- Những tiểu tộc kia lá gan gần đây rất lớn, liên tục đụng vào ba bốn chuyến tiêu của Thiên Hạ tiêu cục, vừa mới cảnh cáo xong bọn chúng lại không thu liễm.

- Nếu như vậy, ngày nào đó triệu tập nhân thủ đi một chuyến, diệt tộc kia, giáo huấn một chút người, luôn luôn cứ như vậy rất ảnh hưởng tới sinh ý tiêu cục.

Nói tới diệt tộc, Vương Ngọc thập phần không quan tâm, trên thực tế dùng thực lực Thiên Hạ tiêu cục hoàn toàn không đặt một tiểu tộc Tây Vực vào trong mắt.

Bên phía Tây Vực ba mươi sáu nước, một quốc gia có hơn mười thậm chí trên trăm tộc quần hoặc là bộ lạc, vô cùng loạn.

Những người mạnh nhất bộ lạc hoặc tộc quần đều là Hóa Thần Cảnh mà thôi, ngày bình thường thương đội lui tới Tây Vực ba mươi sáu nước, không quản khỉ gió bọn họ có bối cảnh gì, cho dù có bối cảnh đại phái, bọn họ cũng dám tạm thời làm đạo phỉ xông lên một phen.

Thiên Hạ tiêu cục đã bị bọn họ động vài chuyến tiêu, đám người này đã cảnh cáo vô dụng, như vậy chỉ có thể dùng thủ đoạn lôi đình diệt tộc, dù sao Thiên Hạ tiêu cục cũng không phải không có làm qua việc như vậy.

Trước kia có kẻ đui mù động vào sinh ý của Thiên Hạ tiêu cục, Thiên Hạ tiêu cục liền trực tiếp dùng thủ đoạn lôi đình diệt hắn.

Như vậy các thế lực biết rõ uy thế của Thiên Hạ tiêu cục cho nên không dám vọng động, lần sau nhìn thấy thương đội Thiên Hạ tiêu cục hộ tống liền trực tiếp đi vòng qua.

Bất kể địa phương nào đều dùng thực lực nói chuyện, Thiên Hạ tiêu cục không có thực lực, cũng không dám được xưng là Thiên Hạ tiêu cục.

Bốn người lắc lắc đầu nói:

- Tiêu đầu, không phải chuyện Tây Vực ba mươi sáu nước, mà là chúng ta có việc cần rời khỏi tiêu cục một thời gian ngắn.

Vương Ngọc thả cây kéo trong tay xuống, quay người lại hỏi:

- Ah? Có chuyện gì cần bốn người các ngươi cùng đi?

Đương nhiên võ giả Hóa Thần Cảnh Thiên Hạ tiêu cục không chỉ có bốn người bọn họ.

Thiên Hạ tiêu cục làm sinh ý quá rộng, một ít nơi phồn hoa cũng cần võ giả Hóa Thần Cảnh tọa trấn mới được.

Cho nên trong tổng bộ Thiên Hạ tiêu cục hiện tại cũng chỉ có bốn võ giả Hóa Thần Cảnh, một khi xảy ra chuyện gì, bọn họ sẽ dùng tốc độ nhanh nhất đi tới trợ giúp.

Trong nháy mắt bốn người đồng thời rời đi, nếu quả thật xảy ra chuyện gì, Vương Ngọc trong thời gian ngắn không tìm được người.

Bốn người kia liếc nhau, trực tiếp nói chuyện từ đầu tới cuối với Vương Ngọc.

Kỳ thật vấn đề này không có gì cần giấu diếm, Vương Ngọc cũng không phải người triều đình, hắn không có khả năng tiết lộ việc này cho triều đình.

Huống chi bọn họ hiện tại không nói, đợi đến lúc động thủ thì chuyện này cũng truyền cả thiên hạ biết.

Nội tâm Vương Ngọc hơi động một chút, trên mặt lại thở dài một hơi nói:

- Nếu các ngươi có ân oán với người khác ta cũng mặc kệ, nhưng lần này các ngươi đối phó lại từ tứ đại thần bộ của triều đình, các ngươi cũng biết, các ngươi làm như vậy sẽ hãm hại Thiên Hạ tiêu cục vào thế bất nghĩa hay không.

Một người trong bốn người nói:

- Tiêu đầu ngươi yên tâm đi, chúng ta tuyệt đối sẽ không liên lụy đến tiêu cục.

- Thiếu Lâm tự Huyền Quan đã nói, vấn đề này sẽ do hắn gánh, cũng cho triều đình công đạo.

- Thất Hùng Hội và Bích Huyết Thanh Sơn Đường cũng phái người đến, bởi vì cái gọi là pháp không trách chúng, triều đình tuyệt đối sẽ không động đến tiêu cục.

Vương Ngọc lắc lắc đầu nói:

- Các ngươi nói không có sai, Huyền Quan gánh vác việc này thật sẽ cho triều đình công đạo.

- Nhưng vấn đề là người triều đình không mù lòa, ai động thủ ai không động thủ, điểm ấy triều đình rất rõ ràng.

- Huyền Quan dùng mạng của mình cho triều đình công đạo, cho nên triều đình cũng không kết đại thù sinh tử với Thiếu Lâm tự, vấn đề này sẽ biến thành quá khứ.

- Bích Huyết Thanh Sơn Đường cùng Thất Hùng Hội gia đại nghiệp đại, bọn họ thân là tông môn đỉnh cấp trên giang hồ, chuyện đã có Huyền Quan gánh, thể diện triều đình không có trở ngại, tự nhiên sẽ không gây phiền toái với bọn họ.

- Tuy Thiên Hạ tiêu cục gia nghiệp cũng không nhỏ, nhưng lại không thể so sánh với Bích Huyết Thanh Sơn Đường cùng Thất Hùng Hội.

- Cho dù triều đình vì thể diện cho nên ngoài sáng không làm khó dễ chúng ta, nhưng trong âm thầm sẽ cho chúng ta một ít giáo huấn rất khó chịu.

- Thiên Hạ tiêu cục chúng ta làm sinh ý áp tiêu phải liên hệ với triều đình, có nhiều thứ đi từ Đông Tấn hoặc Tây Vực ba mươi sáu nước đến Đại Chu, hoặc là đi từ Đại Chu đến những nơi này.

- Nếu Đại Chu nhắm vào chúng ta, cấm chúng ta xuất quan, đến lúc đó các ngươi còn cho rằng có người sẽ làm buôn bán với Thiên Hạ tiêu cục hay sao?

Bốn người kia lập tức sửng sốt, bọn họ thật không nghĩ tới chuyện này.

Vạn nhất Đại Chu lòng dạ hẹp hòi muốn bắt Thiên Hạ tiêu cục hả giận, bọn họ thật sự không có biện pháp.

Vương Ngọc lắc đầu thở dài:

- Cho nên ta hi vọng lúc này các ngươi không đi, Huyền Quan có thù oán với Tô Tín, hắn đã tìm người đủ nhiều, Tô Tín là một Hóa Thần Cảnh đã không có đường sống, các ngươi cần gì phải đi nhảy vào vũng nước đục này chứ?
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện