Đương nhiên ba người Cản Thi Phái sẽ không có khả năng thừa nhận chuyện này, nếu không thật sự chọc rất nhiều người tức giận.
Tuy Tô Tín trực tiếp cười lạnh nói:
- Như thế nào, dám làm còn không dám thừa nhận sao? Bốn người Cản Thi Phái các ngươi âm thầm đánh lén giết bộ đầu Hóa Thần Cảnh Thiết Vô Cương của Lục Phiến Môn, chuyện này ta phải lấy công đạo!
Triển Hồng Phi lạnh lùng đứng ra, nói:
- Nếu không có Tô đại nhân kịp thời xuất thủ cứu giúp, chỉ sợ ta và Thiết đại nhân cũng khó tránh một kiếp!
Vừa nói ra lời này, toàn trường lập tức xôn xao, trong lòng tự nhủ lá gan Cản Thi Phái cũng quá lớn một chút, lại dám công nhiên ra tay trong Côn Luân bí cảnh.
Cơ Ngôn Hạo cũng tức giận nhìn ba người Cản Thi Phái, hắn không nghĩ tới Cản Thi Phái làm việc ngu ngốc như vậy, lại dám chơi thủ đoạn nhỏ bắt hắn vác cái nồi này trên lưng.
Phải biết rằng lúc trước thế lực liên thủ với Cơ Ngôn Hạo cũng không chỉ có một Cản Thi Phái, cuối cùng Cơ Ngôn Hạo lại chọn Cản Thi Phái thực lực yếu nhất, đó là vì người Cản Thi Phái dễ khống chế.
Mặt khác những người kia đều xuất thân tông môn đỉnh cấp, có một phần sẽ nghe lệnh của Cơ Ngôn Hạo, đại bộ phận sẽ nghĩ tới lợi ích của tông môn trước.
Ví dụ như vừa rồi hắn bảo Đái Mạc Ngôn giết người Vương gia cùng Thanh Thành kiếm phái người, nếu Cơ Ngôn Hạo không nói do bản thân mình gánh vác tội danh này, Đái Mạc Ngôn sẽ không động thủ.
Võ giả Hóa Thần Cảnh đặt ở tông môn nào cũng là lực lượng trung kiên, bọn họ tham dự tranh đoạt vị trí hoàng trữ này cũng vì gia tăng thêm lợi ích cho tông môn của mình mà thôi, cho dù không lấy được vị trí này, cũng sẽ không dễ dàng hạ sát thủ với tông môn khác.
Nếu không một khi có võ giả Hóa Thần Cảnh bị giết, song phương sẽ kết thành thù hận không chết không thôi.
Cản Thi Phái đối với Cơ Ngôn Hạo mà nói còn dễ khống chế hơn Thất Hùng Hội, dù sao bây giờ Cản Thi Phái yêu cầu được giúp mình, Cản Thi Phái sẽ yếu thế khi hợp tác như vậy.
Nhưng hắn cũng không nghĩ tới những người Cản Thi Phái lại lớn mật như vậy, cũng dám làm trái mệnh lệnh của mình.
Ngay cả như vậy, Cơ Ngôn Hạo cũng không thể thừa nhận, nếu không hắn đã có thể thành bia cho người ta ngắm.
- Tô đại nhân, nói chuyện phải có chứng cớ, chỉ dựa vào lời nói một phía của các ngươi, dựa vào cái gì nói người Cản Thi Phái động thủ với các ngươi?
Cơ Ngôn Hạo lạnh lùng nói.
Trong mắt Thiết Vô Thanh xuất hiện một tia giận dữ, muốn lấy thi thể Thiết Vô Cương ra, nhưng lại bị Tô Tín ngăn lại.
- Lục Phiến Môn chúng ta làm việc không cần chứng cớ.
Tô Tín đứng ra lạnh lùng nói một câu.
Thiết Vô Thanh vốn sững sờ, sau đó cười nói:
- Đúng vậy, Lục Phiến Môn chúng ta làm việc không cần chứng cớ!
Vài tên võ giả Hóa Thần Cảnh đang xem trò vui bên ngoài sơn cốc lại dùng sắc mặt âm trầm đi đến bên người Tô Tín.
Bọn họ đều là người Lục Phiến Môn Thiết gia, cho dù không họ Thiết nhưng cũng thuộc về người Thiết gia.
Đúng như Tô Tín nói, Lục Phiến Môn làm việc không cần chứng cớ, Tô Tín và Thiết Vô Thanh nói là người Cản Thi Phái giết Thiết Vô Cương, vậy bọn họ khẳng định đã giết Thiết Vô Cương, đây là việc không cần nghi ngờ.
Lúc này vài tên cường giả quân đội mặc chiến giáp đứng ra, lạnh lùng nói:
- Đúng thế, Long Vũ quân ta cũng không cần chứng cớ!
Thân là một trong ba đại dã chiến quân Đại Chu, Long Vũ quân có hơn mười phó tướng Hóa Thần Cảnh.
Hơn nữa người quân đội đều ôm thành một đám, nếu Triển Hồng Phi đã đứng ra, bọn họ còn cần hoài nghi sao?
Hai bên có hơn mười tên võ giả Hóa Thần Cảnh, loại áp lực cường đại này cho dù là Cơ Ngôn Hạo cũng không ngăn cản nổi, sắc mặt ba tên Cản Thi Phái tái nhợt.
Đái Mạc Ngôn thấy thế cau mày, lập tức tránh qua một bên.
Thất Hùng Hội đã sớm biết rõ Cơ Ngôn Hạo hợp tác với Cản Thi Phái.
Kỳ thật bọn họ cũng rất phản đối hợp tác với gia hỏa người không ra người, quỷ không ra quỷ như Cản Thi Phái.
Cơ Ngôn Hạo khư khư cố chấp, bọn họ cũng không thể quá mức nói cái gì, chỉ có thể thôi.
Nhưng hiện tại xem ra, quả nhiên gia hỏa này không đáng tin cậy, thành sự không có, bại sự có dư!
Đái Mạc Ngôn đứng hàng Địa Bảng, thực lực có mạnh hơn nữa nhưng không cuồng vọng tới mức một đấu mười trong cùng giai.
Cho nên hắn lập tức tránh ra, tỏ rõ lập trường, chính mình chỉ trợ giúp Cơ Ngôn Hạo, sẽ không có chút quan hệ với đám gia hỏa chỉ biết đào mộ tổ của người khác.
Cơ Ngôn Hạo trầm giọng nói:
- Tô đại nhân, ta sẽ cho các ngươi công đạo chuyện Cản Thi Phái đã làm, nhưng phải chờ tới khi rời khỏi Côn Luân bí cảnh sẽ nói sau.
- Các ngươi yên tâm, cho dù Lục Phiến Môn và quân đội, ta sẽ cho các ngươi bàn giao thỏa mãn.
Cản Thi Phái làm ra loại chuyện ngu ngốc này tuy đáng giận, nhưng nơi này là Côn Luân bí cảnh, Cản Thi Phái đã chết bốn người, hiện tại ba người này cũng chết, bên cạnh hắn chỉ có ba võ giả Thất Hùng Hội, hắn làm sao tranh đoạt Nhân Hoàng kiếm với các hoàng tử?
- Công đạo? Nợ máu trả bằng máu, giết người Lục Phiến Môn ta, làm sao có thể mặc cho chúng sống nhởn nhơ ngoài vòng pháp luật?
Tô Tín hừ lạnh một tiếng, Phi Huyết Kiếm trong tay trực tiếp ra khỏi vỏ, trong nháy mắt khí huyết sát bay thẳng đến chân trời, có âm thanh ác quỷ kêu rên gào thét, sắc mặt ba người Cản Thi Phái tái nhợt.
Ba tên võ giả Cản Thi Phái vội vàng quay người bỏ chạy, nhưng nơi này có hơn mười tên võ giả Hóa Thần Cảnh, bọn chúng làm sao chạy thoát?
Hơn mười tên võ giả Hóa Thần Cảnh ra tay uy thế tương đối cường hãn, chỉ trong nháy mắt, ba tên võ giả Cản Thi Phái bị phanh thây, sắc mặt Cơ Ngôn Hạo trầm xuống.
Lần này hắn dẫn người Cản Thi Phái vào Côn Luân bí cảnh đều bị diệt, lực lượng tổn thất hơn phân nửa.
Tuy Tô Tín trực tiếp cười lạnh nói:
- Như thế nào, dám làm còn không dám thừa nhận sao? Bốn người Cản Thi Phái các ngươi âm thầm đánh lén giết bộ đầu Hóa Thần Cảnh Thiết Vô Cương của Lục Phiến Môn, chuyện này ta phải lấy công đạo!
Triển Hồng Phi lạnh lùng đứng ra, nói:
- Nếu không có Tô đại nhân kịp thời xuất thủ cứu giúp, chỉ sợ ta và Thiết đại nhân cũng khó tránh một kiếp!
Vừa nói ra lời này, toàn trường lập tức xôn xao, trong lòng tự nhủ lá gan Cản Thi Phái cũng quá lớn một chút, lại dám công nhiên ra tay trong Côn Luân bí cảnh.
Cơ Ngôn Hạo cũng tức giận nhìn ba người Cản Thi Phái, hắn không nghĩ tới Cản Thi Phái làm việc ngu ngốc như vậy, lại dám chơi thủ đoạn nhỏ bắt hắn vác cái nồi này trên lưng.
Phải biết rằng lúc trước thế lực liên thủ với Cơ Ngôn Hạo cũng không chỉ có một Cản Thi Phái, cuối cùng Cơ Ngôn Hạo lại chọn Cản Thi Phái thực lực yếu nhất, đó là vì người Cản Thi Phái dễ khống chế.
Mặt khác những người kia đều xuất thân tông môn đỉnh cấp, có một phần sẽ nghe lệnh của Cơ Ngôn Hạo, đại bộ phận sẽ nghĩ tới lợi ích của tông môn trước.
Ví dụ như vừa rồi hắn bảo Đái Mạc Ngôn giết người Vương gia cùng Thanh Thành kiếm phái người, nếu Cơ Ngôn Hạo không nói do bản thân mình gánh vác tội danh này, Đái Mạc Ngôn sẽ không động thủ.
Võ giả Hóa Thần Cảnh đặt ở tông môn nào cũng là lực lượng trung kiên, bọn họ tham dự tranh đoạt vị trí hoàng trữ này cũng vì gia tăng thêm lợi ích cho tông môn của mình mà thôi, cho dù không lấy được vị trí này, cũng sẽ không dễ dàng hạ sát thủ với tông môn khác.
Nếu không một khi có võ giả Hóa Thần Cảnh bị giết, song phương sẽ kết thành thù hận không chết không thôi.
Cản Thi Phái đối với Cơ Ngôn Hạo mà nói còn dễ khống chế hơn Thất Hùng Hội, dù sao bây giờ Cản Thi Phái yêu cầu được giúp mình, Cản Thi Phái sẽ yếu thế khi hợp tác như vậy.
Nhưng hắn cũng không nghĩ tới những người Cản Thi Phái lại lớn mật như vậy, cũng dám làm trái mệnh lệnh của mình.
Ngay cả như vậy, Cơ Ngôn Hạo cũng không thể thừa nhận, nếu không hắn đã có thể thành bia cho người ta ngắm.
- Tô đại nhân, nói chuyện phải có chứng cớ, chỉ dựa vào lời nói một phía của các ngươi, dựa vào cái gì nói người Cản Thi Phái động thủ với các ngươi?
Cơ Ngôn Hạo lạnh lùng nói.
Trong mắt Thiết Vô Thanh xuất hiện một tia giận dữ, muốn lấy thi thể Thiết Vô Cương ra, nhưng lại bị Tô Tín ngăn lại.
- Lục Phiến Môn chúng ta làm việc không cần chứng cớ.
Tô Tín đứng ra lạnh lùng nói một câu.
Thiết Vô Thanh vốn sững sờ, sau đó cười nói:
- Đúng vậy, Lục Phiến Môn chúng ta làm việc không cần chứng cớ!
Vài tên võ giả Hóa Thần Cảnh đang xem trò vui bên ngoài sơn cốc lại dùng sắc mặt âm trầm đi đến bên người Tô Tín.
Bọn họ đều là người Lục Phiến Môn Thiết gia, cho dù không họ Thiết nhưng cũng thuộc về người Thiết gia.
Đúng như Tô Tín nói, Lục Phiến Môn làm việc không cần chứng cớ, Tô Tín và Thiết Vô Thanh nói là người Cản Thi Phái giết Thiết Vô Cương, vậy bọn họ khẳng định đã giết Thiết Vô Cương, đây là việc không cần nghi ngờ.
Lúc này vài tên cường giả quân đội mặc chiến giáp đứng ra, lạnh lùng nói:
- Đúng thế, Long Vũ quân ta cũng không cần chứng cớ!
Thân là một trong ba đại dã chiến quân Đại Chu, Long Vũ quân có hơn mười phó tướng Hóa Thần Cảnh.
Hơn nữa người quân đội đều ôm thành một đám, nếu Triển Hồng Phi đã đứng ra, bọn họ còn cần hoài nghi sao?
Hai bên có hơn mười tên võ giả Hóa Thần Cảnh, loại áp lực cường đại này cho dù là Cơ Ngôn Hạo cũng không ngăn cản nổi, sắc mặt ba tên Cản Thi Phái tái nhợt.
Đái Mạc Ngôn thấy thế cau mày, lập tức tránh qua một bên.
Thất Hùng Hội đã sớm biết rõ Cơ Ngôn Hạo hợp tác với Cản Thi Phái.
Kỳ thật bọn họ cũng rất phản đối hợp tác với gia hỏa người không ra người, quỷ không ra quỷ như Cản Thi Phái.
Cơ Ngôn Hạo khư khư cố chấp, bọn họ cũng không thể quá mức nói cái gì, chỉ có thể thôi.
Nhưng hiện tại xem ra, quả nhiên gia hỏa này không đáng tin cậy, thành sự không có, bại sự có dư!
Đái Mạc Ngôn đứng hàng Địa Bảng, thực lực có mạnh hơn nữa nhưng không cuồng vọng tới mức một đấu mười trong cùng giai.
Cho nên hắn lập tức tránh ra, tỏ rõ lập trường, chính mình chỉ trợ giúp Cơ Ngôn Hạo, sẽ không có chút quan hệ với đám gia hỏa chỉ biết đào mộ tổ của người khác.
Cơ Ngôn Hạo trầm giọng nói:
- Tô đại nhân, ta sẽ cho các ngươi công đạo chuyện Cản Thi Phái đã làm, nhưng phải chờ tới khi rời khỏi Côn Luân bí cảnh sẽ nói sau.
- Các ngươi yên tâm, cho dù Lục Phiến Môn và quân đội, ta sẽ cho các ngươi bàn giao thỏa mãn.
Cản Thi Phái làm ra loại chuyện ngu ngốc này tuy đáng giận, nhưng nơi này là Côn Luân bí cảnh, Cản Thi Phái đã chết bốn người, hiện tại ba người này cũng chết, bên cạnh hắn chỉ có ba võ giả Thất Hùng Hội, hắn làm sao tranh đoạt Nhân Hoàng kiếm với các hoàng tử?
- Công đạo? Nợ máu trả bằng máu, giết người Lục Phiến Môn ta, làm sao có thể mặc cho chúng sống nhởn nhơ ngoài vòng pháp luật?
Tô Tín hừ lạnh một tiếng, Phi Huyết Kiếm trong tay trực tiếp ra khỏi vỏ, trong nháy mắt khí huyết sát bay thẳng đến chân trời, có âm thanh ác quỷ kêu rên gào thét, sắc mặt ba người Cản Thi Phái tái nhợt.
Ba tên võ giả Cản Thi Phái vội vàng quay người bỏ chạy, nhưng nơi này có hơn mười tên võ giả Hóa Thần Cảnh, bọn chúng làm sao chạy thoát?
Hơn mười tên võ giả Hóa Thần Cảnh ra tay uy thế tương đối cường hãn, chỉ trong nháy mắt, ba tên võ giả Cản Thi Phái bị phanh thây, sắc mặt Cơ Ngôn Hạo trầm xuống.
Lần này hắn dẫn người Cản Thi Phái vào Côn Luân bí cảnh đều bị diệt, lực lượng tổn thất hơn phân nửa.
Danh sách chương