Quả nhiên.  

Một lúc sau.  

Nguy Thiên Tuế trên mặt thuyền hoa ở trung tâm vuốt tóc mai màu trắng nở nụ cười.  

"Thương Vương Viên Thành Cương rất là kiêu ngạo."  

"Để bổn gia đến khảo giáo thực lực trên Thiên Bảng xem thế HÀ nào.  

Ngụy Thiên Tuế cười.  

Tiếng cười của lão ta quanh quẩn giữa trời đất.  

Cẩm bào trên người lão đột nhiên phồng lên, vươn tay hóa thành một móng vuốt chộp về phía Viên Thành Cương.  

Lúc này nguyên khí giữa trời đất không ngừng hội tụ hóa thành một móng vuốt xé rách hư không, cũng phát ra gào thét giống như gió lốc.  

Những giọt nước mưa kia bắn ngược trở về, tất cả đều nổ tung dưới móng vuốt này.  

Mà khí thế của móng vuốt không giảm, nó cuốn theo uy áp nồng đậm của trời đất, bức thẳng về phía Viên Thành Cương.  

Mặc dù Viên Thành Cương không nhìn thấy, nhưng mà lúc này sắc mặt cũng vô cùng ngưng trọng.  

Ông ta cầm trường thương, trường thương bỗng nhiên huy động, sức lực mạnh mẽ chìm xuống, dường như đang rung chuyển cả trời đất.  

Toàn bộ thủy long lập tức bị đánh nổ tung, nổ thành vô số hạt mưa lớn rơi từ trên trời xuống.  

Viên Hạt Tử nghiêng mặt thu ngân thương về, hai tay cầm thương đột nhiên giống như máy xay gió huy động.  

Đông!  

Một thương và một móng vuốt va chạm với nhau.  

Cả người Viên Thành Cương run lên rơi vào mặt hồ không ngừng rút lui, hai chân không ngừng đạp xuống để giảm bớt áp lực, làm cho nước trong hồ bị giẫm liên tục tạo ra vòng xoáy lõm, cổ họng phát ra tiếng kêu r3n.  

Mà Ngụy Thiên Tuế lù là bất động trên mặt thuyền ở trung tâm, cẩm bào bị một cơn gió thổi bay lên.  

Lập tức đã phân cao thấp.  

Thực lực của vị hồng nhân bên cạnh Hạ Hoàng thật sự rất mạnh.  

"Công tử đi trước đi" Viên Hạt Tử cầm thương ngưng trọng nói.  

Mà trong thuyền hoa ở xung quanh có rất nhiều cao thủ Nhị phẩm xông ra, ánh mắt họ khóa chặt vào La Hồng, đạp không mà lên, mỗi một bước đạp xuống dường như đều cuốn lên nghìn uy áp dồn ép thẳng về phía La Hồng.  

"Cút về!"  

Viên Hạt Tử gầm thét, trong chốc lát trường thương trong tay tỏa ra ánh sáng bạc chói lóa.  

"Trời đất này quá ồn, các ngươi quá ồn ào!"  

Một thương làm cho trời đất yên tĩnh, nửa hồ nước bị một thương khuấy động cuốn lên chín tầng trời, đập về phía rất nhiều cao thủ Nhị phẩm.  

Muốn bức lui họ tạo ra con đường rút lui cho La Hồng.  

"Viên Thành Cương, ngươi đây là xem thường bổn gia sao?"  

"Giao đấu với bổn gia lại còn dám phân tâm?"  

Ngụy Thiên Tuế cười giễu, trong nháy mắt cơ thể biến mất khỏi thuyền hoa ở trung tâm xuất hiện bên cạnh Viên Hạt Tử, đánh ra một đòn làm cho nước hồ nổ ra sóng nước cao trăm trượng.  

Tóc mai màu trắng của Ngụy Thiên Tuế bay lên.  

Hai tay vừa nhấc thì có vô số ngân châm như hoa lê bùng nổ ngút lên trời, đỡ được một đòn tấn công của Viên Hạt Tử.  

Ngay khi Ngụy Thiên Tuế biến mất, hai vị tiểu thái giám bên cạnh lão ta đều nhận được mệnh lệnh của Ngụy Thiên Tuế.  

"Ra tay gi ết chết La Hồng"  

"Đưa thi thể của hắn tới gặp bổn gia."  

Ánh mắt hai tên tiểu thái giám nhao nhao ngưng tụ, tiếp theo, trong chớp mắt bộc phát ra khí tức ngang ngược kết nối với uy áp của trời đất, đạp không mà ra dồn giết về phía La Hồng.  

Hai tên tiểu thái giám này vậy mà cũng đều là cao thủ Nhị phẩm!  

Một Nhất phẩm, hai Nhị phẩm cộng với Nhị phẩm của rất nhiều thế lực ở trong thuyền hoa, lần này đối với La Hồng mà nói là tử cục!  

Loại đội hình này cho dù là vây giết nhất phẩm trên Thiên Bảng cũng được.  

Mà lần này, chẳng qua chỉ là vây giết một Ngũ phẩm.  

Giống như một đám đàn ông vạm vỡ trưởng thành mang theo đao đang đuổi theo một đứa bé năm tuổi.  

La Hồng cũng cười.  

Đãi ngộ... Thật là con mẹ nó đủ xa hoa.  

Không chút do dự.  

La Hồng một cước đạp lên mặt hồ.  

Nước hồ lập tức nổ tung, mà cơ thể của hắn mượn sức mạnh của nước hồ nổ tung hóa thành một bạch mang nhanh chóng phóng tới trên bờ.  

Mà Viên Hạt Tử lại bị ngăn trở.  

Rất nhiều Nhị phẩm ra tay lách qua Viên Hạt Tử, đạp không đuổi giết La Hồng.  

Sát cơ làm cho người ta ngạt thở hoàn toàn bao phủ La Hồng!  

La Hồng giống như cá trong chậu khó thoát khỏi cái chết.  

Tuyệt cảnh!  

Tuyệt cảnh chắp cánh khó thoát!  

Uy áp trời đất kinh khủng giống như là long trời lở đất nhanh chóng phát tiết.  

La Hồng không thử ngăn cản cũng không có bất kỳ lòng tin có thể chống đỡ được.  

Dù cho chỉ một Nhị phẩm tiến đánh thảo phạt La Hồng cũng không thể ngăn được.  

Chênh lệch cảnh giới vẫn rất lớn.  

Nếu như chỉ có một Nhị phẩm thì La Hồng còn có thể thử lợi dụng di hình hoán ảnh để kéo dài khoảng cách, lúc trước hắn dùng loại thủ đoạn này trêu đùa người tên Nhị phẩm người Hồ trốn trong đội ngũ của Âu Dương Phi.  

Nhưng mà lần này lại khác.  

Lần đó tên Nhị phẩm người Hồ kia không ngờ La Hồng sẽ dùng di hình hoán ảnh, mà lần này những tên Nhị phẩm này đều biết hết cho nên bọn chúng đều sẽ đề phòng.  

Những uy áp chấn động trời đất này để phòng ngừa hắn dùng thủ đoạn di hình hoán ảnh.  

Tinh thần lực của La Hồng vừa thử liên hệ với Tà Ảnh ở cửa thành liền sụp đổ trong nháy mắt, không cách nào tạo dựng hoàn thành kết nối.  

Cho nên cũng rất khó rời đi.  

Nói ngắn gọn thì là tinh thần lực của La Hồng không đủ mạnh, nếu như tinh thần lực của hắn đủ mạnh thì sẽ không sợ hãi loại ảnh hưởng này, muốn di hình hoán ảnh rời đi thì có thể rời đi.  

Lúc này La Hồng cũng hơi điên cuồng nhìn những Nhị phẩm mới ra tay này, sự điên cuồng dưới mặt nạ Tà Quân đang nhanh chóng tăng lên.  

Hắn có át chủ bài sao?  

Có!  

Đương nhiên là có!  

Kết tinh thần lực của tà thần ẩn giấu giữa mi tâm chính là lá bài tẩy của hắn.  

Ma kiếm Atula cất giấu trong đan điền cũng là át chủ bài của hắn.  

Chẳng qua hai át chủ bài này, nếu không phải vạn bất đắc dĩ thì La Hồng cũng không muốn dùng, bởi vì di chứng sẽ rất nghiêm trọng.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện