Hiện tại Tô Tín đã là tứ đại thần bộ, nhưng đừng nói hắn so với Thiết Chiến, hắn còn không bằng đám người Phương Cửu Nguyên.
Nếu lúc này không có Cơ Hạo Điển nhúng tay, trực tiếp bổ nhiệm hắn thành tứ đại thần bộ, rất có thể vị trí này sẽ là của Vũ Nguyên Xuân.
Chẳng qua nếu như không có Cơ Hạo Điển nhúng tay, Tô Tín tự nhiên sẽ áp dụng một loại phương pháp khác, một phương pháp tương đối thô bạo.
Vũ Nguyên Xuân không phải tư lịch già dặn sao? Vậy thì tốt, trực tiếp giết là được.
Nếu Vũ Nguyên Xuân chết, Ân Vô Thường được phiếu nhiều hơn Tô Tín, vậy cũng giết là được.
Trong tay Tô Tín nắm bắt át chủ bài là Địa phủ, Tần Nghiễm Vương thiếu nợ Tô Tín một cơ hội ra tay, Tô Tín cũng có thể dùng công pháp trong hệ thống mời người khác ra tay.
Nếu lần này không hoàn thành nhiệm vụ tứ đại thần bộ, hệ thống trừng phạt tương đối nghiêm trọng.
Cho nên cho dù biết rõ liên tục giết hai tên thần bộ dự bị sẽ náo rất lớn, thậm chí Tô Tín cũng sẽ bị hoài nghi, nhưng hắn vẫn quyết định làm như vậy, tối thiểu còn tốt hơn không hoàn thành nhiệm vụ.
May mà Cơ Hạo Điển nhúng tay việc này, cho nên giảm bớt không ít công sức cho Tô Tín.
Thiết Chiến nhìn thấy thái độ Tô Tín liền thoả mãn gật gật đầu, quả nhiên hắn không có nhìn lầm Tô Tín.
Phải biết rằng Lưu Phượng Vũ lúc trước bị Thái Hành sơn trại đuổi giết đến bước đường cùng, giống như chó nhà có tang, là Thiết Chiến chủ động nói tiếp nhận hắn.
Kết quả đợi đến lúc Lưu Phượng Vũ ngồi vào vị trí tứ đại thần bộ liền dựa vào thế lực và tâm phúc và không đặt hắn vào trong mắt, thậm chí công nhiên khiêu khích, may mắn Tô Tín không phải loại người như Lưu Phượng Vũ.
Mời Tô Tín ngồi xuống, Thiết Chiến nói:
- Lần này tìm ngươi tới là vì chờ nghi thức nghị sự chính thức và phân phối quyền hạn của ngươi.
- Mỗi người trong tứ đại thần bộ Lục Phiến Môn đều có phạm vi quản lý của mình, trong phạm vi tổng bộ đầu một đạo trừ tâm phúc của ngươi, cho dù không có người đầu nhập vào ngươi thì cũng có người thân cận với ngươi.
- Trừ Đại Chu bốn mươi chín đạo, một ít đại sự sẽ cần hai gã hoặc hơn hai tứ đại thần bộ nghị sự mới có thể quyết định.
- Theo lý mà nói, Lưu Phượng Vũ chết, có lẽ ngươi sẽ thu được quyền lực của hắn nhưng việc này rất không có khả năng.
- Ngươi dùng thực lực Hóa Thần Cảnh tiếp nhận vị trí của Lưu Phượng Vũ, trở thành một trong tứ đại thần bộ đã tạo thành tranh luận khá lớn.
- Hơn nữa địa vực Lưu Phượng Vũ quản lý lúc trước, trừ ta lớn nhất ra, ngươi không thể nuốt nổi địa vực lớn như vậy, cưỡng ép nuốt vào cũng chỉ dẫn tới phiền toái.
- Cho nên ta đề nghị chính là nhường lại địa bàn của Lưu Phượng Vũ, sau đó một lần nữa do ngươi lựa chọn địa vực quản lý, đồng thời chính ngươi lựa chọn, ngươi thấy thế nào?
Tô Tín gật đầu nói:
- Đương nhiên không có vấn đề.
Lòng tham không đáy không phải thói quen tốt, có đôi khi khẩu vị quá lớn dễ làm bản thân chết no.
Nếu như Tô Tín thực không tiếp nhận thế lực Lưu Phượng Vũ lưu lại, như vậy cũng chỉ hữu danh vô thực mà thôi, những tổng bộ đầu địa phương sẽ không quan tâm tới mình.
Thiết Chiến thoả mãn gật đầu nói:
- Vậy thì tốt, ngươi bây giờ xem trước một chút, Lưu Phượng Vũ lưu lại địa bàn chủ yếu có ba bộ phận, ngươi chuẩn bị muốn cái nào.
Nói xong, Thiết Chiến liền xuất ra bản đồ Đại Chu bốn mươi chín đạo giao cho Tô Tín.
Phía trên đã ghi rõ phạm vi quản lý lúc trước của Lưu Phượng Vũ, chủ yếu có ba địa vực, đầu tiên là Ba Thục đạo, Thục trung đạo, Sơn Nam đạo.
Còn có một vài đạo chung quanh Sơn Nam đạo.
Cuối cùng là ba đạo Giang Nam, Giang Hoài, Giang Bắc.
Nhìn đến đây Tô Tín liền rõ ràng, khó trách hoàn cảnh Lục Phiến Môn Giang Nam đạo lại thối nát như vậy mà không phát hiện, thì ra là Lưu Phượng Vũ chịu trách nhiệm.
Lưu Phượng Vũ lên làm tứ đại thần bộ, năng lực vẫn có nhưng khí tức giang hồ của hắn quá nồng.
Như địa vực của đám người Thiết Chiến phụ trách, bọn họ hàng năm đều âm thầm phái người đi điều tra, nhìn xem có tổng bộ đầu Lục Phiến Môn nào làm xằng làm bậy hay không.
Lưu Phượng Vũ lại bỏ mặc tổng bộ đầu dưới trướng của mình mà không chú ý tới, chỉ cần bọn họ bảo trì đủ tôn kính và ủng hộ mình là đủ rồi, hắn cũng cho các tổng bộ đầu này quyền tự chủ rất lớn.
Gặp được thổ hoàng đế lại thành thành thật thật như Cừu Bách Xuyên, mà Giang Nam đạo Kim Vũ Lâm lại bị dư nghiệt Ngô quốc và người Bạch Liên giáo thẩm thấu khống chế, làm cho cả Giang Nam đạo thối nát.
Tô Tín chỉ vào địa vực chung quanh Giang Nam đạo và nói:
- Là nơi này đi, ta quật khởi tại Giang Nam đạo, đương nhiên cũng chuẩn bị chọn Giang Nam đạo.
Thiết Chiến nhăn cau mày nói:
- Kỳ thật ta đề nghị ngươi lựa chọn bên Ba Thục.
- Uy vọng của ngươi tại Giang Nam đạo đã đầy đủ nhiều, cho dù Giang Nam đạo không do ngươi quản lý, những uy vọng này không có người nào lấy được.
- Nhưng Giang Hoài đạo là địa bàn của Vũ Nguyên Xuân, lần này ngươi đoạt vị trí tứ đại thần bộ của hắn, khó bảo toàn hắn sẽ không âm thầm làm mờ ám gì đó.
- Bên Ba Thục đạo hiện tại do Thiết Vô Tình quản lý, Thục Trung đạo và tổng bộ đầu Xuyên Nam đạo đều bình thường, dùng năng lực của ngươi hoàn toàn có thể hàng phục bọn họ.
Nếu lúc này không có Cơ Hạo Điển nhúng tay, trực tiếp bổ nhiệm hắn thành tứ đại thần bộ, rất có thể vị trí này sẽ là của Vũ Nguyên Xuân.
Chẳng qua nếu như không có Cơ Hạo Điển nhúng tay, Tô Tín tự nhiên sẽ áp dụng một loại phương pháp khác, một phương pháp tương đối thô bạo.
Vũ Nguyên Xuân không phải tư lịch già dặn sao? Vậy thì tốt, trực tiếp giết là được.
Nếu Vũ Nguyên Xuân chết, Ân Vô Thường được phiếu nhiều hơn Tô Tín, vậy cũng giết là được.
Trong tay Tô Tín nắm bắt át chủ bài là Địa phủ, Tần Nghiễm Vương thiếu nợ Tô Tín một cơ hội ra tay, Tô Tín cũng có thể dùng công pháp trong hệ thống mời người khác ra tay.
Nếu lần này không hoàn thành nhiệm vụ tứ đại thần bộ, hệ thống trừng phạt tương đối nghiêm trọng.
Cho nên cho dù biết rõ liên tục giết hai tên thần bộ dự bị sẽ náo rất lớn, thậm chí Tô Tín cũng sẽ bị hoài nghi, nhưng hắn vẫn quyết định làm như vậy, tối thiểu còn tốt hơn không hoàn thành nhiệm vụ.
May mà Cơ Hạo Điển nhúng tay việc này, cho nên giảm bớt không ít công sức cho Tô Tín.
Thiết Chiến nhìn thấy thái độ Tô Tín liền thoả mãn gật gật đầu, quả nhiên hắn không có nhìn lầm Tô Tín.
Phải biết rằng Lưu Phượng Vũ lúc trước bị Thái Hành sơn trại đuổi giết đến bước đường cùng, giống như chó nhà có tang, là Thiết Chiến chủ động nói tiếp nhận hắn.
Kết quả đợi đến lúc Lưu Phượng Vũ ngồi vào vị trí tứ đại thần bộ liền dựa vào thế lực và tâm phúc và không đặt hắn vào trong mắt, thậm chí công nhiên khiêu khích, may mắn Tô Tín không phải loại người như Lưu Phượng Vũ.
Mời Tô Tín ngồi xuống, Thiết Chiến nói:
- Lần này tìm ngươi tới là vì chờ nghi thức nghị sự chính thức và phân phối quyền hạn của ngươi.
- Mỗi người trong tứ đại thần bộ Lục Phiến Môn đều có phạm vi quản lý của mình, trong phạm vi tổng bộ đầu một đạo trừ tâm phúc của ngươi, cho dù không có người đầu nhập vào ngươi thì cũng có người thân cận với ngươi.
- Trừ Đại Chu bốn mươi chín đạo, một ít đại sự sẽ cần hai gã hoặc hơn hai tứ đại thần bộ nghị sự mới có thể quyết định.
- Theo lý mà nói, Lưu Phượng Vũ chết, có lẽ ngươi sẽ thu được quyền lực của hắn nhưng việc này rất không có khả năng.
- Ngươi dùng thực lực Hóa Thần Cảnh tiếp nhận vị trí của Lưu Phượng Vũ, trở thành một trong tứ đại thần bộ đã tạo thành tranh luận khá lớn.
- Hơn nữa địa vực Lưu Phượng Vũ quản lý lúc trước, trừ ta lớn nhất ra, ngươi không thể nuốt nổi địa vực lớn như vậy, cưỡng ép nuốt vào cũng chỉ dẫn tới phiền toái.
- Cho nên ta đề nghị chính là nhường lại địa bàn của Lưu Phượng Vũ, sau đó một lần nữa do ngươi lựa chọn địa vực quản lý, đồng thời chính ngươi lựa chọn, ngươi thấy thế nào?
Tô Tín gật đầu nói:
- Đương nhiên không có vấn đề.
Lòng tham không đáy không phải thói quen tốt, có đôi khi khẩu vị quá lớn dễ làm bản thân chết no.
Nếu như Tô Tín thực không tiếp nhận thế lực Lưu Phượng Vũ lưu lại, như vậy cũng chỉ hữu danh vô thực mà thôi, những tổng bộ đầu địa phương sẽ không quan tâm tới mình.
Thiết Chiến thoả mãn gật đầu nói:
- Vậy thì tốt, ngươi bây giờ xem trước một chút, Lưu Phượng Vũ lưu lại địa bàn chủ yếu có ba bộ phận, ngươi chuẩn bị muốn cái nào.
Nói xong, Thiết Chiến liền xuất ra bản đồ Đại Chu bốn mươi chín đạo giao cho Tô Tín.
Phía trên đã ghi rõ phạm vi quản lý lúc trước của Lưu Phượng Vũ, chủ yếu có ba địa vực, đầu tiên là Ba Thục đạo, Thục trung đạo, Sơn Nam đạo.
Còn có một vài đạo chung quanh Sơn Nam đạo.
Cuối cùng là ba đạo Giang Nam, Giang Hoài, Giang Bắc.
Nhìn đến đây Tô Tín liền rõ ràng, khó trách hoàn cảnh Lục Phiến Môn Giang Nam đạo lại thối nát như vậy mà không phát hiện, thì ra là Lưu Phượng Vũ chịu trách nhiệm.
Lưu Phượng Vũ lên làm tứ đại thần bộ, năng lực vẫn có nhưng khí tức giang hồ của hắn quá nồng.
Như địa vực của đám người Thiết Chiến phụ trách, bọn họ hàng năm đều âm thầm phái người đi điều tra, nhìn xem có tổng bộ đầu Lục Phiến Môn nào làm xằng làm bậy hay không.
Lưu Phượng Vũ lại bỏ mặc tổng bộ đầu dưới trướng của mình mà không chú ý tới, chỉ cần bọn họ bảo trì đủ tôn kính và ủng hộ mình là đủ rồi, hắn cũng cho các tổng bộ đầu này quyền tự chủ rất lớn.
Gặp được thổ hoàng đế lại thành thành thật thật như Cừu Bách Xuyên, mà Giang Nam đạo Kim Vũ Lâm lại bị dư nghiệt Ngô quốc và người Bạch Liên giáo thẩm thấu khống chế, làm cho cả Giang Nam đạo thối nát.
Tô Tín chỉ vào địa vực chung quanh Giang Nam đạo và nói:
- Là nơi này đi, ta quật khởi tại Giang Nam đạo, đương nhiên cũng chuẩn bị chọn Giang Nam đạo.
Thiết Chiến nhăn cau mày nói:
- Kỳ thật ta đề nghị ngươi lựa chọn bên Ba Thục.
- Uy vọng của ngươi tại Giang Nam đạo đã đầy đủ nhiều, cho dù Giang Nam đạo không do ngươi quản lý, những uy vọng này không có người nào lấy được.
- Nhưng Giang Hoài đạo là địa bàn của Vũ Nguyên Xuân, lần này ngươi đoạt vị trí tứ đại thần bộ của hắn, khó bảo toàn hắn sẽ không âm thầm làm mờ ám gì đó.
- Bên Ba Thục đạo hiện tại do Thiết Vô Tình quản lý, Thục Trung đạo và tổng bộ đầu Xuyên Nam đạo đều bình thường, dùng năng lực của ngươi hoàn toàn có thể hàng phục bọn họ.
Danh sách chương