Mặt anh vô biểu tình liếm sữa đầu ngón tay, khuôn mặt thành thục trắng nõn thập phần tuấn mỹ xinh đẹp, năm đó chính là gương mặt này dụ hoặc Hoa Ly, hiện tại cô không có nhiều suy nghĩ ngoại trừ sợ hãi.

Bởi vì cô nói ăn cái gì đều có thể, Bạc Đình buông lỏng tóc dài cô ra, đem người đột nhiên không kịp phòng ngừa từ giữa hai chân đẩy đến trên mặt đất, xiềng xích vang ào ào, anh thong thả ung dung cởi bỏ quần, đĩnh làm Hoa Ly biến sắc cự thạc, ngón tay còn dính sữa của cô, sờ sờ chính mình, lạnh lùng nói.

"Ăn đi.

"
Hoa Ly bò dậy, bốn năm trước kia cô nhất thời có bao nhiêu thích anh, hiện tại liền có bao nhiêu hận nhiều sợ, đã từng làm khí quan cô cao trào phun nước, hiện tại nhìn liền có điểm hít thở không thông.

Sau khi thương thế cô rất tốt, Bạc Đình liền thao cô không dừng, nam nhân nhìn như cấm dục vô tình, rất giống thành tinh Teddy, trên dưới trước sau có thể cắm địa phương đều cắm, một lần dài nhất liên tục chơi cô ba ngày, đói bụng đút ăn, khát liền đút nước, vấn đề sinh lý đều là anh ôm đi toilet để giải quyết, sau đó tiếp tục làm thao cô.

Sau thời gian rất lâu, quang thấy anh cởi quần áo, Hoa Ly đều sợ đổ mồ hôi lạnh.


"Không! Tiểu Đình, tôi thật sự rất đói.

"
Dáng người cô phi thường hoàn mỹ, bụng nhỏ bình thản cơ sắc càng là xinh đẹp, một ngày không ăn cái gì, eo đói đều mềm hơn ngày thường, quỳ trên mặt đất, mơ hồ có thể thấy cái bụng đáng thương súc động, duy nhất no đĩnh chính là một đôi vú chảy sữa trước ngực, bởi vì anh vừa niết dùng sức, còn nhỏ giọt sữa.

Hoa Ly vốn tưởng rằng phục mềm, anh sẽ đi lấy ăn, chính là Bạc Đình lại trảo một cái đã bắt được ngực oánh mềm kiều nộn, cô trực tiếp bị túm tới giữa hai chân anh, gương mặt chạm vào côn th*t nóng lên.

"Ăn.

"
Anh nói không có một tia độ ấm, thủ hạ lực quá nặng, lại nặn ra không ít sữa, nhiều từ cái bụng Hoa Ly chảy tới chân tâm.

Bạc Đình tính cách là người Hoa Ly trước kia tiếp xúc quá chưa bao giờ gặp qua, bởi vì tàn tật mà nội hướng chán đời, rồi lại cố chấp biến thái tới cực điểm, khi 18 tuổi anh phóng thích thiện lương cuối cùng, đem tất cả ngây thơ hiến cho Hoa Ly, chẳng sợ cô so với anh lớn rất nhiều tuổi, chẳng sợ cô chỉ là một lão sư gia đình, khi nước sữa hòa nhau, lúc đó anh cũng đã hình dung ra đám cưới của hai người.


Đương dùng môi hôn môi cô dưới thân, đầu lưỡi tham nhập huyệt khổng, anh nghĩ tới hết thảy tốt đẹp, thậm chí sau khi cô đi, anh dùng vật cất chứa ái dịch của bọn họ, bao gồm khăn giấy cô lau, từng ngày chờ cô tới.

Đáng tiếc, anh đợi suốt ba năm, nhưng cô sắp trở thành dì nhỏ của anh.

Anh cũng không biết chính mình từ khi nào bắt đầu vặn vẹo, có lẽ là sau ngày thứ 558 chờ cô, anh nếm tới tuyệt vọng, lại hoặc là trời sinh anh như thế, kế hoạch giết người tùy theo hình thành.

Càng đáng tiếc chính là, tất cả mọi người đã chết, cô vẫn sống.

"Há mồm, lão sư hôm trước không phải đã nói, thực thích ăn đồ vật của tôi sao?"
Cự nhũ ở tay anh trướng đau khó chịu, nhưng vì loại thuốc lạ mà anh cho ăn, thân thể cô so trước kia càng thêm mẫn cảm, tính ngược đau như vậy, ngược lại làm cô có một tia hưng phấn khoái cảm, loại cảm giác này, Hoa Ly là hận.

Hôm trước cũng là vì bị anh cắm chống huyệt, thời điểm cao trào, anh dùng trứng rung nhét vào cúc động, lại xoa âm đế cô, sảng cô thẳng phun nước tiểu.

Cái loại tình hình này đỉnh hỏi cô có phải rất thích ăn hay không, cô đương nhiên trả lời thích!
Không chỉ thích ăn côn th*t anh, cô còn thích trứng rung, dương v*t giả, gậy an ủi!.

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện