Chương 2220

Người phụ nữ xinh đẹp nói tiếp: “Nam Tình có cơ thể Nội Mi, nếu song tu với người khác thì cảm thụ trong đó có thể nói là sung sướng mãn nguyện… Ngươi biết mà”.

Diệp Quân hóa đá.

Người phụ nữ xinh đẹp nhìn Diệp Quân, ánh mắt đầy ẩn ý.

Diệp Quân hơi ngơ ngác.

Cái quái gì vậy?

Nhạc mẫu, người nói như thế ổn thật sao?

Dạ Nam Tình ở đằng sau hai người nghe người phụ nữ xinh đẹp nói thế, mặt ửng đỏ nhưng lập tức đã trở lại như bình thường, cô ta nhìn người phụ nữ xinh đẹp, lắc đầu khẽ cười.

Cô ta biết mẹ mình mong cô ta có một đứa con là muốn cô ta có được một điều chắc chắn.

Muốn Diệp công tử trước mặt này cột chặt với người ở đằng sau hắn, rất đơn giản, sinh một đứa con là được.

Nếu không một khi vị Diệp công tử này đi, hai người lại không có tình cảm, lúc đó dù Diệp Quân còn nể tình cũ nhưng tình nghĩa này chứa được bao nhiêu lượng vàng thì không biết được.

Nếu hai người có với nhau một đứa con thì lại khác hoàn toàn.

Ngươi có thể không giúp người phụ nữ của ngươi nhưng ngươi không thể không giúp con của ngươi chứ?

Đây cũng là suy nghĩ lúc này của người phụ nữ xinh đẹp.

Diệp Quân nhìn người phụ nữ xinh đẹp trước mặt, hắn biết người phụ nữ xinh đẹp này chắc đã đoán được điều gì mới nói như thế.

Cơ thể Nội Mi!

Diệp Quân ngẫm nghĩ, có cảm giác hơi lạ.

Diệp Quân lắc đầu, vội đánh bay cảm giác kỳ lạ đó đi, đồng thời thầm mắng: Huyết mạch phong ma chết tiệt!

Huyết mạch phong ma: “…”

Người phụ nữ xinh đẹp dừng bước, sau đó nói: “Diệp công tử, bản thân ngươi nghĩ thế nào?”

Diệp Quân nhìn Dạ Nam Tình ở phía đằng xa, Dạ Nam Tình đứng đó, cả người hệt như một đóa hoa sen trồi lên từ trong bùn, vừa tao nhã vừa dịu dàng.

Rất đẹp!

Nhìn thấy ánh mắt của Diệp Quân, vẻ mặt Dạ Nam Tình rất tự nhiên chỉ mỉm cười.

Diệp Quân khẽ cười, nhìn đi chỗ khác, sau đó nói: “Bá mẫu, Nam Tình nhìn có vẻ yếu đuối nhưng thật ra cô ấy là một người rất quyết đoán, bá mẫu đừng thấy cô ấy hòa thuận với ta mà lầm, thực tế trong mắt cô ấy, ta không khác gì những người khác”.

Người phụ nữ xinh đẹp nhíu mày, hơi ngờ vực: “Sao lại nói thế?”

Diệp Quân nghiêm túc nói: “Chuyện chẳng phải một sớm một chiều, tính cách của Nam Tình cô nương trở nên như bây giờ cũng không phải là chuyện nhất thời, cũng sẽ không vì đột nhiên gặp một người có thể nói chuyện với mình mà thay đổi suy nghĩ của mình. Hơn nữa trong hai ngày tiếp xúc với Nam Tình cô nương, ta thấy mặc dù bề ngoài cô ấy có vẻ yếu đuối nhưng thực chất là một người có suy nghĩ của mình, sở dĩ lần này cô ấy sẵn sàng kết hôn có lẽ là vì bá mẫu nhỉ?”

Người phụ nữ xinh đẹp nhìn Diệp Quân trước mặt, cảm thấy kinh ngạc.

Bà ta đã xem thường vị Diệp công tử này rồi.

Bà ta nghĩ những người thế hệ trẻ thường là người rất kiêu ngạo, không được thông minh lắm nhưng sau khi trò chuyện, bà ta mới nhận ra Diệp công tử trước mặt này lại khác hoàn toàn với những gì bà ta nghĩ, thảo nào cô con gái tính cách lạnh lùng của bà ta có thể nói chuyện được với hắn.

Diệp Quân lại nói: “Bá mẫu, chuyện giữa ta và Nam Tình cô nương cứ để tự nhiên đi”.

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện