Nhìn thấy tên tiểu tử này lại muốn quay đầu đi tìm những Chân giới khác, một

đám cao thủ Xích âm cung suýt chút tức vỡ phổi rồi.

Chân giới Hỏa thì cũng thôi đi.

Chân giới Dương là kẻ thù không đội trời chung của bọn họ!

Trong thời khắc này, bọn họ hận không thể giết Thành ca chết dưới tay ngay tại

chỗ.

Nhưng vấn đề là, giết hắn rồi, việc tranh giành Thiên đạo cũng hoàn toàn trở

thành bọt nước.

“Đừng, đừng đi mà!”

“Khương đạo hữu khoan đã!”

“Có gì thì từ từ nói, chúng ta có thể thương lượng lại mà…”

Thái độ của Thành Ca rất khiên quyết: “Không có gì để thương lượng cả, hoặc

là đồng ý, hoặc là từ chối, không có chỗ để mặc cả!”

“Dù sao ta cũng không ép buộc!”

Diệt Dương Thiên tôn cố kìm nén sát ý, trầm giọng nói: “Khương đạo hữu có

thể đợi thêm vài ngày không, cho phép ta bàn bạc?”

“Ba ngày!”

Thành Ca giơ ba ngón tay lên.

“Ta đợi lâu nhất là ba ngày, nếu như vẫn không có kết quả gì, vậy thì chỉ có thể

nói một tiếng tạm biệt rồi.”

Hắn rời khỏi Đại điện, sau khi được sắp xếp ổn thỏa chỗ ở, đám cao thủ trong

điện lập tức bắt đầu với vẻ tực giận.

“Mẹ nó, lão phu thật sự muốn tát cho hắn một cái!”

“Cái thứ bỉ ổi hèn hạ này, sao hắn có thể vô liêm sỉ như vậy chứ?”

“Hắn có phải quên mất hắn là kẻ thù của chúng ta không, sao còn mở mồm

không biết xấu hổ?”

“Đúng là đáng chết, giết hắn đi coi như xong!”

“Đúng thế, cục tức này, đạo tâm lão phu vừa nãy mới lấy được cũng sắp không

toàn vẹn nữa rồi.”

“Những điều kiện kia của hắn tuyệt đối không thể đồng ý, nếu không thì Xích

âm cung ta sẽ trực tiếp bị vơ vét sạch.”

“Đúng thế, đồng ý những điều kiện kia, vậy thì Xích âm cung chúng ta có mất

mười tỷ năm cũng không thu lại được…”

Đợi đến khi các vị hộ vệ và trưởng lão đều phát tiết, Diệt Dương Thiên tôn chủ

tọa Cao Cư mới chậm rãi nhắm nghiền hai mắt lại.

Thần thái của hắn bình tĩnh giống như tượng đá, tâm trạng gần như đã hoàn

toàn bình phục trở lại.

“Đồng ý những điều kiện của hắn cũng không sao cả.”

Một câu nói nhẹ nhàng, đám trưởng lão lại một lần nữa nổi lửa.

“Cái gì?”

“Loại chuyện làm tổn hại đến nền móng của môn phái như vậy, điều kiện tự

chui đầu vào rọ, sao có thể đồng ý được?”

“Thiên tôn suy nghĩ chu toàn!”

“Đúng thế, tuyệt đối không thể để tên tặc tử đó đạt được!”

Diệt Dương Thiên tôn vẻ mặt thất vọng nhìn mọi người một lượt.

Dường như mọi người quá ngu xuẩn, khiến hắn có chút tiếc nuối không thể rèn

sắt thành thép.

“Trên thực tế ta từ lúc mới bắt đầu đã định đồng ý rồi, chỉ là cố ý đưa ra điều

kiện có vẻ rất ngặt nghèo, khiến hắn tự cho là được hời mà thôi.”

Mọi người ngây ra.

“Tại sao?”

“Đúng thế, lẽ nào Thiên tôn có thâm ý gì sao?”

Khóe miệng của Diệt Dương Thiên tôn hơi nhếch, lộ ra một nụ cười đầy châm

biếm.

“Những bảo vật đó, hắn cho dù là lấy được rồi, có thể có mãi được sao?”

“Đừng quên, đợi hắn sau khi đả thông phong ấn của Thiên đạo chí bảo, chúng ta

liền có thể lừa giết chết hắn.”

“Đợi hắn chết rồi, những bảo vật và tài nguyên mà hắn có được kia đều sẽ trở

về trong tay của chúng ta.”

“Tất cả những gì mà hiện giờ hắn muốn, thật ra chỉ là tạm thời thay chúng ta

bảo quản mà thôi, cho dù là muốn nhiều hơn nữa, thì đã làm sao?”

Hắn nói như vậy, mọi người nhất thời sáng tỏ thông suốt rồi.

Sự phẫn nộ uất ức trước đây cũng bay mất, thay vào đó là sự vui mừng phấn

khởi.

“Đúng thế, thật ra chúng ta vẫn có thể cướp về được.”

“Không chỉ là những thứ hắn muốn kia, ngay cả tất cả những thứ mà hắn vốn

có, đều sẽ rơi vào tay chúng ta!”

“Đúng thế đúng thế, hắn bận rộn rất lâu, chỉ là vì may áo cưới cho chúng ta mà

thôi.”

“Tên tiểu tử này vừa nhìn đã thấy là thế hệ cơ duyên sâu đậm, đến lúc đó chúng

ta ngược lại sẽ có thu hoạch bất ngờ nữa.”

“Cho dù hắn giãy giụa ra sao, đã định sẵn cũng chỉ là rổ tre đựng nước cũng

bằng không!”

“Giới tu luyện là dựa vào thực lực để nói chuyện, cho dù hắn có đặc biệt hơn

nữa, thực lực cùng bày ra đó, không đáng một xu…”

“Ha ha ha, đột nhiên có chút mong chờ.”

“Thiên tôn cao minh!”

“Đúng thế, vẫn là Thiên tôn nhìn xa trông rộng, nhìn xa hơn bọn ta nhiều!

Một đống những lời nịnh nọt thật lòng thật dạ, làm cho Diệt Dương Thiên tôn

vô cùng hài lòng.

“Được rồi, đi gom tài nguyên và bảo vật hết đi!”

“Xin vâng theo lời chỉ bảo của Thiên tôn!”

Lần này, các hộ pháp và trưởng lão không hề có một chút khác cự, thậm chí rất

nhanh nhẹn.

Chính vào lúc trên dưới của Xích âm cung đang dấy lên hành động thu thập tài

nguyên rầm rộ, bên phía Chân giới Hỏa và Chân giới Dương ở bên ngoài, cũng

đang tỉ mỉ quan sát nhất cử nhất động của phía bên này.

Sau khi Khương Thành giết chết đám người Khi Nham tôn giả kia, tất cả mọi

người đều dự đoán Xích âm cung tiếp theo sẽ tiến hành báo thù điên cuồng.

Một trận đại chiến ngợp trời cấp Thiên tôn sắp bùng nổ.

Thế nhưng cứ chờ đợi mãi, bóng dáng của trận đại chiến cũng không có.

“Phía Man giới vẫn luôn gió yên biển lặng.”

“Mối thù lớn như vậy, Xích âm cung lại có thể nhẫn nhịn sao? Bổn tọa đã từng

qua lại với tên Diệt Dương Thiên tôn đó, hắn không giống loại người này.”

“Dựa theo tin tức mà bọn ta thám thính được, Khúc Tâm Tôn giả đã từng đi về

phía Man giới gặp mặt tên Khương Thành đó, sau đó Khương Thành đi cùng

hắn đi đến thẳng Xích âm cung.”

“Có chuyện này thật sao?”

“Các ngươi muốn làm gì?”

Liên quan tới Thiên đạo, thứ mà Khúc Tâm Tôn giả dùng lúc đó chính là truyền

âm.

Đám tiên ma lục giới chỉ biết có một thiên đại cơ duyên, những cái khác cũng

không rõ.

Cho nên những thứ trước mắt Chân giới Dương và Chân giới Hỏa nghe ngóng

được cũng chỉ có chút này.

“Hai bên là kẻ địch không đội trời chung, lại có thể vứt bỏ hiềm nghi đi cùng

nhau sao, quá là nghịch lý rồi.”

“Xảy ra chuyên khác thường tất có vấn đề!”

“Trong chuyện này nhất định có âm mưu bí mật kinh thiên nào đó!”

“Không thể lơ là được!”

“Tra, nhất định phải điều tra mọi chuyện cho rõ ràng!”

Nhất thời, nhị đại Chân giới này cũng trở nên bắt đầu hoạt động ngầm.

Mà trên thực tế lại há chỉ có bọn họ?

Bên phía Chân giới âm cũng không chỉ có một cái Xích âm cung, còn có thế lực

khác và một vị Thiên tôn khác nữa.

Sau khi Khương Thành đi vào Xích âm cung, bọn họ đều đứng ngồi không yên.

Mỗi người đều tự cảm thấy nhất định có chuyện lớn gì đó sắp xảy ra.

Thậm chí đến cả phía Băng giới cung bị kinh động rồi.

“Đây rốt cuộc là chuyện gì?”

“Lẽ nào là một cái bẫy?”

“Băng chủ hắn trúng mai phục rồi?”

Đối diện với dự đoán của đám người Vân Soa và Quý Thương, Cung Tình lắc

đầu.

“Mặc dù mỗi lần Khương chủ công hành sự đều khiến cho người khác đoán

không ra, hầu như là hoang đường, nhưng đều có thâm ý của hắn.”

“Hắn sẽ không làm những chuyện không nắm chắc.”

Vị muội muội này hiện giờ đã đến một cực đoan khác, hoàn toàn mù quáng tin

tưởng bất kỳ một quyết định nào của Thành Ca.

“Ta tin hắn có con át chủ bài không sợ Xích âm cung.”

“Cái mà ta thật sự không thể hiểu được… là Xích âm cung tại sao lại muốn tạm

thời bỏ qua thù hận, bọn họ rốt cuộc đang mưu tính cái gì?”

“Là bởi vì Thiên đạo!”

Giọng nói mênh mang từ không trung truyền xuống, mọi người vội vàng cúi

người hành lễ.

“Tham kiến Thiên tôn!”

Chỉ thấy Băng Cực Thiên tôn nhẹ nhàng hạ xuống.

Mà đi theo bên cạnh hắn là một tên Đế cảnh tam trọng, không phải là Băng

Phượng Cơ Dao còn có thể là ai chứ?

Cảnh này khiến cho mọi người ríu rít lấy làm lạ.

Tin tức Phượng tộc di chuyển vào Băng giới, bọn họ đều biết, lúc đó còn nhận

được sự phối hợp của Băng Nguyên cốc và Băng cung.

Nhưng Cơ Dao thật sự có thể được Băng Cực Thiên tôn xem trọng, vẫn là nằm

ngoài dự liệu của bọn họ.

Băng Phượng này thật sự đặc biệt như thế sao?

“Không ngoài dự đoán, Xích âm cung muốn lợi dụng Băng chủ phá bỏ phong

ấn của Thiên đạo Chí tôn.”

Khi bản thân Băng Cực Thiên tôn nói ra câu này, cũng cảm thấy rất khó tin.

Nếu không phải lúc nói chuyện phiếm với Cơ Dao, biết được những chiến tích

trước đây của Khương Thành, hắn căn bản không thể tưởng tượng được sẽ có

người đến cả Thiên đạo cũng không sợ.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện