Nhìn dáng vẻ thù hận của Cơ Ngôn Thành như muốn xé nát mình, Tô Tín thản nhiên nói:

- Thái vương điện hạ, ngươi nên làm rõ ràng, ta không phải giết người của ngươi, chỉ là một nghịch tặc ý mưu đồ phản mà thôi.

Tất cả mọi người sững sờ, Tô Tín có ý gì, ngươi muốn chụp mũ mưu phản lên đầu Cơ Ngôn Thành? Sẽ có người tin sao?

Tô Tín chỉ vào tên võ giả Hóa Thần Cảnh trọng thương hôn mê, nói:

- Nơi này chính là Lục Phiến Môn thành Thịnh Kinh, hắn là võ giả giang hồ không quan chức lại dám can đảm ý đồ trùng kích Lục Phiến Môn thành Thịnh Kinh, đây không phải tạo phản là cái gì? Đừng nói ta hắn chỉ trọng thương, cho dù ta giết hắn ở nơi này thì hắn cũng đáng đời.

Cơ Ngôn Thành lập tức nghẹn lời, hắn mời chào những thủ hạ này đương nhiên không có quan chức trên người.

Hắn chỉ là vương gia, cho dù an bài quan chức cho thủ hạ cũng chỉ an bài quan chức tại đất phong mà thôi.

Trong luật pháp Đại Chu, tất cả tổng quản vương phủ ra khỏi đất phong, Đại Chu sẽ không nhận tất cả, thậm chí không có phẩm cấp.

Cho nên tất cả hoàng tử Đại Chu mời chào người tới cũng chỉ là một môn khách mà thôi, là võ giả tán tu.

Cơ Ngôn Thành lập tức lạnh lùng nói:

- Hắn là thủ hạ của ta, cũng là ta bảo hắn phá cửa Lục Phiến Môn thành Thịnh Kinh, chẳng lẽ Cơ Ngôn Thành ta cũng muốn làm phản sao?

- Đều lên cho ta! Phá hủy toàn bộ Lục Phiến Môn thành Thịnh Kinh cho ta, ta xem cả thành Thịnh Kinh này có ai dám ngăn cản!

Cơ Ngôn Thành vung tay lên, những võ giả tán tu sau lưng hắn và các võ giả Hóa Thần Cảnh công hầu đều đồng loạt ra tay.

Thực lực Tô Tín không đơn giản, không hổ đã từng là đệ nhất Nhân Bảng, cho dù đột phá đến Hóa Thần Cảnh cũng không phải võ giả bình thường có thể so sánh.

Nhưng bên phía bọn họ có mười một tên võ giả Hóa Thần Cảnh, cho dù Tô Tín từng làm ra chuyện một địch trăm tại cảnh giới Tiên Thiên, nhưng Hóa Thần không phải Tiên Thiên, muốn lấy ít thắng nhiều không dễ dàng như vậy.

Mười một tên võ giả Hóa Thần Cảnh đồng loạt ra tay, uy thế lập tức quấy nhiễu phong vân, làm cho nguyên khí thiên địa phạm vi ngàn trượng bị quấy nhiễu, biến thành vô cùng cuồng bạo.

Tô Tín lúc này vẫn lạnh nhạt như trước, dáng vẻ không thèm quan tâm tới.

Một ít người đứng quan sát bên ngoài sững sờ, Tô Tín không có sợ hãi, chẳng lẽ người Thiết gia chuẩn bị ra tay?

Nhưng ngay lúc này có giọng nói bén nhọn vang lên:

- Thái vương điện hạ uy phong thật lớn, trong thành Thịnh Kinh không ai dám ngăn cản ngài.

- Ta sẽ nói lời này với bệ hạ nên sớm lập Thái vương điện hạ ngài làm thái tử, thái tử cũng không có uy phong như ngài, hiện tại ngài đùa nghịch uy phong, danh bất chính, ngôn bất thuận.

Theo sau giọng nói này là một thủ ấn giáng xuống.

Lực lượng âm hàn lạnh thấu xương, sắc mặt mười một tên võ giả Hóa Thần Cảnh thay đổi, đồng loạt ra tay ngăn cản.

Trong nháy mắt cương khí cuồng bạo nổ tung, mười một người đồng loạt phun máu tươi, chân khí cực âm xâm nhập thân thể giống như hàn độc, đám người bị nội thương không nhẹ,

Ai cũng biết, thế gian này có thể tu luyện chân khí cực âm tới cảnh giới như vậy, trừ những cao thủ đại nội ra sẽ không có người khác.

Mà người mạnh nhất trong đó chính là đại nội tổng quản Đường Hiển hầu hạ mấy đời hoàng đế Đại Chu vương triều.

Đường Hiển mặc áo bào đỏ thẫm dẫn theo Đường Cửu và vài tên tiểu thái giám đi tới, trên mặt lộ ra vẻ mặt như cười mà không cười nói với Cơ Ngôn Thành:

- Thái vương điện hạ thật sự uy phong, Lục Phiến Môn là địa phương nào? Đó là trọng khí quốc gia! Là nơi giám sát thiên hạ giúp triều đình!

- Kết quả Thái vương điện hạ tốt rồi, một lời không hợp muốn hủy Lục Phiến Môn thành Thịnh Kinh, bước tiếp theo có phải muốn hủy quân cơ xử? Muốn hủy đi phủ đại nội tổng quản của ta?

Đường Hiển nói lời này nói rõ đang nhắm vào Cơ Ngôn Thành, nhìn vẻ mặt không sợ hãi của Tô Tín, hiển nhiên hắn đã sớm cấu kết với Đường Hiển.

Nhưng vấn đề là lão thái giám Đường Hiển này xưa nay vẫn bảo trì trung lập, tại sao hắn hiện tại đứng bên phía Tô Tín?

Tất cả mọi người lắc đầu, có phần không rõ ràng cho lắm.

Nhưng kỳ thật Đường Hiển cũng không phải đứng về phía Tô Tín, hắn chỉ chỉ đứng đối lập với Cơ Ngôn Thành mà thôi.

Hiện tại Cơ Ngôn Thành còn tưởng rằng Đường Hiển đang nhắm vào mình là vì hắn động thủ với Tô Tín, mà Đường Hiển muốn che chở Tô Tín.

Đường Hiển xuất hiện làm Cơ Ngôn Thành phẫn hận không thôi, nhưng lão thái giám này từ thân phận hay thực lực, hắn đều không phải đối thủ của người ta.

Cho nên Cơ Ngôn Thành nén giận nói:

- Đường công công, đây là ân oán cá nhân giữa ta và Tô Tín, hoàn toàn không liên quan tới Lục Phiến Môn, cũng không liên quan tới ngài.

Hắn đường đường hoàng tử Đại Chu, kết quả hiện tại phải ăn nói khép nép với Đường Hiển, việc này làm Cơ Ngôn Thành hắn tức giận không nhỏ.

Hắn đã có chủ ý, chờ hắn leo lên ngôi vị hoàng đế, chuyện thứ nhất hắn làm chính là đổi vị trí đại nội tổng quản cho tâm phúc Phùng Anh của hắn.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện