Tô Trọng Viễn trực tiếp hừ lạnh nói:

- Không biết tốt xấu! Cho ngươi gia nhập Tô gia là xem mặt mũi ngươi có huyết mạch Tô gia mà thôi, nếu không ngươi có thực lực mạnh hơn nữa cũng đừng mong dính được chút quan hệ với Tô gia.

- Huống chi ngươi bây giờ có thực lực như vậy là Tô gia cho, nếu không có huyết mạch Tô gia ta, ngươi có thể ở tuổi này tu hành tới Hóa Thần Cảnh hay sao?

- Ngươi chẳng những không báo ân, lại còn nói lời này, Tô gia ta cho ngươi, tự nhiên cũng có thể thu trở lại!

Tô Tín cười lạnh nói:

- Tô gia ngươi cho ta cái gì?

Tô Trọng Viễn chỉ vào Tô Tín, hừ lạnh nói:

- Đương nhiên là huyết mạch Tô gia trong người của ngươi, vì bảo vệ huyết mạch Tô gia tinh khiết, người Tô gia ta không cho phép thông hôn với ngoại tộc, đặc biệt là huyết mạch dòng chính.

- Hiện tại trên người của ngươi lại có khí tức huyết mạch dòng chính Tô gia, hiển nhiên không biết là tội nhân nào của Tô gia tự tiện rời khỏi Ninh Viễn Đường lưu lại nghiệt chủng!

- Đối với những kẻ như các ngươi, Tô gia ta có tư cách thu hồi huyết mạch trong cơ thể ngươi, nhìn xem không có thiên phú huyết mạch Tô gia cho ngươi, có thể thành cái gì?

Tô Tín nhìn Tô Trọng Viễn, ánh mắt quả thực như nhìn thằng điên.

Lời hiếm thấy như vậy hắn cũng nói ra được, Tô Trọng Uy đứng bên cạnh lại không có cảm giác không đúng, hiển nhiên đối với bọn họ mà nói, quan điểm huyết mạch Tô gia chí thượng đã dung nhập vào trong cốt tủy của bọn họ.

Tô Tín rút Phi Huyết Kiếm bên hông ra, nói:

- Hiện tại ta cũng dạy các ngươi một đạo lý, trên giang hồ, nói huyết mạch truyền thừa, sư môn truyền thừa gì đó đều là hư ảo.

- Thiếu Lâm tự ngày xưa là võ lâm chí tôn, chẳng phải hiện tại cũng ẩn nhẫn?

- Cường giả cửu ngục tà ma năm xưa bá đạo cỡ nào, ngàn vạn tà ma xuất thế uy chấn võ lâm, hiện tại còn không phải ở trong góc thè lưỡi liếm vết thương?

- Cho nên giang hồ này dùng thực lực vi tôn, các ngươi không có thực lực lại dám nói ẩu nói tả trước mặt ta, đó chính là muốn chết!

Vừa dứt lời, khí huyết sát xông lên trời, huyết nhật bay lên không trung, phạm vi vài dặm bị nhuộm thành màu máu thập phần khủng bố.

Chém ra một kiếm, lúc này biển máu sinh sóng, trong biển máu càng có hư ảnh ma thần gào thét, ác quỷ tê gào thét thập phần khủng bố.

Công Thâu Ngu từng nói qua, sát khí trên Phi Huyết Kiếm quá nồng, một khi toàn lực thi triển sẽ làm khí huyết sát xâm nhập vào cơ thể, ảnh hưởng đến người sử dụng.

Mặc dù Tô Tín có nắm chắc trấn áp khí huyết sát nhưng hắn ngày bình thường rất cẩn thận, lúc vận dụng Phi Huyết Kiếm chỉ dùng tám phần lực, không có ra tay toàn lực.

Nhưng hôm nay hai người Tô gia này thật chọc giận Tô Tín, Phi Huyết Kiếm phối hợp Huyết Hà Thần Kiếm đại thành cộng thêm một thân khí huyết sát trên người Tô Tín đã đẩy môn kiếm pháp này lên đỉnh phong, kiếm xuất huyết vực hiện, vô cùng khủng bố.

Sắc mặt hai người Tô Trọng Uy và Tô Trọng Viễn lập tức thay đổi, bọn họ cũng không nghĩ tới Tô Tín lại có can đảm động thủ với bọn họ.

Hơn nữa một kiếm của Tô Tín mang theo khí huyết sát nồng đậm ảnh hưởng tâm thần hai người, đôi mắt bọn họ đỏ thẫm, hô hấp dồn dập, trong mắt lộ ra sát cơ điên cuồng, ngay cả tâm chí cũng bị ăn mòn.

Trong hai người, Tô Trọng Viễn tướng mạo trẻ tuổi, nhưng trên thực tế hắn cũng thật trẻ tuổi, hiện tại chỉ mới ba mươi mấy mà thôi.

Lực lượng huyết mạch Tô gia rất mạnh, thiên phú ở tốc độ tu luyện cho nên tu hành cực nhanh.

Tuy hắn không phải Tô Tín, thực lực và cảnh giới của hắn không kém, vũ kỹ cũng là các loại vũ kỹ cường đại bí truyền trong Tô gia, nhưng hắn lại thiếu kinh nghiệm chiến đấu sinh tử và sát khí.

Hắn từ nhỏ đến lớn đều vẫn ở trong Ninh Viễn Đường, cao lắm từng ra tay giết vài tên võ giả vô ý xâm nhập vào Ninh Viễn Đường, làm sao có thể so sánh với Tô Tín đã giết mấy vạn người chứ?

Tô Trọng Uy bên cạnh hắn lớn tuổi hơn, hắn đứng thứ hai trong đệ tử Tô gia thế hệ này, tuy thiên phú không có mạnh hơn hắn nhưng kinh nghiệm lại nhiều hơn Tô Trọng Viễn một ít.

Trước khi Tô Tín vận dụng Huyết Hà Thần Kiếm, tinh thần lực của hắn bộc phát toàn bộ và xua tan sát ý trong nội tâm, lại cắn đầu lưỡi phun ra một ngụm máu tươi, hắn phát ra âm thanh to lớn.

Âm thanh này giống như Sư Tử Hống, ngay cả nguyên khí thiên địa chung quanh hắn cũng bị chấn động, dường như bị Tô Trọng Viễn đánh thức thoát khỏi sát khí.

Không kịp nhắc nhở Tô Trọng Viễn, Tô Trọng Uy lập tức ra tay, hắn xuất ra một quyền như mặt trời chiếu rọi thiên cổ, trong nháy mắt biển máu bị hắn đánh thủng một chỗ.

Vào lúc này Tô Trọng Viễn cũng kịp phản ứng, Liễu Diệp đao trong tay chém ra, lúc này xé nát huyết khí ngập trời.

Nhưng lúc này trong biển máu đầy trời có bàn tay trắng noãn lộ ra, trong nháy mắt điểm ra hai chỉ.

Phá Sát nhất chỉ tấn công Tô Trọng Viễn, Kinh Mộng tấn công Tô Trọng Uy.

Hai người biến sắc, bọn họ sử dụng Liệt Thần Chỉ bí truyền của Tô gia, lúc này càn khôn điên đảo, âm dương biến ảo.

Khí cơ trên người Tô Tín phiêu miểu, hắn thi triển Bất Tử Ấn Pháp, lực lượng Liệt Thần Chỉ bị Tô Tín dẫn tới lên người mình, sinh tử chuyển đổi, tay niết quyền ấn tấn công Tô Trọng Viễn, hắn phun ra một ngụm máu tươi, hiển nhiên đã bị trọng thương.

Ánh mắt Tô Trọng Uy đầy ngưng trọng, rốt cuộc nồng độ huyết mạch của Tô Tín cao bao nhiêu? Vì cái gì hắn cảm giác hắn lại có huyết mạch còn mạnh hơn dòng chính Tô gia?

Lấy một địch hai đối phương lại có thể trong mấy chiêu trọng thương Tô Trọng Viễn, trong Hóa Thần Cảnh Tô gia thế hệ này không có mấy người làm được.

Tô Trọng Uy tin tưởng Tô gia tới mức tự phụ nhưng lại không phải ngu ngốc, biết rõ đánh không lại còn muốn đánh..

Cho nên thân thể hắn biến ảo, trực tiếp lui về phía sau, mang theo Tô Trọng Viễn trọng thương bỏ chạy thật xa.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện