Dạ Cô Tinh chậm rãi cười, vẫn chưa vội mở miệng.

Cô nhấc chén trà ướp hoa trước mặt lên, nhẹ nhàng ngửi.

Xắn tay áo dài lên, để lộ ra nửa cánh tay trắng như tuyết.

Ngón tay áp út bên phải đeo một chiếc nhẫn tinh xảo, phát sáng dưới ánh mặt trời rạng rỡ.
"Có lẽ, chúng ta có thể giao dịch một chút."
"Giao dịch cái gì?" Sắc mặt Kha Khánh Sơn lại hiện lên vẻ cảnh giác như thường lệ.
"La Huy đã bị ủy ban kỷ luật đưa đi rồi, tin chắc rằng bị định tội chỉ là chuyện sớm muộn, mà cục trưởng Kha cũng sắp ở vị trí chính rồi.

Đầu tiên cũng phải chúc mừng ông đã vượt qua đại nạn mà không chết, chắc chắn sẽ hạnh phúc tới cuối đời.

Hơn nữa điều tôi cần cũng rất đơn giản, chỉ hy vọng sao sau này cục trưởng Kha có thể mở ít cánh cửa thuận tiện giúp." Dạ Cô Tinh nâng ánh mắt lên, bình tĩnh nhìn Kha Khánh Sơn.
"Mở vài cánh cửa giúp đỡ...." Kha Khánh Sơn muốn suy ngẫm cho kỹ những lời này, ánh mắt lộ ra sự gian xảo đã bao năm đắm chìm trong chính quyền: "Nghe thì có vẻ đơn giản đấy.

Nhưng xin lỗi, tôi không hiểu cô muốn chỉ tới điều gì."
Dạ Cô Tinh thầm mắng trong lòng một tiếng "đồ cáo già", vẻ mặt không thay đổi gì, dịu dàng nghiêm túc, chậm rãi cười: "Bây giờ không cần hiểu, sau này có thể hiểu thấu là được."
"Nếu tôi không đồng ý thì sao?" Sắc mặt Kha Khánh Sơn đột nhiên trở nên sắc bén.
Dạ Cô Tinh không hoang mang, thấp giọng nói: "Nếu tôi có thể cứu được ông, đương nhiên cũng có khả năng đưa ông vào lại." Cô buông chén trà xuống, hơi nhếch mày, cười hỏi: "Muốn thử hay không!"
"Cô!"
Điều kiện của Dạ Cô Tinh quá rộng, không biết cụ thể rằng cô muốn ông ta làm gì cả.

Vậy thì Kha Khánh Sơn nào dám dễ dàng nhận lời.

Chẳng lẽ cô bảo ông ta ăn chặn tiền của công, vận chuyển đồ độc hại hay thuốc phiện, ông cũng phải nghe theo sao?
Vậy còn không bằng cứ ở trong nhà tù, ít nhất có thể bảo vệ được mạng mình.

Chuyện như này nếu ông ta thực sự dính vào, chỉ sợ có ngày bị xử bắn!
Cứ như nhìn rõ băn khoăn của đối phương, Dạ Cô Tinh cười nhạt nhẽo: "Cục trưởng Kha không cần lo lắng, tôi sẽ không bắt ông làm điều vi phạm luật pháp, cũng không bảo ông giết người cầu vinh.

Chỉ là muốn mượn sự thuận lợi từ chức vị của ông, để hỗ trợ vào lúc cần thiết mà thôi."
Kha Khánh Sơn thở phào nhẹ nhõm, sau đó đột nhiên sửng sốt, giọng nói này.....!"Hôm qua người đến thăm tù là cô?!"
"Xem ra, lời nói của tôi đã dẫn dắt gì đó cho cục trưởng Kha rồi nhỉ."
"Đúng thật là cô...." Tấm lưng thẳng tắp của Kha Khánh Sơn đột nhiên sụp xuống, lời này như thức tỉnh người trong mộng.

Người đàn ông khiến cho ông ta dẫn đến quyết định đứng ra tố cáo La Huy, vậy mà lại là cô gái mới chỉ đôi mươi này.....
"Những chứng cứ mà giới truyền thông tung ra cũng là do cô...."
Dạ Cô Tinh cười nhàn nhạt: "Nếu không thì sao tôi lại có thể đến cò kè mặc cả với cục trưởng Kha được chứ."
Đúng vậy, cô chính là muốn nhắc nhở Kha Khánh Sơn, rằng mạng của ông ta là do cô cứu, chức vị của ông ta cũng nhờ cô duy trì.

Mà vợ con của ông ta cũng nhờ một tay cô gián tiếp cứu về từ cửa chết!
Không phải uy hiếp, mà chính là để cho người đàn ông biết coi trọng tình nghĩa, báo đáp ân oán này niệm tình mà thôi!
"Vậy thì bây giờ, cục trưởng Kha có ý muốn giao dịch này nữa hay không?" Cô gái này cười tủm tỉm, giống như mọi việc nằm trong tầm tay.


Chỉ một suy nghĩ, cũng có thể thay đổi nhanh chóng, lấy tay che trời.
Kha Khánh Sơn cắn răng nói: "Được! Tôi đồng ý với cô."
Dạ Cô Tinh nhoẻn miệng cười, vươn tay ra.

Kha Khánh Sơn sửng sốt, lập tức tiếp đón: "Hợp tác vui vẻ."
Trước khi đi, Dạ Cô Tinh còn thản nhiên nói một câu: "Trắng từ khi sinh ra đã là trắng, đen cũng phải tồn tại tương ứng như vậy.

Thị phi đen trắng vốn khó phân biệt đúng sai, hy vọng cục trưởng Kha có thể là một người thông minh."
Kha Khánh Sơn bị bỏ lại, vẻ mặt kinh ngạc sững sờ, hơi đăm chiêu....
Vu Sâm đang đợi Dạ Cô Tinh đi ra khỏi "Thiện Thất", thấy cô thì đuổi theo: "Tiểu Thư, ông ta nói sao?"
"Đồng ý rồi."
Vu Sâm nhíu mày: "Liệu có lừa dối gì không?"
Dạ Cô Tinh lắc đầu: "Kha Khánh Sơn là một người trọng tình trọng nghĩa, lại cực kỳ để ý vợ con.

Từ giây phút chúng ta ra tay cứu ông ta, ngoài đồng ý điều kiện của tôi thì ông ta cũng không còn cách nào khác."
Còn có một điều, chính là lúc này cô cũng không nắm được nhược điểm gì của Kha Khánh Sơn ở trong tay, cũng không đe dọa uy hiếp vợ con ông ta.

Mà cô chỉ yêu cầu "mở vài cửa thuận tiện".

Với kiểu chuyện nhỏ không gây ảnh hưởng gì này, cô tin rằng trong lòng Kha Khánh Sơn sớm đã có cân nhắc.
Có thể lăn lộn ở chính phủ vài chục năm, còn đi được đến vị trí phó cục trưởng này.

Chắc chắn có vài điều cũng không cần cô nói ra, Kha Khánh Sơn cũng có thể hiểu được.
Hắc bạch đạo hỗ trợ lẫn nhau, có trắng mới có đen.

Và đương nhiên, có đen cũng mới có trắng.

Đây cũng là lý do mà vì sao hắc đạo tồn tại được lâu như thế, hơn nữa lại còn có thể tồn tại cùng với bạch đạo!
Tin tức "La Huy của tổng cục ngã ngựa" không ngừng được nhắc đến.

Trên đây là lời cảnh báo, "hành vi đánh hổ*" đang thuận thế mà triển khai rầm rộ.

Trên các trang báo chí, tạp chí xã hội lập tức trở nên náo nhiệt.
*La Huy và lão hổ trong tiếng trung có phát âm gần giống nhau.
Đương nhiên giới giải trí cũng không chịu tụt lùi.
Đầu tiên là kỳ đầu của "ZARK" sau chỉnh sửa được phát hành.

Trong ngày hôm đó đã bị tranh mua không còn chút nào.

Cố Mộng sai bảo một câu: mau chóng in ấn thêm.
Vô số fan của Áo Tím và "Over the city" chen lấn xô đẩy nhau để mua, lập tức trở nên vô cùng ầm ĩ, gây ra chuyện cười không ngừng.
"Bác à, cho tôi một tập ZARK!"
“Gì...!hả?”
"Chính là quyển có tấm bìa đẹp nhất kia kìa.”
“Ồ, sao không nói sớm! Hôm nay có nhiều người mua thật đó nha, chỗ tôi cũng chỉ còn đúng một....”

“Vậy sao? Bác này, mau lên! Tôi đã đến ba chỗ rồi, nếu còn không mua được thì tôi gặp vấn đề đó.”
Bác già này hơi khó xử: “Đã có một cậu nhóc đặt trước với tôi rồi....”
“...!Đúng là vẫn gặp khó khăn, thôi bỏ đi….”
“Ây! Cậu nhóc! Quay lại đây! Bác già cười hê hê, không biết lấy từ đâu ra một tập: “Đây là tôi tự cất cho mình đấy, cứ bán cho cậu vậy.

Rồi đợi tới mai đi lấy thêm là được!”
“Bác à! Bác đúng là người tốt!” Cậu nhóc này vui mừng như điên: “Bác cũng thật là biết bắt trend nha, còn xem cả tạp chí của Thời Thượng nữa!”
“Hê hê… tôi thấy cô bé trên bìa này thật là xinh đẹp.

Vừa đúng lúc cháu dâu tôi mang thai, định mang đi dưỡng thai…”
Đoạn hội thoại ngắn này bị người nào đó đăng lên internet.

Lập tức khiến cho rất nhiều cư dân mạng ôm bụng cười như điên, sau đó đều để lại lời nhắn trêu chọc: Thứ cần thiết khi dưỡng thai - “ZARK”, lựa chọn tốt nhất của bạn!
Đến lúc này, biệt hiệu đời đầu của “ZARK” ra đời: Sách quý về dưỡng thai!
Rất nhiều fan của Áo Tím vô cùng đắc chí, ai ai cũng kiêu ngạo: “Chỉ trách Áo Tím nhà tôi đẹp quá mà, mấy người không theo kịp được đâu!”
Trang web chính thức của “Thế Kỷ Phong Thượng” tiếp tục đăng thêm nhiều bức ảnh đẹp của Áo Tím, nói rằng: “Tấm nào cũng là kiệt tác, làm cho tổng biên tập xoắn xuýt chết mất!”
Thì ra, đó là tất cả những bức ảnh được nhiếp ảnh gia chụp lại khi Áo Tím chụp trang bìa cho “ZARK”.

Tổng cộng bảy trăm năm mươi tấm, đúng là mỗi cái đều có vẻ đẹp và sức hút riêng.

Thế mà lại phải chọn ra hai tấm trong những bức ảnh đó, làm bìa trước và bìa sau.

Khó trách tổng biên tập vô cùng rối rắm!
Nói chung “Thế Kỷ Thượng Phong” khai trương thuận lợi, lượng nhấp chuột trên trang web chính thức tăng vọt.

Doanh thu của “ZARK” dễ dàng vượt qua một trăm nghìn chỉ trong một ngày.

Cũng tiếp tục tăng lên với đà tăng trưởng ấy, “Over the city” im hơi lặng tiếng sau hai tháng bấm máy, lại trở thành chủ đề trọng tâm một lần nữa, rất có tư thái ganh đua cao thấp với “Survival in the Wasteland” đang tiến hành tuyên truyền giai đoạn cuối.

Đương nhiên, cùng với sự cực hot trong chốc lát của “Over the city”, những diễn viên chính như Tiêu Mộ Lương, Tôn Uy, Hứa Đình cũng bắt đầu được nhận được sự chú ý của công chúng.

Nhất là Tiêu Mộ Lương, với vẻ ngoài vô cùng đẹp trai, diễn xuất cao siêu, trở thành đối tượng ảo tưởng của vô số trạch nữ.

Còn được truyền thông bầu thành “Nam thần mới nổi”, lượng fan tăng chóng mặt.

Dưới sự yêu cầu mạnh mẽ của những bạn Bánh Đúc Đậu, cuối cùng Tiêu Mộ Lương cũng lập weibo.

Vừa đăng ký xong đã follow Áo Tím, khiến cho cư dân mạng ồ lên...!“Có gian tình”, “Hẹn hò”, “Rất hợp!”
Đương nhiên, còn một người nữa, có thể nói là nhận được cả danh lẫn lợi!
Dạ Huy Nguyệt thấy lượng follow weibo của chị mình tăng vọt theo cấp số nhân một cách điên cuồng.

Cậu từ trợn mắt há hốc mồm ban đầu, đến lúc này là thản nhiên mà nhìn.


Cậu cảm thấy mình như đang trên đường luyện cấp giết BOSS vậy, chỉ số chịu đựng của tim cũng theo đó mà không ngừng tăng lên!
Cho dù có một ngày, tổng thống nước M có chạy đến trước mặt chị cậu, hô to cầu an ủi, cầu bao nuôi, cầu vuốt v e, cậu cũng không cảm thấy kỳ quái nữa.
Được rồi, kỳ thực cảnh đấy khá là kinh khủng!
Dù có nói thế nào thì, hiện giờ cậu là một người đại diện rồi! Người đại diện đó, yeah!
Chuyện là như thế.....
Có một công ty mỹ phẩm, vừa nhìn đã vừa ý thực lực cùng khí chất và tên tuổi của Áo Tím, muốn mời cô đại ngôn* cho sản phẩm mới quý này.

Cuối cùng lại gọi điện thoại đến chỗ Vương Thạch.
*Đại ngôn: thường dùng để chỉ một người nổi tiếng nói với tư cách là người đại diện ở một khía cạnh nào đó hoặc một sản phẩm nhất định.

Lúc này Dạ Cô Tinh mới kinh ngạc nhận ra, mình ký phải một công ty không có hợp đồng quản lý, cũng không có người đại diện.

Tình huống của Tiêu Mộ Lương chẳng khác cô là bao.

Cách đây một thời gian, hai người đều dồn hết tâm trí vào việc quay phim, nào có nghĩ đến vấn đề này! Hiện giờ quảng cáo đại ngôn cũng tìm tới cửa rồi.

Hơn nữa khi phim tiến đến giai đoạn hậu tuyên truyền, chắc chắn sẽ không ngừng thông cáo.

Nếu không có người đại diện đứng ra lo liệu thì sẽ vô cùng lộn xộn.
Các công ty quản lý lớn nghe tin lập tức hành động, ngỏ ý với hai người.

Ngay cả bốn công ty truyền thông lớn như Thiên Ngu, Quang Ảnh, Vinh Tín, Bác Dịch cũng cử người phụ trách chuyên môn đến để thương lượng trực tiếp với hai người.
Nhưng đều bị Dạ Cô Tinh từ chối hết cả.

Sau khi hỏi ý kiến của Tiêu Mộ Lương, cô quyết định thành lập studio làm việc riêng trước, đầu tư một triệu.

Nhưng việc chọn người quản lý thì còn phải bàn bạc thêm...!
Dạ Huy Nguyệt thấy thế vội vàng xung phong nhận việc, nói rằng cậu có thể đảm đương mọi công việc của studio với tiền đề không ảnh hưởng đến việc học.
Dạ Cô Tinh suy xét mãi, mới gật đầu đồng ý.

Không ai hiểu em trai hơn cô, năng lực của Dạ Huy Nguyệt không chỉ giới hạn trong trường học.

Sau khi trải qua bao gian khổ, tâm trí của cậu đã sớm trưởng thành.

Nhưng lại quen dùng sự bất cần đời che giấu.

Cậu ta chắc hẳn nên có một bầu trời rộng lớn hơn để có thể thỏa sức vùng vẫy.
Trước kia, Dạ Cô Tinh muốn cho người em trai này những thứ tốt nhất, nhưng cô lại không có năng lực ấy.

Hiện giờ, cô đã có khả năng đó rồi, sao có thể ngăn cản cậu tự do bay cao chứ?
Rõ ràng, năng lực của Dạ Huy Nguyệt cũng thực sự không thể khinh thường.

Chỉ trong một tuần ngắn ngủi, tìm vị trí, xem đất, chọn người, tuyên truyền.

Hết thảy đều ngay ngắn có thứ tự.

Cầm trong tay chi phiếu một triệu Dạ Cô Tinh đưa cho, vị thiếu gia nào đó làm đến hùng hùng hổ hổ, hừng hực khí thế!
Điều này cũng khiến cho một vài công ty quản lý hít bụi đầy mũi.

Nhất là bốn nhà đầu sỏ phải rơi vỡ mắt kính.


Không nghi ngờ gì nữa, sự từ chối của Dạ Cô Tinh đã cho họ một cái tát vang dội.

Theo họ, diễn viên nhỏ này quá không biết điều.

Thậm chí còn có ý nghĩ đánh giết trong đầu.
Nhưng họ còn chưa kịp bắt tay vào làm, người ta đã xây dựng studio.

Phản ứng đầu tiên là...!tiền ở đâu ra? Làm thế nào mà qua được xét duyệt của tổng cục?
Để tìm hiểu đến cùng, bốn kẻ đầu sỏ tra rõ ngọn nguồn, cũng tra được nguồn vốn đầu tư.

Vậy mà lại là chi phiếu hóa đơn do boss Vu Sâm của bang Ám Dạ tự tay viết! Mọi người đều im lặng, sau một khoảnh khắc yên ắng như tờ, theo đó là những sợ hãi vô cùng nghĩ lại mà kinh hãi...!May thật, may mà bọn họ không thực sự làm cái gì.

Nếu không chọc giận hắc đạo rồi, bọn họ sẽ chịu không hết tội đâu!
Vốn nghĩ, cô nữ sinh này chỉ là may mắn chút thôi, nhờ có Bạch Sương Sương mà nổi tiếng được một lần.

Sau đó lại được Vương Thạch để ý, diễn nữ chính trong “Over the city”.

Rồi nhanh chóng tích lũy được một lượng fan lớn trên mạng.

Bọn họ nghĩ đó chỉ là may mắn mà thôi!
Vậy mà trăm triệu lần không nghĩ tới, người con gái này lại có một vị thần hắc sát như Vu Sâm đứng sau lưng!
Giới giải trí vốn có mối quan hệ gắn bó chặt chẽ với hắc đạo.

Với vai trò là bốn công ty đại diện lớn hàng đầu, bọn họ hiểu rõ vẻ máu tanh cùng tàn khốc của những người đó.

Cho nên từ trước đến nay né tránh còn không kịp, mỗi lần gặp phải đều bày ra vẻ mặt nịnh nọt, nào dám chủ động khiêu khích?
Thế nên về chuyện của Dạ Cô Tinh, dù có nguyện ý hay không, cam lòng hay không, bốn công ty này đều chỉ có thể từ bỏ! Hơn nữa sau này còn phải cung kính với bà cô nhỏ này.

Chỉ sợ rằng đắc tội phải Vu Sâm, cuối cùng dẫn lửa vào thân!
Dạ Cô Tinh thấy thái độ như vậy của bốn nhà này, đương nhiên vô cùng vui mừng.

Nghĩ đến chi phiếu ba triệu Vu Sâm cho cô ban đầu.

Một triệu cho vào “Over the city”, một triệu xây dựng “Thế Kỷ Phong Thượng”, một triệu cuối cùng thì đầu tư vào studio.

Mỗi phần tiền đều được sắp xếp ổn thỏa, hơn nữa cũng có triển vọng đầy hứa hẹn!
Cá nhân cô chiếm 60% cổ phần của studio, Tiêu Mộ Lương cùng Dạ Huy Nguyệt mỗi người chiếm 15%.

10% còn lại cô định dùng làm phần thưởng cho những nghệ sĩ sẽ ký hợp đồng với studio sau này, nên tạm thời nằm trong tay cô.

Điều khiến Dạ Cô Tinh ngạc nhiên là hai người Hứa Đình và Tôn Huy, lập tức tỏ ý muốn ký hợp đồng gia nhập.

Dạ Huy Nguyệt xoa cằm, nhìn lên nhìn xuống nhìn trái nhìn phải đánh giá hai người, trông rất giống tú bà đang xem xét một cô nương...!Dáng người không tồi, khuôn mặt cũng ok, ma ma ta nhận, ký khế ước bán mình nhé!
Nói thế nào thì, tương lai của studio rất khá, Dạ Huy Nguyệt cũng đã làm rất tốt.

Gần đây theo kỳ tích doanh thu của “ZARK”, giá trị cá nhân của Dạ Cô Tinh đương nhiên nước lên thì thuyền lên, vô cùng nhiều nhà đại ngôn tìm tới cửa.

Trong đó có rất nhiều thương hiệu hàng đầu trong nước, khiến Dạ Huy Nguyệt bận tối mắt tối mũi! Cùng lúc đó, còn phải lo việc điều phối hiện trường của đoàn phim “Over the city”, thường xuyên quản lý weibo của chị cậu, trò chuyện tán gẫu với fan.

Mỗi ngày đều vô cùng náo động, dùng chính lời của cậu mà nói...!Dạo này bụng của thiếu gia đây chứa đầy mực*, cực kỳ phong phú!
*Bụng chứa đầy mực: Chỉ những người có tri thức, có văn hóa, biết chữ, biết ăn biết nói.

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện