Kết quả đợi đến ngày hôm sau, Trần Thiên Chi trực tiếp đi thẳng vào vương phủ Cơ Ngôn Thành.
Hai ngày qua Cơ Ngôn Thành rất phiền muộn, lão thái giám Đường Hiển không biết điều, cũng dám uy hiếp hắn trước mặt mọi người, việc này làm cho Cơ Ngôn Thành cực kỳ tức giận nhưng không có biện pháp.
Hơn nữa hắn cũng không nghĩ ra ý kiến hay phá cục.
Càng không cần nói đám người Khâu Lâm Quang, bọn họ đều xuất thân lùm cỏ giang hồ, bảo bọn họ đi giết người còn được, nhưng liên quan đến những thứ như quyền mưu, những người này căn bản là người bình thường, kiên trì nói mấy chủ ý, ngay cả Cơ Ngôn Thành cũng có cảm giác không đáng tin cậy.
Cuối cùng vẫn là ngoại tổ phụ Trịnh quốc công mở miệng, hắn hiện tại phải thành thành thật thật ẩn nhẫn trong vương phủ, hắn tự mình đi tiếp Đường Hiển và giải quyết vấn đề này, dù sao ngàn vạn đừng để Đường Hiển nói những lời kia bên tai Cơ Hạo Điển.
Trịnh quốc công ngoại tổ phụ của Cơ Ngôn Thành chính là võ giả Dung Thần Cảnh hàng thật giá thật nhưng tuổi tác đã cao.
Hắn ngày xưa còn chưa quật khởi tại Đại Chu cũng đã là một trong những trụ cột của Đại Chu, cho nên lúc Đại Chu đóng đô thiên hạ thì hắn được phong quốc công, nữ nhi của hắn cũng là hoàng phi Đại Chu.
Cho nên hắn và Đường Hiển quen biết hơn trăm năm, cũng có chút giao tình, nếu vấn đề này được ngoại tổ phụ ôm lấy, Cơ Ngôn Thành cũng yên lòng, cho nên trong khoảng thời gian này hắn không bước ra khỏi nhà, tu luyện trong phòng.
Bốn võ giả Hóa Thần Cảnh tán tu đều ở trong vương phủ, Cơ Ngôn Thành không có chuyện gì tìm bọn họ, bọn họ vô cùng nhàn rỗi.
Tu luyện trong vương phủ cũng được, đi dạo trong thành Thịnh Kinh cũng không sao.
Trần Thiên Chi đi vào vương phủ, vừa vặn đụng phải Khâu Lâm Quang và ba người khác muốn đi ra ngoài uống rượu, một người trong đó không có hứng thú cho nên tu luyện trong vương phủ.
Thấy cảnh này, nội tâm Trần Thiên Chi vui mừng, như vậy rất tốt, chính mình chỉ cần tách một người ra là đủ.
Khâu Lâm Quang và ba người cùng nhìn Trần Thiên Chi, bọn họ cũng lười chào hỏi một tiếng.
Bọn họ cũng biết Trần Thiên Chi là công hầu Đại Chu nên không phải người chung đường với bọn họ.
Cho dù tương lai bọn họ trợ giúp Cơ Ngôn Thành leo lên ngôi vị hoàng đế, nhưng tòng long chi công cũng phải theo thứ tự đúng không?
Cho nên bọn họ tự giác phân thành hai hệ phái, một là tán tu giang hồ do Cơ Ngôn Thành mời chào được, một khác chính là công hầu Đại Chu.
Người hai phái này phá rối lẫn nhau, lục đục với nhau, có thể nói gặp mặt không mắng chửi đã không tệ, chào hỏi gì đó thì miễn đi.
Lúc này Trần Thiên Chi lại nói:
- Đào huynh, ta có việc tìm ngươi thương lượng, ta đã chuẩn bị tiệc rượu tại Xuân Tuyết lâu, không biết Đào huynh có chịu nể tình hay không?
Trần Thiên Chi nói Đào huynh chính là Đào Phi Báo trong ba người, chính là người xuất thân đạo phỉ.
Hắn ngược lại không trêu chọc đến ai, chỉ tu luyện tới Hóa Thần Cảnh liền không làm đạo phỉ, hắn có phần không cam lòng, cho nên muốn gia nhập triều đình tẩy trắng, hắn là người có tư tâm nhất trong đám người.
Nghe được Trần Thiên Chi bỗng nhiên mở miệng mời hắn, Đào Phi Báo lập tức sững sờ.
Hai người bọn họ ngày bình thường không có lui tới với nhau, bỗng nhiên đói phương mời mình đi dự tiệc tại Xuân Tuyết lâu nổi danh nơi tiêu tiền trong thành Thịnh Kinh?
Khâu Lâm Quang và một võ giả Hóa Thần Cảnh Nam Cung dùng ánh mắt khó hiểu nhìn Đào Phi Báo, chẳng lẽ hắn cấu kết với Trần Thiên Chi hay sao?
Nhìn thấy ánh mắt hoài nghi của hai người, Đào Phi Báo suy nghĩ và nói:
- Cung kính không bằng tuân mệnh, vẫn là Hầu gia tốn kém.
Trần Thiên Chi cười ha hả nói:
- Đào huynh nói như vậy quá khách khí, mời Đào huynh đi trước.
Hai người hàn huyên rời đi, nội tâm Khâu Lâm Quang và Nam Cung Đình có chút khó hiểu và phẫn hận, cho rằng Đào Phi Báo rời đi cùng Trần Thiên Chi là phản bội bọn họ.
Nhưng bọn họ cũng biết rõ, những võ giả tán tu giang hồ như bọn họ vì lợi ích cho nên mới liên hợp với nhau mà thôi.
Kỳ thật chính bản thân bọn họ cũng không có tín nhiệm gì đáng nói, căn bản chưa nói tới phản bội hay không phản bội, huống chi Đào Phi Báo có tình huống khác với bọn họ.
Bọn họ đều là bị buộc bất đắc dĩ mới gia nhập vào dưới trướng Cơ Ngôn Thành, mà Đào Phi Báo trước kia là đương gia phá núi lập trại, ngoài ý muốn đột phá đến Hóa Thần Cảnh nên không muốn tiếp tục làm đạo phỉ, cho nên lúc này mới muốn tẩy trắng, nhảy lên trở thành người triều đình.
Gia nhập hoàng gia Cung Phụng Đường là một đường tắt, nhưng như vậy không khác gì gia nhập môn khách hoặc là khách khanh gia tộc tông môn, chẳng qua đãi ngộ tốt hơn một chút.
Nhưng hắn vẫn muốn đạt được nhiều hơn nữa, giống như đám người Trần Thiên Chi, bằng vào tòng long chi công trở thành công hầu huân quý của Đại Chu.
Cho nên hôm nay Trần Thiên Chi vừa mời, Đào Phi Báo lập tức đáp ứng.
Bởi vì hắn xem ra, chính mình ngày sau có khả năng rất lớn trở thành loại người như Trần Thiên Chi, bọn họ căm thù lẫn nhau không tính là gì, nếu hiện tại Trần Thiên Chi chủ động mở miệng mời, hắn đương nhiên sẽ nể tình.
- Hắn đi Xuân Tuyết lâu của hắn, chúng ta đi Túy Tiên lâu uống của chúng ta.
Khâu Lâm Quang khinh thường hừ lạnh một tiếng, trực tiếp dẫn Nam Cung Đình đi vào Túy Tiên lâu trong thành Thịnh Kinh.
Bọn họ đều là cường giả Hóa Thần Cảnh, cho dù trong thành Thịnh Kinh cường giả như mây, Hóa Thần Cảnh cũng là cao thủ, hơn nữa bọn họ có thân phận cung phụng của Thái vương phủ, cho nên tiến vào Túy Tiên lâu dẫn tới không ít ánh mắt chú ý.
Trong những ánh mắt này lại còn có mấy người sinh ra tinh quang, nhìn thấy hai người bọn họ đi vào phòng cao thượng, lập tức có võ giả tính tiền rời đi.
Hai ngày qua Cơ Ngôn Thành rất phiền muộn, lão thái giám Đường Hiển không biết điều, cũng dám uy hiếp hắn trước mặt mọi người, việc này làm cho Cơ Ngôn Thành cực kỳ tức giận nhưng không có biện pháp.
Hơn nữa hắn cũng không nghĩ ra ý kiến hay phá cục.
Càng không cần nói đám người Khâu Lâm Quang, bọn họ đều xuất thân lùm cỏ giang hồ, bảo bọn họ đi giết người còn được, nhưng liên quan đến những thứ như quyền mưu, những người này căn bản là người bình thường, kiên trì nói mấy chủ ý, ngay cả Cơ Ngôn Thành cũng có cảm giác không đáng tin cậy.
Cuối cùng vẫn là ngoại tổ phụ Trịnh quốc công mở miệng, hắn hiện tại phải thành thành thật thật ẩn nhẫn trong vương phủ, hắn tự mình đi tiếp Đường Hiển và giải quyết vấn đề này, dù sao ngàn vạn đừng để Đường Hiển nói những lời kia bên tai Cơ Hạo Điển.
Trịnh quốc công ngoại tổ phụ của Cơ Ngôn Thành chính là võ giả Dung Thần Cảnh hàng thật giá thật nhưng tuổi tác đã cao.
Hắn ngày xưa còn chưa quật khởi tại Đại Chu cũng đã là một trong những trụ cột của Đại Chu, cho nên lúc Đại Chu đóng đô thiên hạ thì hắn được phong quốc công, nữ nhi của hắn cũng là hoàng phi Đại Chu.
Cho nên hắn và Đường Hiển quen biết hơn trăm năm, cũng có chút giao tình, nếu vấn đề này được ngoại tổ phụ ôm lấy, Cơ Ngôn Thành cũng yên lòng, cho nên trong khoảng thời gian này hắn không bước ra khỏi nhà, tu luyện trong phòng.
Bốn võ giả Hóa Thần Cảnh tán tu đều ở trong vương phủ, Cơ Ngôn Thành không có chuyện gì tìm bọn họ, bọn họ vô cùng nhàn rỗi.
Tu luyện trong vương phủ cũng được, đi dạo trong thành Thịnh Kinh cũng không sao.
Trần Thiên Chi đi vào vương phủ, vừa vặn đụng phải Khâu Lâm Quang và ba người khác muốn đi ra ngoài uống rượu, một người trong đó không có hứng thú cho nên tu luyện trong vương phủ.
Thấy cảnh này, nội tâm Trần Thiên Chi vui mừng, như vậy rất tốt, chính mình chỉ cần tách một người ra là đủ.
Khâu Lâm Quang và ba người cùng nhìn Trần Thiên Chi, bọn họ cũng lười chào hỏi một tiếng.
Bọn họ cũng biết Trần Thiên Chi là công hầu Đại Chu nên không phải người chung đường với bọn họ.
Cho dù tương lai bọn họ trợ giúp Cơ Ngôn Thành leo lên ngôi vị hoàng đế, nhưng tòng long chi công cũng phải theo thứ tự đúng không?
Cho nên bọn họ tự giác phân thành hai hệ phái, một là tán tu giang hồ do Cơ Ngôn Thành mời chào được, một khác chính là công hầu Đại Chu.
Người hai phái này phá rối lẫn nhau, lục đục với nhau, có thể nói gặp mặt không mắng chửi đã không tệ, chào hỏi gì đó thì miễn đi.
Lúc này Trần Thiên Chi lại nói:
- Đào huynh, ta có việc tìm ngươi thương lượng, ta đã chuẩn bị tiệc rượu tại Xuân Tuyết lâu, không biết Đào huynh có chịu nể tình hay không?
Trần Thiên Chi nói Đào huynh chính là Đào Phi Báo trong ba người, chính là người xuất thân đạo phỉ.
Hắn ngược lại không trêu chọc đến ai, chỉ tu luyện tới Hóa Thần Cảnh liền không làm đạo phỉ, hắn có phần không cam lòng, cho nên muốn gia nhập triều đình tẩy trắng, hắn là người có tư tâm nhất trong đám người.
Nghe được Trần Thiên Chi bỗng nhiên mở miệng mời hắn, Đào Phi Báo lập tức sững sờ.
Hai người bọn họ ngày bình thường không có lui tới với nhau, bỗng nhiên đói phương mời mình đi dự tiệc tại Xuân Tuyết lâu nổi danh nơi tiêu tiền trong thành Thịnh Kinh?
Khâu Lâm Quang và một võ giả Hóa Thần Cảnh Nam Cung dùng ánh mắt khó hiểu nhìn Đào Phi Báo, chẳng lẽ hắn cấu kết với Trần Thiên Chi hay sao?
Nhìn thấy ánh mắt hoài nghi của hai người, Đào Phi Báo suy nghĩ và nói:
- Cung kính không bằng tuân mệnh, vẫn là Hầu gia tốn kém.
Trần Thiên Chi cười ha hả nói:
- Đào huynh nói như vậy quá khách khí, mời Đào huynh đi trước.
Hai người hàn huyên rời đi, nội tâm Khâu Lâm Quang và Nam Cung Đình có chút khó hiểu và phẫn hận, cho rằng Đào Phi Báo rời đi cùng Trần Thiên Chi là phản bội bọn họ.
Nhưng bọn họ cũng biết rõ, những võ giả tán tu giang hồ như bọn họ vì lợi ích cho nên mới liên hợp với nhau mà thôi.
Kỳ thật chính bản thân bọn họ cũng không có tín nhiệm gì đáng nói, căn bản chưa nói tới phản bội hay không phản bội, huống chi Đào Phi Báo có tình huống khác với bọn họ.
Bọn họ đều là bị buộc bất đắc dĩ mới gia nhập vào dưới trướng Cơ Ngôn Thành, mà Đào Phi Báo trước kia là đương gia phá núi lập trại, ngoài ý muốn đột phá đến Hóa Thần Cảnh nên không muốn tiếp tục làm đạo phỉ, cho nên lúc này mới muốn tẩy trắng, nhảy lên trở thành người triều đình.
Gia nhập hoàng gia Cung Phụng Đường là một đường tắt, nhưng như vậy không khác gì gia nhập môn khách hoặc là khách khanh gia tộc tông môn, chẳng qua đãi ngộ tốt hơn một chút.
Nhưng hắn vẫn muốn đạt được nhiều hơn nữa, giống như đám người Trần Thiên Chi, bằng vào tòng long chi công trở thành công hầu huân quý của Đại Chu.
Cho nên hôm nay Trần Thiên Chi vừa mời, Đào Phi Báo lập tức đáp ứng.
Bởi vì hắn xem ra, chính mình ngày sau có khả năng rất lớn trở thành loại người như Trần Thiên Chi, bọn họ căm thù lẫn nhau không tính là gì, nếu hiện tại Trần Thiên Chi chủ động mở miệng mời, hắn đương nhiên sẽ nể tình.
- Hắn đi Xuân Tuyết lâu của hắn, chúng ta đi Túy Tiên lâu uống của chúng ta.
Khâu Lâm Quang khinh thường hừ lạnh một tiếng, trực tiếp dẫn Nam Cung Đình đi vào Túy Tiên lâu trong thành Thịnh Kinh.
Bọn họ đều là cường giả Hóa Thần Cảnh, cho dù trong thành Thịnh Kinh cường giả như mây, Hóa Thần Cảnh cũng là cao thủ, hơn nữa bọn họ có thân phận cung phụng của Thái vương phủ, cho nên tiến vào Túy Tiên lâu dẫn tới không ít ánh mắt chú ý.
Trong những ánh mắt này lại còn có mấy người sinh ra tinh quang, nhìn thấy hai người bọn họ đi vào phòng cao thượng, lập tức có võ giả tính tiền rời đi.
Danh sách chương