Chương 1551

Bị ghim chặt, sắc mặt ông lão áo sặc sỡ kia tức thì thay đổi, kinh hãi nhìn người phụ nữ váy trắng: “Ngươi là một Mệnh Vận Đại Đế! Ngươi…”

Ông lão áo đỏ đứng bên cũng hốt hoảng, ông ta biết, nếu là trong tình huống bình thường, ông ta cùng vị Đại Đế bên cạnh liên hợp lại không phải không thể đấu với người phụ nữ trước mặt, nhưng vào lúc này, hai người bọn họ chỉ còn linh hồn, không phải là đối thủ của người kia.

Vì vậy, ông ta xòe tay, một lệnh bài đỏ rực phóng vút lên cao, sau đó biến mất trong không trung.

Ông ta muốn gọi thêm người!

Rầm!

Trong khoảng không sâu thẳm, từng luồng hơi thở vô cùng kh ủng bố ào ào tràn xuống như thủy triều mãnh liệt.

Cường giả của Thánh Tông đã tới!

Vào lúc này, không trung đột nhiên nứt vỡ, một người đàn ông trung niên đang chầm chậm bước ra.

Người này chính là tông chủ của Thánh Tông ngày nay, Thánh Kỳ, đồng thời cũng là một trong năm vị Mệnh Vận Đại Đế của Tinh Hải Giới, sau lưng Thánh Kỳ còn có bốn vị Tuế Nguyệt Đại Đế cùng chín gã Đại Đế bình thường.

Gần như toàn bộ cường giả cao nhất của Thánh Tông đều đã tới đây.

Mệnh Vận Đại Đế!

Cho dù là Thánh Tông cũng không dám coi khinh, đương nhiên, Thánh Tông cũng sẽ không sợ, dù sao thì bọn họ cũng đông người hơn, mà người phụ nữ váy trắng trước mắt chỉ có một mình.

Thánh Kỳ nhìn chằm chằm người phụ nữ bên dưới, hỏi: “Từ bao giờ Tinh Hải Giới lại xuất hiện một vị Mệnh Vận Đại Đế thế kia?”

Người phụ nữ váy trắng chẳng hề để ý, chỉ nhìn Diệp Quân: “Cô cô chưa bao giờ khinh thường con!”

Diệp Quân cúi đầu, không nói một lời.

Người phụ nữ lại bảo: “Nhưng nếu con đã muốn tự dốc sức bước lên con đường mình muốn đi thì cô sẽ ủng hộ quyết định của con, như vầy đi, cô sẽ cùng con đi nốt chặng cuối này, con thấy sao?”

Diệp Quân gật đầu, nói khẽ: “Được ạ”.

Người phụ nữ váy trắng nhìn Diệp Quân, ánh mắt như đang nhìn một đứa nhỏ, lòng đột nhiên thương xót khôn cùng, bà ấy nhẹ nhàng xoa đầu hắn, nói nhỏ: “Sau khi xong việc này, cô cũng phải từ biệt phàm trần thế tục này rồi”.

Diệp Quân nghi hoặc nhìn bà.

Nhưng người phụ nữ kia không nói thêm, chỉ ngẩng đầu nhìn đám người trong không trung, mỉm cười: “Chờ ta một lát!”

Nói đoạn, bà ấy lại nhìn Diệp Quân, cười hỏi: “Muốn biết cô cô mạnh đến đâu không?”

Diệp Quân ngẩng đầu nhìn bà ấy: “Mấy kiếm gi3t chết Mệnh Vận Đại Đế?”

Người phụ nữ váy trắng cười khẽ: “Tầm mắt hạn hẹp quá!”

Diệp Quân sửng sốt.

Người phụ nữ kia lại xoa đầu Diệp Quân: “Mệnh Vận Đại Đế chỉ là con sâu cái kiến mà thôi, không cần dùng đến kiếm”.

Vừa dứt lời, bà ấy quay đầu liếc nhìn Thánh Kỳ một cái.

Ầm!

Thánh Kỳ lập tức bị diệt tan.

 

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện