Vào một ngày thứ Hai yên tĩnh, sự yên tĩnh đã lâu trên Internet đột nhiên bị phá vỡ bởi một bài đăng trên weibo.

[ Qúy Hành: Bà Qúy @HuyềnThanh]

Hình ảnh kèm theo là hình ảnh Huyền Thanh đang ngồi trên ghế sofa đọc sách.

Ánh nắng chiều ấm áp xuyên qua cửa sổ chiếu vào mái tóc cô khiến nó trông càng thêm bồng bềnh và lấp lánh, người phụ nữ cúi đầu, tập trung đưa mắt nhìn cuốn sách trong tay, lông mi dài như cánh bướm dịu dàng rũ xuống trông vô cùng đáng yêu.

Một số cư dân mạng đang câu cá tại nơi làm việc là người đầu tiên phát hiện ra bài đăng này, ngay lập tức liền làm dấy lên một cuộc thảo luận sôi nổi.

[Huyền Thanh? Bà Qúy? Đừng nói là tôi đang bị hoa mắt nha? ]

[Đây thực sự là tài khoản weibo của anh Qúy à? Hay là có ai đó đang giả mạo?]

[Là tài khoản chính chủ của anh ấy đấy, mọi người nhìn vào dấu chứng nhận vàng sáng bóng kia kìa.]

[Cái quái gì vậy? Thật sự là hai người họ sao? Chẳng lẽ từ trước đến giờ bọn họ vẫn luôn cố tình che giấu à?]

[Vậy đây là... một thông báo chính thức đột ngột? ]

[Nếu tôi có một người vợ xinh đẹp như Huyền Thanh thì tôi cũng muốn khoe cô ấy với cả thế giới! Không ngờ anh Qúy có thể nhịn được lâu vậy đấy.]

Trong phòng thay đồ của công ty, An An vội vàng mở cửa xông vào: "Chị Thanh! anh Qúy, anh ấy tag tên chị trên weibo, chị Thanh xem này!"

Khi An An nhìn thấy tài khoản weibo chính thức của Qúy Hành vừa đăng bài, cô ấy vô cùng kinh ngạc, liền vội vàng chạy vào báo cho chị Thanh.

Kết quả khi đi đến chỗ của Huyền Thanh, cô ấy phát hiện ra trên màn hình điện thoại của chị Thanh đang chỉnh sửa một bài viết sắp đăng lên weibo.

Không có chữ nào cả, cũng không có tag tên ai, chỉ có duy nhất một bức ảnh.

Những ngón tay xương xẩu của người đàn ông nắm lấy bàn tay nhỏ bé của người phụ nữ, các đầu ngón tay đan vào nhau, trên ngón áp út của cả hai đều đeo một chiếc nhẫn.

Vừa nhìn đã nhận ra bọn họ là một cặp đôi yêu nhau.

An An sửng sốt một lát, sau đó liền nhanh chóng phản ứng: “Hai người đồng ý công khai rồi sao?”

Huyền Thanh ngước mắt lên nhìn cô ấy, khóe miệng hiện lên một nụ cười nhàn nhạt, sau đó thì ngượng ngùng gật đầu.

Sau đó Huyền Thanh liền nhấp vào “Đăng”.

Bức ảnh này là do Qúy Hành kéo cô chụp với anh.

Khi đó Qúy Hành nghiêm túc nắm lấy bàn tay trắng nõn của Huyền Thanh, đem chiếc nhẫn trong chiếc hộp nhung đen kia đeo lên ngón áp út của Huyền Thanh.

Động tác của người đàn ông rất cao quý và tao nhã, đôi mắt đen của anh hơi nheo lại, động tác cũng đặc biệt nhẹ nhàng.

Khi anh ngước mắt lên, trong đôi mắt thờ ơ thường ngày của anh lại hiện lên một ý cười dịu dàng, anh nhẹ nhàng lên tiếng: “Sau này phải luôn mang theo bên mình đấy nhé.”

Chiếc nhẫn bạc thành công đeo vào ngón tay Huyền Thanh, sau đó Qúy Hành còn đan hai bàn tay bọn họ vào nhau, trông vô cùng hài lòng.

Người đàn ông sau đó còn kéo cô đi chụp rất nhiều bức ảnh, cuối cùng chọn ra bức ưng ý nhất trong số đó và kêu cô đăng lên weibo sau khi anh công bố chính thức quan hệ của hai người.

Ngay khi bài đăng trên weibo vừa được đăng lên, weibo của Huyền Thanh gần như bị sập ngay lập tức.

Một lượng lớn cư dân mạng và người hâm mộ lập tức truy cập vào trang cá nhân của Huyền Thanh ngay sau khi vừa đọc bài đăng trên trang của Qúy Hành.

Bọn họ đang bí mật chọc dò xem cô sẽ phản ứng như thế nào.

Sau đó, ngay khi Huyền Thanh vừa đăng bức ảnh lên, chiếc nhẫn cưới trên tay họ đã khiến rất nhiều cư dân mạng và người hâm mộ phải lóa mắt.

[Được rồi, lần này chính thức công nhận Huyền Thanh chính là vợ của Qúy tiên sinh, hiện tại cho dù Thiên Vương có tới cũng không có khả năng đảo ngược tình thế!]

[Sốc thật đấy! Vợ chồng hờ tôi hâm mộ lại trở thành vợ chồng thật sự à?]

Hầu hết người hâm mộ Huyền Thanh đều bày tỏ sự hài lòng với Qúy Hành:

[Đừng có bàn tán gì nữa, Qúy tiên sinh và Thanh Thanh của chúng ta thật sự rất hợp nhau, đây gọi là mây tầng nào gặp mây tầng đó!]

[Là một người hâm mộ nhan sắc của cả hai bên, tôi cảm thấy ngây ngất chết mất.]

[Hóa ra họ là một cặp đôi yêu nhau thật sự à! Tôi chợt nhớ ra trong quá khứ cũng từng có vài hint giữa hai bọn họ...]

[Đồng ý với lầu trên, tôi cũng chợt nhớ ra tài khoản weibo cá nhân của anh Qúy ban đầu được đăng ký để giúp Huyền Thanh làm sáng tỏ tin đồn.]

[Đúng vậy! Với lại sau khi anh Qúy đăng ký trên weibo cũng không đăng thêm thông tin gì nữa, chỉ duy nhất nhấn “thích” bài đăng giải thích tin đồn của đoàn đội Huyền Thanh.]

[Với thêm một lần anh Qúy đã đăng nhập vào Weibo lần thứ hai để làm sáng tỏ lời nói dối của người tự nhận là bà quý. Lần thứ ba đăng nhập cũng chính là lần này, anh Quý đã đăng bài chính thức công bố quan hệ với Huyền Thanh. Được lắm, tôi hiểu rồi, tài khoản weibo này là do anh Qúy đăng ký riêng vì Huyền Thanh! ]

Chỉ trong một thời gian ngắn, trên Internet đã tràn ngập không khí vui nhộn, cũng như không khí chúc phúc ấm áp và hài hòa.

Huyền Thanh không chỉ là một nữ diễn viên đơn thuần, cô còn là cổ đông của truyền thông Thịnh Duyệt và là người thừa kế duy nhất của Huyền gia, vì vậy, khi tin tức kết hôn giữa cô và Qúy Hành được công bố thì cũng không có quá nhiều lời chỉ trích kỳ lạ và thái quá.

Dù là người hâm mộ hay cư dân mạng, người qua đường thì sự đón nhận của mọi người với tin tức của hai người họ đều khá tốt.

Thậm chí chỉ trong vòng vài giờ, các quản trị viên của weibo đã nhận được rất nhiều yêu cầu điểm danh siêu thoại của CP Qúy Hành và Huyền Thanh.

Chị Thẩm đã chú ý đến xu hướng dư luận trực tuyến kể từ khi Qúy Hành vừa đăng bài lên tài khoản cá nhân, và mọi thứ đều tiến triển khá giống với những gì cô ấy mong đợi.

Không có vấn đề gì cả.

Chị Thẩm liền tắt máy tính và cười khúc khích.

Đây có lẽ là điều cô ấy quan tâm nhiều nhất khi dẫn dắt các nghệ sĩ.

Buổi tối Qúy Hành như thường lệ đến đón Huyền Thanh tan sở.

Lần này, anh không ngồi trong xe như trước nữa, anh đang đợi Huyền Thanh ở gara ngầm dưới tầng của công ty.

Người đàn ông lần đầu tiên bước vào công ty của cô một cách công khai.

Trên đường đi, khuôn mặt tuấn tú lạnh lùng cùng thái độ thờ ơ lãnh đạm của Qúy Hành đã thu hút sự chú ý của rất nhiều người.

Dọc đường đi mọi người đều nhiệt tình chào hỏi anh: "Xin chào Quý tổng."

Người đàn ông này dường như đã quen với việc bị mọi người nhìn chăm chú, thỉnh thoảng anh cũng khẽ gật đầu đáp lại, rồi lại tiếp tục bước đi không ngừng nghỉ, thong thả đi qua hành lang rồi dừng lại trước cửa kính nơi Huyền Thanh đang chụp ảnh tạp chí.

Trang phục chụp ảnh cho tạp chí này là một chiếc váy màu đỏ tía gợi cảm và quyến rũ, khi mặc trên người Huyền Thanh, nó càng tôn lên làn da trắng nõn như trứng gà bóc của cô.

Sự quyến rũ và uyển chuyển khi cô liên tục thay đổi tư thế khiến cô trông giống như một nàng tiên quyến rũ, đặc biệt bắt mắt.

Ánh mắt Qúy Hành lướt qua đám người không liên quan, rơi vào chiếc váy màu đỏ tía của Huyền Thanh, cũng không biết trong lòng anh đang nghĩ gì, yết hầu của anh khẽ khàng di chuyển lên xuống.

Đáy mắt anh dần tối lại...

Công việc bên trong vừa kết thúc.

Cho dù trong phòng có bật máy sưởi nhưng giữa thời tiết như thế này mà lại mặc một chiếc váy mỏng manh như thế thì ít nhiều cũng có chút lạnh, cho nên khi vừa rời khỏi set chụp, Huyền Thanh nhận áo khoác từ tay An An rồi vội vàng khoác lên người.

Cô chậm rãi uống thêm một ngụm nước nóng trong cốc giữ nhiệt rồi từ từ điều chỉnh lại hơi thở.

Khi cô ngước mắt lên, một bóng dáng cao lớn đang đứng đợi ngoài cửa liền thu hút sự chú ý của cô.

Người đàn ông dường như cũng nhận thức được ánh mắt của cô nên liền đưa mắt nhìn sang, trên môi còn nở một nụ cười đầy dịu dàng.

Huyền Thanh đưa cốc giữ nhiệt cho An An, nhanh chóng quấn chặt áo khoác vào người rồi chạy tới chỗ anh.

Đẩy cửa kính ra, cô ngẩng đầu nhẹ giọng hỏi: “Sao anh lại lên đây?”

Qúy Hành lười biếng nhướng mày, sau đó tự nhiên đưa tay vén một lọn tóc ra sau tai cô, ánh mắt anh rơi vào ngón đeo nhẫn trên bàn tay trái của cô.

Chiếc nhẫn cưới được đeo trên xương ngón tay mảnh khảnh của cô, những viên kim cương khảm trên đó tòa ra thứ ánh sáng vô cùng rực rỡ.

Dễ thấy lạ thường.

Qúy Hành nhếch môi cười, tiến lại gần, giọng điệu tràn đầy quan tâm nói với cô: "Bởi vì anh nóng lòng muốn gặp em."

Huyền Thanh không khỏi cảm thấy mặt mình nóng bừng.

Nhiều nhân viên trong phòng cũng đang bắt đầu lén nhìn về hướng này.

Cô có chút ngượng ngùng, hạ thấp giọng nói với anh: “Nhỏ giọng một chút.”

Qúy Hành nhướng mày, giơ tay ôm lấy vai cô, lười biếng nói: “Dù sao cũng công khai rồi mà, em còn sợ gì chứ.”

“Công việc của em xong chưa?” Người đàn ông ôm chặt cô vào lòng, cúi đầu hỏi cô.

Huyền Thanh gật đầu: “Xong rồi.”

Qúy Hành cụp mắt xuống, ngón tay thon dài đan vào bàn tay ngọc trắng nõn của Huyền Thanh treo bên cạnh.

“Chúng ta đi thôi.” Anh nghiêm túc nói: “Ông nội và ông ngoại còn đang đợi chúng ta.”

Tối nay là lần đầu tiên cha mẹ hai bên gia đình chính thức gặp nhau để chuẩn bị cho lễ cưới của hai người bọn họ.

Ông nội Qúy là người nhắc đến chuyện này đầu tiên.

Trước kia hai đứa nhỏ này cứ lén la lén lút giữ bí mật về mối quan hệ này, bây giờ cũng đã công khai, những lễ nghi chưa kịp làm trước đó thì bây giờ cũng phải tranh thủ làm nốt.

Suy cho cùng, hôn nhân là chuyện của cả đời người.

Tại nhà cũ Qúy gia.

Một nhóm người hầu đã liên tục bận rộn từ sáng sớm.

Toàn bộ không gian nhà ăn đều được trang trí vô cùng đẹp mắt, bộ đồ ăn bằng sứ trắng thường ngày đã được thay thế bằng kiểu dáng tinh xảo hơn có viền mạ vàng, khăn trải bàn cũng đã được thay thế bằng loại vải sa tanh màu đỏ tía có hoa văn tối màu.

Dọc hành lang dẫn vào nhà ăn còn được trang trí bằng những bình hoa hồng tươi thơm ngát.

  Mọi ngóc ngách đều tràn ngập không khí vui tươi.

  Ông cụ Huyền và mẹ Huyền đã đến từ sớm, một người được ông nội Qúy dẫn đến phòng trà chơi cờ, người còn lại được mẹ Qúy Hành mời vào phòng khách, hai người mẹ vừa uống trà vừa trò chuyện.

Cha Qúy vẫn còn ở công ty giải quyết công việc nên chắc là lát nữa mới quay về.

Hai vợ chồng Quý gia đã được ông cụ nhà mình đả thông từ lâu, dù không muốn đối mặt nhưng bọn họ cũng phải thừa nhận rằng Qúy Hành đã không còn là cậu bé chỉ biết dựa dẫm vào bọn họ nữa.

Qua năm tháng anh đã trở thành một người đàn ông trưởng thành và xuất sắc.  Cha Qúy Hành là người có cảm giác rõ ràng nhất, kể từ khi Qúy Hành trở thành người đứng đầu Qúy gia, người làm cha như ông ấy cảm thấy khoảng cách giữa hai cha con càng lúc càng lớn. - T-y-t

Nhưng bởi vì ngày nào ông cụ cũng “giảng đạo” cho ông ấy, nội tâm của cha Qúy Hành cũng từ từ có chút thay đổi.

Chưa kể hôm nay là một dịp vô cùng trang trọng.

Khi Huyền Thanh và Qúy Hành trở về nhà cũ Quý gia thì trời cũng đã tối.

Trưởng bối và người lớn của hai gia đình đều đã yên vị ngồi xuống, chỉ còn chờ hai người trẻ về nhà.

Khi cả hai cùng nắm tay nhau đi đến nhà ăn của nhà cũ, Huyền Thanh ngay lập tức bị sốc bởi lối trang trí tinh xảo và sang trọng.

Cô tưởng hôm nay chỉ là dịp hai gia đình quây quần cùng dùng bữa nhưng không ngờ nhà anh lại chuẩn bị, trang hoàng hoành tráng đến thế.

Mẹ Huyền và hai ông cụ mỉm cười nhìn họ, nụ cười của cha Qúy và mẹ Qúy tuy có chút gượng ép nhưng có thể thấy trong đó còn có chút chân thành.

Huyền Thanh chớp chớp mắt, cô vẫn chưa quen phơi bày sự thân mật giữa hai người họ một cách cởi mở và thành thật như vậy trước mặt người lớn, cô vô thức cong ngón tay lại.

Nhưng dáng vẻ của người đàn ông đang nắm tay Huyền Thanh vẫn vô cùng tự nhiên, anh thản nhiên dẫn cô ngồi xuống, còn ân cần giúp cô kéo ghế ra.

Ông nội Qúy là người đầu tiên nâng ly, ông cụ vui vẻ cười nói: “Hôm nay là một ngày vui, chúng ta cùng nâng ly chúc mừng nhé.”

Vài ly rượu vang đỏ va vào nhau làm phát ra âm thanh chói tai.

Ông cụ chợt hắng giọng, chậm rãi liếc nhìn mọi người với vẻ mặt trịnh trọng: “Hôm nay tôi mời lão Huyền và mẹ Huyền đến đây, chủ yếu là vì muốn bàn bạc chuyện đám cưới của hai đứa nhỏ nên làm như thế nào."

Đám cưới?

Huyền Thanh mím môi, đầu ngón tay cầm chiếc đũa gỗ mun vô thức dừng lại, cô chớp mắt đầy kinh ngạc.

Cô không ngờ ông nội Qúy lại đột nhiên nhắc đến chủ đề này.

Nghe xong, mẹ Huyền và ông Huyền nhìn nhau rồi gật đầu đồng ý.

Vấn đề này thực sự cần phải được xem xét cẩn thận.

Qúy Hành và Huyền Thanh vội vàng đi lấy giấy kết hôn, thứ nhất là không thông báo cho gia đình, thứ hai là không tổ chức hôn lễ, đối với mẹ Huyền và ông cụ Huyền, bọn họ khó tránh khỏi cảm thấy con gái, cháu gái mình bị ủy khuất.

Cho nên khi ông cụ Qúy nói ra những lời này, tuy vẻ mặt hai người vẫn bình tĩnh, không có biến hóa gì lớn nhưng trong mắt bọn họ đều hiện lên sự hài lòng và tán thành.

Một số quy trình, lễ nghi theo truyền thống đúng là không thể thiếu.

Khác với vẻ mặt ngạc nhiên của Huyền Thanh, Qúy Hành vẫn bình tĩnh dùng thìa múc cho cô một bát cháo, rồi ung dung đặt nó trước mặt cô.

Sau đó, anh từ tốn nói cho người lớn nghe về quá trình tổ chức lễ cưới mà anh đã thiết kế và chuẩn bị.

Nghe xong, mẹ Huyền và ông Huyền đều cảm thấy không còn gì có thể bắt lỗi được nữa.

Dù sao Qúy Hành cũng thực sự muốn đem tất cả những gì tốt đẹp đều giao cho Huyền Thanh.

Đặc biệt là ông cụ Huyền phải nói là thập phần hài lòng, không ngừng khen ngợi suy nghĩ chu đáo của Qúy Hành.

Người đàn ông hơi nhếch khóe môi, tay anh để dưới gầm bàn chợt nắm chặt lấy tay Huyền Thanh, dùng đầu ngón tay thô ráp xoa xoa những đầu ngón tay mềm mại của cô, không chút do dự đáp lại lời nói của ông Huyền.

"Ông nội yên tâm, cháu sẽ chăm sóc Thanh Thanh thật tốt."

Nhưng Huyền Thanh vốn là một người nhạy bén, từ lâu cô đã nhận ra đây không chỉ là chủ đích của ông nội Qúy.

Đối mặt với câu hỏi của Huyền Thanh, Qúy Hành không chút do dự liền thừa nhận:

“Đúng thật anh là người đầu tiên nhắc đến chuyện lễ cưới.” Người đàn ông nhướng mày, chậm rãi nới lỏng cổ áo sơ mi: “Nhưng mà anh tin rằng ông nội cũng có suy nghĩ giống như anh, vậy nên ngay khi vừa nghe anh nói ra chuyện đó, ông cụ liền vội vàng mời hai vị trưởng bối nhà em đến nhà anh ăn cơm rồi sẵn tiện bàn chuyện của hai chúng ta.”

“Thanh Thanh.” Vẻ mặt cao quý của Qúy Hành trìu mến: “Anh muốn tổ chức một hôn lễ thật long trọng để có thể oanh oanh liệt liệt rước em về nhà.”

Và cũng bằng cách này, một sự thật không thể chối cãi về Huyền Thanh tiếp tục một lần nữa được nhắc lại với mọi người - Huyền Thanh là vợ của Qúy Hành.

Và cô cũng là bà Qúy duy nhất của Qúy Hành này.

Sau bữa tối, Huyền Thanh đã say đến mức có chút choáng váng.

Dù vậy, cô vẫn ép mình kiên cường tiễn mẹ Huyền và ông ngoại Huyền lên xe về nhà trước.

Mẹ Huyền còn nhiệt tình hẹn gặp ông nội Quý để bàn thêm về chuyện đám cưới.

Sau khi vẫy tay tạm biệt bọn họ, Huyền Thanh có hơi loạng choạng lê từng bước tới trước mặt Qúy Hành.

Thế sự diễn ra thật khó lường, tin đồn cứ liên tục bủa vây xung quanh, không dễ để cô và Qúy Hành có được như ngày hôm nay.

Đột nhiên, một cánh tay mạnh mẽ và cường tráng của một người đàn ông xuất hiện trên eo cô, nhẹ nhàng nhưng mạnh mẽ ôm lấy vòng eo mỏng manh của cô.

Huyền Thanh cuối cùng cũng có thể đứng vững, cô ngẩng đầu lên, đôi lông mày thanh tú hơi cong cong, nụ cười vừa đáng yêu vừa dịu dàng.

Người phụ nữ duỗi những ngón tay trắng nõn ra túm chặt lấy áo Qúy Hàng nhẹ nhàng kéo anh cúi xuống, người đàn ông cũng thuận thế cúi đầu xuống dựa sát vào cô.

"Sao vậy?" Một luồng hơi thở ấm áp phả vào má cô, giọng nói của Qúy Hành khàn khàn, dễ chịu như tiếng đàn cello du dương.

Huyền Thanh mím môi, kiễng chân lên, nhanh chóng hôn lên môi Qúy Hành.

Đây là lần đầu tiên cô chủ động hôn anh.

Chuyện này nằm ngoài sự mong đợi của Qúy Hành.

Nhận thấy ở đây vẫn còn trong địa phận nhà cũ Qúy gia, Qúy Hành không tự chủ được liền nắm lấy cổ tay Huyền Thanh kéo cô lên xe, tài xế không nói một lời liền chậm rãi lái xe ra khỏi cổng nhà cũ.

Qúy Hành khẽ nhấn nút, một tấm chắn giữa xe từ từ hạ xuống, cắt đứt tầm nhìn và chuyển động của hàng ghế trước và hàng ghế sau.

Người đàn ông vội vàng ôm lấy eo cô, bế cô ngồi lên đùi anh, ánh mắt anh đầy khát khao rơi vào đôi môi lấp lánh của Huyền Thanh, hầu kết của anh không nhịn được cứ di chuyển phập phồng lên xuống.

Những ngón tay thon dài với những đốt ngón tay rõ rệt nhẹ nhàng nâng cằm Huyền Thanh lên, giây tiếp theo, đôi môi mỏng của anh lập tức bao phủ môi cô.

Một nụ hôn thật nóng bỏng và khẩn trương.

Chỉ còn lại một lời thú nhận đầy d.ục vọng bị nghiền nát giữa môi và răng:

"Anh Yêu Em."

Gửi bà Qúy duy nhất trong đời anh.

---- Hoàn chính văn —

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện