Chuyện nhân quả báo ứng không ai nói chính xác được, cho nên trên giang hồ rất ít người dùng cách thề độc để lừa gạt.

Hơn nữa người ta thân là lão tổ một gia chủ, còn lấy gia tộc mình ra phát thề. Nhưng nếu vậy mọi chuyện càng ly kỳ, chẳng lẽ Đổng gia không có những thứ này à?

Có điều ngay lúc này, Sở Hưu lại đứng ra cười lạnh nói: “Đổng gia chủ, đừng nói nhiều lời vô dụng như vậy, ta đã đưa thành ý ra rồi. Ta chỉ hỏi ngươi một câu mà thôi, rốt cuộc các ngươi có đáp ứng giao dịch Thất Đại Hạn hay không?”

Lão tổ Đổng gia lúc này cũng tức tới muốn hộc máu, hẳn phẫn nộ quát lớn: “Rõ ràng là không có, ngươi bảo ta đáp ứng thế nào đây?"

Sở Hưu lắc đầu, nâng thanh Thiên Ma Vũ trong tay lên thở dài nói: “Chưa thấy quan tài chưa đổ lệ. Con người ta rất ít khi nói đạo lý bàn quy củ với người khác. Nhưng thật đáng tiếc, các ngươi lại cự tuyệt hảo ý của ta.

Xem ra bất luận lúc nào, dùng đao trong tay nói chuyện vẫn có tác dụng hơn dùng miệng nói chuyện!" 

Những người khác đều cho rằng Sở Hưu đang nói hiện tại, nhưng chỉ mình Sở Hưu tự biết , y đang nói tới chuyện giao dịch Xá Thần Ngọc với Đổng gia lúc trước.

Nếu lúc đó Đổng gia đáp ứng y, sẽ không có những chuyện lung tung như lúc này.

Dứt lời, Sở Hưu trực tiếp chém ra một đao, ma khí cùng sát khí hùng hồn ngưng tụ lại một chỗ. Một đao xuất ra, thiên địa không còn ánh sáng.

Ma khí mãnh liệt như che khuất bầu trời, lường. thế đao đó hung tàn bá đạo tới cực hạn.

Đám người lao nhao cảm thán, chẳng trách Sở Hưu này chịu bỏ nhiều thứ ra giao dịch đổi lấy Thất Đại Hạn. Trình độ đao pháp của đối phương đúng là bá đạo mạnh mẽ vô song.

Tư Đồ Kình cười lên quái dị: “Không tệ, thắng nhóc nhà ngươi thật hợp khẩu vị lão phu. Không cho thì trắng trợn cướp đoạt. Thất Đại Hạn thuộc về ngươi, nhưng đừng tranh Phệ Thiên Trùng với lão phu!"

Tư Đồ Kình dẫu sao cũng là kẻ thân đơn thế cô, mặc dù hẳn vẫn cho rằng nếu một đấu một bất luận Đổng Tẽ Khôn hay lão tổ Đổng gia đều không phải đối thủ của hắn. Nhưng một gia tộc quan trọng nhất là gì? Chính là căn cơ. 

Có thể đứng trong Cửu Đại Thế Gia, gia tộc nào không có chút thú đoạn truyền lại từ thời tiên tổ?

Cho dù hắn thẳng được Đổng Tẽ Khôn cùng lão tổ Đổng gia, nhưng hẳn cũng không chịu nổi những thủ đoạn ẩn giấu của Đống gia, rất có thể sẽ bị lật thuyền trong mương.

Còn giờ nếu Sở Hưu ra tay đầu tiên, đương nhiên hẳn cũng thoải mái lao theo. Hai người tất nhiên nằm chắc nhiều hơn một người, hơn nữa Sở Hưu còn là cao thủ có tên trên Phong Vân Bảng.

Cho nên ngay khoảnh khắc Sở Hưu động thủ, Tư Đồ Kình cũng bước lên một bước, tay áo rộng lớn vung lên. Một loạt phi trùng đỏ máu chỉ chít chẳng chịt bay. ra từ tay áo hẳn, âm thanh chấn động màng nhĩ, khiến đầu óc người ta đâu nhức, ong ong tăng tốc lao về: phía đám người Đổng gia

Còn Uông Huyết Ngưng bên cạnh thấy Sở Hưu và Tư Đồ Kình đều xuất thủ, ánh mắt không khỏi lộ vẻ đắn đo, nhưng cuối cùng lại không ra tay cùng.

Mặc dù tính cách hắn phách lối bất thường nhưng dẫu sao cũng là hảo hữu của Đổng Tề Khôn. Giờ bảo hẳn trực tiếp động thủ giết người đoạt bảo, hắn vẫn cảm thấy băn khoăn.  

Lúc này Đổng Tẽ Khôn củng lão tổ Đổng gia thấy Sở Hưu ra tay không chịu nói lý như vậy, bọn họ cũng thầm mắng không thôi.

Nếu Đổng gia bọn họ thật sự tìm được thứ tốt gì thì cũng thôi, nhưng vì một thứ giả dối không có thật mà bị người ta đánh tới cửa, cảm giác này khiến bọn họ thấy oan uống tới cực điểm.

Từ khi Sở Hưu quyết định động thủ, hắn không định cho Đổng gia cơ hội phản bác.

Con người luôn mù quáng theo bầy đàn, chỉ cần có người dẫn đầu ra tay trước, những người khác hoặc muốn ăn một miếng thịt, hoặc muốn uống một ngụm máu.

Tư Đồ Kình ra tay trước là định ăn thịt, những võ giả khác đang quan sát cũng lao nhao phái người về báo cho người đứng sau, muốn uống một ngụm máu.

Theo thế đao của Sở Hưu chém tới, lão tổ Đổng gia ra tay nghênh đón.

Trong tay lão tổ Đổng gia là một thanh trường kiếm màu xanh thẩm, tỏa ra khí cương khí cường đại thâm hậu như biến rộng, trùng trùng điệp điệp, uy thế cực kỳ bất phàm, đặc biệt là thế đao, có thể nói là cực kỳ trầm ổn vững chắc. 

Những võ giả có cấp bậc và tuổi tác như lão tổ Đổng gia, bất kế khi còn trẻ hay hiện tại đều vô duyên với Long Hổ Phong Vân Chí Tôn Bảng. Có điều bọn họ tu luyện một đời, có đại lượng tài nguyên chống đỡ, cho dù chỉ là một con lợn tích lũy đó cũng hết sức kinh khủng, nói chỉ lão tổ một gia tộc.

Lần trước trong Khai Sơn Tế, biểu hiện của lão tổ Đổng gia kém cỏi như vậy chẳng qua vì hắn gặp phải Trần Thanh Đế, một Trần Thanh Đế có thể nói là gần như vô địch dưới cảnh giới Chân Hỏa Luyện Thần.

Nhưng đối mặt với những người khác, tích lũy căn cơ của lão tổ Đổng gia vẫn cực kỳ thâm hậu, thế đao võ thuật tuy không xuất sắc tới mức khiến người ta kinh ngạc, nhưng cũng cực kỳ vững chắc. 

Chỉ có điều khi thế đao của Sở Hưu chém xuống, bất kể thế đao hẳn có hùng

hồn như biển rộng thế nào, tất cả đều bị nhát đao của Sở Hưu chém nát!

Ma khí quanh người Sở Hưu lay động, thế đao bá đạo mãnh liệt liên tục trút xuống, mỗi đao chém ra đều như có tiếng gần của Ma Thần, khiến lão tổ Đổng gia buộc phải lui về phía sau vài bước. Bảy đao chém ra, lão tổ Đống gia đã lui lại hơn mười trượng, tới tận trước cửa Đổng gia.

Đứng trước cửa Đổng gia, sắc mặt lão tổ Đổng gia đã từ đỏ chuyển thành trắng, cuối cùng phun ra một ngụm máu tươi. Thanh trường kiếm xanh thẳm rong tay hẳn lúc này cũng ầm ầm nổ tung, hổ khẩu cả hai tay đầm đìa máu me, dáng vẻ cực kỳ thê thảm.

Tham gia Group: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất  (https://www.facebook.com/groups/546491997652063) để cập nhật sớm nhất các truyện HOT cũng như trao đổi các bộ truyện hay mà không phải đợi trên website

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện