Người trung niên kia tỏa ra sát cơ lạnh thấu xương, Huyền Quan lại không có nửa điểm phản ứng, hắn chỉ thở dài:
- Là Thiếu Lâm tự thực xin lỗi các ngươi.
Trong Thiếu Lâm tự, Huyền Quan là võ giả thuần túy nhất, bất cứ chuyện gì hắn đều là như thế, đối với đủ loại lựa chọn của Thiếu Lâm tự, hắn không hiểu, cũng không muốn tham dự.
Nhưng phương diện đệ tử tục gia này, hắn lại cảm giác Thiếu Lâm tự thật làm sai.
Phương trượng ‘ Già Diệp Tôn Giả ’ Huyền Đàm đời trước thiết lập chính sách đệ tử tục gia chính là vì bổ sung sức chiến đấu cấp thấp cho Thiếu Lâm tự.
Thiếu Lâm tự không thiếu công pháp, không thiếu tài nguyên, thiếu chỉ là người mà thôi.
Hơn nữa bình tĩnh mà xem xét, mặc kệ tố chất những đệ tử tục gia như thế nào, tối thiểu bọn họ năm đó thật sự làm ra cống hiến rất lớn vì Thiếu Lâm tự, cũng giúp Thiếu Lâm tự thoát khỏi Tạo Hóa Đạo Môn áp chế.
Đáng tiếc về sau bởi vì những cao tăng Thiếu Lâm tự thế hệ trước can thiệp, Thiếu Lâm tự tuyên bố khu trục đệ tử tục gia, phương trượng Huyền Đàm cũng từ bỏ vị trí phương trượng.
Nam tử trung niên cười lạnh một tiếng, nói:
- Một tiếng xin lỗi là hết? Chẳng lẽ chúng ta thiếu Thiếu Lâm tự một tiếng xin lỗi sao?
Nhìn thấy Huyền Quan trầm mặc không nói, nam tử trung niên chỉ vào vết sẹo dài trên mặt chính mình, căm hặn nói:
- Lúc trước ta vì Thiếu Lâm tự chém giết mấy trăm ác đồ ma đạo, lại dẫn đầu một đám đệ tử tục gia đi theo tranh phong với Tạo Hóa Đạo Môn.
- Kết quả những ác đồ ma đạo không có làm ta bị thương, đạo sĩ Tạo Hóa Đạo Môn không phải đối thủ của ta, nhưng cũng bởi vì ta lầm giết một người, Giới Luật đường liền lưu lại trên mặt ta vết thương vĩnh viễn không thể xóa hết.
- Thứ Thiếu Lâm tự thiếu nợ chúng ta, chẳng lẽ cũng chỉ là một tiếng xin lỗi sao? Sư phụ!
Khi nói ra hai tiếng sư phụ, khí thế trên người nam tử trung niên lập tức tăng vọt, so với Huyền Quan còn mạnh hơn ra mấy lần.
Hắn chính là cao thủ Dung Thần Cảnh đỉnh phong!
Nam tử trung niên này chính là đệ tử tục gia Thiếu Lâm tự, phải nói hắn là đệ tử tục gia đời thứ nhất của Thiếu Lâm tự, cho nên hắn có thể bái Huyền Quan làm sư.
Hơn nữa thiên phú của hắn thật kinh diễm, nếu không hắn hiện tại cũng không có thực lực Dung Thần Cảnh đỉnh phong, thậm chí Huyền Quan vào thời kỳ đỉnh phong cũng không có nắm chắc thắng hắn hiện tại.
Chỉ có điều hành vi Thiếu Lâm tự lúc trước quá mức nghiêm khắc một ít, cũng bởi vì hắn lầm giết một người liền bắt hắn trở về Thiếu Lâm tự thẩm phán, kết quả hắn phản kháng động thủ nên bị người Giới Luật đường gây thương tích, cuối cùng thậm chí trực tiếp trục xuất hắn ra khỏi Thiếu Lâm.
Nhưng hắn lập nhiều công lao so với sai lầm của hắn thật sự không thành có quan hệ trực tiếp với nhau.
Lúc trước Huyền Quan đều mơ tưởng thu hắn làm đệ tử chính thức, trở thành đệ tử chánh thức của Thiếu Lâm tự, khi đó đã muộn.
Huyền Quan thở dài một hơi nói:
- Giác Không...
- Đừng gọi ta Giác Không!
Huyền Quan còn chưa nói xong đã bị trung niên cắt lời.
- Từ khi ta bị Giới Luật đường đuổi giết, Giác Không đã chết, hiện tại ta là Yến Vô Tà!
Nam tử trung niên lạnh lùng nói ra.
Nếu có người ngoài nghe được lời này chắc chắn sẽ kinh hãi không thôi.
Cái tên Yến Vô Tà hiện tại không vang dội, nhưng mười năm trước có thể nói là cự phách một phương, đứng thứ năm mươi bảy Địa Bảng.
‘ Tà Nguyệt Tôn Giả ’ Yến Vô Tà, người cầm đầu đệ tử tục gia Thiếu Lâm tự chân chính.
Đệ tử tục gia Thiếu Lâm tự không phải một môn phái, nhưng có khi đoàn kết lại còn mạnh hơn cả đại phái, trong đó Yến Vô Tà phát ra tác dụng mấu chốt.
Hắn trước kia bị người Thiếu Lâm tự trục xuất, không có Thiếu Lâm tự trói buộc, tính cách cực đoan của Yến Vô Tà càng thêm mãnh liệt, chính phái cũng giết, ma đạo cũng tàn sát, làm người vừa chính vừa tà, cho nên hắn mới bị tôn xưng là ‘ Tà Nguyệt Tôn Giả ’.
Hơn nữa trải qua vài năm lưu lạc, thậm chí Yến Vô Tà đột phá đến Dung Thần Cảnh, thanh danh trên giang hồ càng vang dội.
Thời điểm này Thiếu Lâm tự đã bắt đầu đại quy mô lưu đày đệ tử tục gia.
Những đệ tử tục gia Thiếu Lâm tự ngây ngốc trong Thiếu Lâm tự thời gian dài như vậy, đột nhiên bị trục xuất Thiếu Lâm tự, đại bộ phận người không biết đi con đường nào, đều cảm thấy mê mang.
Không có người nguyện ý tình nguyện bình thường, đặc biệt bọn họ xuất thân đệ tử tục gia Thiếu Lâm tự càng phải như vậy.
Đệ tử tục gia nhìn quen uy phong của Thiếu Lâm tự, bọn họ làm sao cam tâm trở thành tán tu?
Thời điểm này Yến Vô Tà liền đứng ra chỉnh hợp phần đông đệ tử tục gia Thiếu Lâm tự, bảo bọn họ nhất định phải tuân thủ nguyên tắc hỗ trợ, giúp cho những đệ tử tục gia Thiếu Lâm tự trở thành tồn tại người giang hồ không dám chọc, cũng không có người muốn chọc.
Chính là vì như thế, Yến Vô Tà xem như dùng thân phận tán tu nhưng hắn vẫn là cự phách giang hồ.
Chỉ cần hắn nguyện ý, dùng hắn uy vọng của hắn trong phần đông đệ tử tục gia Thiếu Lâm tự hoàn toàn có thể lập tức kéo tới một đám người tạo thành thế lực nhất lưu.
- Là Thiếu Lâm tự thực xin lỗi các ngươi.
Trong Thiếu Lâm tự, Huyền Quan là võ giả thuần túy nhất, bất cứ chuyện gì hắn đều là như thế, đối với đủ loại lựa chọn của Thiếu Lâm tự, hắn không hiểu, cũng không muốn tham dự.
Nhưng phương diện đệ tử tục gia này, hắn lại cảm giác Thiếu Lâm tự thật làm sai.
Phương trượng ‘ Già Diệp Tôn Giả ’ Huyền Đàm đời trước thiết lập chính sách đệ tử tục gia chính là vì bổ sung sức chiến đấu cấp thấp cho Thiếu Lâm tự.
Thiếu Lâm tự không thiếu công pháp, không thiếu tài nguyên, thiếu chỉ là người mà thôi.
Hơn nữa bình tĩnh mà xem xét, mặc kệ tố chất những đệ tử tục gia như thế nào, tối thiểu bọn họ năm đó thật sự làm ra cống hiến rất lớn vì Thiếu Lâm tự, cũng giúp Thiếu Lâm tự thoát khỏi Tạo Hóa Đạo Môn áp chế.
Đáng tiếc về sau bởi vì những cao tăng Thiếu Lâm tự thế hệ trước can thiệp, Thiếu Lâm tự tuyên bố khu trục đệ tử tục gia, phương trượng Huyền Đàm cũng từ bỏ vị trí phương trượng.
Nam tử trung niên cười lạnh một tiếng, nói:
- Một tiếng xin lỗi là hết? Chẳng lẽ chúng ta thiếu Thiếu Lâm tự một tiếng xin lỗi sao?
Nhìn thấy Huyền Quan trầm mặc không nói, nam tử trung niên chỉ vào vết sẹo dài trên mặt chính mình, căm hặn nói:
- Lúc trước ta vì Thiếu Lâm tự chém giết mấy trăm ác đồ ma đạo, lại dẫn đầu một đám đệ tử tục gia đi theo tranh phong với Tạo Hóa Đạo Môn.
- Kết quả những ác đồ ma đạo không có làm ta bị thương, đạo sĩ Tạo Hóa Đạo Môn không phải đối thủ của ta, nhưng cũng bởi vì ta lầm giết một người, Giới Luật đường liền lưu lại trên mặt ta vết thương vĩnh viễn không thể xóa hết.
- Thứ Thiếu Lâm tự thiếu nợ chúng ta, chẳng lẽ cũng chỉ là một tiếng xin lỗi sao? Sư phụ!
Khi nói ra hai tiếng sư phụ, khí thế trên người nam tử trung niên lập tức tăng vọt, so với Huyền Quan còn mạnh hơn ra mấy lần.
Hắn chính là cao thủ Dung Thần Cảnh đỉnh phong!
Nam tử trung niên này chính là đệ tử tục gia Thiếu Lâm tự, phải nói hắn là đệ tử tục gia đời thứ nhất của Thiếu Lâm tự, cho nên hắn có thể bái Huyền Quan làm sư.
Hơn nữa thiên phú của hắn thật kinh diễm, nếu không hắn hiện tại cũng không có thực lực Dung Thần Cảnh đỉnh phong, thậm chí Huyền Quan vào thời kỳ đỉnh phong cũng không có nắm chắc thắng hắn hiện tại.
Chỉ có điều hành vi Thiếu Lâm tự lúc trước quá mức nghiêm khắc một ít, cũng bởi vì hắn lầm giết một người liền bắt hắn trở về Thiếu Lâm tự thẩm phán, kết quả hắn phản kháng động thủ nên bị người Giới Luật đường gây thương tích, cuối cùng thậm chí trực tiếp trục xuất hắn ra khỏi Thiếu Lâm.
Nhưng hắn lập nhiều công lao so với sai lầm của hắn thật sự không thành có quan hệ trực tiếp với nhau.
Lúc trước Huyền Quan đều mơ tưởng thu hắn làm đệ tử chính thức, trở thành đệ tử chánh thức của Thiếu Lâm tự, khi đó đã muộn.
Huyền Quan thở dài một hơi nói:
- Giác Không...
- Đừng gọi ta Giác Không!
Huyền Quan còn chưa nói xong đã bị trung niên cắt lời.
- Từ khi ta bị Giới Luật đường đuổi giết, Giác Không đã chết, hiện tại ta là Yến Vô Tà!
Nam tử trung niên lạnh lùng nói ra.
Nếu có người ngoài nghe được lời này chắc chắn sẽ kinh hãi không thôi.
Cái tên Yến Vô Tà hiện tại không vang dội, nhưng mười năm trước có thể nói là cự phách một phương, đứng thứ năm mươi bảy Địa Bảng.
‘ Tà Nguyệt Tôn Giả ’ Yến Vô Tà, người cầm đầu đệ tử tục gia Thiếu Lâm tự chân chính.
Đệ tử tục gia Thiếu Lâm tự không phải một môn phái, nhưng có khi đoàn kết lại còn mạnh hơn cả đại phái, trong đó Yến Vô Tà phát ra tác dụng mấu chốt.
Hắn trước kia bị người Thiếu Lâm tự trục xuất, không có Thiếu Lâm tự trói buộc, tính cách cực đoan của Yến Vô Tà càng thêm mãnh liệt, chính phái cũng giết, ma đạo cũng tàn sát, làm người vừa chính vừa tà, cho nên hắn mới bị tôn xưng là ‘ Tà Nguyệt Tôn Giả ’.
Hơn nữa trải qua vài năm lưu lạc, thậm chí Yến Vô Tà đột phá đến Dung Thần Cảnh, thanh danh trên giang hồ càng vang dội.
Thời điểm này Thiếu Lâm tự đã bắt đầu đại quy mô lưu đày đệ tử tục gia.
Những đệ tử tục gia Thiếu Lâm tự ngây ngốc trong Thiếu Lâm tự thời gian dài như vậy, đột nhiên bị trục xuất Thiếu Lâm tự, đại bộ phận người không biết đi con đường nào, đều cảm thấy mê mang.
Không có người nguyện ý tình nguyện bình thường, đặc biệt bọn họ xuất thân đệ tử tục gia Thiếu Lâm tự càng phải như vậy.
Đệ tử tục gia nhìn quen uy phong của Thiếu Lâm tự, bọn họ làm sao cam tâm trở thành tán tu?
Thời điểm này Yến Vô Tà liền đứng ra chỉnh hợp phần đông đệ tử tục gia Thiếu Lâm tự, bảo bọn họ nhất định phải tuân thủ nguyên tắc hỗ trợ, giúp cho những đệ tử tục gia Thiếu Lâm tự trở thành tồn tại người giang hồ không dám chọc, cũng không có người muốn chọc.
Chính là vì như thế, Yến Vô Tà xem như dùng thân phận tán tu nhưng hắn vẫn là cự phách giang hồ.
Chỉ cần hắn nguyện ý, dùng hắn uy vọng của hắn trong phần đông đệ tử tục gia Thiếu Lâm tự hoàn toàn có thể lập tức kéo tới một đám người tạo thành thế lực nhất lưu.
Danh sách chương