Nhìn thấy Tô Tín trở lại, trong mắt Phương Cửu Nguyên xuất hiện một tia không rõ, cười cười nói:

- Chúc mừng Tô đại nhân lần này dương danh giang hồ, hơn nữa Tô đại nhân ngươi che dấu đủ sâu ah, thậm chí sau lưng có một vị cường giả Dương Thần Cảnh.

Tô Tín giống như cười mà không phải cười, nói:

- Chẳng lẽ trong tay ta có át chủ bài gì cũng phải báo cho Phương đại nhân ngươi sao? Ta từng nghe nói qua Phương đại nhân ngươi không phải nhân sĩ Trung Nguyên a? Không biết Phương đại nhân ngươi có át chủ bài gì trên người?

Phương Cửu Nguyên gượng cười hai tiếng nói:

- Tại hạ chỉ hiếu kỳ mà thôi, cũng không có ý gì, ta còn có việc, sẽ nói chuyện sau.

Sau khi Phương Cửu Nguyên mũi dính đầy tro rời đi, hắn cũng không nghĩ tới Tô Tín như kê tặc, vừa mới lên làm tứ đại thần bộ đã lấy ra chi tiết của hắn.

Đối ngoại tất cả mọi người biết rõ Phương Cửu Nguyên xuất thân tán tu, nhưng sư thừa của hắn là người phương nào, trước kia lưu lạc phương nào, bọn họ hoàn toàn không biết những việc này.

Cũng chỉ có đến cấp bậc tứ đại thần bộ này mới có thể mơ hồ nhìn thấy một ít chi tiết của đối phương.

Phương Cửu Nguyên mình cũng có một ít bí mật không thể nói với người khác, kết quả bây giờ chỉ muốn khích bác Tô Tín mà thôi, hiển nhiên hắn đã uổng phí công sức.

Đi vào phòng của Thiết Chiến, Thiết Chiến cười nói:

- Lần này ngươi đấu với Huyền Quan một trận cũng không có nhận không tổn thương, xem ra ngươi đạt được không ít chỗ tốt.

Dùng nhãn lực Thiết Chiến tự nhiên có thể nhìn ra Tô Tín hiện tại đã xưa đâu bằng nay, thực lực tăng mạnh hơn lúc trước một đoạn dài.

Tô Tín cũng không có giải thích thực lực hắn bạo tăng kỳ có nguyên nhân lớn đạt được từ Tô gia, hắn chỉ giản lược việc Huyền Quan ra tay đánh lén, hắn cũng nói rõ với Thiết Chiến một lần, đương nhiên sẽ không nói chuyện Tần Nghiễm Vương.

Mà Thiết Chiến cũng ăn ý không có hỏi, hai người chỉ nghiên cứu thảo luận việc này sinh ra hậu quả và ảnh hưởng trên giang hồ mà thôi.

Nói tóm lại Tô Tín đánh chết Huyền Quan, Thiết Ngạo thể hiện ra thực lực nửa bước Chân Vũ Cảnh làm cho Thiếu Lâm tự nhượng bộ, lúc này Lục Phiến Môn bọn họ tìm đủ mặt mũi, uy dương giang hồ, xem như đạt được không ít chỗ tốt.

- Đúng rồi, lần này ngươi quay về Tô gia nhận tổ quy tông, chẳng lẽ Tô gia không có phái người tiễn ngươi trở về thành Thịnh Kinh sao? Nếu như Ninh Viễn Đường Tô gia có thể phái người hộ tống ngươi, đoán chừng đám người Huyền Quan cũng không có khả năng khinh địch động thủ với ngươi như vậy.

Ninh Viễn Đường Tô gia là gia tộc lánh đời, nhưng đối với Lục Phiến Môn, cho dù Ninh Viễn Đường Tô gia không có đặt chân giang hồ bao nhiêu lần nhưng bọn họ thông qua các loại phương thức biết được thực lực đại khái của Ninh Viễn Đường Tô gia, tuyệt đối không kém gì thế lực đỉnh cấp trên giang hồ.

Nếu như lần này Tô gia phái một võ giả Dung Thần Cảnh đến hộ tống Tô Tín quay trở lại thành Thịnh Kinh, đoán chừng Huyền Quan cũng không dám dễ dàng động thủ với Tô Tín.

Tô Tín lắc đầu, hắn còn nở nụ cười lạnh, nói

- Chỉ sợ Tô gia hiện tại đã có tâm giết ta, huống chi ta không có chút quan hệ gì với Tô gia, nhận tổ quy tông chỉ là chó má, chẳng qua là một nghi thức mà thôi.

Nghe được Tô Tín nói như vậy, Thiết Chiến suy nghĩ, dường như Tô Tín đã đào hầm cho đám người Tô gia nhảy vào.

Đám người Ninh Viễn Đường Tô gia có tính tình gì, Thiết Chiến đã nghe nói qua, xem ra Tô Tín đã cãi nhau trở mặt với Tô gia.

Nghĩ lại cũng bình thường, Tô Tín là người nào Thiết Chiến rất rõ ràng, dã tâm của hắn rất lớn, cho dù là Thiết gia cũng không dám nói chính thức hàng phục Tô Tín.

Hiện tại Tô Tín đi theo Thiết gia, trung với Thiết gia, đó là bởi vì Thiết gia có thể cho Tô Tín đầy đủ lợi ích, đầy đủ chỗ tốt.

Thái độ của đám người Tô gia hiển nhiên muốn triệt để khống chế Tô Tín, với tính cách của Tô Tín, hắn dễ khống chế như vậy sao? Hai bên không cãi nhau trở mặt mới là lạ.

Thiết Chiến cũng không có hỏi nhiều, hắn chỉ nói:

- Được rồi, ta không nhiều lời việc của ngươi, trong lòng ngươi biết là đủ, đi nghỉ ngơi vài ngày đi, qua mấy ngày nữa người Lục Phiến Môn đến đông đủ sẽ tiến hành nghị sự.

- Chuyện này còn chưa xong, chuyện trên giang hồ chưa giải quyết xong, nhưng bên trong Lục Phiến Môn ta lại còn có một số việc cần thương nghị một chút.

Tô Tín gật gật đầu, trở lại chỗ ở của mình.

Tô Tín tạm thời đặt việc Thiếu Lâm tự sang một bên.

Huyền Quan đã chết, Thiếu Lâm tự, Bích Huyết Thanh Sơn Đường, Thất Hùng Hội đều đã trả giá thật nhiều, Tô Tín muốn trả thù hiện tại cũng không có biện pháp gì tốt.

Chuyện Ninh Viễn Đường Tô gia không dễ dàng kết thúc như vậy, người Tô gia bây giờ đang ở Ngô Đồng Sơn, đối phương bội bạc thì đừng trách Tô Tín không nói tình nghĩa.

Tuy thực lực Tô gia mạnh nhưng Bắc Nguyên đạo chính là địa bàn của Tô Tín, Tô Tín muốn tìm cơ hội nhắm vào Ninh Viễn Đường Tô gia, tuy không có khả năng làm cho đối phương nguyên khí đại thương, nhưng cắn một khối thịt của đối phương lại không thành vấn đề.

Ba ngày sau, phần đông truy phong tuần bổ và tập sự mật thám Lục Phiến Môn đều trở lại tổng bộ Lục Phiến Môn, Thiết Ngạo cũng chính thức triệu tập mọi người bắt đầu nghị sự.

Ngồi ngay ngắn trong phòng nghị sự Lục Phiến Môn, Tô Tín liếc mắt nhìn bộ khoái Lục Phiến Môn chung quanh.

Cường giả trong truy phong tuần bổ và tập sự mật thám, ví dụ như Bạch Công Phán và Ân Vô Thường cũng đã đến, quy mô hội nghị lần này có thể nói là gần với đề cử tứ đại thần bộ Lục Phiến Môn lần trước, hiển nhiên nghị sự lần này muốn thương nghị cũng không phải chuyện nhỏ.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện