Phá tan chỉ bằng một nhát kiếm!

Ở đằng kia, Tây Thánh Minh Quân đã bị thanh kiếm của hắn đánh lùi về sau mấy vạn trượng, khi ông ta vừa dừng lại, thời không sau lưng ông ngay lập tức sụp đổ tạo thành một vùng thời không đen nhánh.

Sau khi dừng lại, đôi mắt của Tây Thánh Minh Quân hiện lên vẻ kinh ngạc, khen ngợi: “Kiếm kỹ không tệ”.

Dứt lời, ông ta biến thành một dải cầu vồng rồi biến mất.

Cùng lúc đó ở đằng xa, Diệp Quân cũng biến mất.

Xoẹt!

Bùm!

Hai người vừa chạm vào nhau, ánh sáng của cầu vồng và kiếm quang phát ra cùng một lúc, làn sóng xung kích vô hình ngay lập tức lan ra hàng vạn các tinh vực ở bên ngoài.

Tuy nhiên, khi làn sóng này đến gần bia đá Đăng Thiên đã biến mất không một dấu vết.

Trên trời, Diệp Quân và Tây Thánh Minh Quân cùng nhau lùi về sau vài ngàn trượng, sau khi Diệp Quân dừng lại, hắn cầm kiếm đứng im một chỗ, cả người đỏ tươi như máu. Khu vực hắn đang đứng trở thành một biển máu, huyết mạch phàm nhân, huyết mạch phong ma và kiếm ý vô địch trong người hắn càng trở nên mạnh hơn.

Càng đánh, càng mạnh.

Không chỉ thế, nếu càng chiến đấu, hắn càng trở nên điên cuồng, lý trí càng ít hơn.

Tây Thánh Minh Quân nhìn chằm chằm vào Diệp Quân, bây giờ ông ta đã không còn sự khinh thường, không những thế, ông ta còn cảm thấy hơi đau đầu.

Bởi vì sức mạnh đạo pháp của ông ta hoàn toàn không có tác dụng khi đối đầu với thanh kiếm của Diệp Quân.

Đánh vỡ chỉ bằng một nhát kiếm!

Nếu ông ta muốn giết kiếm tu trẻ tuổi trước mặt này, ông ta chỉ có thể sử dụng sức mạnh thuần túy nhất, hơn nữa ông ta cũng không dám liều mạng đối đầu với Diệp Quân.

Thanh kiếm của Diệp Quân quá sắc bén, cứng rắn đối đầu rất dễ bị tổn hại. Tây Thánh Minh Quân hít một hơi thật sâu rồi mở lòng bàn tay ra.

Rầm!

Trên không trung, Thần Lôi màu máu đánh thẳng xuống đất, lơ lửng trong lòng bàn tay của ông ta, ông ta nắm chặt bàn tay phải, Thần Lôi màu máu đó hóa thành một thanh huyết thương.

Trong quán rượu, Chiêu Võ Đạo Đế cười nói: “Huyết Kiếp Thần Thương này thật thú vị, có lẽ Tây Thánh Minh Quân đã thu phục được hàng ngàn Huyết Kiếp của Minh Hải, sau đó rèn thành vũ khí của riêng mình”.

Thiên Võ Tân hơi hiếu kì: “Huyết Kiếp?”

Chiêu Võ Đạo Đế gật đầu, bưng ly rượu ở trước mặt lên nhấp từng ngụm nhỏ, sau đó mới giải thích: “Nó giống như Vũ Trụ Kiếp, nhưng Vũ Trụ Kiếp của Minh Hải lại mạnh hơn so với Vũ Trụ Kiếp bình thường rất nhiều, tóm lại, nếu ông ta sử dụng thanh thương này để chống lại kẻ thù, thì sức mạnh của nó có thể sánh ngang với sức mạnh của cường giả ở cảnh giới Khai Đạo”.

Nhìn thấy ly rượu ở trước mặt của Chiêu Võ Đạo Đế đã trống không, Thiên Võ Tân vội vàng đi tới, cầm ly lên cẩn thận rót đầy rượu cho Chiêu Võ Đạo Đế, sau đó cung kính đứng tới.

Chiêu Võ Đạo Đế quay đầu nhìn về phía chân trời, cười nói: “Tây Thánh thật sự đã đánh càng đánh càng hăng rồi”.

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện