CHƯƠNG 1212: ANH TƯ GIẬN!
Tần Bách Duật đứng ở cửa dùng ánh mắt đáng sợ quét một vòng trên người Nghiên Thời Thất, sau đó âm u nhìn sang cô gái đang ngồi trước gương trang điểm.
Anh không nói gì, tiếp tục nhìn về phía chị Lâm đang lúng túng đứng cạnh đấy.
Giỏi lắm!
Có lẽ là vẻ mặt của anh Tư quá đáng sợ nên nụ cười trên mặt Nghiên Thời Thất cũng nguội xuống vài phần.
Cô đặt phấn mắt lên bàn trang điểm, vừa định lên tiếng chào thì Tần Bách Duật đã xoay người bỏ đi.
Mà anh còn không quên bỏ lại hai từ lạnh lùng, "Xuống dưới!"
Nghiên Thời Thất căng thẳng nhìn loạn khắp nơi, hình như anh Tư giận rồi!
Cô muốn đuổi theo anh ra ngoài, nhưng người ngồi trước bàn trang điểm cũng luống cuống đứng bật dậy, "Thập Thất, Tần Tứ sao thế? Hai người cãi nhau à?"
Người này chính là Ninh Á từ Parma đến!
Nghiên Thời Thất bị kéo lại thì ngơ ngác lắc đầu, "Tôi xuống xem thử, cô đi rửa mặt đi đã!"
Ninh Á định từ chối, nhưng lại thoáng liếc thấy gương mặt sặc sỡ như bảng pha màu của mình trong gương thì ngoan ngoãn nghe lời.
Chị Lâm đi theo Nghiên Thời Thất xuống nhà cũng rất lo lắng.
Chị chưa từng thấy cậu chủ nổi giận, có lẽ đây là lần đầu tiên.
"Cô chủ, tôi..."
Chị Lâm chưa từng gặp tình huống thế này, luống cuống không biết nên làm thế nào.
Chị ấp úng thật lâu cũng không nói được trọn câu.
Nghiên Thời Thất vỗ vai chị, "Chị Lâm đừng sợ, không sao đâu, không liên quan đến chị. À đúng rồi, chị vào phòng ngủ chính tìm thử di động của tôi xem, hình như tôi để quên trên giường."
"Vâng vâng, tôi đi tìm ngay!"
Chị Lâm xoay người vội vàng chạy lại phòng ngủ chính.
Nghiên Thời Thất quanh co hai vòng trong hành lang một mình rồi mới hít sâu lấy can đảm bước xuống tầng.
Cả buổi tối cô đều không cầm điện thoại theo.
Lúc hơn năm giờ, Ninh Á đi cùng chị Lâm xuất hiện ngoài cửa khiến cô vừa mừng vừa ngạc nhiên.
Đã hơn một tháng không gặp người bạn này rồi.
Lần này Ninh Á đi thẳng đến tận cửa nhà mình, Nghiên Thời Thất vui vẻ ôn chuyện với cô ấy một lúc lâu.
Sau khi ăn cơm tối, Ninh Á vốn rất hoạt bát nên dạo khắp một vòng biệt thự, cuối cùng dừng chân ở phòng quần áo của Nghiên Thời Thất.
Có lẽ là vì lần trước cô từng trao đổi kinh nghiệm phối trang phục nên Ninh Á vừa thấy bàn trang điểm của cô đã ríu rít đòi cô trang điểm cho mình.
Đây chính là lí do khiến cô và chị Lâm phục vụ Ninh Á trong phòng trang phục từ lúc sáu giờ hơn tới tận lúc anh Tư xuất hiện.
Nghiên Thời Thất rất chột dạ, vừa xuống dưới tầng đã thấy Tần Bách Duật đứng ngay ở cửa sai bảo Mục Nghi.
Cô nghe không rõ lắm, hình như có liên quan đến nhận phạt gì đó.
Đúng lúc đó, anh Tư nghe thấy tiếng động ở cầu thang nên phất tay với Mục Nghi, sau đó quay đầu nhìn Nghiên Thời Thất.
Khi ánh mắt hai người chạm nhau, Nghiên Thời Thất vô thức nuốt một ngụm nước bọt.
Cô liếm khóe môi, miễn cưỡng cười nịnh nọt, "Anh Tư, hai người đang nói chuyện gì..."
Trả lời cô là ánh mắt tối như đầm sâu của Tần Bách Duật.
Xong đời!
Thật sự giận rồi!
Nghiên Thời Thất cắn môi, bước xuống cầu thang định đi về phía anh. Mà Tần Bách Duật lại vòng qua sô pha bước tới quầy bar.
Cô khựng bước, đứng ngẩn ra tại chỗ.
Bình thường bọn họ rất ít cãi nhau, hoặc nên nói là gần như chưa từng tranh chấp, càng đừng nói tới tình trạng nhìn thấy nhau mà không nói lời nào thế này.
Nghiên Thời Thất nhíu mày, bước tới phía quầy bar, vừa đi được hai bước đã thấy anh rót nửa ly rượu Tây ngửa đầu uống cạn, thậm chí còn không bỏ đá vào.