Phí Khả, Bào Tiểu Thụy và Lý Lỵ Hinh ăn cơm tối xong, sắp xếp chén bát xong, hai người đi về phòng nghỉ ngơi.

Hôm nay Lục Hình Văn không biết quay đến mấy giờ mới xong việc, cơm tối cũng ăn ở trường quay.

Phí Khả lấy điện thoại ra lên mạng.

Lục Hình Văn lúc quay phim không có xem điện thoại, những người khác không có việc gấp cũng không gọi điện cho anh. Bây giờ chắc chắn là Lục Hình Văn vẫn chưa biết chuyện trên mạng.

Phí Khả không nói rõ được cảm xúc hiện tại của mình, không hy vọng Lục Hình Văn nổi giận, nhưng cũng không hy vọng Lục Hình Văn hoàn toàn không nổi giận.

Cậu không biết bản thân mình làm sao nữa.

Cậu lấy khối sô cô la trong túi ra, quyết định ăn luôn bây giờ.

Nếu đợi chút nữa Lục tiên sinh nổi giận, có lẽ muốn lấy lại sô cô la này.

Phí Khả vừa ăn sô cô la vừa lên weibo xem, cậu lại lên top tìm kiếm, lần này chỉ có mình cậu.

# Phí Khả - bạn gái mối tình đầu#

[Những cư dân mạng tinh tế một chút sẽ phát hiện là, căn cứ vào cách nói của Phí Khả, cậu cùng Lục Hình Văn đã yêu nhau hơn một năm rồi mới kết hôn, bây giờ là mới kết hôn một năm, nhưng trong post ngày tháng là ba năm trước, tính toán thời gian, Phí Khả tháng mười một vẫn còn đang nồng tình mật ý với bạn gái mối tình đầu,  tháng mười một Phí Khả báo danh tham gia thi chọn tài năng, sau đó không lâu thì quen biết với ảnh đế, cái tốc độ biến cong này cũng quá nhanh rồi đi?]

Bên dưới bình luận xôn xao.

[Doanh tiêu hào đừng có tạo scandal* nữa đi.]

*nguyên văn: NMSL never mind scandal & liber.

[Cười chết tôi rồi, năm nay là thời đại nào rồi, mấy người sợ là không biết rằng trên thế giới này có đồng tính luyến, dị tính luyến, còn có song tính luyến a? Quen với bạn gái thì không thế quen với bạn trai sao?]

[Haha, mười mấy cái doanh tiêu hào đều phát cùng một loại nội dung để bôi đen Khả Khả, vẫn nhìn chưa ra sao? Chắc chắn là có người đứng sau giật dây.]

[E là Khả Khả nhà mấy người vì ôm đùi ảnh đế mà bỏ rơi bạn gái trong trường của mình đi?]

[Không sai, trên thế giới có song tính luyến. Nhưng sao mỗi lần có chuyện đều là người nhà mấy người a? Người khác yêu đương kết hôn thuận thuận lợi lợi, còn nhà mấy người, woah, vừa ra scandal thì công bố yêu đương, sau đó còn cấp tốc mà kết hôn. Kết hôn xong còn truyền ra tin tức là kết hôn giả, ngay cả chương trình thực tế cũng có người tiết lộ là hai người này căn bản là không có giống như vừa mới kết hôn.]

[Cứ cho là song tính luyến cũng quá khoa trương rồi đi? Tháng 11 còn nắm tay ăn cơm, tháng 12 báo danh thi tuyển chọn tài năng xong liền nói mình độc thân à! Mấy người xem cái tiết mục lúc đó đi. Chia tay quá nhanh đi? Mà cũng không nhìn ra có chút đau khổ nào?]

[Mấy chương trình thực tế thường có quy tắc như vậy, lúc tham gia đương nhiên là nói bản thân mình độc thân, nếu không làm sao thu hút fan a.]

[Woah, các cậu xem cái video này, Phí Khả tự mình nói, lần đầu tiên gặp Lục Hình Văn cảm thấy Lục Hình Văn giống như thiên sứ. Các cậu xem thời gian đi, là trung tuần tháng 12.]

[Cạn lời rồi, tháng 11 còn cùng bạn gái tay trong tay, tháng 12 liền cảm thấy ảnh đế giống như thiên sứ, cái này là come out rồi đi?]

[Không có chứng cứ mà mấy người nói như đúng rồi.]

[Cái này còn không tính là chứng cứ a? Thời gian trên chương trình rõ ràng như vậy, LOOK nữ hài mù hết rồi à?]

[Mấy người có phát hiện không… hôm nay là ngày 11 tháng 4! Đây không phải là kỷ niệm ngày cưới của Lục Hình Văn và Phí Khả sao.]

Phí Khả vô thức nhìn ngày tháng trên điện thoại, đúng thật là ngày 11 tháng 4.

Cậu không nhớ, Lục Hình Văn cũng không nhớ, thậm chí ê kíp cũng không ai nghĩ ra. Hoặc là mọi người đều nhớ, nhưng cảm thấy cũng chẳng có cái gì để chúc mừng.

Vốn dĩ là một cái ngày kỷ niệm giả mà.

Phí Khả nhìn bình luận một vòng, những lời châm chọc khiêu khích đều rất nhiều, đa số là chửi bới Phí Khả, nói là cậu đi quá trớn, nói là cậu vì nổi tiếng mà vứt bỏ bạn gái đi ôm đùi lớn của ảnh đế. Fan của cậu rơi vào thế yếu, những bình luận nổi nhất đều là mấy lời chửi bới.

Phí Khả đại khái biết là, đây là có thủy quân, có người cố ý bôi đen cậu.

Cậu tắt điện thoại, không muốn quan tâm tới mấy cái bình luận trên mạng nữa.

Không ảnh hưởng đến Lục tiên sinh thì tốt rồi.

Hai ngày tiếp theo Phí Khả không có cảnh quay, buổi tối có chút rảnh rỗi. Cậu đem cuốn tiểu thuyết nguyên tác ra, muốn xem một chút.

Cậu ngồi trên cái ghế mà Lục Hình Văn hay ngồi trong phòng sách, bắt chước Lục Hình Văn mở đèn lên, chỉ mở đèn bàn, yên tĩnh mà đọc sách.

Chín giờ hơn, Hân tỷ gọi điện thoại tới.

“Tiểu Khả, tra ra rồi.” Hân tỷ la mắng, “Là Khổng Vĩ Tư cái tên tiện nhân đó.”

Phí Khả bị lời nói của Miêu Hân làm cho phát ngốc, trong một lúc quên mất phải trả lời.

“Khổng Vĩ Tư ghi hận lên người em, chị đoán là, vì Lục Hình Văn giáo huấn hắn giữa chốn đông người. Còn có, năng lực nghiệp vụ của hắn không đạt, đọc 1234 cho qua lời thoại bị cư dân mạng phát hiện ra, bị nhân vật Không Bình Dịch của em lấy hết nhân khí, tức sắp muốn hỏng người rồi. Mấy cái doanh tiêu hào và mấy trang truyền thông đăng tin mới, đều là đơn vị hay hợp tác với công ty của Khổng Vĩ Tư, thậm chí là công ty của Trương Dược Hoa.”

“Chắc là không phải đâu? Đều đã qua lâu lắm rồi, phim cũng chiếu xong rồi….” Phí Khả nghi ngờ.

Miêu Hân tức mình: “Sao lại không phải! Khổng Vĩ Tư tên tiện nhân này, cái gì cũng có thể làm ra, tâm nhãn so với cái lỗ kim còn nhỏ hơn! Chị đoán là, điều làm hắn hận em nhất, là việc Trương Dược Hoa nhìn trúng em. Bây giờ kéo ra được chỗ hở của em, hắn còn không vội vã đi kéo sao! Lại nói, hai người đều cùng một hướng phát triển, đều là hình tượng mỹ thiếu niên, hắn đàn áp được em, thì sẽ tự tạo thêm nhiều cơ hội cho chính mình!”

“Vậy Trương Dược Hoa thì sao? Tại sao hắn cũng tham gia vào chuyện này?”

“Chị với Phùng ca phân tích, một là vì bây giờ Khổng Vĩ Tư đang là người của hắn, hắn đương nhiên muốn dỗ dành y, hai là, hắn đàn áp được em, để cho em biết thủ đoạn của hắn lợi hại, hắn không phải đối với em có chút ý nghĩa sao? Có lẽ vẫn muốn em và Lục Hình Văn càng sớm chia tay càng tốt! Thứ tà tâm bất tử!”

Nói tới nói lui, vẫn là cái giới giải trí quá dễ dẫn dắt dư luận.

Phát tin lên mạng, phát động doanh tiêu, phát động truyền thông, chuyển phát. Mấy đợt thủy quan dẫn dắt bình luận, dư luận liền xiên vẹo.

Phí Khả thở dài: “Nếu mà có công ty truyền thông của chính mình thì tốt rồi.”

Miêu Hân có chút lờ mờ: “Em sao tự dưng lại nói cái này….. tóm lại, ê kíp đã thương lượng một chút, tạm thời không phản ứng. Bây giờ dư luận đối với em tương đối bất lợi, cơ bản đều tập trung bôi đen em. Loại chuyện này càng khuấy thì độ hot càng tăng cao, chúng ta cũng có mấy đợt thủy quân đi khống chế dư luận là được rồi. Dù sao thì bây giờ em cũng tiến tổ tập trung quay phim, cũng không cần phải làm hoạt động gì. Qua mấy ngày độ hot hạ xuống, mọi người sẽ quên đi.”

Phí Khả trả lời: “Được rồi.”

Miêu Hân bất đắc dĩ: “Trước đây có nói là sau một năm thì tách ra…. Tối qua chị và Phùng ca thương lượng một chút, sợ là không được. Em và Lục Hình Văn độ hot quá cao rồi, so với tụi chị tưởng tượng cao hơn nhiều lắm, năm nay đã vô số lần lên hot search rồi, thật sự tiết kiệm rất nhiều tiền quảng cáo mua hot search cho phòng công tác….. có lợi thì cũng có hại, CP hot thì đối với em cũng có ích rất nhiều, năm nay tăng thêm không ít nhân khí. Nhưng như vậy, em và Lục Hình Văn tạm thời không thể chia tay được. Phùng ca nói, hai người quay bộ phim này, năm nay sẽ quay xong, làm xong hậu kỳ, cũng phải năm sau mới ra rạp được, đến lúc đó lại hot một trận nữa, tình huống năm sau cũng hơi quá sức.”

“Uhm.” Phí Khả tỏ ý đã biết.

“Bây giờ đi một bước thì tính một bước, dù sao thỏa thuận cũng kéo dài 3 năm, ê kíp của Lục Hình Văn cũng không trói em cả đời được.” Miêu Hân nói. (nhưng bản thân Lục Hình Văn thì có thể a…)

Sau khi cúp điện thoại, Phí Khả đọc sách cũng đọc không vào nữa.

Thậm chí trong lòng có chút vui vẻ.

Ít nhất là đến năm sau, cũng không cần tách ra với Lục tiên sinh.

Cậu đang nghĩ đông nghĩ tây, cửa phòng sách đột nhiên mở ra.

Phí Khả ngẩng đầu, nhìn thấy Lục Hình Văn một tay vẫn còn đang nắm chặt tay nắm cửa, bảo trì tư thế mở cửa, trầm mặc đứng ở ngoài cửa.

Phí Khả có chút hoảng hốt, cậu đang ngồi ghế của Lục Hình Văn……

Phí Khả vội vàng đứng dậy: “Ngài về rồi….”

Ánh mắt của Lục Hình Văn u ám không rõ, đứng đó một lúc, anh mới bước vào phòng sách ngồi xuống. Đèn cũng không bật, cứ ngồi ở một góc phòng u ám.

Phí Khả cảm thấy tâm trạng của anh không tốt, xin lỗi, nói: “Ngài thấy tin tức rồi sao? Xin lỗi, em -----“

“Tin tức nói là thật sao? Đó là bạn gái tình đầu của em?” Lục Hình Văn đột nhiên hỏi.

Hai tay anh lồng vào nhau, tư thế giống như một vị vua đang ngồi trong một góc sô pha, cao cao tại thượng mà chất vấn người phạm lỗi.

Phí Khả vô thức bước tới bên cạnh anh, ngoan ngoãn trả lời: “Là thật.”

Lục Hình Văn trầm mặc một lúc, chừng một phút, mới nói: “Phùng Kiệt đã nói qua với anh rồi, cách giải quyết với công chúng cũng nói rồi. Bây giờ anh chỉ muốn hỏi vài câu, những câu hỏi này, thuộc về vấn đề cá nhân, nếu em không muốn trả lời, có thể từ chối. Nếu em đã muốn trả lời, mỗi một câu đều phải nói thật, không cho phép nói dối.”

Phí Khả trước giờ cũng chưa từng nói dối với Lục Hình Văn, cậu gật đầu: “Ngài hỏi đi.”

Lục Hình Văn hỏi: “Em và bạn gái tình đầu của em, lúc nào thì hẹn hò, tại sao lại hẹn hò? Mà lúc nào thì chia tay?”

Phí Khả không nghĩ là Lục Hình Văn sẽ hỏi vấn đề này, cái này có gì đâu mà không nói cho Lục Hình Văn biết được, cậu theo sự thật mà đáp: “Cô ấy thích em, theo đuổi em một đoạn thời gian, em không nhớ rõ lúc nào thì bắt đầu hẹn hò. Hẹn được hai tuần, cô ấy đề nghị chia tay, em đồng ý. Hình như lúc đó là báo danh tham gia thi tuyển chọn tài năng, đại khái là cuối tháng 11 đi.”

Lục Hình Văn ngẩng đầu: “Hai tuần? Tại sao lại đề nghị chia tay?”

Phí Khả: “Uhm, cô ấy cảm thấy yêu đương với em nhàm chán quá.”

“Nhàm chán?” Lục Hình Văn giống như đang nghe chuyện cười, không tin nổi.

Phí Khả gật đầu: “Lúc đó em rất bận, bài học của khoa toán không đơn giản, lên lớp xong làm bài tập xong, em còn phải đi làm công, căn bản là không có thời gian ở bên cô ấy, cũng không có thời gian để nhắn tin. Trong hai tuần hình như chỉ ở bên cô ấy lúc tan học rồi ăn cơm ở căn tin mấy lần, cô ấy cảm thấy không được coi trọng.”

“Em thích cô ấy sao?” Lục Hình Văn chậm rãi hỏi.

Ánh mắt Lục Hình Văn làm Phí Khả khẩn trương, cậu nghĩ nghĩ, lắc đầu: “Em không biết…”

Lục Hình Văn nhìn chằm chằm Phí Khả: “Không biết? Đây là câu trả lời gì? Một người không thể không biết bản thân có thích hay không thích người khác.”

Phí Khả khó xử: “Em, em không ghét cô ấy. Cô ấy là một cô gái xinh đẹp, tính cách cũng tốt. Trong thời gian đó em tâm trạng của em không quá tốt, đạt được danh ngạch bảo nghiên, nhưng trong nhà gánh nặng khá lớn, luôn do dự có nên học nghiên cứu sinh hay đi trực tiếp đi làm luôn. Cô ấy nói chuyện với em rất nhiều, giúp em hiểu ra nhiều thứ, lúc đó em cảm thấy, ở cùng với cô ấy, sẽ rất tốt. Sau đó cô ấy nói, em quá là vô trách nhiệm….”

“Đến đây.” Lục Hình Văn đột nhiên nói.

Phí Khả lại đến gần một chút.

Lục Hình Văn tiếp tục hỏi một vấn đề riêng tư: “Nói cho anh biết, bạn nhỏ, hai người có từng hôn nhau chưa?”

Lúc hỏi câu này, Lục Hình Văn cơ hồ phải nghiến răng nghiến lợi mà hỏi.

Phí Khả cảm thấy mặt nóng cả lên, quá riêng tư rồi, loại vấn đề này. Nhưng cậu vẫn trả lời: “…… không có.”

Nụ hôn đầu tiên của cậu, là ở lễ cưới với Lục Hình Văn.

“Tại sao lại không có? Em không muốn hôn cô ấy sao?”

Phí Khả hơi hoảng mà lắc đầu: “Em, em chưa từng nghĩ qua… mới có hai tuần…”

“Bạn nhỏ à, em có biết cái gì là “thích” hay không? Không phải là bạn nhỏ này “thích” chơi với bạn nhỏ kia.” Lục Hình Văn nắm lấy tay Phí Khả, lòng bàn tay của anh vừa dày vừa ấm, “Mà là, “thích” là muốn tới gần người đó, muốn chạm vào người đó, muốn hôn người đó.”

Phí Khả trước giờ chưa từng nhìn thấy Lục Hình Văn như vậy, rõ ràng là đang ngồi, nhưng tựa hồ cao cao tại thượng, ánh mắt từng chút từng chút quét qua người cậu, giống như quan sát cậu thật rõ ràng, lại giống như nuốt sạch cậu vào bụng.

“Dù là hai phút, hai giờ đồng hồ, hai ngày, chỉ cần thích một người, thì sẽ muốn hôn người đó.”

Lục Hình Văn kéo một cái, kéo Phí Khả ngã vào lòng anh, ngồi trên đùi anh. Phí Khả hơi hoảng loạn, Lục Hình Văn ôm chặt eo cậu không cho cậu động, giọng nói thâm trầm: “Bé hư, hôm nay em là bé hư.”

Phí Khả có lẽ là bị quỷ ám rồi, phản ứng đầu tiên của cậu cư nhiên lại là phủ nhận: “Không phải, em không phải.”

Lục Hình Văn dùng một tay bóp nhẹ cằm cậu, không cho cậu động đậy, để cậu chỉ nhìn thấy chính anh thôi.

“Em phải. Hôm nay em để anh trong tình huống không chút phòng bị mà biết được quá khứ của em. Tin tức của em truyền khắp mạng, mà anh lại là người biết cuối cùng.”

Trong lòng Lục Hình Văn thật nóng, Phí Khả cảm thấy sau lưng đã thấm mồ hôi rồi.

“Sô cô la phần thưởng hôm nay đâu? Hôm nay em biểu hiện không tốt, anh muốn thu lại sô cô la.”

“Ăn rồi.” Phí Khả nhỏ giọng nói.

Lục Hình Văn vẫn đang giữ lấy cằm cậu, nhưng Phí Khả cư nhiên không giẫy nữa, mà giống như bị mê hoặc mà nhìn chăm chú Lục Hình Văn.

Lục Hình Văn quá anh tuấn rồi. Trong ánh đèn u ám này, ánh mắt giận dữ của anh, đôi mày chau lại của anh, mọi thứ mọi thứ, đều đẹp đẽ như tạc tượng.

“Bé hư, em đang nhìn cái gì?” Lục Hình Văn hỏi.

Phí Khả đỏ mặt, ngay cả vành tai cũng đỏ, lẩm bẩm: “Em không phải là bé…”

Lục Hình Văn nói từng chữ từng câu: “Phải, em là bé hư của anh.”

Phí Khả cảm thấy chính mình mồ hôi nóng tuôn trào, cằm cậu bị Lục Hình Văn nắm tựa như như đang tan chảy ra, cả người cậu cũng tựa hồ như tan chảy ra, tan chảy và trượt vào lòng Lục Hình Văn.

Lục Hình Văn vẫn không buông tha cậu, tiếp tục hỏi tới: “Nụ hôn đầu của em là với ai?”

Phí Khả không thể cúi đầu xuống, chỉ có thể dùng giọng nói nhỏ tới mức không nghe được mà trả lời: “Với ngài….”

Lục Hình Văn cuối cùng mỉm cười: “Nụ hôn thứ hai thì sao?”

“Cũng là ngài…..”

Lục Hình Văn sáp tới gần, hơi thở nóng bỏng phun lên môi Phí Khả, chậm rãi nói: “Để anh dạy cho em, cái gì gọi là hôn môi. Anh cho phép em, lúc muốn hôn anh, thì có thể hôn anh.”

Lục Hình Văn nói xong, không đợi Phí Khả trả lời, liền bá đạo mà hôn lên môi Phí Khả.

Một nụ hôn chân chính.

Phí Khả tê dại mà trượt vào lòng Lục Hình Văn, Lục Hình Văn buông cằm cậu ra, hai tay ôm chặt lấy eo cậu, từng chút từng chút xoa nhẹ, đầu lưỡi từng chút từng chút đẩy vào.

Lúc được buông ra, Phí Khả cảm thấy hoàn toàn mù mịt, hoàn toàn váng vất hết cả đầu óc.

Lục Hình Văn vẫn đang ôm lấy hông cậu, từng chút từng chút hôn vào môi cậu, nói: “Anh vốn không nghĩ sẽ sớm như vậy, anh sợ làm ảnh hưởng đến cảm xúc quay phim của em. Nhưng em quá không ngoan, cư nhiên làm anh giận.”

Phí Khả nói không ra lời: “Em…”

Lắp ba lắp bắp nửa ngày, hít thở cũng không thông.

Lục Hình Văn dùng lòng bàn tay, xoa xoa mặt cậu, xoa xoa tóc cậu, xoa xoa đôi môi đã đỏ lên của cậu.

“Em biết sở thích của anh, những thứ Du Vân nói, những thứ y chỉ trích, đều là thật. Anh sẽ không làm em bị thương, bé ngoan. Anh biết em thích anh, nhưng anh sẽ để cho em một thời gian để suy nghĩ, trước khi quay phim xong, anh sẽ không đề cập đến chuyện này. Em bảo lưu đáp án của chính mình đi, đến cuối tháng 6, bộ phim quay xong.”

Thích cái gì, đáp án cái gì, Phí Khả không cách nào suy nghĩ được, cậu thậm chí có chút không hiểu Lục Hình Văn đang nói cái gì.

Nụ hôn của Lục tiên sinh quá dễ chịu, được Lục tiên sinh ôm vào lòng quá dễ chịu.

Nhưng, một giây sau, Lục Hình Văn liền buông cậu ra, tàn nhẫn nói một câu “ngủ ngon”, rồi đầu cũng không quay lại mà đi mất.

Phí Khả ở trong phòng sách rất lâu, không biết là chuyện gì, cũng không biết nên làm gì.

Cậu chậm chạp ngồi dậy, bước đến cửa phòng của Lục Hình Văn. Phát hiện Lục Hình Văn đã đóng cửa rồi, cậu đứng bên ngoài, nghĩ xem Lục Hình Văn là đang ngủ, hay là đang đọc kịch bản? Lại nghĩ rất lâu thích cái gì, đáp án cái gì.

Nghĩ tới khi chân đã tê rần, mới quay lại phòng ngủ.

Nghiêm túc chút, lúc đọc raw chương này, tôi tê rần người, đỏ hết mặt mày, đọc 3 lần mới dịch nổi. Tôi cố gắng giữ cho được cái không khí nóng bỏng đó, cái không khí đầy chất dom đó, không biết có giữ được không hay thành ra nổi hết cả da gà.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện