Theo lệ Giang Khương vòng qua vô số vòng, lần này ngay cả mạng botnet cũng xuyên qua hàng nghìn máy, thiết lập vô số cạm bẫy rồi mới đăng nhập mấy trang web. Hắn lấy một số quyền hạn cao nhất đăng những bức ảnh này lên, gửi mười mấy bài post, đồng thời cài đặt post bài theo giờ nhất định xong mới xóa sạch mọi dấu vết, tắt máy tính.
Hắn tin rằng đến chiều mai…. Tin tức về vị Cục trưởng Triệu này sẽ truyền khắp cả Sở Nam, đừng ai mong che dấu được.
Giang Khương Giang đại thổ phỉ xả được giận, thoải mái thở ra mấy hơi, sau đó lên lầu tắm rửa. Hắn vừa tắm vừa tự hỏi mình, hắn làm như vậy có xấu xa quá không, chỉ bị tên Cục trưởng Triệu này vô tình trêu chọc một chút mà đã hủy hoại, khiến người ta vào tù như vậy…
Có phải hắn thật sự quá hẹp hòi không…
Nhưng ý niệm này cũng chỉ lướt qua trong đầu vị đại thổ phỉ này rồi lập tức biến mất không thấy bóng dáng…
Bạn học Giang Khương đang định đi ngủ thì bỗng nhớ ra một việc, giơ tay lấy một cây Lão sơn sâm ở trong ba lô ra, cho vào miệng, nhẹ nhàng cắn một miếng, đương nhiên hắn chỉ cắn khoảng một phần bảy, một phần tám rồi chậm rãi nhai.
Không bạn học Giang Khương keo kiệt, đây quả thực là thứ hắn chưa bao giờ thử, hơn nữa còn đang ngủ nên hắn không biết có thể có tác dụng không. Mà Lão sơn sâm hơn hai mươi năm này mặc dù đại bổ nhưng lần này hắn ăn một phần bảy, một phần tám cây, dù không thể thuận lợi tiêu hóa thì cũng chẳng phải vấn đề gì to tát, cùng lắm thì khiến hắn sáng mai gậy chọc trời, chọc trời thêm vài phần mà thôi, không thể nào chảy máu mũi gì đó.
Sau khi Giang Khương cẩn thận nhai kỹ, nuốt vào bụng chút Lão sơn sâm này, dần dần hình xăm màu đỏ bên cánh tay trái của hắn lại bắt đầu chậm rãi lóe lên, sau đó một đoạn tin nhắc nhở lướt qua: “Phát hiện năng lượng đặc biệt. Bắt đầu hấp thu…”
Ngay sau đó cơn buồn ngủ kéo đến, Giang Khương nặng nề chìm vào giấc ngủ.
Trong lúc ngủ mơ, cùng với động tác của Tổ sư gia, những hơi thở trong cơ thể Giang Khương lại bắt đầu chậm rãi bốc lên. Có điều lần này rõ ràng không thể so với lần trước, những hơi thở này dày đặc hơn nhiều, chậm rãi tràn ngập khắp cơ bắp và khớp xương của hắn. Sau khi những hơi thở này chậm rãi cường hóa rất nhỏ những sợi cơ bắp và khớp xương liền bắt đầu tập trung về các huyệt vị trên cơ thể hắn.
Sau đó chúng lại hợp vào các kinh mạch, theo sự vận hành của kinh mạch, trực tiếp đi vào trong huyệt Khí Hải.
Ngay sau đó hơi thở ấm áp dày đặc trong huyệt Khí Hải cũng bắt đầu bốc hơi. Dưới sự hỗ trợ của những hơi thở ở khắp nơi trên cơ thể, hơi thở trong huyệt Khí Hải bắt đầu vận hành lên trên theo hai mạch Nhâm Đốc.
Vốn dĩ lần trước hơi thở này của Giang Khương đã vận hành đến gần cuối nhưng lần này sau khi vận hành một thời gian chúng lại dần dần lại lần nữa vận hành về phía trước, trực tiếp chảy vào huyệt Hội Dương.
Hơi thở này ở huyệt Hội Dương của Giang Khương nhẹ nhàng xoay vòng chảy xuôi, sau đó thuận theo kinh mạch đặc biệt chảy vào tinh hoàn đặc biệt của nam giới.
Cùng với việc những năng lượng này hợp vào, hai viên tinh hoàn đó bắt đầu sinh ra một số biến đổi kỳ dị. Sau đó gậy chọc trời vốn xảy ra vào lúc sáng sớm nay lại bắt
đầu chậm rãi ngóc đầu dậy.
Không biết luồng năng lượng này ở lại đây bao lâu mới bắt đầu lại lần nữa quay về, thuận theo hai mạch Nhâm Đốc, lại lần nữa tập trung về Khí Hải.
Cùng với việc đầu nguồn giao nhau, luồng khí trong Khí Hải bắt đầu hỗn loạn, tất cả hơi thở đều khởi động xung quanh huyệt Khí Hải. Sau đó các khí lưu liên tục chảy vào kinh mạch khắp người lại bắt đầu ngưng tụ…
Đến cuối cùng lại chia thành các nhóm khí nhỏ, thuận theo những kinh mạch này đi ngược lại, bắt đầu mở rộng các kinh mạch vốn nhỏ bé…
Nhưng tình trạng này không thể duy trì được quá lâu, đa số kinh mạch đều mới chỉ mở rộng một chút thì những nhóm khí nhỏ kia đã chậm rãi rơi về Khí Hải, hòa vào luồng khí lớn, sau đó lại lặng yên không một tiếng động.
Mà lúc này nhắc nhở lướt qua đúng lúc…
“Cơ thể sắp thức tỉnh, tạm dừng phân tích và hấp thu năng lượng tinh thần dị chủng, phương pháp vận khí Ngũ Cầm đã hoàn thành…Hiện tại tích lũy năng lượng của Cửu Vĩ đuôi 1 đạt 83%...”
Đúng sáu tiếng đồng hồ sau, Giang Khương chậm rãi mở mắt, sau đó khẽ thở hắt ra. Sau khi thở ra, Giang Khương chỉ cảm thấy ba tấc dưới rốn có một luồng khí ấm chậm rãi thuận theo lộ tuyến đặc biệt, di tán khắp người hắn. Chỉ trong nháy mắt, hắn cảm thấy khắp nơi trên cơ thể đều như lập tức tỉnh lại vậy, tràn ngập tinh lực vô hạn.
Cảm nhận được niềm vui bất ngờ, Giang Khương không hiểu rõ lắm rốt cuộc mọi chuyện là thế nào nhưng hắn biết chút Lão sơn sâm hắn ăn hôm qua đã có tác dụng rồi. Hơn nữa lần này hắn tỉnh lại cảm giác hình như cả người khác hẳn lúc trước.
Giang Khương khẽ thở hắt ra, sau đó vươn tay sờ sờ bên dưới của mình, cảm thấy hình như chỗ đó dựng đứng hơn bình thường mấy phần hơn nữa còn tràn ngập thứ gì đó ấm ấm, lập tức trợn tròn mắt… Đây rốt cuộc là cái gì vậy, chẳng lẽ thứ đó thật sự có tác dụng phụ như thế này sao?
Giang Khương lại nhìn nhìn hơn nửa cây Lão sơn sâm ở đầu giường, thấy hơi chóng mặt, hắn còn chưa có bạn gái, khí dương cương này không có chỗ phát tiết, ăn thứ này vào chắc không xảy ra vấn đề gì chứ?
Lúc này Giang Khương có chút không dám khẳng định, muốn tìm người khác hỏi nhưng nghĩ đi nghĩ lại, nhớ ra người bảo mình yên tâm, trong lòng lại thấy đau khổ. Người bình thường chưa từng thử thứ này, mà người nói với hắn là Tuyên Tử Nguyệt, chẳng lẽ hắn còn đi hỏi cô nàng? Cô nàng là con gái đấy? Không có thứ này…
Hơn nữa chắc các anh em trưởng bối của cô nàng cũng không nói chuyện này với cô nàng.
Nghĩ đến đây, Giang Khương thật sự ngây ngốc, hắn nhìn Lão sơn sâm, đầu óc choáng váng.
Giang Khương nghĩ một lúc lâu, cảm thấy hình như chỗ đó bắt đầu mềm hơn mới khẽ thở phào nhẹ nhõm, chỉ cần nó từ từ thu lại là được. Hắn lập tức cắn răng nói:
- Nam tử hán đại trượng phu còn sợ thứ này sao? Muốn chết thì chết đi…
Nhớ đến việc lát nữa mình phải luyện Ngũ Cầm Hí, Giang Khương cắn răng, cầm Lão sơn sâm ở đầu giường, “rắc” một tiếng, lại cắn một ít, vừa nhai vừa dậy…
Hắn không tin nếu thật sự ăn đến mức mình chảy máu mũi thì thôi, nhưng hiện tại xem ra lợi nhiều hơn hại…
Vui vẻ đánh răng rửa mặt xong, Giang Khương liền thay quần áo chạy đến Đại học Đông Bắc.
Cùng với việc tứ chi của Giang Khương chạm đất, bắt đầu nghiêng về phía trước, lùi về phía sau làm trò con hổ, Giang Khương đột nhiên cảm thấy tại Khí Hải có một luồng nhiệt tuôn ra, bắt đầu trực tiếp chậm rãi chảy xuôi theo cột sống, tứ chi và vùng ngực của hắn, Luồng nhiệt này như một tầng nước ấm lờ mờ thỉnh thoảng đi về phía trước, thỉnh thoảng lùi về phía sau theo động tác của hắn, giội vào cột sống, tứ chi và phần tim phổi ngực của hắn…
Đồng thời mấy tầng mồ hôi nhỏ mịn dày đặc cũng theo đó chảy ra, khiến Giang Khương thoải mái đến mức suýt nữa thì r3n rỉ…
Hắn tin rằng đến chiều mai…. Tin tức về vị Cục trưởng Triệu này sẽ truyền khắp cả Sở Nam, đừng ai mong che dấu được.
Giang Khương Giang đại thổ phỉ xả được giận, thoải mái thở ra mấy hơi, sau đó lên lầu tắm rửa. Hắn vừa tắm vừa tự hỏi mình, hắn làm như vậy có xấu xa quá không, chỉ bị tên Cục trưởng Triệu này vô tình trêu chọc một chút mà đã hủy hoại, khiến người ta vào tù như vậy…
Có phải hắn thật sự quá hẹp hòi không…
Nhưng ý niệm này cũng chỉ lướt qua trong đầu vị đại thổ phỉ này rồi lập tức biến mất không thấy bóng dáng…
Bạn học Giang Khương đang định đi ngủ thì bỗng nhớ ra một việc, giơ tay lấy một cây Lão sơn sâm ở trong ba lô ra, cho vào miệng, nhẹ nhàng cắn một miếng, đương nhiên hắn chỉ cắn khoảng một phần bảy, một phần tám rồi chậm rãi nhai.
Không bạn học Giang Khương keo kiệt, đây quả thực là thứ hắn chưa bao giờ thử, hơn nữa còn đang ngủ nên hắn không biết có thể có tác dụng không. Mà Lão sơn sâm hơn hai mươi năm này mặc dù đại bổ nhưng lần này hắn ăn một phần bảy, một phần tám cây, dù không thể thuận lợi tiêu hóa thì cũng chẳng phải vấn đề gì to tát, cùng lắm thì khiến hắn sáng mai gậy chọc trời, chọc trời thêm vài phần mà thôi, không thể nào chảy máu mũi gì đó.
Sau khi Giang Khương cẩn thận nhai kỹ, nuốt vào bụng chút Lão sơn sâm này, dần dần hình xăm màu đỏ bên cánh tay trái của hắn lại bắt đầu chậm rãi lóe lên, sau đó một đoạn tin nhắc nhở lướt qua: “Phát hiện năng lượng đặc biệt. Bắt đầu hấp thu…”
Ngay sau đó cơn buồn ngủ kéo đến, Giang Khương nặng nề chìm vào giấc ngủ.
Trong lúc ngủ mơ, cùng với động tác của Tổ sư gia, những hơi thở trong cơ thể Giang Khương lại bắt đầu chậm rãi bốc lên. Có điều lần này rõ ràng không thể so với lần trước, những hơi thở này dày đặc hơn nhiều, chậm rãi tràn ngập khắp cơ bắp và khớp xương của hắn. Sau khi những hơi thở này chậm rãi cường hóa rất nhỏ những sợi cơ bắp và khớp xương liền bắt đầu tập trung về các huyệt vị trên cơ thể hắn.
Sau đó chúng lại hợp vào các kinh mạch, theo sự vận hành của kinh mạch, trực tiếp đi vào trong huyệt Khí Hải.
Ngay sau đó hơi thở ấm áp dày đặc trong huyệt Khí Hải cũng bắt đầu bốc hơi. Dưới sự hỗ trợ của những hơi thở ở khắp nơi trên cơ thể, hơi thở trong huyệt Khí Hải bắt đầu vận hành lên trên theo hai mạch Nhâm Đốc.
Vốn dĩ lần trước hơi thở này của Giang Khương đã vận hành đến gần cuối nhưng lần này sau khi vận hành một thời gian chúng lại dần dần lại lần nữa vận hành về phía trước, trực tiếp chảy vào huyệt Hội Dương.
Hơi thở này ở huyệt Hội Dương của Giang Khương nhẹ nhàng xoay vòng chảy xuôi, sau đó thuận theo kinh mạch đặc biệt chảy vào tinh hoàn đặc biệt của nam giới.
Cùng với việc những năng lượng này hợp vào, hai viên tinh hoàn đó bắt đầu sinh ra một số biến đổi kỳ dị. Sau đó gậy chọc trời vốn xảy ra vào lúc sáng sớm nay lại bắt
đầu chậm rãi ngóc đầu dậy.
Không biết luồng năng lượng này ở lại đây bao lâu mới bắt đầu lại lần nữa quay về, thuận theo hai mạch Nhâm Đốc, lại lần nữa tập trung về Khí Hải.
Cùng với việc đầu nguồn giao nhau, luồng khí trong Khí Hải bắt đầu hỗn loạn, tất cả hơi thở đều khởi động xung quanh huyệt Khí Hải. Sau đó các khí lưu liên tục chảy vào kinh mạch khắp người lại bắt đầu ngưng tụ…
Đến cuối cùng lại chia thành các nhóm khí nhỏ, thuận theo những kinh mạch này đi ngược lại, bắt đầu mở rộng các kinh mạch vốn nhỏ bé…
Nhưng tình trạng này không thể duy trì được quá lâu, đa số kinh mạch đều mới chỉ mở rộng một chút thì những nhóm khí nhỏ kia đã chậm rãi rơi về Khí Hải, hòa vào luồng khí lớn, sau đó lại lặng yên không một tiếng động.
Mà lúc này nhắc nhở lướt qua đúng lúc…
“Cơ thể sắp thức tỉnh, tạm dừng phân tích và hấp thu năng lượng tinh thần dị chủng, phương pháp vận khí Ngũ Cầm đã hoàn thành…Hiện tại tích lũy năng lượng của Cửu Vĩ đuôi 1 đạt 83%...”
Đúng sáu tiếng đồng hồ sau, Giang Khương chậm rãi mở mắt, sau đó khẽ thở hắt ra. Sau khi thở ra, Giang Khương chỉ cảm thấy ba tấc dưới rốn có một luồng khí ấm chậm rãi thuận theo lộ tuyến đặc biệt, di tán khắp người hắn. Chỉ trong nháy mắt, hắn cảm thấy khắp nơi trên cơ thể đều như lập tức tỉnh lại vậy, tràn ngập tinh lực vô hạn.
Cảm nhận được niềm vui bất ngờ, Giang Khương không hiểu rõ lắm rốt cuộc mọi chuyện là thế nào nhưng hắn biết chút Lão sơn sâm hắn ăn hôm qua đã có tác dụng rồi. Hơn nữa lần này hắn tỉnh lại cảm giác hình như cả người khác hẳn lúc trước.
Giang Khương khẽ thở hắt ra, sau đó vươn tay sờ sờ bên dưới của mình, cảm thấy hình như chỗ đó dựng đứng hơn bình thường mấy phần hơn nữa còn tràn ngập thứ gì đó ấm ấm, lập tức trợn tròn mắt… Đây rốt cuộc là cái gì vậy, chẳng lẽ thứ đó thật sự có tác dụng phụ như thế này sao?
Giang Khương lại nhìn nhìn hơn nửa cây Lão sơn sâm ở đầu giường, thấy hơi chóng mặt, hắn còn chưa có bạn gái, khí dương cương này không có chỗ phát tiết, ăn thứ này vào chắc không xảy ra vấn đề gì chứ?
Lúc này Giang Khương có chút không dám khẳng định, muốn tìm người khác hỏi nhưng nghĩ đi nghĩ lại, nhớ ra người bảo mình yên tâm, trong lòng lại thấy đau khổ. Người bình thường chưa từng thử thứ này, mà người nói với hắn là Tuyên Tử Nguyệt, chẳng lẽ hắn còn đi hỏi cô nàng? Cô nàng là con gái đấy? Không có thứ này…
Hơn nữa chắc các anh em trưởng bối của cô nàng cũng không nói chuyện này với cô nàng.
Nghĩ đến đây, Giang Khương thật sự ngây ngốc, hắn nhìn Lão sơn sâm, đầu óc choáng váng.
Giang Khương nghĩ một lúc lâu, cảm thấy hình như chỗ đó bắt đầu mềm hơn mới khẽ thở phào nhẹ nhõm, chỉ cần nó từ từ thu lại là được. Hắn lập tức cắn răng nói:
- Nam tử hán đại trượng phu còn sợ thứ này sao? Muốn chết thì chết đi…
Nhớ đến việc lát nữa mình phải luyện Ngũ Cầm Hí, Giang Khương cắn răng, cầm Lão sơn sâm ở đầu giường, “rắc” một tiếng, lại cắn một ít, vừa nhai vừa dậy…
Hắn không tin nếu thật sự ăn đến mức mình chảy máu mũi thì thôi, nhưng hiện tại xem ra lợi nhiều hơn hại…
Vui vẻ đánh răng rửa mặt xong, Giang Khương liền thay quần áo chạy đến Đại học Đông Bắc.
Cùng với việc tứ chi của Giang Khương chạm đất, bắt đầu nghiêng về phía trước, lùi về phía sau làm trò con hổ, Giang Khương đột nhiên cảm thấy tại Khí Hải có một luồng nhiệt tuôn ra, bắt đầu trực tiếp chậm rãi chảy xuôi theo cột sống, tứ chi và vùng ngực của hắn, Luồng nhiệt này như một tầng nước ấm lờ mờ thỉnh thoảng đi về phía trước, thỉnh thoảng lùi về phía sau theo động tác của hắn, giội vào cột sống, tứ chi và phần tim phổi ngực của hắn…
Đồng thời mấy tầng mồ hôi nhỏ mịn dày đặc cũng theo đó chảy ra, khiến Giang Khương thoải mái đến mức suýt nữa thì r3n rỉ…
Danh sách chương