Nhìn thấy nhiều công hầu phía dưới có chút không muốn, Cơ Ngôn Thành lạnh lùng nói:

- Như thế nào, xem ý các ngươi là không muốn giúp bổn vương đúng không?

Long Hoa Hầu chính là trung niên tướng mạo đường hoàng, hắn nghe vậy vội vàng nói:

- Điện hạ, chúng ta không phải có ý này, chúng ta đang suy nghĩ oan gia nên giải không nên kết, chẳng lẽ vấn đề này không thể hoà giải sao?

- Trong tình huống hiện tại, chúng ta dựng thêm một địch nhân cũng không có chút chỗ tốt gì, huống chi Tô Tín cũng không phải dễ chọc.

- Hắn là đệ tử khác họ được Thiết gia bồi dưỡng trọng điểm, hơn nữa kẻ này không đến ba mươi đã tấn chức Hóa Thần, cũng từng đứng đệ nhất Nhân Bảng, chính là nhân vật thiên kiêu trẻ tuổi trên giang hồ hiện nay, hiện tại đối đầu với hắn là không khôn ngoan.

Những công hầu khác đều gật gật đầu, tỏ vẻ tán thành lời của Long Hoa Hầu vừa nói.

Hiện tại mục tiêu chủ yếu của Cơ Ngôn Thành ngươi chính là tranh phong với hoàng tử khác, nhàn rỗi không có việc gì đi đối dầu với Tô Tín, thực nghĩ ngươi hiện tại là thái tử sao?

Sắc mặt Cơ Ngôn Thành lập tức trầm xuống, hắn cũng không nghĩ tới mình chỉ muốn giáo huấn Tô Tín một trận lại gặp lực cản lớn như thế.

Lúc này võ giả Hóa Thần Cảnh bên người Cơ Ngôn Thành hừ lạnh một tiếng, nói:

- Lục Phiến Môn thành Thịnh Kinh có quyền lợi quản lý toàn bộ sự vụ trong thành Thịnh Kinh, nếu như Tô Tín ngồi lên vị trí kia, sẽ có bất lợi với hành động và kế hoạch của chúng ta.

- Huống chi chủ nhục thần chết, điện hạ bị Tô Tín vũ nhục như vậy, nếu lần này không cho hắn nhớ lâu một chút, không thể nói trước sẽ bị hắn đạp vào mặt.

- Các ngươi thân là thần tử của điện hạ, kết quả hiện tại điện hạ bị người ta vũ nhục, các ngươi muốn khoanh tay đứng nhìn, đây là tâm lý gì?

Vừa nghe đám người nói như thế, Long Hoa Hầu lập tức lạnh lùng nói:

- Khâu Lâm Quang, ngươi là gia hỏa xuất thân trộm đạo thì biết gì là cơ mưu quyền mưu? Chỉ hiểu nịnh nọt, thành sự không có, bại sự có dư!

Khâu Lâm Quang là tán tu giang hồ được Cơ Ngôn Thành bỏ số tiền lớn mời chào, hắn không có xuất thân tốt, chính là xuất thân mao tặc bất nhập lưu.

Lúc trước hắn cơ duyên xảo hợp trộm được công pháp điển tịch tu hành của võ giả Hậu Thiên, cho nên hắn một đường tu luyện tới cảnh giới Tiên Thiên.

Chỉ có điều người này đạt tới cảnh giới Tiên Thiên vẫn không bỏ được tật xấu trộm cắp, tất cả công pháp điển tịch trên người đều là trộm được.

Hơn nữa hắn một đường trộm như thế, hắn lại trộm tới cảnh giới Hóa Thần Cảnh, cũng có chút khó tin.

Vốn là Hóa Thần Cảnh võ đạo tông sư, nếu Khâu Lâm Quang trực tiếp rửa tay chậu vàng, tìm thế gia tông môn làm môn khách hoặc thành lập một phương thế lực cũng được.

Nhưng hắn vẫn không sửa được tật xấu trộm cắp, lại trộm lên người Đường Môn, ý đồ trộm cướp ám khí bí truyền của Đường Môn, kết quả bị Đường Môn phát hiện, đuổi giết ba nghìn dặm, từ Xuyên Trung đuổi giết đến tận Trung Nguyên, không thể làm gì cho nên Khâu Lâm Quang đành phải đầu nhập vào dưới trướng Cơ Ngôn Thành tìm kiếm che chở.

Kỳ thật hiện tại đại bộ phận hoàng tử Đại Chu mời chào võ giả Hóa Thần Cảnh đều là lai lịch như vậy.

Dù sao bọn họ hiện tại chỉ là hoàng tử, mà không phải hoàng trữ, cho dù là những người giang hồ cũng biết tranh đấu ngôi vị hoàng đế hung hiểm, gây chuyện không tốt là chết người.

Cho nên một ít Hóa Thần Cảnh võ đạo tông sư muốn gia nhập triều đình cũng sẽ thông qua Lạc Dương gia nhập hoàng gia Cung Phụng Đường.

Cũng chỉ có Khâu Lâm Quang là võ giả xuất thân không tốt, hoặc là đắc tội một ít đại phái mới chọn gia nhập dưới trướng đám người Cơ Ngôn Thành.

Cho nên hiện tại dưới trướng Cơ Ngôn Thành hình thành hai chủng thế lực, một loại chính là công hầu Đại Chu ủng hộ hắn, một phương diện chính là võ giả tán tu như Khâu Lâm Quang được Cơ Ngôn Thành mời chào trên giang hồ, cả hai không vừa mắt nhau.

Khâu Lâm Quang cười lạnh nói với Long Hoa Hầu:

- Các ngươi các ngươi nói trợ giúp điện hạ, kết quả vừa gặp chuyện liền ra sức khước từ.

- Tuy Khâu Lâm Quang ta xuất thân không tốt, nhưng hiện tại đã đầu nhập vào điện hạ, cũng biết suy nghĩ vì điện hạ.

- Các ngươi không muốn đi đối phó Tô cũng không sao, mặc dù chỉ có mấy người chúng ta cũng đủ giải quyết Tô Tín!

Đám người Long Hoa Hầu còn muốn nói gì đó, nhưng lúc này Cơ Ngôn Thành trực tiếp cắt lời của hắn.

- Hiện tại ta hỏi các ngươi, chúng ta ra tay đối phó Tô Tín, các ngươi có đi hay không?

Nghe được lạnh lùng trong lời của Cơ Ngôn Thành, đám người Long Hoa Hầu đành phải bất đắc dĩ gật đầu đáp ứng, vài tên tán tu như Khâu Lâm Quang đi theo Cơ Ngôn Thành đang âm thầm cười đắc ý.

Kết quả sáng sớm hôm sau, Cơ Ngôn Thành trực tiếp dẫn mười võ giả Hóa Thần Cảnh đánh tới Lục Phiến Môn thành Thịnh Kinh.

Nhìn thấy cảnh này, các võ giả thành Thịnh Kinh đều lắc đầu, Tô Tín chọc Thái vương điện hạ đúng là nấm mốc lớn, cả thành Thịnh Kinh người nào không biết bá đạo và không nói đạo lý nhất trong phần đông hoàng tử là hắn?

Lúc trước Cơ Ngôn Thành dám đại náo quân cơ xử, thậm chí còn đả thương một hành quân đại tổng quản Hóa Thần Cảnh, cuối cùng chẳng qua đổi lấy trách móc và cấm đoán mà thôi.

Đây cũng là uy thế lớn nhất của hoàng tử Đại Chu, bọn họ có phạm sai lầm lớn bằng trời cũng không bị giết.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện