Huống chi còn được cấp tài nguyên tu luyện của năm ngàn người, Tô Tín cũng có thể dùng thu mua nhân tâm.
Tô Tín chắp tay nói:
- Không có vấn đề, ta sẽ chờ tấm bảng Lục Phiến Môn thành Thịnh Kinh dựng lên.
Lưu Phượng Vũ khẽ cười nói:
- Ta cũng tin tưởng dùng thực lực Tô tổng bộ đầu nhất định có thể thống trị thành Thịnh Kinh rất tốt.
Nói thì nói như thế nhưng trong mắt Lưu Phượng Vũ mang theo âm trầm không chút che giấu.
Tô Tín yêu cầu hắn đều đáp ứng, nhưng thì tính sao? Thành Thịnh Kinh phức tạp vượt quá ngươi tưởng tượng, đừng nói là một ngàn tên võ giả cảnh giới Tiên Thiên, cho dù có một vạn người, ngươi có thể hoàn thành đại sự gì?
Nghị sự giải tán, tận mắt nhìn thấy nhân vật cấp bậc tứ đại thần bộ giao phong, mọi người nơi này vẫn có cảm giác kinh tâm động phách.
Hơn nữa bọn họ cũng có ấn tượng với Tô Tín, gia hỏa này quá to gan lớn mật.
Lúc trước hắn dùng tu vi Thần Cung Cảnh đã dám tiếp quản Lục Phiến Môn Giang Nam đạo, có không ít người tổng bộ Lục Phiến Môn nói rằng hắn muốn chết và không tự hiểu mình.
Sau khi từng sự tích của Tô Tín làm ra tại Giang Nam đạo truyền về, loại lời này không còn người nào dám nói nữa.
Hiện tại Tô Tín tiếp được vị trí tổng bộ đầu Lục Phiến Môn thành Thịnh Kinh, mặc dù đại bộ phận người cho rằng Tô Tín đang quá tự tin, công huân Giang Nam đạo và danh khí giang hồ đã làm hắn tự phụ.
Bọn họ cũng chỉ dám nói lời này trong lòng mình mà thôi, nói ra không chỉ đắc tội Tô Tín, còn có nguy hiểm bị tát vào mặt.
Thiết Chiến dẫn theo Tô Tín trở lại phòng của mình, hắn trầm giọng nói với Tô Tín:
- Chuyện ngươi làm lần này rất mạo hiểm, ngươi chưa từng tới thành Thịnh Kinh, nó phức tạp vượt quá ngươi tưởng tượng.
- Ta cũng từng muốn thiết lập vị trí này nhưng vẫn không nói ra, nguyên nhân là do quá khó lựa chọn người phù hợp.
- Hiện tại là thời điểm các hoàng tử đang tranh đoạt tới lúc gay cấn, hiện tại ngươi tiếp nhận vị trí này sẽ có nguy hiểm.
Tô Tín cũng không có giải thích quá nhiều, hắn chỉ thản nhiên nói:
- Cầu phú quý trong nguy hiểm.
Quyền lợi đến tay sẽ không có ai đưa ra ngoài, đối với Tô Tín mà nói càng phải như vậy.
Vị trí tổng bộ đầu thành Thịnh Kinh tương đương với vị trí cục trưởng cục công an thủ đô kiếp trước của Tô Tín, quyền lợi lớn nhưng cũng không dễ làm.
Vị trí này rất cần thiết cho Tô Tín hiện tại, nhiệm vụ hệ thống yêu cầu Tô Tín trong ba năm trở thành một trong tứ đại thần bộ, hiện tại cũng chỉ còn lại thời gian một năm.
Vị trí tứ đại thần bộ không dễ làm như vậy, không chỉ cần thực lực, còn cần tư lịch.
Tô Tín hiện tại đã là một trong tứ đại thần bộ dự bị, dựa theo Thiết Chiến nói, trong tứ đại thần bộ dự bị có tồn tại Dung Thần Cảnh, Tô Tín lấy cái gì tranh đoạt với người ta? Thực lực không nói, chỉ tư lịch và bối phận đã không bằng người ta.
Cho nên nói hiện tại cho dù tứ đại thần bộ lập tức chết một, Tô Tín cũng đừng mong thượng vị.
Hiện tại Tô Tín muốn làm chính là tích lũy tư lịch bản thân, khi đó không ai dám bỏ qua sổ ghi chép công huân của hắn.
Giống như vị trí tổng bộ đầu thành Thịnh Kinh, nếu Tô Tín ngồi vững vàng, có thể nói hắn là đệ nhất nhân dưới tứ đại thần bộ Lục Phiến Môn.
Cho nên cho dù biết là cái bẫy thì Tô Tín cũng phải nhảy vào, biết rõ đây là viên đạn bọc đường, Tô Tín cũng phải cởi lớp vỏ đường xuống.
Nhìn thấy tâm ý Tô Tín đã quyết, Thiết Chiến lắc đầu không nói gì nữa, chỉ nói:
- Nếu ngươi đã quyết định thì làm đi.
- Lưu Phượng Vũ nói cho ngươi người cũng không phải mặt hàng gì tốt, trong đó chắc chắn có trộn lẫn cây đinh của hắn vào.
- Thủ hạ tâm phúc của ngươi không ở bên người, ta cho ngươi một người, ngươi có thể hoàn toàn tín nhiệm hắn.
Thiết Chiến vỗ vỗ tay, một hán tử cao hai mét đi vào, chắp tay nói với Thiết Chiến:
- Tham kiến đại nhân.
Thiết Chiến nói:
- Đây là Thiết Thạch, một trong mấy đệ tử kiệt xuất nhất đời thứ ba của Thiết gia, trước kia vẫn làm thân vệ của ta.
- Hắn làm người trầm ổn, tuyệt đối có thể tín nhiệm, nhưng làm việc cứng nhắc, chuyện cần biến báo, ngươi tốt nhất đừng bảo hắn đi làm.
Thiết gia đến bây giờ cũng chỉ truyền thừa ba đời mà thôi, Thiết Ngạo, Thiết Chiến và mấy huynh đệ Thiết gia là đời thứ nhất.
Đời thứ hai chính là đời của Thiết Vô Tình, chỉ có điều Thiết Vô Tình là người trẻ tuổi nhất, mấy huynh trưởng của hắn có thậm chí đã đột phá Hóa Thần Cảnh hơn mười năm.
Thiết Thạch trước mặt là đời thứ ba Thiết gia, xem như thế hệ trẻ nhất, xem thực lực của hắn đã là Thần Cung Cảnh đỉnh phong, nửa bước nguyên thần, xem ra cũng chỉ hơn ba mươi mà thôi, không thể so với võ giả Nhân Bảng nhưng cũng đủ xuất sắc.
Nghe được Thiết Chiến nói, Thiết Thạch lập tức chấp tay với Tô Tín, cung kính nói:
- Tham kiến Tô Tín đại nhân.
Tô Tín cười nói:
- Thiết huynh không cần đa lễ.
Thiết Thạch nghiêm túc lắc lắc đầu nói:
- Lễ không thể bỏ.
Tô Tín cười cười, Thiết Thạch đúng như Thiết Chiến nói, làm người tương đối cứng nhắc nghiêm túc.
Tô Tín chắp tay nói:
- Không có vấn đề, ta sẽ chờ tấm bảng Lục Phiến Môn thành Thịnh Kinh dựng lên.
Lưu Phượng Vũ khẽ cười nói:
- Ta cũng tin tưởng dùng thực lực Tô tổng bộ đầu nhất định có thể thống trị thành Thịnh Kinh rất tốt.
Nói thì nói như thế nhưng trong mắt Lưu Phượng Vũ mang theo âm trầm không chút che giấu.
Tô Tín yêu cầu hắn đều đáp ứng, nhưng thì tính sao? Thành Thịnh Kinh phức tạp vượt quá ngươi tưởng tượng, đừng nói là một ngàn tên võ giả cảnh giới Tiên Thiên, cho dù có một vạn người, ngươi có thể hoàn thành đại sự gì?
Nghị sự giải tán, tận mắt nhìn thấy nhân vật cấp bậc tứ đại thần bộ giao phong, mọi người nơi này vẫn có cảm giác kinh tâm động phách.
Hơn nữa bọn họ cũng có ấn tượng với Tô Tín, gia hỏa này quá to gan lớn mật.
Lúc trước hắn dùng tu vi Thần Cung Cảnh đã dám tiếp quản Lục Phiến Môn Giang Nam đạo, có không ít người tổng bộ Lục Phiến Môn nói rằng hắn muốn chết và không tự hiểu mình.
Sau khi từng sự tích của Tô Tín làm ra tại Giang Nam đạo truyền về, loại lời này không còn người nào dám nói nữa.
Hiện tại Tô Tín tiếp được vị trí tổng bộ đầu Lục Phiến Môn thành Thịnh Kinh, mặc dù đại bộ phận người cho rằng Tô Tín đang quá tự tin, công huân Giang Nam đạo và danh khí giang hồ đã làm hắn tự phụ.
Bọn họ cũng chỉ dám nói lời này trong lòng mình mà thôi, nói ra không chỉ đắc tội Tô Tín, còn có nguy hiểm bị tát vào mặt.
Thiết Chiến dẫn theo Tô Tín trở lại phòng của mình, hắn trầm giọng nói với Tô Tín:
- Chuyện ngươi làm lần này rất mạo hiểm, ngươi chưa từng tới thành Thịnh Kinh, nó phức tạp vượt quá ngươi tưởng tượng.
- Ta cũng từng muốn thiết lập vị trí này nhưng vẫn không nói ra, nguyên nhân là do quá khó lựa chọn người phù hợp.
- Hiện tại là thời điểm các hoàng tử đang tranh đoạt tới lúc gay cấn, hiện tại ngươi tiếp nhận vị trí này sẽ có nguy hiểm.
Tô Tín cũng không có giải thích quá nhiều, hắn chỉ thản nhiên nói:
- Cầu phú quý trong nguy hiểm.
Quyền lợi đến tay sẽ không có ai đưa ra ngoài, đối với Tô Tín mà nói càng phải như vậy.
Vị trí tổng bộ đầu thành Thịnh Kinh tương đương với vị trí cục trưởng cục công an thủ đô kiếp trước của Tô Tín, quyền lợi lớn nhưng cũng không dễ làm.
Vị trí này rất cần thiết cho Tô Tín hiện tại, nhiệm vụ hệ thống yêu cầu Tô Tín trong ba năm trở thành một trong tứ đại thần bộ, hiện tại cũng chỉ còn lại thời gian một năm.
Vị trí tứ đại thần bộ không dễ làm như vậy, không chỉ cần thực lực, còn cần tư lịch.
Tô Tín hiện tại đã là một trong tứ đại thần bộ dự bị, dựa theo Thiết Chiến nói, trong tứ đại thần bộ dự bị có tồn tại Dung Thần Cảnh, Tô Tín lấy cái gì tranh đoạt với người ta? Thực lực không nói, chỉ tư lịch và bối phận đã không bằng người ta.
Cho nên nói hiện tại cho dù tứ đại thần bộ lập tức chết một, Tô Tín cũng đừng mong thượng vị.
Hiện tại Tô Tín muốn làm chính là tích lũy tư lịch bản thân, khi đó không ai dám bỏ qua sổ ghi chép công huân của hắn.
Giống như vị trí tổng bộ đầu thành Thịnh Kinh, nếu Tô Tín ngồi vững vàng, có thể nói hắn là đệ nhất nhân dưới tứ đại thần bộ Lục Phiến Môn.
Cho nên cho dù biết là cái bẫy thì Tô Tín cũng phải nhảy vào, biết rõ đây là viên đạn bọc đường, Tô Tín cũng phải cởi lớp vỏ đường xuống.
Nhìn thấy tâm ý Tô Tín đã quyết, Thiết Chiến lắc đầu không nói gì nữa, chỉ nói:
- Nếu ngươi đã quyết định thì làm đi.
- Lưu Phượng Vũ nói cho ngươi người cũng không phải mặt hàng gì tốt, trong đó chắc chắn có trộn lẫn cây đinh của hắn vào.
- Thủ hạ tâm phúc của ngươi không ở bên người, ta cho ngươi một người, ngươi có thể hoàn toàn tín nhiệm hắn.
Thiết Chiến vỗ vỗ tay, một hán tử cao hai mét đi vào, chắp tay nói với Thiết Chiến:
- Tham kiến đại nhân.
Thiết Chiến nói:
- Đây là Thiết Thạch, một trong mấy đệ tử kiệt xuất nhất đời thứ ba của Thiết gia, trước kia vẫn làm thân vệ của ta.
- Hắn làm người trầm ổn, tuyệt đối có thể tín nhiệm, nhưng làm việc cứng nhắc, chuyện cần biến báo, ngươi tốt nhất đừng bảo hắn đi làm.
Thiết gia đến bây giờ cũng chỉ truyền thừa ba đời mà thôi, Thiết Ngạo, Thiết Chiến và mấy huynh đệ Thiết gia là đời thứ nhất.
Đời thứ hai chính là đời của Thiết Vô Tình, chỉ có điều Thiết Vô Tình là người trẻ tuổi nhất, mấy huynh trưởng của hắn có thậm chí đã đột phá Hóa Thần Cảnh hơn mười năm.
Thiết Thạch trước mặt là đời thứ ba Thiết gia, xem như thế hệ trẻ nhất, xem thực lực của hắn đã là Thần Cung Cảnh đỉnh phong, nửa bước nguyên thần, xem ra cũng chỉ hơn ba mươi mà thôi, không thể so với võ giả Nhân Bảng nhưng cũng đủ xuất sắc.
Nghe được Thiết Chiến nói, Thiết Thạch lập tức chấp tay với Tô Tín, cung kính nói:
- Tham kiến Tô Tín đại nhân.
Tô Tín cười nói:
- Thiết huynh không cần đa lễ.
Thiết Thạch nghiêm túc lắc lắc đầu nói:
- Lễ không thể bỏ.
Tô Tín cười cười, Thiết Thạch đúng như Thiết Chiến nói, làm người tương đối cứng nhắc nghiêm túc.
Danh sách chương