Dù sao bọn họ đều xuất thân đại phái đỉnh cấp, kết quả lại bị Lục Phiến Môn điều tra như các nhân sĩ võ lâm khác, việc này làm rất nhiều người lâm vào đại lao.

Nhưng bọn họ cũng chỉ bực tức mà thôi, nhưng không có người ngu ngốc đến mức thực có can đảm động thủ với người Lục Phiến Môn trong thành Thịnh Kinh.

Bọn họ cũng nhìn ra, lúc này Đại Chu đã tức giận thật sự, Lục Phiến Môn liên hợp xuất động quân đội và cao thủ đại nội, nếu bọn họ không có mắt đụng vào, đây chính là việc tìm chết.

Lúc này trong một khách sạn giữa thành Thịnh Kinh, Thiếu Lâm tự nhìn bộ khoái Lục Phiến Môn và binh sĩ Đại Chu lui tới trên đường cái, Huyền Thông thở dài một hơi nói:

- Thời buổi rối loạn ah, chỉ hi vọng người Thiên đình và Địa phủ không nên tham dự vào tranh đoạt hoàng trữ.

Thân là thủ tọa Bát Nhã đường, Huyền Thông tự nhiên biết rõ sự tồn tại của Thiên đình và Địa phủ, cũng biết bọn họ khủng bố.

Nếu như lần này thật sự có người Thiên đình và Địa phủ tham dự, đừng nói hắn là thủ tọa, chỉ sợ cả Thiếu Lâm tự đến cũng không nổi đối phương

Huyền Thông quay người nói với những đệ tử Thiếu Lâm tự:

- Gần đây thành Thịnh Kinh rối loạn, cho nên các ngươi không nên chạy loạn, ở lại trong khách sạn không được ra ngoài.

Phần đông tăng nhân đều gật gật đầu, cùng lên tiếng xác nhận.

Dù sao bọn họ ở trong Thiếu Lâm tự cũng khổ tu trong chùa, hiện tại lưu lại trong khách sạn vài ngày cũng không phải việc gì khó khăn.

Kỳ thật bọn họ vốn nên ở lại trong phủ thái tử Cơ Ngôn Hằng.

Cơ Ngôn Hằng làm người quá háo sắc, nữ nhân trong phủ thái tử còn nhiều hơn hậu cung của hoàng đế, Huyền Thông cảm giác những hòa thượng mình không thích hợp ở lại nơi đó, tất cả đều chuyển ra khách sạn.

Trong một góc khách sạn, một trung niên hèn mọn bỉ ổi mặc đạo bào màu đen đột nhiên nói:

- Các vị đại sư, các ngươi không ra ngoài cũng có thể, có thể cho chúng ta uống rượu ăn thịt hay không? Ta suốt ngày ăn chay, trong mồm đã nhạt như nước ốc.

Giác Nghiêm hừ lạnh một tiếng nói:

- Ngươi cho rằng ngươi thân phận gì, yêu cầu nhiều như vậy, có thích ăn hay không!

- Nếu không phải lần này nhìn ngươi còn có chút tác dụng mới mang ngươi đi ra, ngươi chuẩn bị ngây ngốc trong Hắc Ngục cả đời đi!

Đạo nhân áo đen nghe hai chữ Hắc Ngục, lập tức co rụt cổ, trên mặt còn mang theo vẻ mặt sợ hãi.

Trong Thiếu Lâm tự có hai địa phương làm người ta sợ hãi nhất, một là Trấn Ma Tháp, một còn lại chính là Hắc Ngục.

Trấn Ma Tháp là nơi phế bỏ tu vi người có nghiệp chướng nặng nề, ném vào Trấn Ma Tháp phải tự sanh tự diệt, trong trăm năm ngươi còn sống ra ngoài vậy thì chứng minh tội nghiệt của ngươi đã rửa sạch, có thể thả ra ngoài.

Từ khi Thiếu Lâm tự thành lập Trấn Ma Tháp đến nay đã mấy ngàn năm nhưng chưa có người nào đi ra ngoài.

Tu vi bị phế khác gì so với những người bình thường chứ? Thậm chí còn không bằng người bình thường.

Ở loại địa phương như Trấn Ma Tháp đừng nói là trăm năm, cho dù vài chục năm cũng không được, cho nên dưới Trấn Ma Tháp của Thiếu Lâm tự đã chôn dấu không ít thi cốt hung đồ ma đạo.

Hắc Ngục đỡ hơn một ít, Hắc Ngục giam giữ võ giả tà phái tội danh không quá nghiêm trọng, căn cứ hành vi phạm tội của ngươi sẽ quyết định giam giữ ngươi bao nhiêu năm.

Kẻ nhẹ vài năm liền có thể đi ra, kẻ nặng thậm chí bị giam giữ cả đời.

Đạo nhân áo đen phạm tôi khá lớn cho nên trực tiếp bị Thiếu Lâm tự giam cả đời.

Kỳ thật đừng nhìn thực lực đạo nhân áo đen không tính là mạnh, chỉ có Thần Cung Cảnh đỉnh phong, dáng vẻ rất hèn mọn bỉ ổi, hắn là Tà Linh đạo nhân từng đứng thứ thứ ba mươi hai trên Hắc bảng.

Tà Linh đạo nhân am hiểu thiên cơ tính toán, khinh công, độc công, dịch dung và các thứ thượng vàng hạ cám, dù sao không quá am hiểu chiến đấu chính diện.

Người này ban đầu nhấc lên sóng gió rất lớn ở Kiếm Nam đạo cùng Dự Nam đạo, cũng dám trộm cắp Nguyên Từ Tinh Thiết của Dịch Kiếm Môn và Huyền Nguyên Trọng Thiết của Danh Kiếm Sơn Trang, ỷ vào hắn tinh thông thiên cơ tính toán và am hiểu dịch dung, mấy lần chạy trốn thoát chết trong tay Hóa Thần Cảnh võ đạo tông sư.

Hơn nữa hắn tu luyện công pháp t tà dị, cùng loại công pháp với Mật Tông Hoan Hỉ Thiền.

Cần cùng xử nữ song tu mới có thể tăng tu vi, thực lực đối phương càng mạnh, tu vi bản thân mình tăng lên càng nhanh.

Cho nên hắn nhiều lần mai danh ẩn tích lẻn vào trong các tiểu gia tộc, giả bộ như thiếu niên tuấn kiệt ở rể trong các tiểu gia tộc, sau khi song tu với những nữ tử tiểu gia tộc sau đó triệt để cướp sạch tiểu gia tộc mới rời đi.

Nếu bị người khác phát hiện, hắn cũng sẽ ỷ vào tà môn độc công trực tiếp diệt môn đối phương, dù sao hắn chọn lựa các tiểu gia tộc tam lưu và bất nhập lưu.

Chỉ có điều Tà Linh đạo nhân làm việc rất cao điệu, thực cho rằng ngay cả cường giả Hóa Thần Cảnh không làm gì được mình, hắn chạy tới Hà Nam đạo, tiến hành khiêu khích trước mặt Thiếu Lâm tự, cuối cùng bị Thiếu Lâm tự mời cao thủ Thiên Cơ cốc suy tính phương vị của hắn, hơn nữa còn bắt được hắn.

Đối với Tà Linh đạo nhân, Thiếu Lâm tự chuẩn bị ném hắn vào trong Trấn Ma Tháp.

Tà Linh đạo nhân lại biết ý, chủ động nhận tội, hơn nữa hắn còn nộp tất cả tang vật tích lũy nhiều năm cho Thiếu Lâm tự.

Hơn nữa hắn còn khai ra vị trí vài tên cùng hung cực ác hắn quen biết, cũng đồng thời là nhân vật nổi danh Hắc bảng, trực tiếp phối hợp Thiếu Lâm tự dẫn bọn chúng vào trong Trấn Ma Tháp, lúc này hắn mới tránh được một kiếp nhưng vẫn bị ném vào trong Hắc Ngục, cũng bị giam giữ cả đời.

Lần này Thiếu Lâm tự dẫn hắn tới tham gia Côn Luân bí cảnh là vì thủ đoạn thiên cơ bói toán của hắn bất phàm, người Thiên Cơ cốc cùng cấp bậc còn kém hắn.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện