Tô Tín quay đầu hỏi:

- Đây chính là mãng xà thường xuyên gặp trong Nam Man và Đông Di sao? Ngươi xác định ngươi không phải đang trêu chọc ta? Ta là võ giả xuất thân Tương Nam, trong rừng rậm Tương Nam không có thứ khủng bố như vậy.

Dùng cường độ Tiên Thiên Phá Thể Vô Hình Kiếm Khí của Tô Tín hiện tại đủ để miểu sát võ giả Thần Cung Cảnh tầm thường.

Nhưng kiếm khí của hắn đánh lên người mãng xà cũng chỉ sinh ra tia lửa mà thôi, cho dù Tô Tín không có sử dụng toàn lực nhưng vẫn có thể nhìn ra lực phòng ngự của mãng xà kinh người cỡ nào.

Đỗ Bái xấu hổ cười cười, nói:

- Sai lầm, thuần túy là sai lầm, nơi này có nguyên khí thiên địa nồng đậm hơn bên ngoài mười mấy lần, cho nên khả năng xuất hiện một chút dị biến cũng rất bình thường.

Tô Tín lắc đầu, Đỗ Bái cũng giống như sư phụ Luân Chuyển Vương của hắn, có chút giai đoạn không đáng tin cậy.

Lúc này mãng xà đã bổ nhào tới trước người bọn họ, Tô Tín có thể cảm nhận được mùi tanh hôi truyền đến.

Tô Tín không có thời gian đùa giỡn với súc sinh này, cho nên hắn tay trực tiếp cầm lấy Phi Huyết Kiếm, kiếm còn chưa ra khỏi vỏ nhưng khí huyết sát cũng đã xông lên trời.

Sát cơ kinh người làm thân thể Đỗ Bái khẽ run rẩy, cảm giác lạnh buốt bao phủ toàn thân, vội vàng cách Tô Tín xa một ít.

Còn chưa chờ Tô Tín chém ra một kiếm, mãng xà cảm giác được cái gì đó nên trực tiếp quay người bỏ chạy, tốc độ cực nhanh, chưa bao lâu đã không còn bóng dáng.

So với người, cảm giác sát khí của những động vật như vậy mẫn cảm kinh người, khí huyết sát trên Phi Huyết Kiếm của Tô Tín xông lên trời đã hù mãng xà bỏ chạy.

Bỏ chạy cũng tốt, tránh khỏi Tô Tín lãng phí thời gian.

Hai người tiến vào trong hang động xem xét, con mãng xà kia đang thủ hộ một cây cỏ bảy lá kỳ lạ, phía trên còn mang theo hương thơm động lòng người.

Tô Tín không nhận ra nó là gì nhưng ánh mắt Đỗ Bái lộ ra vẻ vui mừng, nói:

- Cửu Diệp Tiên Linh Thảo, hiện tại đã sinh trưởng đến lá thứ bảy, thứ tốt ah.

Tô Tín trực tiếp nói với Đỗ Bái:

- Ngươi thu đi, sau khi quay về sẽ phân phối.

Đều giao đồ vật cho Đỗ Bái đảm bảo phân phối, Tô Tín cũng không sợ hắn đen ăn đen thu đồ của mình.

Đều là người trong Địa phủ, Tô Tín là đồng lứa với sư phụ Luân Chuyển Vương của hắn, nếu Đỗ Bái dám đen ăn đen đồ của mình, chờ đợi hắn không phải chỉ bị trục xuất khỏi Địa phủ, thậm chí còn bị phế võ công và tru sát.

Trog quy củ trọng yếu nhất của Địa phủ là không được tính kế lẫn nhau, không thể tàn sát lẫn nhau.

Nếu không một khi người trong Địa phủ có cảm giác không an toàn, không bảo trì tín nhiệm tuyệt đối với nhau, Địa phủ cần thiết tồn tại hay không?

Cho nên người Địa phủ cực lực tránh điểm này.

Thu hoạch được thứ tốt, mặt mũi Đỗ Bái hớn hở bắt đầu bói toán, hắn nhanh chóng có kết quả và chỉ về một hướng:

- Có thứ tốt cách đây mười dặm.

Tô Tín dẫn theo Đỗ Bái đi thẳng về phương hướng kia, nhưng lại phát hiện nơi này bị người ta chiếm, phải nói là hai nhóm người tranh đoạt lẫn nhau.

Hai nhóm người này là công hầu Đại Chu, hai bên đều có ba người, đang tranh đoạt gốc thực vật kỳ dị có trái cây màu đen.

Tất cả công hầu lớn nhỏ của Đại Chu có hơn trăm người, những người này đương nhiên cũng không phải đều đoàn kết nhất trí với nhau.

Nếu là bình thường quan hệ không tệ gặp được loại chuyện này còn có thể thu vào trong túi mình trước tiên, sau đó đi ra ngoài lại phân phối.

Hiện tại hai bên tranh chấp với nhau, hiển nhiên là người hai phái khác nhau.

Trong những người này, Tô Tín còn nhìn thấy một người quen biết cũ, đó chính là Long Hoa Hầu Trần Thiên Chi bên người Cơ Ngôn Thành.

Đương nhiên có lẽ Trần Thiên Chi hiện tại đã thay đổi địa vị, hắn đổi sang ai thì Tô Tín không biết.

Nhìn thấy Tô Tín đến đây, hai nhóm người vô cùng cảnh giác.

Long Hoa Hầu và một người đối diện hỏi:

- Tô đại nhân, ngươi muốn làm gì?

Tô Tín chỉ vào gốc thực vật hai nhóm người đang tranh đoạt, nói:

- Đương nhiên là muốn nó rồi.

Tên công hầu Đại Chu lạnh lùng nói:

- Tô đại nhân, làm việc phải giảng quy củ, là chúng ta phát hiện Hắc Vụ La trước tiên.

- Quy củ? Tô Tín cười ha hả nói:

- Vị Hầu gia này hẳn là Đông Lâm Hầu đúng không? Nghe nói lúc ngươi tuổi còn trẻ đã theo Đại Chu chinh chiến Trung Nguyên, tại sao hiện tại lại nói ra những lời buồn cười như thế?

- Quy củ duy nhất ở nơi này là nắm đấm! Ta muốn thứ này, hiện tại ai trong các ngươi có ý kiến?

Tô Tín nói lời này có phần quá kiêu ngạo, hai người bên phía Long Hoa Hầu cũng muốn động thủ nhưng lại bị Long Hoa Hầu ngăn lại, hơn nữa âm thầm truyền âm cho bọn họ hai câu, lúc này mới trấn an bọn họ.

Nói thật hắn đã nhìn thấy Tô Tín khủng bố, ba võ giả Hóa Thần Cảnh dưới trướng Cơ Ngôn Thành đều bị Tô Tín giết chết, thậm chí bọn họ không có cơ hội chạy trốn, loại thực lực này quả thật quá khủng bố.

Huống chi bọn họ những công hầu Đại Chu bọn họ về sau cũng phải lăn lộn trong thành Thịnh Kinh, Tô Tín hiện tại chính là tổng bộ đầu thành Thịnh Kinh, đệ tử nhà bọn họ phạm tội có thể phải cầu cạnh Tô Tín.

Vì một chút lợi ích đắc tội Tô Tín thực lực cường đại, hơn nữa Tô Tín còn có thể trực tiếp quản bọn họ, mua bán như vậy không có lợi nhất.

Cho nên Long Hoa Hầu Trần Thiên Chi trực tiếp truyền âm nói làm bọn họ tỉnh táo lại, muốn ba người kia làm chim đầu đàn.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện