Mặc dù Trần Thiên Chi cùng hai người kia đã rời đi nhưng lại tận lực thả chậm bước chân, hiển nhiên chuẩn bị xem náo nhiệt.

Tô Tín cười lạnh một tiếng, hắn nhìn sang phía trước.

Trong đầm nước có một đóa hoa sen bảy màu, ánh sáng bảy màu chói mắt và mỹ lệ.

Rễ gốc đóa hoa sen bảy màu dưới đầm nước tỏa ra hương thơm, cho dù là người không hiểu tình huống cũng biết rõ thứ này nhất định bất phàm.

Hai mắt Đỗ Bái sáng lên nói:

- Đây là Cửu Sắc Liên Hoa, là thần hoa của một tộc Tây Vực cung phụng, bị bọn họ cho rằng là hóa thân thần linh.

- Trong truyền thuyết Cửu Sắc Liên Hoa ngưng tụ đủ chín đóa hoa sẽ nở rộ, sẽ có thần tích hàng lâm, che chở tộc của bọn họ.

- Chỉ có điều người bên ngoài không thể nhìn thấy Cửu Sắc Liên Hoa nở rộ, nhiều nhất chỉ có bảy màu mà thôi.

- Đại đa số người đều cho rằng nếu thật sự có Cửu Sắc Liên Hoa nở rộ, như vậy tuổi thọ của Cửu Sắc Liên Hoa sẽ tới mức tận cùng, nó sẽ phóng thích tất cả lực lượng tinh hoa ra ngoài, người chung quanh nó hấp thu lực lượng này sẽ đạt được chỗ tốt to lớn.

Đám dị tộc Tây Vực ưa thích làm ta những thứ thần thần quỷ quỷ, cho nên thứ này bị bọn chúng xem như thần hoa cũng không sai.

Trọng yếu nhất thứ này quả thật quá vô giá, từ khi một tộc Tây Vực kia bị diệt, Cửu Sắc Liên Hoa biến mất triệt để, đã có mấy trăm năm không xuất hiện trước mặt người giang hồ.

Tô Tín nghe vậy gật gật đầu, trực tiếp chém ra một đạo kiếm khí, trong đầm nước ẩn ẩn có âm thanh sấm sét vang lên, mặt đất bị oanh kích tạo thành một cái hố lớn mấy trượng.

Uy lực này làm Tô Tín cau mày, không ngờ chung quanh Cửu Sắc Liên Hoa lại có trận pháp thủ hộ.

Đây là người triều đại trước Đại Chu đã gieo trồng Cửu Sắc Liên Hoa tại đây, xem nó có thể sinh ra bao nhiêu cánh hoa.

Đề phòng thời điểm nó chưa thành thục đã bị người không biết hái đi, cho nên người nọ mới bố trí trận pháp chung quanh nó.

Chỉ có điều trận pháp này thật sự quá mạnh, Tô Tín có thể cảm giác được, lôi đình của trận pháp này đánh xuống không chỉ có uy lực lớn, nó còn có uy năng làm suy yếu nội lực bản thân.

Có thể nói nếu ngươi dùng nội lực phóng ra ngoài để ngăn cản trận pháp này, đoán chừng không qua vài đạo lôi đình đã đục lỗ chân khí hộ thân của ngươi, ngươi chỉ có thể dùng thân thể ngăn cản.

Lôi đình cấp bậc này, cho dù Tô Tín có Long Tượng Bàn Nhược Công cũng không thừa nhận nổi.

Ba người Trần Thiên Chi còn chưa đi xa đang dùng ánh mắt hả hê nhìn Tô Tín.

Kỳ thật bọn họ lúc trước đã ăn thua thiệt.

Dù sao trận pháp này không phải thứ thông thường, bọn họ lèm nhèm đi vào nên bị lôi đình bổ hai cái, nếu không phải bọn họ né tránh kịp thời, chỉ sợ hiện tại cũng đã bị thương.

Bọn họ đúng là muốn xem Tô Tín có năng lực gì có thể lấy được Cửu Sắc Liên Hoa trong trận pháp.

Phải biết rằng trong cả giang hồ, cũng chỉ có người Mặc môn và Thiên Cơ cốc trong Tà đạo bát môn mới tinh thông trận pháp.

Tô Tín nhìn về phía Đỗ Bái hỏi:

- Ngươi có thể gở bỏ trận pháp hay không?

Đỗ Bái lập tức lắc lắc đầu nói:

- Người bố trí trận pháp này vượt qua ta cả trăm ngàn lần, đừng nói là ta, cho dù là sư phụ của ta cũng tốn sức.

- Phá vỡ trận pháp này cần bí quyết gì hay không?

Tô Tín hỏi.

Đỗ Bái suy nghĩ và nói:

- Vẫn có một chút bí quyết thật sự, trận pháp như vậy, trên cơ bản trận nhãn nằm ở trung tâm, ngươi chỉ cần có thể dùng lực lượng cường đại triệt để phá hư trận pháp này.

- Nhưng làm như vậy vô dụng, ngươi cũng đừng dùng kiếm khí gì đó, chỉ cần bất luận thứ gì có chứa lực lượng tiến vào phạm vi trận pháp, trận pháp sẽ lập tức khởi động, căn bản sẽ không cho ngươi cơ hội phá trận nhãn.

Tô Tín gật gật đầu, sau đó hắn trực tiếp bước vào trong phạm vi trận pháp.

Đỗ Bái cũng bị hành động của Tô Tín dọa kêu to một tiếng, hắn thật chuẩn bị đi vào bên trong phá hư trận nhãn hay sao?

Ba người Trần Thiên Chi cũng vội vàng quay đầu nhìn sang, vẻ mặt không dám tin.

Tô Tín cũng thật sự cuồng vọng đến mức không tự hiểu lấy mình, hắn lại dám xông vào trận pháp cấp bậc như vậy.

Sau đó mọi người liền trố mắt nhìn.

Chỉ thấy thân thể Tô Tín không ngừng di động trong phạm vi trận pháp, lôi đình uy thế kinh người đánh xuống nhưng lúc đánh lên người Tô Tín lại bị hắn dùng khí cơ dẫn dắt, một bộ phận bịTô Tín dẫn đạo xuống đất, một bộ phận bị Tô Tín dùng lực lượng Bất Tử Ấn Pháp hóa tử mà sinh chuyển đổi sinh tử triệt tiêu toàn bộ.

Còn có một phần lực lượng không cách nào bị dẫn dắt cũng không cách nào bị triệt tiêu, nhưng bộ phận lực lượng này đã không thừa lại bao nhiêu, Tô Tín trực tiếp dùng lực lượng thân thể ngạnh kháng cũng không gặp vấn đề gì.

Bất Tử Ấn Pháp chính là lợi khí quần chiến, cho dù trong trận pháp lôi đình đầy trời, thân thể Tô Tín vẫn phiêu dật bồng bềnh, chuyển đổi sinh tử qua lại, thậm chí không tiêu hao chân khí bản thân bao nhiêu.

Cứ đi từng bước tới trung tâm của trận pháp, tới gần đầm nước, Tô Tín vận dụng Thiên Sương Quyền đấm vào mặt đất, cả mặt đất ngưng tụ một tầng băng, mặt đất vỡ vụn ầm ầm, lộ ra từng phiến đá khắc đầy phù văn trên đó.

Dưới một quyền của Tô Tín, những phiến đá kia cũng vỡ vụn, lôi đình đầy trời biến mất không thấy gì nữa.

Đám người Trần Thiên Chi mở to mắt nhìn, không nghĩ tới Tô Tín thật sự dùng phương pháp như vậy hóa giải trận pháp.

Cho dù trận pháp bị phá nhưng bọn họ không dám tiến lên tranh đoạt, dù sao thực lực Tô Tín còn đó, ai dám động thủ?

Vào lúc này có một giọng nói vang lên:

- Nhị ca, lại là Cửu Sắc Liên Hoa! Minh Thần gia lão cần luyện chế Tam Biến Thần Đan, vừa vặn không tìm thấy Thất Tinh Liên, dùng Cửu Sắc Liên Hoa thay thế sẽ có hiệu quả tốt hơn nhiều.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện