Thái y ngồi trước màn thỉnh an Nguyên Thu rồi mới cẩn thận từng li từng tí giơ tay bắt mạch, thái phi cho lão mama đến đây xem, thấy thái y chuẩn mạch xong vội tiến lên hỏi “Thân thể thế tử phi thế nào?”

Thái y cười nói “Chúc mừng thái phi, chúc mừng thế tử phi. Thế tử phi đã có thai hai tháng ” Lão mama này nghe vui mừng không khép miệng được, vội dẫn nha hoàn chúc mừng Nguyên Thu lại cho thái y ra ngoài mình đi về phòng báo tin mừng cho thái phi.

Thái phi và hai vị vương phi nghe tin mừng của Nguyên Thu đều sắc mặt vui mừng, tân khách đang ngồi đều theo đuổi tâm tư riêng của mình. Có người chúc mừng thái phi và Quận vương phi, có người khen Nguyên Thu tốt phúc khí lại có người biết nịnh hót nói là phúc khí do thái phi mang đến. Thái phi cho người vào cung báo tin vui lại gọi Lý thị đến phía trước cho nàng đi xem Nguyên Thu một chút.

Nguyên Thu đang nằm lệch trên giường nghỉ ngơi, Chức Mộng sợ nha đầu làm ồn Nguyên Thu nền cho đi ra ngoài hết chỉ để lại Thúy Oanh hai người canh giữ hai bên. Nguyên Thu nhắm hai mắt tự nhủ “Cũng không biết tình hình bên ngoài như thế nào?” Chức Mộng nghi ngờ hỏi “Cái gì tình hình như thế nào?”

Nguyên Thu nhắm mắt cười nói “Nhiều cáo mệnh phu nhân như vậy, mỗi người đều dẫn theo nữ nhi tới, rõ ràng là cho thái phi xem mặt”

Chức Mộng nói “Phải nghĩ cách thôi chẳng lẽ để họ tùy ý cho thái phi, vương phi nhét người” Nguyên Thu cười nói “Ngay cả họ có ý định thì biết làm thế nào? Thái phi đã nói chỉ cần thế tử không đàng hoàng cho dù đưa tiên nữ đến trước mặt thái phi ta cũng không sợ. Nhưng ta lo là mấy nhà này cũng có cửa đi không chừng có người vào cung khuyến khích”

Thúy Oanh nói “Bên trong cung thế nào chúng ta không biết. Nhưng nhìn thế tử phi của phủ này cũng có ý đó”

Nguyên Thu nghe vậy mở mắt nhìn Thúy Oanh một cái “Ngươi cũng nhìn ra?” Thúy Oanh gật đầu cười nói “Đã sớm nhìn ra nhưng người là chủ tử làm như không biết bọn nô tì cũng chỉ giả như không biết”

Nguyên Thu nói “Ta là phụ nhân mới bên trên lại có thái phi và vương phi, những chuyện như vậy cũng chẳng đến phiên ta quản còn không bằng giả bộ ngu thì tốt hơn. Vừa rồi phu nhân trong tiệc cũng hỏi ta một câu ta sợ nàng lo lắng mà bên cạnh cũng có nhiều người cũng không dám nói tỉ mỉ với nàng. Đợi lát nữa ngươi nhìn một chút mời phu nhân tới nói chuyện”

Thúy Oanh nhận lệnh muốn đi thấy Bích Nhi đẩy cửa đi vào đến trước Nguyên Thu nói “Phu nhân đến” Nguyên Thu vội nói “Mời vào” Chức Mộng lấy đệm giường gối đầu lót đỡ Nguyên Thu ngồi dậy. Bích Nhi dẫn Lý thị đi vào rồi ra đứng ngoài cửa đóng cửa canh giữ.

Lý thị thấy sắc mặt Nguyên Thu có chút tái nhợt thì đau lòng lau mồ hôi trên trán nàng “Nếu thân thể không thoải mái thì nằm xuống đi” Nguyên Thu cười nói “Mới nằm một lúc đã đỡ hơn nhiều” Lý thị nói “Giờ cảm thấy thế nào?” Nguyên Thu nói “Giờ thì không sao nhưng lúc nãy nhiều người vây quanh thấy thật nghẹt thở giờ tốt hơn rồi”

Lý thị mỉm cười ngồi trên sập kéo tay Nguyên Thu nói “Xem như ngươi cũng tranh khí, vừa thành thân hơn ba tháng đã có thai, đều nói ngươi mạnh khỏe có phúc khí đó”

Nguyên Thu nói “Con có thai, trong phòng thế tử lại không người chắc những người đó có ý định nhét người nữa” Lý thị thở dài nói “Hôm nay thế tử là hồng nhân trước mặt hoàng thượng, người có gia thế khá hơn một chút thì muốn gả con gái làm trắc phi sau này cũng có trợ lực. Mặc dù ngươi từ nhỏ là có tính tự chủ nhưng vẫn không trải qua chuyện này khó tránh khỏi có chút tức giận”

Nguyên Thu nói “Mẫu thân yên tâm, con không vì các nàng mà tức giận làm hư thân thể. Những người đó muốn gả nữ nhi vào cũng không phải dễ, gặp chiêu thì phá chiêu. Thái phi đưa đến bên cạnh con hai mama mặc dù có ý là quản con sợ con cầm giữ thế tử nhưng trên phương diện ăn ở mặc đi lại cũng xem như là chuyện tốt”

Lý thị nghe vậy kinh hãi “Thế tử không có thông phòng chẳng lẽ có người hại đứa bé trong bụng ngươi sao?” Nguyên Thu nói “Có mấy nha đầu có chút tâm tư muốn bò lên, mấy người có tâm tư làm trắc phi không chừng cũng mua người chen vào cẩn thận là hơn” Lý thị vừa muốn nói chuyện thì nghe trong sân có giọng nói, Chức Mộng vội đi tới cửa nhìn thì ra là thái phi cho mama đưa canh bổ đến cho Nguyên Thu.

Mama thỉnh an Nguyên Thu hỏi xong Lý thị liền để hộp thức ăn xuống lui ra ngoài, hai người Chức Mộng Thúy Oanh rửa tay, lấy ra mỗi dạng đồ ăn đặt lên bàn lại múc nước hầu hạ Nguyên Thu rửa tay. Nguyên Thu biết nhất định Lý thị lo lắng cho mình nên chưa ăn liền quấn quít Lý thị ngồi xuống, Lý thị đành xới nửa chén cơm cùng ăn với Nguyên Thu. Nguyên Thu cảm thấy không có khẩu vị gì uống một chén canh động vài đũa liền không chịu ăn gì, Lý thị thấy nàng ăn ít lại dỗ nàng ăn thêm hai miếng gà nữa mới thôi.

Hai mẫu tử ăn cơm, Nguyên Thu lại nghỉ ngơi một lúc cảm thấy tinh thần tốt một chút mới trở về tiền thính với Lý thị. Thái phi thấy Nguyên Thu tiến lên bồi tội với mình giận trách “Ngươi chỉ để ý mấy nghi thức xã giao này, thân thể không tốt sao không nghỉ ngơi, phía trước còn có bà bà ngươi và ta”

Nguyên Thu cười nói “Con nằm một chút lại ăn canh thái phi thưởng cảm thấy tốt hơn nhiều, liền muốn tới trước mặt thái phi cho náo nhiệt một chút” Thái phi kéo nàng đến bên cạnh mình ngồi xuống, cười không ngừng “Đứa bé ngoan, ngươi thật có lòng” Liêm Vương thế tử phi dẫn theo Như Uyển đến trước mặt thái phi kéo tay Nguyên Thu cười nói “Lúc sáng ta còn hỏi bụng muội có tin tức gì không muội còn gạt ta không có” Nguyên Thu ngẩng đầu nhìn Liêm Vương thế tử phi một cái chỉ thấy trong mắt nàng xoẹt qua một tia hận ý ghen tị, lại vẻ mặt như hâm mộ, đoán nhất định là nàng cho rằng mình cố ý tuôn ra chuyện mang thai trong thọ yến nhằm làm cho thái phi vui vẻ. Nguyên Thu cũng không có tâm tình giải thích chỉ nói “Nguyên là không biết” liền không nói thêm gì nữa.

Liêm Vương thế tử phi nhìn thấy vẻ mặt uể oải của Nguyên Thu liền kéo Như Uyển đến trước mặt cười nói với thái phi “Đệ muội và Như Uyển hợp tính nhau, lại thích nói thi từ âm luật chi bằng để Như Uyển bồi đệ muội giải buồn, tránh cho nàng buồn ngủ” Thái phi nghe lời này liếc mắt nhìn Nguyên Thu, Nguyên Thu mặc dù chán nản hành động nhét người rõ ràng của Liêm Vương thế tử phi cũng không tốt thể hiện ra chỉ cười nói “Tẩu săn sóc như vậy muội lại không tự tại. Hôm nay khách nhiều, tẩu cũng đừng nhớ thương một mình muội, muội ở chỗ thái phi rất tự tại đang nghe thái phi kể chuyện cười đây. Tẩu cũng thả cho muội muội tẩu nghỉ ngơi một chút đi đừng có để luôn cùng chúng ta không chừng gò bó nàng để cho nàng khoan khoái tìm các cô nương nói chuyện đi”

Liêm Vương thế tử phi vốn là muốn cho Khương tiểu thư biểu hiện một chút tỉ muội tình thâm với Nguyên Thu trước mặt thái phi. Giờ Nguyên Thu nói như vậy nàng cũng không biết nói tiếp như thế nào chỉ đành cho Như Uyển đi nói chuyện với huyện chủ và các cô nương, mình thì đứng sau Liêm Vương phi nói chuyện.

Nguyên Thu ngồi một canh giờ thái phi lo lắng tinh thần của nàng, cho người gọi Trương mama và Vương mama mình đã thưởng cho Nguyên Thu đến dặn dò một phen không gì mấy lời cẩn thận phục vụ. Nói xong sai hai ngươi dẫn nha đầu hầu hạ Nguyên Thu về phủ. Nguyên Thu ngồi một canh giờ sớm cảm thấy lưng eo đau nhức cũng không dám cố chống đỡ, vội lui ra ngoài.

Đám người Trương mama cho người về phủ báo tin trước chờ Nguyên Thu về thì chuẩn bị lò sưởi nước nóng cho Nguyên Thu rửa mặt rồi nằm xuống chăn ấm áp từ từ thiếp đi.

Băng Vân nhìn tiểu nha đầu đem nước ấm đi đổ lại quay về trong nhà hỏi thăm Nguyên Thu ngủ chưa liền lặng lẽ lui ra sai tiểu nha đầu lấy nước ấm vào phòng mình. Cũng may Nguyên Thu tắm nước nóng còn dư rất nhiều, hai tiểu nha đầu mang hai thùng nước nóng vào cho Băng Vân. Băng Vân cởi xiêm áo từ từ bước vào thùng tắm nhẹ nhàng khoát nước lên bả vai khóe miệng nở nụ cười: thế tử phi có thai theo quy củ thế tử không thể vào phòng thế tử phi. Thế tử không có nha đầu thông phòng vô luận là tuổi tác bộ dáng cấp bậc mình cũng đều là người đáng được chọn làm nha đầu thông phòng. Hôm nay không chỉ là ngày tốt của thế tử phi cũng là ngày vui của mình.

Đợi nước có chút nguội Băng Vân mới từ trong thùng tắm đi ra ngoài dùng khăn lau tỉ mỉ sạch sẽ đổi một bộ xiêm áo sặc sỡ tỉ mỉ vẽ lông mày thoa môi, thoa phấn, lại lấy nước hoa vương phi thưởng thoa một chút mới vừa lòng dọn dẹp chỉ nghe tiểu nha đầu một đường chạy vào sân kêu “Thế tử gia trở lại”

Băng Vân ngừng thở quay qua gương soi soi mới cầm khăn đi ra ngoài đứng ở cửa viện chờ đợi. Sĩ Hành một đường đi vào viện, Băng Vân vội tiến lên hành lễ “Thỉnh an thế tử” Sĩ Hành một lòng để trên người Nguyên Thu làm gì có thời gian nhìn nàng chỉ gật đầu một cái nhấc chân chạy vào phòng. Băng Vân sửng sốt vội vàng chạy theo thế tử vào phòng.

Chức Mộng, Thúy Oanh nghe tiếng vội chạy ra ngoài phòng hành lễ với Sĩ Hành, Sĩ Hành nhỏ giọng hỏi “Thế tử phi thế nào?” Chức Mộng trả lời “Vừa về đã nằm ngủ còn chưa tỉnh dậy” Sĩ Hành gật đầu cởi áo choàng đưa cho Băng Vân vừa muốn đi vào nội thất lại cảm thấy trên người hơi lạnh còn chưa tan sợ ảnh hưởng đến Nguyên Thu chỉ vội đổi xiêm y trong nhà lại dùng nước rửa mặt đợi trên người ấm áp một chút mới đi vào nội thất.

Chức Mộng, Thúy Oanh hai người ngồi bên ngoài giường thêu thùa may vá, Băng Cầm ngồi một bên chọn dạng, Băng Vân cất xong xiêm áo cho Sĩ Hành đi tới cửa nội thất lắng nghe cũng không có tiếng vang đành lui ra ngoài. Băng Cầm thấy nàng ra ngoài đầu tiên là cười một tiếng “Tỉ đổi xiêm áo xinh đẹp lúc nào thế?”

Chức Mộng, Thúy Oanh nghe nói ngẩng đầu lên nhìn Băng Vân, chỉ thấy trên người nàng có một áo khoác màu hồng phía dưới váy có một hoa hồng màu tím. Băng Vân thấy Băng Cầm nói toạc ra không khỏi đỏ mặt trừng Băng Cầm một cái mới làm như vô tình nói “Vừa rồi không cẩn thận vẩy ra một thân nước trà liền về phòng thay quần áo”

Băng Cầm đi tới sờ soạn mặt Băng Vân một cái cười hì hì nói “Muội nhìn mặt tỉ cũng phải liếc nhìn vài lần” Băng Vân gắt nàng một tiếng “Tiểu đề tử hư hỏng, cũng học trêu ghẹo ta nhanh vào bên trong ngồi”. Băng Vân ngồi bên sạp nhìn túi thơm trong tay Thúy Oanh cười nói “Ngươi làm túi thơm cho ai, thật tinh xảo” Thúy Oanh cười nói “Cho thế tử phi” Băng Vân cười khen một tiếng mấy người đang nhỏ giọng nói chuyện bên ngoài có tiểu nha đầu báo vương phi về phủ hỏi thân thể thế tử phi như thế nào gọi nha hoàn phục vụ bên cạnh đi qua đáp lời.

Chức Mộng nghe, xuống giường mang giày Băng Vân vội đứng lên nói “Ngươi mệt mỏi một ngày, nhanh nghỉ ngơi đi, ta đi đáp lời là được” Nói xong cũng không đợi người khác trả lời liền cùng tiểu nha đầu đi đáp lời.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện