Edit: Han.

Quả anh đào lớn hơi lạnh lăn xuống trước huyệt khẩu, ngón tay Quý Thịnh để ở tiểu âm hộ đột nhiên đè xuống, bạch quả oánh nhuận liền nhét vào thịt hồng mềm nộn, cảnh sắc kia nhìn thế nào cũng đều làm người nhịn không được mà nuốt nước miếng.

"Giữ chặt, lại ăn thêm một quả đi."

Thịt non mẫn cảm nơi kiều huyệt còn tàn lưu dư vị cao trào đêm qua, tiểu anh đào không quá cứng chui vào mật động, rất nhanh đã khiến cho hoa huy*t dâm đãng dâng lên cỗ xúc cảm kỳ quái, một tia mật dịch trong suốt dâm nị tràn ra, thuận lợi cho viên anh đào thứ hai chui vào thịt non.

"Ngươi, ngươi dừng tay! Quý Thịnh, ngươi cái tên biến thái này!"

Một chân Nhiễm Diên bị trói treo lên cao, vốn là để đề phòng không cẩn thận động đến vết thương của nàng, không ngờ tới lại tiện lợi cho Quý Thịnh lưu manh dâm loạn, đại khái là vì đã được ngâm qua nước băng, mấy quả anh đào nhiễm hàn khí, lạnh lẽo dần dần thấm vào mật động ấm áp, lúc này Nhiễm Diên đã bị mấy trái anh đào mọng nước tắc đến đỏ bừng mặt.

"A Diên chớ có lộn xộn, nếu bị kẹp nát ở bên trong, Bổn Vương lại móc ra rồi giúp nàng đổi quả mới."

Lời này nói ra, dường như nếu quả không bị kẹp hỏng, hắn cũng sẽ không móc ra? Nhiễm Diên hiện tại là sợ hắn muốn chết, đối với Quý Thịnh khi ở trên giường mà nói, ngay cả chỉ là dấu chấm câu nàng cũng đều không muốn tin.

"Ta muốn ăn muốn ăn, người đừng đút vào nơi đó nữa!"

Liên tiếp đút vào ba quả anh đào lớn như vậy, mỗi một quả đều là xếp xát nhau, quả sau nối quả trước, sau khi nhập vào huyệt còn hướng đến chỗ sâu bên trong đỉnh, quả mọng cuối cùng kia vẫn còn đang chen ở trước hoa khẩu mấp máy, chờ đợi tiếp tục bị nhét vào.

"Ha, không vội, đợi chút nữa sẽ đút cho cái miệng nhỏ phía trên của bảo bối, xem, thịt nhi nơi này của nàng, lại bắt đầu phát lãng." (lãng, tao = đại khái giống như dâm đãng)

Khó có lúc được nhìn thấy cảnh đẹp kiều diễm như thế, Quý Thịnh hứng thú dâng trào, ngón tay thon dài vân vê một quả anh đào bạch sắc lại hướng đến mật khẩu ấn vào, lập tức bên trong mị thịt non mềm liền chống đỡ năm trái anh đào.

"Ngô a ~"

Phảng phất như anh đào xâu thành một chuỗi chen vào nơi sâu trong hoa huy*t, mật huyệt co rút kịch liệt tràn ra không ít dâm thuỷ, một quả anh đào lạnh lẽo đâm sâu, kích thích Nhiễm Diên dồn dập thở dốc, tim đập liên hồi, nhất thời không nhịn được xuống, mị thịt nơi hoa tâm luật động đem một quả anh đào đầu tiên kẹp nát.

Quả nhỏ ướp lạnh vừa vỡ nát, lập tức chảy ra nước ngọt ở trong nếp gấp kiều thịt nóng bỏng, vừa lạnh vừa nóng, khoái cảm chân thực khiến cơ thể Nhiễm Diên nổi lên từng luồng xúc cảm tê ngứa.

Quý Thịnh nhìn bộ dáng vặn vẹo ai uyển của nàng liền biết đã xảy ra chuyện gì, viên quả bạch ngọc anh đào thứ năm ở trong hoa thịt bị hắn moi ra, quả ngọt dính một tia dâm thuỷ trở nên sáng bóng lấp lánh, còn mang theo mật nước ấm át từ kiều huyệt của Nhiễm Diên, ném vào trong miệng thưởng thức, thịt quả hoà với tao thuỷ cùng nhau nuốt vào trong bụng, dư vị kia quả thực thơm ngọt vô cùng.

"Hương vị thật tuyệt, A Diên cũng nếm thử đi."

Chọn lấy một quả anh đào to nhất, ở huyệt khẩu ướt đẫm dâm dịch lăn lăn, sau khi bên ngoài của quả đã dính đầy mật thuỷ, hắn cũng không dùng đến tay, trực tiếp cúi người dùng môi dán lên môi âm hộ nhẵn mịn, đầu lưỡi câu lộng thịt hoa run rẩy, đem anh đào bạch sắc hút ra ngoài, ngậm vào miệng trằn trọc đảo liếm một phen, nước ngọt bên ngoài đều bị hắn mút hết, nâng thân tiến tới cạy mở miệng nhỏ cắn chặt của Nhiễm Diên, đút vào.

"Ngô!"

Nước bọt giao triền, một trái anh đào cứ thế ở giữa môi răng hai người luân chuyển qua lại, tận đến khi hàm răng Nhiễm Diên phá nát thịt quả, Quý Thịnh mới dùng lưỡi quấn lấy quả anh đào bị nàng nghiền thành nước kia, sau đó hoà cùng với nước bọt bức bách nàng nuốt xuống.

Phương pháp mới lạ như vậy làm Đại Vương chơi đến nghiện, liên tiếp dây dưa đút thêm rất nhiều lần, tận đến khi khuôn mặt Nhiễm Diên bị hôn đến đỏ bừng, hô hấp khó khăn, lưỡi đinh hương tê rần, cánh tay như ngó sen hư nhuyễn xô đẩy Quý Thịnh.

"Không, từ bỏ......Tha, tha ta đi......"

Khó có khi nghe thấy Nhiễm Diên dùng thanh âm nhu nhu kiều kiều xin tha như vậy, Quý Thịnh quyết định tạm thời buông tha nàng, chuyển thân quay về cuối giường, phát hiện mấy quả anh đào đút ở huyệt khẩu đều không thấy bóng dáng đâu, nghĩ đến thì có lẽ là bị hoa thịt co bóp hút đi vào.

"A Diên thật dâm đãng, mới vừa rồi còn nói không ăn, thế nhưng bây giờ lại tự hút vào."

Quý Thịnh vừa nói, một bên lại nhặt lên mấy quả anh đào, cười cười hướng đến mật động hồng nộn tươi đẹp ấn vào một trái, môi âm hộ kiều mị hàm chứa quả ngọt oánh bạch căng mọng, nhìn rất giống như thịt trai béo mập sinh ra viên trân châu lớn.

"Đừng đút, quá trướng!"

Cũng không biết hắn lại đưa vào bên trong bao nhiêu quả, khiến mấy trái anh đào ở chỗ sâu trong mị thịt liên tiếp lăn xoay, đùi ngọc tiêm mỹ bị treo trên cao căng cứng, phần lưng nàng dán ở trên giường đã run rẩy từng trận.

Huyệt nhi u hẹp rốt cuộc vẫn là nhỏ, đợi khi Quý Thịnh đếm tới quả thứ chín, anh đào bạch ngọc khảm ở trong huyệt thịt ngập nước lặng yên lăn ra ngoài, theo mật thuỷ cuồn cuộn lưu lại trên chăm gấm thêu hoa quỳnh bằng tơ vàng, nơi đó đã ướt một mảng lớn.

"Miệng nhỏ phía dưới của A Diên ăn không nổi, vậy phải làm sao bây giờ?"

Khẩu khí của hắn pha chút bất đắc dĩ cùng âm tà, Nhiễm Diên nghe thấy tức khắc có loại dự cảm không ổn, cố nén thở dốc, mắt đẹp trừng lớn mềm mại nói: "Moi, mau moi ra a ~"

Quý Thinh cong môi, cười như không cười, ngón tay du ngoạn ở chân tâm nàng, dừng lại trước huyệt khẩu, lớp lớp thịt non đỏ bừng tao lãng, hắn cởi bỏ quần dài, cự long cứng rắn lập tức nhảy ra.

"Không cần! Ta không cần!"

"Ngoan, để Phu quân dùng nó giúp A Diên cắm cắm, đợi quả bên trong vỡ vụn, mới có thể đút cho A Diên ăn thêm càng nhiều quả nữa."

Nhiễm Diên còn đang lắc đùi kháng cự, Quý Thịnh đã ở trên giường, quy đầu nóng cứng nhanh chóng để ở trước mật động, nhục huyệt do khẩn trương sợ hãi mà liên tục co bóp, anh đào nhét ở bên trong suýt chút đều bị đẩy ra ngoài, côn th*t thẳng tắp đỉnh vào, quả ngọt bạch sắc chen đầy hoa huy*t tức khắc liền bị áp vào trong chỗ sâu.

"A a!!"

Một tiếng rên rỉ phát ra, uyển chuyển dâm mị đến tận xương, chỉ thấy thân thể băng cơ ngọc cốt của Nhiễm Diên chấn động, theo cự vật thô dài không ngừng xâm nhập lấp đầy, nàng ở dưới thân hắn liên tục rùng mình run rẩy.

"Quả nhi đều nát.....Nơi này còn có, tao thịt hút thật chặt, nước đều tràn ra bên ngoài a."

Nhiễm Diên túm chặt chăn gấm dưới thân, chỉ cảm thấy hoa kính đang bị một loại căng nhập cực đoan, chật ních đến đáng sợ, lúc thì là quả anh đào vỡ nát, lúc thì là đại quy đầu liên tiếp đảo lộng, huyệt thịt hấp thụ cự long cứng rắn ngày càng tê mỏi tới cực điểm, chân trái khấu khoá vàng không kìm được mà quấn lấy eo của Quý Thịnh, cổ đẹp thon dài trắng nõn ngưỡng cao.

Môi mọng khẽ nhếch thở dốc không phát ra tiếng, hoa nhan khuynh thành xu lệ tựa như thống khổ, lại tựa như sướng khoái cực lạc, côn th*t nóng bỏng thô cứng điên cuồng thâm nhập, mọi tư vị chua ngọt cay đắng cứ thế trong phút chốc dâng lên lúc cao lúc thấp trong lòng nàng.

"Ô ô......"
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện