- Vũ huynh, ngươi đã nhiều năm chưa tới thành Thịnh Kinh, đợi đến lúc yến hội kết thúc, hai người chúng ta cố ý chuẩn bị tiệc rượu, một mình mời ngươi dùng cơm tẩy trần.
Phương Cửu Nguyên cười ha hả nói.
Vũ Nguyên Xuân sững sờ, sau đó trên mặt lộ ra vẻ mặt vui mừng.
Lần này tranh đoạt bổ nhiệm tứ đại thần bộ mới, Vũ Nguyên Xuân mang theo quyết tâm nhất định phải có.
Lần trước hắn bại trong tay Phương Cửu Nguyên, chẳng lẽ lần này hắn bại trong tay tiểu bối sao?
Mặc dù Vũ Nguyên Xuân có chín thành nắm chắc lấy được vị trí tứ đại thần bộ vị, nhưng đám người Tô Tín có uy thế quá mãnh liệt, hắn cũng có chút bận tâm.
Nhưng hiện tại Phương Cửu Nguyên cùng Liễu Vô Tiền chủ động nói với hắn lời này, cho dù ngu xuẩn cũng hiểu trong đó có ý vị như thế nào, nội tâm Vũ Nguyên Xuân mừng rỡ.
Có hai người bọn họ ủng hộ, tranh đoạt tứ đại thần bộ lần này đã xem như nắm chắc.
Sau khi yến hội kết thúc, Vũ Nguyên Xuân lại bỗng nhiên đi tới, nâng chén nói với Tô Tín:
- Tô đại nhân, ngươi là tổng bộ đầu Giang Nam đạo, xem như tương đối gần với Giang Hoài đạo, về sau có chuyện gì Tô đại nhân ngươi cứ mở miệng là được, chỉ cần có thể giúp đỡ, Vũ Nguyên Xuân ta nhất định hết sức hỗ trợ.
Những người khác hơi có vẻ kinh ngạc nhìn Vũ Nguyên Xuân, hắn có ý gì, thời điểm này còn lấy lòng Tô Tín?
Tô Tín chỉ thản nhiên nói:
- Hảo ý của Vũ đại nhân tại hạ tâm lĩnh, nhưng ta sẽ không dùng cơ hội này.
Đương nhiên Vũ Nguyên Xuân sẽ không cố ý tới lấy lòng Tô Tín, nói là hắn lấy lòng, còn không bằng nói là thị uy thích hợp hơn.
Lần này Tô Tín trở thành một trong tứ đại thần bộ, dù Giang Nam đạo xảy ra chuyện gì thì hắn cũng không cần Vũ Nguyên Xuân tới hỗ trợ.
Hắn nói lời này chẳng phải Tô Tín nhất định không chiếm được vị trí tứ đại thần bộ?
Nhìn thấy Tô Tín cự tuyệt, Vũ Nguyên Xuân cũng lơ đễnh, hắn chỉ nhún vai rời đi.
Sau khi yến hội kết thúc, mọi người trực tiếp rời đi, Tô Tín đắc tội những truy phong tổng bộ đầu và tập sự tổng bộ đầu lúc trước lại dùng ánh mắt trào phúng nhìn Tô Tín.
Lần trước ngươi không muốn nhường Giang Nam đạo, kết quả hiện tại thì thế nào? Ngươi chưa chắc ngồi lên vị trí tứ đại thần bộ vị.
Đương nhiên Tô Tín không có để ý tới bọn họ, trong khoảng thời gian này vẫn làm việc theo ý mình, cũng không giống như Vũ Nguyên Xuân cùng Ân Vô Thường lần lượt bái phỏng đồng liêu trước kia.
Đợi đến ngày cuối cùng cử hành tranh cử tứ đại thần bộ, Tô Tín đi dò xét thành Thịnh Kinh một vòng, cảm giác không có gì dị thường liền chuẩn bị đi vào quán rượu bình thường ăn cơm.
Trong khoảng thời gian này cao thủ Lục Phiến Môn tụ tập tại đây, chỉ có kẻ chán sống mới dám nháo sự tại thành Thịnh Kinh vào lúc này.
Tô Tín vừa bước vào quán rượu liền nhìn thấy một người quen đang ở trong quán rượu, chính là tổng bộ đầu Kiếm Nam đạo ‘ Thập Phương Bất Động ’ Uông Ly.
Nhìn thấy Tô Tín đến đây, Uông Ly liền vội vàng phất tay cười nói:
- Tô đại nhân cùng ăn chứ?
Tô Tín cười cười, cũng ngồi đối diện Uông Ly.
Uông Ly làm người rất thú vị, hắn đến tranh cử tứ đại thần bộ, kết quả lại không quan tâm chút nào.
Như Vũ Nguyên Xuân và Ân Vô Thường trong khoảng thời gian này đều dùng thu mua nhân tâm, Bạch Công Phán lại không nhúc nhích, người này như hai thái cực, cho dù người ủng hộ hắn nhiều, đoán chừng đám người Thiết Chiến cũng sẽ không cho hắn đảm đương tứ đại thần bộ.
Nhưng Uông Ly dù là tư lịch hay thực lực đều tính là nhất đẳng, kết quả hắn lại không lên tiếng thu mua nhân tâm, ba ngày qua hắn đi dạo trong thành Thịnh Kinh, vui chơi giải trí, tiếp mấy bằng hữu cũ và nói chuyện phiếm, xem như trực tiếp buông bỏ.
Tô Tín kính Uông Ly một chén rượu, cười hỏi:
- Uông đại nhân không đi ôn chuyện với những đồng liêu cũ sao, thời điểm tranh cử nhờ bọn họ ném phiếu cho ngươi?
Uông Ly cười tủm tỉm nói:
- Chẳng phải Tô đại ngươi cũng không đi sao?
Tô Tín lắc lắc đầu nói:
- Ta không giống, căn cơ ta tại tổng bộ Lục Phiến Môn quá nhỏ bé, trừ người Thiết gia thì không ai ủng hộ ta.
- Huống chi lúc trước ta đắc tội bọn chúng quá ác, cho dù chủ động đi lấy lòng, ta đoán người ta cũng không xem ta là chuyện gì quan trọng, đã như vậy ta còn phí khí lực làm gì?
Uông Ly vừa cười vừa nói:
- Lý do của ta cũng giống như tuổi của Tô đại nhân, bởi vì không cần thiết.
- Ta là người rất tự biết người, vị trí tứ đại thần bộ không đến lượt ta, lần này ta tới chỉ góp mặt cho có mà thôi.
- Cho nên ta an phận một chút mới tốt, tránh chọc người ta chê cười.
Tô Tín kinh ngạc nhìn Uông Ly, trong tứ đại thần bộ dự bị, có thể nói trừ Bạch Công Phán, những người khác dù cho biết rõ chính mình không có bao nhiêu cơ hội ngồi lên vị trí kia cũng sẽ có chút ý kiến, trong khoảng thời gian này cũng có chút ít động tác.
Nhưng Uông Ly có cơ hội rất lớn nhưng lại lựa chọn bỏ qua, việc này đúng là thú vị.
Phương Cửu Nguyên cười ha hả nói.
Vũ Nguyên Xuân sững sờ, sau đó trên mặt lộ ra vẻ mặt vui mừng.
Lần này tranh đoạt bổ nhiệm tứ đại thần bộ mới, Vũ Nguyên Xuân mang theo quyết tâm nhất định phải có.
Lần trước hắn bại trong tay Phương Cửu Nguyên, chẳng lẽ lần này hắn bại trong tay tiểu bối sao?
Mặc dù Vũ Nguyên Xuân có chín thành nắm chắc lấy được vị trí tứ đại thần bộ vị, nhưng đám người Tô Tín có uy thế quá mãnh liệt, hắn cũng có chút bận tâm.
Nhưng hiện tại Phương Cửu Nguyên cùng Liễu Vô Tiền chủ động nói với hắn lời này, cho dù ngu xuẩn cũng hiểu trong đó có ý vị như thế nào, nội tâm Vũ Nguyên Xuân mừng rỡ.
Có hai người bọn họ ủng hộ, tranh đoạt tứ đại thần bộ lần này đã xem như nắm chắc.
Sau khi yến hội kết thúc, Vũ Nguyên Xuân lại bỗng nhiên đi tới, nâng chén nói với Tô Tín:
- Tô đại nhân, ngươi là tổng bộ đầu Giang Nam đạo, xem như tương đối gần với Giang Hoài đạo, về sau có chuyện gì Tô đại nhân ngươi cứ mở miệng là được, chỉ cần có thể giúp đỡ, Vũ Nguyên Xuân ta nhất định hết sức hỗ trợ.
Những người khác hơi có vẻ kinh ngạc nhìn Vũ Nguyên Xuân, hắn có ý gì, thời điểm này còn lấy lòng Tô Tín?
Tô Tín chỉ thản nhiên nói:
- Hảo ý của Vũ đại nhân tại hạ tâm lĩnh, nhưng ta sẽ không dùng cơ hội này.
Đương nhiên Vũ Nguyên Xuân sẽ không cố ý tới lấy lòng Tô Tín, nói là hắn lấy lòng, còn không bằng nói là thị uy thích hợp hơn.
Lần này Tô Tín trở thành một trong tứ đại thần bộ, dù Giang Nam đạo xảy ra chuyện gì thì hắn cũng không cần Vũ Nguyên Xuân tới hỗ trợ.
Hắn nói lời này chẳng phải Tô Tín nhất định không chiếm được vị trí tứ đại thần bộ?
Nhìn thấy Tô Tín cự tuyệt, Vũ Nguyên Xuân cũng lơ đễnh, hắn chỉ nhún vai rời đi.
Sau khi yến hội kết thúc, mọi người trực tiếp rời đi, Tô Tín đắc tội những truy phong tổng bộ đầu và tập sự tổng bộ đầu lúc trước lại dùng ánh mắt trào phúng nhìn Tô Tín.
Lần trước ngươi không muốn nhường Giang Nam đạo, kết quả hiện tại thì thế nào? Ngươi chưa chắc ngồi lên vị trí tứ đại thần bộ vị.
Đương nhiên Tô Tín không có để ý tới bọn họ, trong khoảng thời gian này vẫn làm việc theo ý mình, cũng không giống như Vũ Nguyên Xuân cùng Ân Vô Thường lần lượt bái phỏng đồng liêu trước kia.
Đợi đến ngày cuối cùng cử hành tranh cử tứ đại thần bộ, Tô Tín đi dò xét thành Thịnh Kinh một vòng, cảm giác không có gì dị thường liền chuẩn bị đi vào quán rượu bình thường ăn cơm.
Trong khoảng thời gian này cao thủ Lục Phiến Môn tụ tập tại đây, chỉ có kẻ chán sống mới dám nháo sự tại thành Thịnh Kinh vào lúc này.
Tô Tín vừa bước vào quán rượu liền nhìn thấy một người quen đang ở trong quán rượu, chính là tổng bộ đầu Kiếm Nam đạo ‘ Thập Phương Bất Động ’ Uông Ly.
Nhìn thấy Tô Tín đến đây, Uông Ly liền vội vàng phất tay cười nói:
- Tô đại nhân cùng ăn chứ?
Tô Tín cười cười, cũng ngồi đối diện Uông Ly.
Uông Ly làm người rất thú vị, hắn đến tranh cử tứ đại thần bộ, kết quả lại không quan tâm chút nào.
Như Vũ Nguyên Xuân và Ân Vô Thường trong khoảng thời gian này đều dùng thu mua nhân tâm, Bạch Công Phán lại không nhúc nhích, người này như hai thái cực, cho dù người ủng hộ hắn nhiều, đoán chừng đám người Thiết Chiến cũng sẽ không cho hắn đảm đương tứ đại thần bộ.
Nhưng Uông Ly dù là tư lịch hay thực lực đều tính là nhất đẳng, kết quả hắn lại không lên tiếng thu mua nhân tâm, ba ngày qua hắn đi dạo trong thành Thịnh Kinh, vui chơi giải trí, tiếp mấy bằng hữu cũ và nói chuyện phiếm, xem như trực tiếp buông bỏ.
Tô Tín kính Uông Ly một chén rượu, cười hỏi:
- Uông đại nhân không đi ôn chuyện với những đồng liêu cũ sao, thời điểm tranh cử nhờ bọn họ ném phiếu cho ngươi?
Uông Ly cười tủm tỉm nói:
- Chẳng phải Tô đại ngươi cũng không đi sao?
Tô Tín lắc lắc đầu nói:
- Ta không giống, căn cơ ta tại tổng bộ Lục Phiến Môn quá nhỏ bé, trừ người Thiết gia thì không ai ủng hộ ta.
- Huống chi lúc trước ta đắc tội bọn chúng quá ác, cho dù chủ động đi lấy lòng, ta đoán người ta cũng không xem ta là chuyện gì quan trọng, đã như vậy ta còn phí khí lực làm gì?
Uông Ly vừa cười vừa nói:
- Lý do của ta cũng giống như tuổi của Tô đại nhân, bởi vì không cần thiết.
- Ta là người rất tự biết người, vị trí tứ đại thần bộ không đến lượt ta, lần này ta tới chỉ góp mặt cho có mà thôi.
- Cho nên ta an phận một chút mới tốt, tránh chọc người ta chê cười.
Tô Tín kinh ngạc nhìn Uông Ly, trong tứ đại thần bộ dự bị, có thể nói trừ Bạch Công Phán, những người khác dù cho biết rõ chính mình không có bao nhiêu cơ hội ngồi lên vị trí kia cũng sẽ có chút ý kiến, trong khoảng thời gian này cũng có chút ít động tác.
Nhưng Uông Ly có cơ hội rất lớn nhưng lại lựa chọn bỏ qua, việc này đúng là thú vị.
Danh sách chương