Sau khi Quan Tư Vũ chết, Mai Khinh Liên có vẻ như mất hồn mất vía, chuyện này đả kích quá lớn đối với nàng.

Thấy bộ dáng này của Mai Khinh Liên, Sở Hưu đi tới nói: "Thánh nữ đại nhân còn đang thương tâm vì cái chết của Quan đường chủ ư?”

Mai Khinh Liên lắc đầu nói: "Không đến mức thương tâm, chỉ là một số tâm trạng phức tạp mà thôi. Dù sao tới cuối cùng, Quan Tư Vũ cũng chưa từng phụ ta."

Sở Hưu cũng thở dài nói: "Mặc dù thân phận và mục đích đã buộc chúng ta phải đứng đối lập với Quan đường chủ, có điều không thể không nói trong một số phương diện Quan đường chủ rất đáng được kính nể. Giờ hắn chết trong tay La Thần Quân là nhân quả truyền lại từ đời trước, thật ra đây cũng là chuyện tốt, dù sao cũng khá hơn việc tử chiến cùng chúng ta”

Sở Hưu nói vậy không phải giả nhân giả nghĩa, y chỉ đang nói thật. Quan Tư Vũ cho dù đã chết nhưng những gì hắn làm không thẹn với lương tâm.

Thân là nam nhân, dù hẳn biết rõ Mai Khinh Liên là thánh nữ Âm Ma Tông, nhưng hẳn vẫn chọn che chở cho Mai Khinh Liên, chỉ có điều cái giá là khiến Sở Hưu phải chết mà thôi.

Còn với thân phận đường chủ Quan Trung Hình Đường, hẳn cũng không vì bản thân mình mà lựa chọn thần phục Đông Tê, vẫn muốn giữ Quan Trung Hình Đường độc lập.

Thật ra nếu Quan Tư Vũ lựa chọn thần phục Đông Tề mới là lựa chọn tốt nhất cho bản thân Quan Tư Vũ.

Triều đình Đông Tê dù sao cũng là triều đình Đông Tề, lực lượng triều đình không giống với giang hồ, có điều một khi tập hợp, lại hết sức kinh khủng.


Thần phục triều đình Đông Tã, Quan Tư Vũ sẽ có một chỗ dựa lớn, không khéo chống đỡ được cả La Thần Quân, chí ít hắn cũng không chết, thậm chí có thể biến Quan Trung Hình Đường thành của riêng, truyền cho con cháu hoặc đệ tử của mình.

Nhưng tới tận lúc sống chết tước mắt, rõ ràng Quan Tư Vũ có thể nhượng bộ nhưng hẳn vẫn lựa chọn chống cự, không thẹn với ân tình bồi dưỡng của Sở Cuồng Ca năm xưa

Mặc dù Sở Hưu đứng đối lập với Quan Tư Vũ, nhưng lúc này y cũng không thể không kính nể Quan Tư Vũ, khi mở miệng vẫn gọi Quan Tư Vũ là đường chủ.

Đối với một số người mà nói, có những thứ đáng cho bọn họ dùng cả tính mạng để bảo vệ, cho dù vì nó mà liều mình cũng chẳng hề hối tiếc.

Sở Hưu không biết mình có phải là loại người như vậy không. Dù sao hiện giờ không có thứ gì có thể khiến y phải liều mệnh, ngược lại Sở Hưu cực kỳ tiếc tính mạng mình. Có tính mạng mới có mọi khả năng, mạng không còn vậy tất cả đều là hư vô.

Mai Khinh Liên đứng đậy, không còn vẻ mê man như lúc trước, trầm giọng nói: "Với tình thế trước mắt của Quan Trung Hình Đường, ngươi định làm thế nào? Tiêu Tập nói không sai, sau khi Đông Tề công khai thân phận chúng ta, tám phần số người trong Quan Trung Hình Đường sẽ không đồng ý cho ngươi làm đường chủ. Cho dù ngươi dùng vũ lực uy hiếp, bọn họ cũng sẽ trực tiếp rời khỏi Quan Trung Hình Đường, cu cùng khiến toàn bộ Quan Trung Hình Đường sụp đổ. Ngươi lấy được cái xác rỗng cũng chẳng có tác dụng gì."

Mai Khinh Liên không phải cô nương đau buồn vì tình, nàng là thánh nữ Âm Ma Tông, còn là tông sư võ đạo của nhánh Ẩn Ma. Lúc này nàng đã thu liễn những cảm xúc phức tạp kia lại, tạm thời đối mặt với tình huống trước mắt.

Giá trị thật sự của Quan Trung Hình Đường không phải ở cái tên mà là đại lượng bộ đầu giang hồ cùng mật thám Tập Hình Ti.


Những người này mặc dù lúc bình thường không đáng chú ý nhưng bọn họ mới là lực lượng trung tâm gây dựng nên toàn bộ Quan Trung Hình Đường.

Có thể nói ngoại trừ đường chủ Quan Tư Vũ, còn lại mấy cái gọi là thủ lĩnh Tập Hình Tí, chưởng hình quan, tuần sát sứ gì gì, không có ai cũng được, nhưng không thể thiếu đại lượng võ giả tầng chót của Quan Trung Hình Đường.

Cho nên giờ nan đề đầu tiên bày ra trước mắt Sở Hưu chính là, bọn họ phải làm sao để khống chế Quan Trung Hình Đường?

Sở Hưu hỏi ngược lại: “Ai nói ta muốn làm đường chủ?"

Mai Khinh Liên sửng sốt, chẳng lẽ Sở Hưu còn định nhường chức đường chủ này ra?

Sở Hưu trầm giọng nói: "Những điều Tiêu Tập nói ta đều biết, địa vị của ta trong Quan Trung Hình Đường rốt cuộc cao đến đâu, ta cũng biết. Cưỡng ép đoạt lấy chức vị đường chủ, thượng bất chính, hạ chắc chẩn sẽ có rất nhiều phiền toái.

Chúng ta muốn là toàn bộ Quan Trung Hình Đường chú không phải chỉ là tiếng tăm đường chủ Quan Trung Hình Đường. Cho nên chỉ cần chúng ta nấm Quan Trung Hình Đường trong tay, vậy có khác gì khống chế toàn bộ Quan Trung Hình Đường?”

Mai Khinh Liên nghe vậy hai mắt sáng bừng lên: "Ý ngươi là tìm một con rối tới làm đường chủ, sau đó chúng ta chỉ cần nắm giữ con rối kia là được?”


Có điều sau đó Mai Khinh Liên lại cau mày nói: “Nhưng con rối này rất khó tìm, giờ trong Quan Trung Hình Đường không ai đám nhiệm được vị trí này.

Tiêu Tập, Sở Tư Ma, Tư Minh tuy có đủ thâm niên công lao nhưng không đủ uy tín.

Thật ra nếu thân phận ngươi không bại lộ, ngươi mới là người thích hợp nhất làm đường chủ. Đáng tiếc giờ đã không tìm ra nổi ai thích hợp.

Lúc này gương mặt Sở Hưu lại mỉm cười quỷ dị: “Muốn ngõi lên chức đường chủ này không cần thực lực. Thực lực quá mạnh chúng ta cũng chẳng khống chế này.

Chúng ta chỉ cần một người có tư cách kế thừa chức đường chủ này, chí ít là vẽ mặt danh phận không lgắn cản được hẳn trở thành đường chủ. Mà trong Quan Trung Hình Đường chúng ta vừa vặn có một người như vậy”

Mai Khinh Liên cau mày hỏi: “Ngươi đang nói đến ai?”

Sở Hưu chỉ thẳng ra ngoài nói: “Đương nhiên là con trai độc nhất của đường chủ tiền nhiệm Sở Cưỡng Ca đại nhân, Sở Nguyên Thăng. Để hắn tới làm đường chủ, toàn bộ Quan Trung Hình Đường ai dám nói nửa chữ không?"

Mai Khinh Liên nghe vậy hai mắt lập tức sáng bừng lên, lựa chọn này của Sở Hưu quả thật rất khéo. Toàn bộ Quan Trung Hình Đường đúng là không ai thích hợp ngõi lên vị trí này hơn Sở Nguyên Thăng

Thậm chí ban đầu trước khi Sở Cuồng Oa chết, với uy danh của hắn trong Quan Trung Hình Đường, nếu hắn đẩy Sở Nguyên Thăng lên làm đường chủ, Quan Trung Hình Đường sẽ không có ai phản đối Thậm chí Quan Tư Vũ cũng sẽ cam tâm tình nguyện phụ tá giúp Sở Nguyên Thăng ngồi vững trên vị trí này.


Có điều Sở Cưỡng Ca thật sự chí công vô tư, hắn biết con trai mình không phải hạt giống tốt để làm đường chủ, cho dù làm tuần sát sứ cũng khó. Cho nên hắn mới gạt hết ý kiến mọi người, đem chức đường. chủ giao cho Quan Tư Vũ.

Mai Khinh Liên cau mày nói: “Nhưng Sở Nguyên. Thăng có đáp ứng yêu cầu này của ngươi không? Ta hiểu khá rõ về Sở Nguyên Thăng, hắn thậm chí còn không bắng một phần trăm ngàn phụ thân hẳn, chẳng chịu cố gẳng gì cả. Hơn nữa tên này lại chẳng phải loại tiểu nhân ham sống sợ chết. Nếu ngươi ép hẳn, hắn sẽ liều mình với ngươi.”

Sở Hưu lä đầu nói: “Thánh nữ đại nhân coi thường ta quá rồi. Dẫu sao Sở Nguyên Thăng cũng là ân nhân dẫn ta vào Quan Trung Hình Đường, sao ta lại uy hiếp hẳn được?

Ngươi yên tâm, chuyện này cứ giao cho ta xử lý. Ngươi căn mau chóng liên lạc với Ngụy tiền bối, mời Ngụy tiền bối hoặc Chử Vô Ky tiền bối tới một chuyến. Nguy cơ thật sự của Quan Trung Hình Đường đang ở phía sau.

Nếu chúng ta không xử lý tốt chuyện này, vậy cho dù chúng ta thật sự khống chế được Quan Trung Hình 'Đường, cũng không giữ được bao lâu."

Mai Khinh Liên nghĩ hoặc: “Xử lý tốt chuyện gì?”

Sở Hưu vuốt vuốt mũi nói: "Chủ yếu là chuyện của ta. Ta dùng thân phận Lâm Diệp giết không ít người, cũng gây ra không ít chuyện, đã kết không ít nhân quả.

Sau khi thân phận ta bại lộ với cả thiên hạ, đám người đó phản ứng ra sao.

cũng không khó tưởng tượng. Cho nên giờ phải nghĩ kỹ cách ứng đối”

Lúc này Sở Hưu cũng cực kỳ bất đắc dĩ, đây là cái giá của thu hút quá nhiều thù hận. Ra ngoài gây chuyện, sớm muôn gì cũng phải trả giá.

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện