Thái phi thấy ba người Nguyên Thu cùng đi vào không khỏi sửng sốt một chút, Khương tiểu thư vội tiến lên thỉnh an thái phi gật đầu nói “Thì ra là Như Uyển, hôm nay đến thăm tỉ tỉ à” Liêm Vương thế tử phi vội tiến lên cười nói “Sáng nay nàng vừa đến, thái phi và vương phi đang nói chuyện ngày sinh thần con sợ nàng quấy rối chánh sự liền cho nàng đi phòng con trước. Ai ngờ lại có duyên với đệ muội”

Thái phi không biến sắc liếc Liêm Vương thế tử phi một cái ngoài miệng hỏi “Khương tiểu thư này làm như thế nào có duyên với thê tử Sĩ Hành?” Liêm Vương thế tử phi cười nói “Thái phi không biết, hai người vừa thấy mặt thì thi từ âm luật, đem con vứt một bên không ngó tới có thể thấy được hai người rất hợp ý”

Thái phi cười với Nguyên Thu “Nếu ngươi thích mấy thứ này thì đi tìm Mạn Đình là được phòng nàng ta cũng đầy những thứ kia” Nguyên Thu cười đáp một tiếng.

Liêm Vương thế tử phi cười nói “Ta thấy đệ muội và muội muội ta nói chuyện thật hợp ý, thân giống nhau như tỉ muội, không bằng về sau cứ để Như Uyển kêu đệ muội một tiếng tỉ tỉ, thái phi thấy sao?” Thái phi cười nói “Người ta có muội muội ruột thịt cần gì nhận thức muội tử ngươi?” Liêm Vương thế tử phi vội cười nói “Thái phi không biết, muội tử này khác với muội muội ruột thịt” Nói xong đẩy Khương cô nương qua hướng Nguyên Thu “Nhanh đi gọi tỉ tỉ đi”

Nguyên Thu nghe thế nhất thời đã hiểu được ý tứ của Liêm Vương thế tử phi, như cười như không liếc nàng một cái cười nói “Muội ngu dốt, rất muốn có một muội muội thông minh chỉ tiếc không có phúc phận đó”

Thái phi nhìn vẻ mặt Nguyên Thu không nhịn được kêu nàng đến gần sờ soạn trán nàng cười nói “Ngươi cái nha đầu ngốc này, hai mama kia của ngươi đâu rồi sao không đi theo ngươi?”

Nguyên Thu trong lời có hàm ý cười nói “Đây là chỗ Đại bá mẫu đều là người trong nhà con cũng không sợ bị thất lạc liền kêu hai mama đi xem thân thích của bọn họ” Thái phi cười nói “Thật là hài tử hiền lành, biết lo lắng cho hạ nhân” Nguyên Thu cười nói “Nếu như vậy, cháu dâu sẽ đòi thưởng của thái phi. Con nghe nói tháng này là sinh thần hai vị mama, định cho nàng nửa tháng về nhà mở tiệc đợi qua sinh thần sẽ trở về” Thái phi cười nói “Này không có gì, cứ theo ý ngươi”

Liêm Vương thế tử phi thấy mọi người phủi câu chuyện cũng không tiện nhắc lại hầu hạ thái phi vào bàn, hầu hạ ăn cơm rồi tự giải tán.

Đến tháng mười hai sinh nhật thái phi. Vì thái phi nhiều năm không ở kinh thành nên lần này sinh thần làm cực kì long trọng. Không chỉ có trong cung ban thưởng đến Liêm Vương phủ tất cả các phủ cũng tìm cách chọn lễ vật.

Đến ngày đó, Quận Vương phi dẫn Nguyên Thu và tỉ muội Bích Đình đến Liêm Vương phủ từ sớm chúc thọ thái phi lại dâng lễ thọ lên. Thái phi thấy Nguyên Thu mượt mà rất nhiều so với lúc chưa thành thân, hết sức vui mừng lại dặn dò nàng ở chung cho tốt với bọn tỉ muội. Rãnh rỗi thì theo Quận Vương đến nói chuyện với mình, Nguyên Thu nhất nhất đáp.

Đến giờ Tỵ người chúc thọ lục tục đến, Lý thị dẫn Nguyên Tịch ( chính là Nữu Nữu đấy) cùng đến, chúc thọ thái phi xong tìm Nguyên Thu nói chuyện. Nguyên Thu đã có ba tháng không thấy mẫu thân và muội muội, mặc dù sớm biết hôm nay sẽ gặp nhưng không nhịn được kích động lôi kéo Lý thị nói chuyện không ngừng.

Lý thị dẫn nàng đến chỗ yên tĩnh nhỏ giọng hỏi “Mấy ngày gần đây trong phủ ngươi nữ khách nhiều không?” Nguyên Thu kinh ngạc nói “Mỗi ngày một hai nhà đến thôi, có gì cổ quái sao?” Lý thị vừa muốn nói chuyện thì có nha đầu đến tìm Nguyên Thu nói là Liêm vương thế tử phi tìm Nguyên Thu nói chuyện Lý thị đành im lặng đi ra ngoài với Nguyên Thu.

Liêm Vương thế tử phi Khương thị lôi kéo tay Nguyên Thu cười nói “Ngươi thật là biết dùng mánh lới, một hồi là không thấy ngươi đâu” Nguyên Thu cười nói “Vừa rồi không thấy tẩu, tẩu tìm muội có việc gì?” Khương thị nói “Cũng không có gì chỉ muốn tìm muội tán gẫu thôi” Rồi nhỏ giọng nói bên tai Nguyên Thu “Muội thành thân hơn ba tháng bụng đã có động tĩnh gì chưa?”

Nguyên Thu nghe vậy đỏ bừng mặt né tránh nói “Tẩu thật không nghiêm chỉnh” Khương thị cười nói “Sợ cái gì? Ta ban đầu vừa qua một tháng là có ” Nguyên thu ngẫm nghĩ một lúc cũng không xác định được lắc đầu nói không biết.

Khương thị cười ngoắc Như Uyển đến “Ta vốn muốn dẫn muội muội đi xem muội lại sợ muội vừa thành thân không rãnh rỗi liền không đi tìm” Nguyên Thu liếc nhìn Như Uyển đỏ bừng mặt chỉ làm như không biết cười nói “Mỗi ngày trong nhà cũng chỉ bồi bọn muội muội trò chuyện, nếu Như Uyển muội muội có rãnh tới Quận Vương phủ trò chuyện cùng huyện chủ cũng không sao”

Khương thị cười mỉa dẫn theo Như Uyển đến đằng trước Quận Vương phi, các phu nhân của các quan lại khác thấy bên cạnh Nguyên Thu không có ai đều dẫn nữ nhi nhà mình đến thỉnh an. Nguyên Thu bị hai ba tốp người tiến lên làm choáng váng đầu nhưng không tiện từ chối đành miễn cưỡng cười ứng phó. Lý thị ngồi bên cạnh nhìn thấy trên mặt Nguyên Thu chảy mồ hôi ròng ròng sắc mặt có chút trắng bệch trong lòng có chút nóng nảy tìm lý do đến bên cạnh Nguyên Thu nói thái phi tìm Nguyên Thu, dẫn Nguyên Thu đến trước thái phi ngồi.

Thái phi thấy sắc mặt Nguyên Thu trắng nhợt lại sờ tay nàng đều là mồ hôi lạnh vội mời thái y tới. Nguyên Thu đứng dậy khuyên nhủ “Con chỉ có chút mệt không có gì đáng lo. Hôm nay là ngày vui của thái phi đừng vì con mà làm hỏng hứng thú” Thái phi cười nói “Con thật cẩn thận quá rồi”

Đang nói chuyện thái y vội vã chạy tới, Nguyên Thu chuyển đến tĩnh thất Chức Mộng buông màn xuống mời thái y vào xem mạch.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện