đầu nhập vào người khác.
Huống chi trước đó Cơ Ngôn Thành vì giữ bí mật cũng không có nói sự tồn tại của Tô gia với đám người Trần Thiên Chi, việc này làm các công hầu Đại Chu ủng hộ Cơ Ngôn Thành rất phẫn nộ.
Bọn họ muốn xem một chút, những quái nhân này có tài năng gì mà được Cơ Ngôn Thành coi trọng như thế, thậm chí bởi vì bọn họ mà lừa gạt chính mình.
- Mấy thôn phu hương dã cũng dám hung hăng càn quấy, các ngươi lừa bịp Thái vương điện hạ cũng dám nói ẩu nói tả với chúng ta?
Trần Thiên Chi hừ lạnh một tiếng.
- Thôn phu hương dã?
Võ giả Hóa Thần Cảnh trẻ tuổi cười lạnh nói:
- Ngày xưa lúc Ninh Viễn Đường Tô gia uy chấn thiên hạ, tổ tiên các ngươi ở nơi nào? Quả thực không biết cái gọi là!
So với tông môn võ lâm, thế gia càng coi trọng huyết mạch, bởi vì bản thân huyết mạch chính là căn cơ duy trì thế gia.
Giống như thế gia cường đại như Tiêu thị, bọn họ lựa chọn đối tượng quan hệ thông gia cũng là người thế gia hoặc là võ giả trẻ tuổi cường đại, nguyên nhân là vì muốn duy trì huyết mạch bản thân cường đại.
Ninh Viễn Đường Tô gia càng cực đoan hơn, thậm chí bọn họ chưa bao giờ thông hôn với ngoại tộc, chính là vì cam đoan huyết mạch tinh khiết.
Cho nên nghe được đám người Trần Thiên Chi nói bọn họ là thôn phu hương dã, trong mắt võ giả Hóa Thần Cảnh trẻ tuổi sinh ra sát cơ.
Trần Thiên Chi cười lạnh nói:
- Uy chấn thiên hạ? Quả thực là dõng dạc! Ngay cả Thiếu Lâm tự lúc trước cũng không dám nói uy chấn thiên hạ, thế gia lụi bại như các ngươi không biết đến từ góc nào cũng dám nói uy chấn thiên hạ?
Ánh mắt võ giả Hóa Thần Cảnh Tô gia trẻ tuổi lộ ra một tia nguy hiểm, trong giây lát điểm ra một chủ, lúc này càn khôn điên đảo, âm dương thác loạn, vô tận nguyên khí thiên địa hóa thành phong bạo xé rách hư không!
Đây là bí kỹ của Ninh Viễn Đường Tô gia, Liệt Thần Chỉ!
Ba người Trần Thiên Chi lập tức lộ ra vẻ hoảng sợ, một gia tộc bọn họ chưa từng nghe nói qua làm sao có thể có cường giả như vậy?
Ba người không kịp phòng bị ra tay ngăn cản, nhưng trong nháy mắt bọn họ ra tay, cương khí bị xé nứt, thiên địa nguyên lực tán loạn, ba người lập tức phun ra một ngụm máu tươi, không ngờ bị nội thương không nhẹ.
Lần này ba người bọn họ không dám dừng lại ở nơi này, vội vàng quay người bỏ chạy.
Nước Côn Luân bí cảnh lần này quá sâu, vì tranh đoạt một vị trí hoàng trữ, các lộ ngưu quỷ xà thần và cường giả khủng bố đều xuất hiện.
Tô Tín cau mày, Ninh Viễn Đường Tô gia thật sự rất khủng phố, vừa rồi võ giả Hóa Thần Cảnh vừa ra tay đã có thể xếp ở thượng lưu trong phần đông võ giả Hóa Thần Cảnh trên giang hồ.
Ánh mắt hai người Tô gia nhìn sang Tô Tín, tên võ giả Hóa Thần Cảnh trẻ tuổi bỗng nhiên cười cười, một thanh Liễu Diệp đao xuất hiện trong tay hắn, hắn chém ra một kích như mặt trời đỏ vạn trượng, ánh sáng chói mắt xuất hiện.
Tô Tín chưa bao giờ thả lỏng lòng cảnh giác với hai người này, hiện tại võ giả Hóa Thần Cảnh trẻ tuổi vừa ra tay, trong mắt Tô Tín cũng xuất hiện một tia sát khí.
Phi Huyết Kiếm bên hông hắn ra khỏi vỏ, trong nháy mắt khí huyết sát xông lên trời, biển máu sinh sóng, huyết nhật bay lên không trung, khí thế khủng bố làm sắc mặt hai võ giả Hóa Thần Cảnh Tô gia thay đổi.
Tô gia bọn họ không thiếu hụt công pháp, không thiếu hụt thiên phú, càng không thiếu hụt tài nguyên, thứ thiếu hụt duy nhất chính là chém giết sinh tử mà thôi.
Cho nên bọn họ lần đầu tiên thấy có người có thể ngưng tụ ra khí huyết sát mạnh như thế, điều này cần giết bao nhiêu người mới có thể ngưng tụ ra?
Biển máu ngập trời tan rã đao mang của võ giả Hóa Thần Cảnh trer tuổi, huyết nhật bay lên không chiếu rọi thiên cổ.
Tô Tín cau mày, đặc điểm ăn mặc của hai người này, đương nhiên hắn nhận ra bọn họ là ai.
Hai người này chính là người Ninh Viễn Đường Tô gia ủng hộ Cơ Ngôn Thành.
Không biết vì sao, Tô Tín nhìn thấy bọn họ thì nội tâm sinh ra chán ghét, giống như trời sinh đã như vậy.
Chờ bọn họ dịch chuyển ánh mắt khỏi Cửu Sắc Liên Hoa, hai người này dường như mới nhìn thấy đám người Tô Tín.
Nhưng thời điểm bọn họ nhìn thấy Tô Tín liền cau mày, một tên võ giả Hóa Thần Cảnh trẻ tuổi trong đó âm thầm truyền âm nói:
- Đại ca nói người có huyết mạch Tô gia chính là hắn đúng không?
Võ giả Hóa Thần Cảnh Tô gia lớn tuổi nhất gật đầu nói:
- Chính là hắn, nếu như hắn thực sự là huyết mạch Tô gia ta, vậy lần này chúng ta có thể tăng thêm vài phần thực lực trong Côn Luân bí cảnh.
Nhưng lúc này hai người nhìn thấy đám người Trần Thiên Chi vẫn còn đứng đó không đi, tên võ giả Hóa Thần Cảnh trẻ tuổi hừ lạnh nói:
- Ba người các ngươi còn không cút, ở đây làm gì?
Nghe xong lời này đám người Trần Thiên Chi tức giận.
Tô Tín coi thường bọn họ cũng bỏ đi, dù sao thực lực và uy danh Tô Tín bày ra đó.
Nhưng mấu chốt ba người các ngươi là rễ hành gì cũng dám nói với bọn họ như vậy?
Bề ngoài Trần Thiên Chi là người của Cơ Ngôn Thành, không nên xung đột với người Tô gia cũng ở dưới trướng Cơ Ngôn Thành, nhưng kỳ thật hắn sớm âm thầm đầu nhập vào người khác.
Huống chi trước đó Cơ Ngôn Thành vì giữ bí mật cũng không có nói sự tồn tại của Tô gia với đám người Trần Thiên Chi, việc này làm các công hầu Đại Chu ủng hộ Cơ Ngôn Thành rất phẫn nộ.
Bọn họ muốn xem một chút, những quái nhân này có tài năng gì mà được Cơ Ngôn Thành coi trọng như thế, thậm chí bởi vì bọn họ mà lừa gạt chính mình.
- Mấy thôn phu hương dã cũng dám hung hăng càn quấy, các ngươi lừa bịp Thái vương điện hạ cũng dám nói ẩu nói tả với chúng ta?
Trần Thiên Chi hừ lạnh một tiếng.
- Thôn phu hương dã?
Võ giả Hóa Thần Cảnh trẻ tuổi cười lạnh nói:
- Ngày xưa lúc Ninh Viễn Đường Tô gia uy chấn thiên hạ, tổ tiên các ngươi ở nơi nào? Quả thực không biết cái gọi là!
So với tông môn võ lâm, thế gia càng coi trọng huyết mạch, bởi vì bản thân huyết mạch chính là căn cơ duy trì thế gia.
Giống như thế gia cường đại như Tiêu thị, bọn họ lựa chọn đối tượng quan hệ thông gia cũng là người thế gia hoặc là võ giả trẻ tuổi cường đại, nguyên nhân là vì muốn duy trì huyết mạch bản thân cường đại.
Ninh Viễn Đường Tô gia càng cực đoan hơn, thậm chí bọn họ chưa bao giờ thông hôn với ngoại tộc, chính là vì cam đoan huyết mạch tinh khiết.
Cho nên nghe được đám người Trần Thiên Chi nói bọn họ là thôn phu hương dã, trong mắt võ giả Hóa Thần Cảnh trẻ tuổi sinh ra sát cơ.
Trần Thiên Chi cười lạnh nói:
- Uy chấn thiên hạ? Quả thực là dõng dạc! Ngay cả Thiếu Lâm tự lúc trước cũng không dám nói uy chấn thiên hạ, thế gia lụi bại như các ngươi không biết đến từ góc nào cũng dám nói uy chấn thiên hạ?
Ánh mắt võ giả Hóa Thần Cảnh Tô gia trẻ tuổi lộ ra một tia nguy hiểm, trong giây lát điểm ra một chủ, lúc này càn khôn điên đảo, âm dương thác loạn, vô tận nguyên khí thiên địa hóa thành phong bạo xé rách hư không!
Đây là bí kỹ của Ninh Viễn Đường Tô gia, Liệt Thần Chỉ!
Ba người Trần Thiên Chi lập tức lộ ra vẻ hoảng sợ, một gia tộc bọn họ chưa từng nghe nói qua làm sao có thể có cường giả như vậy?
Ba người không kịp phòng bị ra tay ngăn cản, nhưng trong nháy mắt bọn họ ra tay, cương khí bị xé nứt, thiên địa nguyên lực tán loạn, ba người lập tức phun ra một ngụm máu tươi, không ngờ bị nội thương không nhẹ.
Lần này ba người bọn họ không dám dừng lại ở nơi này, vội vàng quay người bỏ chạy.
Nước Côn Luân bí cảnh lần này quá sâu, vì tranh đoạt một vị trí hoàng trữ, các lộ ngưu quỷ xà thần và cường giả khủng bố đều xuất hiện.
Tô Tín cau mày, Ninh Viễn Đường Tô gia thật sự rất khủng phố, vừa rồi võ giả Hóa Thần Cảnh vừa ra tay đã có thể xếp ở thượng lưu trong phần đông võ giả Hóa Thần Cảnh trên giang hồ.
Ánh mắt hai người Tô gia nhìn sang Tô Tín, tên võ giả Hóa Thần Cảnh trẻ tuổi bỗng nhiên cười cười, một thanh Liễu Diệp đao xuất hiện trong tay hắn, hắn chém ra một kích như mặt trời đỏ vạn trượng, ánh sáng chói mắt xuất hiện.
Tô Tín chưa bao giờ thả lỏng lòng cảnh giác với hai người này, hiện tại võ giả Hóa Thần Cảnh trẻ tuổi vừa ra tay, trong mắt Tô Tín cũng xuất hiện một tia sát khí.
Phi Huyết Kiếm bên hông hắn ra khỏi vỏ, trong nháy mắt khí huyết sát xông lên trời, biển máu sinh sóng, huyết nhật bay lên không trung, khí thế khủng bố làm sắc mặt hai võ giả Hóa Thần Cảnh Tô gia thay đổi.
Tô gia bọn họ không thiếu hụt công pháp, không thiếu hụt thiên phú, càng không thiếu hụt tài nguyên, thứ thiếu hụt duy nhất chính là chém giết sinh tử mà thôi.
Cho nên bọn họ lần đầu tiên thấy có người có thể ngưng tụ ra khí huyết sát mạnh như thế, điều này cần giết bao nhiêu người mới có thể ngưng tụ ra?
Biển máu ngập trời tan rã đao mang của võ giả Hóa Thần Cảnh trer tuổi, huyết nhật bay lên không chiếu rọi thiên cổ.
Danh sách chương