Nếu không có Huyền Quan gánh việc này, bọn họ tuyệt đối sẽ không ra tay.
Sắc mặt Thượng Quan Đường Bích Huyết Thanh Sơn Đường tối sầm, hắn lạnh lùng nói:
- Tô Tín, ngươi cũng không cần hung hăng càn quấy, hôm nay ta không so đo với người chết.
Trên mặt Tô Tín lộ ra nụ cười quỷ dị.
- Ngươi là khẳng định ta sẽ chết sao?
Tô Tín vừa nói ra lời này, nội tâm mọi người chấn động, không biết vì sao, cảm giác nguy cơ đậm đặc bao phủ tâm thần.
Bọn họ đều là võ giả Hóa Thần Cảnh thân kinh bách chiến, mà không phải kẻ chỉ biết tu luyện như Tô gia.
Những người này đã bắt đầu chém giết từ Hậu Thiên, một đường chém giết đến cảnh giới hiện tại, bọn họ có cảm giác nguy hiểm trời sinh, có thể nói là trực giác, tuy không có khả năng hoàn toàn tinh chuẩn nhưng nhiều người đồng thời có cảm giác này, có phải trùng hợp hay không?
Yến Vô Tà lạnh lùng nói:
- Đừng nói nhảm, động thủ trước để tránh đêm dài lắm mộng!
Vừa dứt lời, Yến Vô Tà trực tiếp ra tay, trong tay cầm một thanh trường đao đen kịt ẩn hiện, đao xuất toái không, sát cơ lạnh thấu xương ngưng tụ thành phong bạo chém thẳng về phía Tô Tín.
Đây là Yến Vô Tà kết hợp Từ Bi Đao, Phá Giới Đao, Hàng Ma Trượng của Thiếu Lâm tự sáng tạo ra Đồ Ma đao pháp, đao xuất đồ ma, quỷ thần kinh hãi!
Võ giả Dung Thần Cảnh ra tay uy thế cường hãn kinh người, càng không cần nói Yến Vô Tà còn là cao thủ đứng hàng Địa Bảng.
Chém ra một đao, hư không bị xé nứt, đao ý lạnh lẽo làm các võ giả Hóa Thần Cảnh kinh hãi không thôi.
Nói thật nếu như người Thất Hùng Hội và Bích Huyết Thanh Sơn Đường biết rõ Huyền Quan có thể mời Yến Vô Tà ra tay, vậy bọn họ cũng không huy động nhiều nhân lực tới đây.
Dung Thần Cảnh và Hóa Thần Cảnh chênh lệch còn lớn hơn cả Tiên Thiên và Nguyên Thần, huống chi Yến Vô Tà còn là cường giả đứng hàng Địa Bảng, có hắn ra tay, gần như có thể một người đánh chết Tô Tín, còn tìm bọn họ đến làm gì?
Nhưng ngay lúc này, một bóng dáng mặc áo đen đột nhiên hàng lâm, mọi người không thấy rõ gương mặt của hắn, nhưng sắc trời tối tăm, người áo đen đánh một chưởng giống như bầu trời tối tăm, tất cả mọi thứ trong phạm vi mười dặm bị bao phủ trong bóng tối.
Đánh ra một chưởng, Yến Vô Tà bị người áo đen đánh bay, thân thể ngã xuống cách đó ngàn trượng, trường đao trong tay vỡ vụn, hắn phun ra một ngụm máu tươi.
Trong màn đêm bao phủ, một đám võ giả Hóa Thần Cảnh liên tục run rẩy, không thể áp chế nổi sợ hãi trong lòng, người ra tay là cường giả Dương Thần Cảnh!
Nơi này cách thành Thịnh Kinh xa như vậy, cường giả Dương Thần Cảnh không phải triều đình, rốt cuộc hắn là ai?
Mọi người lúc này cũng không suy nghĩ cường giả Dương Thần Cảnh là ai, vấn đề mấu chốt là sau lưng Tô Tín thậm chí có một vị cường giả Dương Thần Cảnh, vậy kế hoạch cướp giết không sơ hở của bọn họ biến thành đi tìm chết.
Có người nhanh chóng rút lui khỏi màn đêm, nhưng bọn họ lại phát hiện màn đêm này giống như ảo thuật, bọn họ không cách nào giãy dụa, cũng không thể thoát khỏi phạm vi của màn đêm.
Nhìn một đám người đối diện bối rối, Tô Tín thở dài một hơi, Tần Nghiễm Vương đếm rất kịp thời.
Từ khi Vương Ngọc nói cho hắn biết kế hoạch của đám người Huyền Quan, Tô Tín cũng dùng bí pháp thông tri cho Tần Nghiễm Vương.
Cũng không biết Tần Nghiễm Vương đến vào lúc nào, dù sao hắn nói trong vòng một ngày có thể đuổi tới, hiện tại cũng không tính là muộn.
Yến Vô Tà bên kia, hắn nhìn thấy một người mang mặt nạ Tần Nghiễm Vương, nam nhân tỏa ra khí thế giống như vực sâu, kinh hãi hét lớn:
- Tần Nghiễm Vương! Ngươi chính là Địa phủ Tần Nghiễm Vương!
Tần Nghiễm Vương bình tĩnh nhìn Yến Vô Tà:
- Ngươi lớn tiếng như vậy là muốn tiết lộ thân phận của ta với đám người Huyền Quan sao? Vô dụng, bọn họ nhìn không thấy và không nghe được.
Dưới bóng tối bao phủ, cho dù Huyền Quan có cảm giác võ giả Dung Thần Cảnh cũng bị áp chế tới mức tận cùng.
Thì ra bọn họ có thể nhìn thấy Tần Nghiễm Vương trong phạm vi hơn một ngàn trượng nhưng cũng chỉ là hai bóng đen mà thôi.
Hơn nữa trong phạm vi màn đêm, âm thanh của bọn họ bị che lấp hoàn toàn, không thể truyền ra trăm bước.
Trên mặt Yến Vô Tà lộ ra một tia buồn bả, lần này Huyền Quan tính sai, hắn cũng tính sai.
Triều đình bày ra ngoài sáng không đáng sợ, đáng sợ là Địa phủ ẩn núp trong bóng tối!
Tần Nghiễm Vương đã xuất hiện ở chỗ này giúp Tô Tín, như vậy thân phận Tô Tín cần hoài nghi sao? Hắn khẳng định chính là người Địa phủ.
Thân là cường giả Địa Bảng, Yến Vô Tà có thể cảm giác được Tần Nghiễm Vương cường đại, hắn vẫn truy cầu cảnh giới Dương Thần Cảnh.
Hiện tại đối mặt với cường giả cảnh giới này, Yến Vô Tà đừng nói là chiến thắng đối thủ, khả năng hắn chạy trốn khỏi chết cũng không có bao nhiêu.
Liếc mắt nhìn phương hướng đám người Huyền Quan, Yến Vô Tà rút ra một thanh đao khác ra khỏi túi giới tử.
Đó là giới đao Thiếu Lâm tự, là binh khí của Huyền Quan ngày xưa, bị hắn giao cho Yến Vô Tà khi bị trục xuất khỏi Thiếu Lâm tự.
Yến Vô Tà vốn định cả đời không dùng nó, hiện tại hắn chỉ có thể hi vọng dùng giới đao của Huyền Quan cho đổi lấy một tia sinh cơ cho Huyền Quan.
Sắc mặt Thượng Quan Đường Bích Huyết Thanh Sơn Đường tối sầm, hắn lạnh lùng nói:
- Tô Tín, ngươi cũng không cần hung hăng càn quấy, hôm nay ta không so đo với người chết.
Trên mặt Tô Tín lộ ra nụ cười quỷ dị.
- Ngươi là khẳng định ta sẽ chết sao?
Tô Tín vừa nói ra lời này, nội tâm mọi người chấn động, không biết vì sao, cảm giác nguy cơ đậm đặc bao phủ tâm thần.
Bọn họ đều là võ giả Hóa Thần Cảnh thân kinh bách chiến, mà không phải kẻ chỉ biết tu luyện như Tô gia.
Những người này đã bắt đầu chém giết từ Hậu Thiên, một đường chém giết đến cảnh giới hiện tại, bọn họ có cảm giác nguy hiểm trời sinh, có thể nói là trực giác, tuy không có khả năng hoàn toàn tinh chuẩn nhưng nhiều người đồng thời có cảm giác này, có phải trùng hợp hay không?
Yến Vô Tà lạnh lùng nói:
- Đừng nói nhảm, động thủ trước để tránh đêm dài lắm mộng!
Vừa dứt lời, Yến Vô Tà trực tiếp ra tay, trong tay cầm một thanh trường đao đen kịt ẩn hiện, đao xuất toái không, sát cơ lạnh thấu xương ngưng tụ thành phong bạo chém thẳng về phía Tô Tín.
Đây là Yến Vô Tà kết hợp Từ Bi Đao, Phá Giới Đao, Hàng Ma Trượng của Thiếu Lâm tự sáng tạo ra Đồ Ma đao pháp, đao xuất đồ ma, quỷ thần kinh hãi!
Võ giả Dung Thần Cảnh ra tay uy thế cường hãn kinh người, càng không cần nói Yến Vô Tà còn là cao thủ đứng hàng Địa Bảng.
Chém ra một đao, hư không bị xé nứt, đao ý lạnh lẽo làm các võ giả Hóa Thần Cảnh kinh hãi không thôi.
Nói thật nếu như người Thất Hùng Hội và Bích Huyết Thanh Sơn Đường biết rõ Huyền Quan có thể mời Yến Vô Tà ra tay, vậy bọn họ cũng không huy động nhiều nhân lực tới đây.
Dung Thần Cảnh và Hóa Thần Cảnh chênh lệch còn lớn hơn cả Tiên Thiên và Nguyên Thần, huống chi Yến Vô Tà còn là cường giả đứng hàng Địa Bảng, có hắn ra tay, gần như có thể một người đánh chết Tô Tín, còn tìm bọn họ đến làm gì?
Nhưng ngay lúc này, một bóng dáng mặc áo đen đột nhiên hàng lâm, mọi người không thấy rõ gương mặt của hắn, nhưng sắc trời tối tăm, người áo đen đánh một chưởng giống như bầu trời tối tăm, tất cả mọi thứ trong phạm vi mười dặm bị bao phủ trong bóng tối.
Đánh ra một chưởng, Yến Vô Tà bị người áo đen đánh bay, thân thể ngã xuống cách đó ngàn trượng, trường đao trong tay vỡ vụn, hắn phun ra một ngụm máu tươi.
Trong màn đêm bao phủ, một đám võ giả Hóa Thần Cảnh liên tục run rẩy, không thể áp chế nổi sợ hãi trong lòng, người ra tay là cường giả Dương Thần Cảnh!
Nơi này cách thành Thịnh Kinh xa như vậy, cường giả Dương Thần Cảnh không phải triều đình, rốt cuộc hắn là ai?
Mọi người lúc này cũng không suy nghĩ cường giả Dương Thần Cảnh là ai, vấn đề mấu chốt là sau lưng Tô Tín thậm chí có một vị cường giả Dương Thần Cảnh, vậy kế hoạch cướp giết không sơ hở của bọn họ biến thành đi tìm chết.
Có người nhanh chóng rút lui khỏi màn đêm, nhưng bọn họ lại phát hiện màn đêm này giống như ảo thuật, bọn họ không cách nào giãy dụa, cũng không thể thoát khỏi phạm vi của màn đêm.
Nhìn một đám người đối diện bối rối, Tô Tín thở dài một hơi, Tần Nghiễm Vương đếm rất kịp thời.
Từ khi Vương Ngọc nói cho hắn biết kế hoạch của đám người Huyền Quan, Tô Tín cũng dùng bí pháp thông tri cho Tần Nghiễm Vương.
Cũng không biết Tần Nghiễm Vương đến vào lúc nào, dù sao hắn nói trong vòng một ngày có thể đuổi tới, hiện tại cũng không tính là muộn.
Yến Vô Tà bên kia, hắn nhìn thấy một người mang mặt nạ Tần Nghiễm Vương, nam nhân tỏa ra khí thế giống như vực sâu, kinh hãi hét lớn:
- Tần Nghiễm Vương! Ngươi chính là Địa phủ Tần Nghiễm Vương!
Tần Nghiễm Vương bình tĩnh nhìn Yến Vô Tà:
- Ngươi lớn tiếng như vậy là muốn tiết lộ thân phận của ta với đám người Huyền Quan sao? Vô dụng, bọn họ nhìn không thấy và không nghe được.
Dưới bóng tối bao phủ, cho dù Huyền Quan có cảm giác võ giả Dung Thần Cảnh cũng bị áp chế tới mức tận cùng.
Thì ra bọn họ có thể nhìn thấy Tần Nghiễm Vương trong phạm vi hơn một ngàn trượng nhưng cũng chỉ là hai bóng đen mà thôi.
Hơn nữa trong phạm vi màn đêm, âm thanh của bọn họ bị che lấp hoàn toàn, không thể truyền ra trăm bước.
Trên mặt Yến Vô Tà lộ ra một tia buồn bả, lần này Huyền Quan tính sai, hắn cũng tính sai.
Triều đình bày ra ngoài sáng không đáng sợ, đáng sợ là Địa phủ ẩn núp trong bóng tối!
Tần Nghiễm Vương đã xuất hiện ở chỗ này giúp Tô Tín, như vậy thân phận Tô Tín cần hoài nghi sao? Hắn khẳng định chính là người Địa phủ.
Thân là cường giả Địa Bảng, Yến Vô Tà có thể cảm giác được Tần Nghiễm Vương cường đại, hắn vẫn truy cầu cảnh giới Dương Thần Cảnh.
Hiện tại đối mặt với cường giả cảnh giới này, Yến Vô Tà đừng nói là chiến thắng đối thủ, khả năng hắn chạy trốn khỏi chết cũng không có bao nhiêu.
Liếc mắt nhìn phương hướng đám người Huyền Quan, Yến Vô Tà rút ra một thanh đao khác ra khỏi túi giới tử.
Đó là giới đao Thiếu Lâm tự, là binh khí của Huyền Quan ngày xưa, bị hắn giao cho Yến Vô Tà khi bị trục xuất khỏi Thiếu Lâm tự.
Yến Vô Tà vốn định cả đời không dùng nó, hiện tại hắn chỉ có thể hi vọng dùng giới đao của Huyền Quan cho đổi lấy một tia sinh cơ cho Huyền Quan.
Danh sách chương