- Về phần hai chính là thiên địa nhị cung, theo thứ tự là Thiên đình cùng Địa phủ, thân phận của Lưu Tuyên Thành chính là Thiên đình Vũ Đức Tinh Quân.
- Ah? Thiên đình cùng Địa phủ?
Thiết Vô Tình gật đầu, hắn cũng nói đại khái về Thiên đình và Địa phủ cho Tô Tín biết, hắn đương nhiên không biết nhiều như Tô Tín.
Cuối cùng Thiết Vô Tình còn dặn dò:
- Thiên đình cùng Địa phủ thần bí khó lường, thành viên tuy ít nhưng tất cả đều vô cùng cường đại, cho nên gặp được thành viên Thiên đình cùng Địa phủ cần phải cẩn thận, không được phân tâm.
- Hôm nay ngươi cũng gặp qua Vũ Đức Tinh Quân, thực lực đơn thuần hắn không bằng ngươi, nhưng hắn đã hơn tám phần võ giả trong thiên hạ.
- Hơn nữa trong tay bọn họ có nhiều át chủ bài, giống như ngọn lửa đối phó Đường công công, nhiệt độ nóng tới mức chân khí cực âm của Đường công công cũng không thể ngăn cản, có thể thấy nó khủng bố cỡ nào.
- Đúng rồi, nghe nói người Thiên đình và Địa phủ còn am hiểu ngụy trang, đặc biệt là người Địa phủ, bọn họ gần như có thân phận khác trên giang hồ, ẩn nấp còn sâu hơn Thiên đình, cho nên ngươi cũng phải cẩn thận người khả nghi bên cạnh, nói không chừng bọn họ là người trong Địa phủ.
Trên mặt Tô Tín lộ ra nụ cười, hắn chắp tay nói với Thiết Vô Tình:
- Đa tạ Thất ca báo cho.
Thiết Vô Tình gật gật đầu, chuyện đã kết thúc, hắn liền trở lại gian phòng của mình.
Lạc Dương lôi vẫn còn hai ngày kế tiếp, Lạc Dương lôi còn lại chỉ là thằng lùn chọn đại, chọn lựa ra võ giả không có thực lực và tiềm lực lớn như ngày đầu tiên.
Sau khi Lạc Dương lôi kết thúc, đám người Đường Hiển chuẩn bị quay về thành Thịnh Kinh, Thiết Vô Tình cũng nói với Tô Tín:
- Tô lão đệ, lần này ngươi cũng phải đi thành Thịnh Kinh một chuyến, từ khi ngươi gia nhập Lục Phiến Môn đến bây giờ thu hoạch điểm công tích điểm còn chưa có nhận qua bao giờ, thúc phụ cũng chuẩn bị một phần đại lễ tặng cho ngươi.
Tô Tín gật gật đầu, cho dù Thiết Vô Tình không nói thì hắn cũng chuẩn bị đi Lục Phiến Môn một chuyến.
Tô Tín có nhiều như vậy điểm công tích điểm còn chưa nhận qua, chuyến này không thể lãng phí.
Huống chi Tô Tín còn có nhiệm vụ tứ đại thần bộ còn hoàn thành đấy.
Phải trở thành một trong tứ đại thần bộ, nếu chỉ dừng lại trong Giang Nam đạo thì không được, hắn phải đi thành Thịnh Kinh một chuyến.
Hắn không có mang theo Cao Trường Thanh, Tô Tín trực tiếp ghi một phong thư bảo Cao Trường Thanh mang cho Hoàng Bỉnh Thành, trực tiếp an bài hắn đi Giang Nam đạo.
Kỳ quái là, thời điểm Tương vương Cơ Ngôn Dự trở về lại không có theo bọn họ quay về, cũng không có ai hỏi việc này.
Những hoàng tử tranh đoạt ngôi vị hoàng tử đều có tính toán của riêng mình, ai biết hắn đang âm thầm xử lý việc gì, cho nên không ai muốn nghe ngóng.
Mang theo những võ giả mời chào từ Lạc Dương lôi trở về, đám người Tô Tín dùng thời gian nửa tháng đi tới thành Thịnh Kinh.
Dù sao trong đám võ giả đi cùng yếu nhất cũng là cảnh giới Tiên Thiên, cho dù mấy tiểu thái giám hầu hạ Đường Hiển cũng có được thực lực cảnh giới Tiên Thiên, tốc độ đi đường của bọn họ còn nhanh hơn người khác không ít.
Hơn hai mươi năm trước, Đại Chu vừa mới đóng đô thiên hạ, nhân hoàng Đại Chu buông suy nghĩ dùng Lạc Dương làm đô thành, kết quả thành lập thành Thịnh Kinh trong Bắc Nguyên đạo, cũng biến nơi này thành đô thành Đại Chu.
Tô Tín thập phần tán thành việc Đại Chu vương triều thành lập đô thành tại Bắc Nguyên đạo, bởi vì bên ngoài Bắc Nguyên đạo chính là phương bắc Kim Trướng Hãn Quốc, là đại địch Trung Nguyên hơn ngàn năm.
Ngày xưa Đại Tấn cường thịnh nhất có thể treo Kim Trướng Hãn Quốc lên đánh, thậm chí làm nó phân liệt thành mười bộ lạc và đánh giết nhau không ngớt.
Khi Đại Tấn suy sụp, áp chế với Kim Trướng Hãn Quốc dần dần biến mất, phương bắc thảo nguyên lại thống nhất lần nữa, trở thành Kim Trướng Hãn Quốc hiện tại.
Thậm chí đến cuối thời kì Đại Tấn, thiên hạ đại loạn, thậm chí Kim Trướng Hãn Quốc cũng từng đánh vào nội địa Trung Nguyên.
Hiện tại Đại Chu thành lập đô thành gần phương bắc thảo nguyên Bắc Nguyên đạo, ngược lại có vài phần thiên tử thủ biên giới, quân vương tử xã tắc.
So với Đông Tấn kéo dài hơi tàn, Kim Trướng Hãn Quốc mới là họa lớn trong lòng Đại Chu, cũng là nơi cần phải cảnh giác.
Sau khi tiến vào thành Thịnh Kinh, khí tức phồn hoa và quý khí thổi vào người.
Với tư cách đô thành Đại Chu, nơi này có không ít người trong võ lâm nhưng lại có rất ít đệ tử đại phái.
Dù sao nơi này là đại bản doanh của triều đình, một ít đệ tử đại phái gây phiền toái ở nơi khác, một ít đại phái hoặc thế lực địa phương còn cho ngươi mặt mũi, chuyện lớn hóa nhỏ, chuyện nhỏ hóa không.
Nếu ngươi gây phiền toái trong thành Thịnh Kinh, bộ khoái Lục Phiến Môn sẽ không quan tâm ngươi có phải đệ tử đại phái hay không, trước giam giữ nói sau, cũng không cho chút mặt mũi nào.
Tuy không đến mức đánh giết nhưng mất mặt là khẳng định, cho nên một ít đệ tử đại phái nếu không có việc gì, bọn họ tận lực tránh xa thành Thịnh Kinh một chút.
- Đi thôi, chúng ta quay về tổng bộ Lục Phiến Môn trước.
Thiết Vô Tình dẫn theo Tô Tín một đường đi vào nơi sâu nhất của thành Thịnh Kinh, nơi đó là khu vực phồn hoa nhất thành Thịnh Kinh, đồng thời cũng là tổng bộ Lục Phiến Môn, quân bộ to lớn cũng nằm tại đây.
Đi chừng nửa canh giờ, kiến trúc đen kịt xuất hiện trước mặt Tô Tín.
Tường vây đen kịt, nhà cửa và lầu các đều đen kịt, cửa ra vào làm bằng thanh đồng đúc thành hai con chim ưng đen kịt, cảm giác nghiêm túc và trang trọng truyền đến.
Bộ khoái lui tới trong Lục Phiến Môn đều mặc quan phục màu đỏ, bọn họ nhìn thấy Thiết Vô Tình liền cung kính gọi đại nhân, ánh mắt đầy nghi hoặc khi nhìn Tô Tín.
Bọn họ biết Thiết Vô Tình đại nhân, có thể nói là nhân vật đại biểu trong đời thứ hai của Thiết gia, tuy trẻ tuổi nhưng cũng đã là tổng bộ đầu một đạo, thực lực cũng là Hóa Thần Cảnh võ đạo tông sư.
Bên cạnh hắn là ai? Xem ra hắn còn trẻ hơn cả Thiết Vô Tình đại nhân.
Trọng yếu nhất hắn có thực lực Hóa Thần Cảnh, làm cho bộ khoái và bộ đầu Lục Phiến Môn đều âm thầm đánh giá Tô Tín, cũng so sánh với hình tượng trong đầu, cũng có người nhanh chóng nhận ra thân phận Tô Tín.
- Ah? Thiên đình cùng Địa phủ?
Thiết Vô Tình gật đầu, hắn cũng nói đại khái về Thiên đình và Địa phủ cho Tô Tín biết, hắn đương nhiên không biết nhiều như Tô Tín.
Cuối cùng Thiết Vô Tình còn dặn dò:
- Thiên đình cùng Địa phủ thần bí khó lường, thành viên tuy ít nhưng tất cả đều vô cùng cường đại, cho nên gặp được thành viên Thiên đình cùng Địa phủ cần phải cẩn thận, không được phân tâm.
- Hôm nay ngươi cũng gặp qua Vũ Đức Tinh Quân, thực lực đơn thuần hắn không bằng ngươi, nhưng hắn đã hơn tám phần võ giả trong thiên hạ.
- Hơn nữa trong tay bọn họ có nhiều át chủ bài, giống như ngọn lửa đối phó Đường công công, nhiệt độ nóng tới mức chân khí cực âm của Đường công công cũng không thể ngăn cản, có thể thấy nó khủng bố cỡ nào.
- Đúng rồi, nghe nói người Thiên đình và Địa phủ còn am hiểu ngụy trang, đặc biệt là người Địa phủ, bọn họ gần như có thân phận khác trên giang hồ, ẩn nấp còn sâu hơn Thiên đình, cho nên ngươi cũng phải cẩn thận người khả nghi bên cạnh, nói không chừng bọn họ là người trong Địa phủ.
Trên mặt Tô Tín lộ ra nụ cười, hắn chắp tay nói với Thiết Vô Tình:
- Đa tạ Thất ca báo cho.
Thiết Vô Tình gật gật đầu, chuyện đã kết thúc, hắn liền trở lại gian phòng của mình.
Lạc Dương lôi vẫn còn hai ngày kế tiếp, Lạc Dương lôi còn lại chỉ là thằng lùn chọn đại, chọn lựa ra võ giả không có thực lực và tiềm lực lớn như ngày đầu tiên.
Sau khi Lạc Dương lôi kết thúc, đám người Đường Hiển chuẩn bị quay về thành Thịnh Kinh, Thiết Vô Tình cũng nói với Tô Tín:
- Tô lão đệ, lần này ngươi cũng phải đi thành Thịnh Kinh một chuyến, từ khi ngươi gia nhập Lục Phiến Môn đến bây giờ thu hoạch điểm công tích điểm còn chưa có nhận qua bao giờ, thúc phụ cũng chuẩn bị một phần đại lễ tặng cho ngươi.
Tô Tín gật gật đầu, cho dù Thiết Vô Tình không nói thì hắn cũng chuẩn bị đi Lục Phiến Môn một chuyến.
Tô Tín có nhiều như vậy điểm công tích điểm còn chưa nhận qua, chuyến này không thể lãng phí.
Huống chi Tô Tín còn có nhiệm vụ tứ đại thần bộ còn hoàn thành đấy.
Phải trở thành một trong tứ đại thần bộ, nếu chỉ dừng lại trong Giang Nam đạo thì không được, hắn phải đi thành Thịnh Kinh một chuyến.
Hắn không có mang theo Cao Trường Thanh, Tô Tín trực tiếp ghi một phong thư bảo Cao Trường Thanh mang cho Hoàng Bỉnh Thành, trực tiếp an bài hắn đi Giang Nam đạo.
Kỳ quái là, thời điểm Tương vương Cơ Ngôn Dự trở về lại không có theo bọn họ quay về, cũng không có ai hỏi việc này.
Những hoàng tử tranh đoạt ngôi vị hoàng tử đều có tính toán của riêng mình, ai biết hắn đang âm thầm xử lý việc gì, cho nên không ai muốn nghe ngóng.
Mang theo những võ giả mời chào từ Lạc Dương lôi trở về, đám người Tô Tín dùng thời gian nửa tháng đi tới thành Thịnh Kinh.
Dù sao trong đám võ giả đi cùng yếu nhất cũng là cảnh giới Tiên Thiên, cho dù mấy tiểu thái giám hầu hạ Đường Hiển cũng có được thực lực cảnh giới Tiên Thiên, tốc độ đi đường của bọn họ còn nhanh hơn người khác không ít.
Hơn hai mươi năm trước, Đại Chu vừa mới đóng đô thiên hạ, nhân hoàng Đại Chu buông suy nghĩ dùng Lạc Dương làm đô thành, kết quả thành lập thành Thịnh Kinh trong Bắc Nguyên đạo, cũng biến nơi này thành đô thành Đại Chu.
Tô Tín thập phần tán thành việc Đại Chu vương triều thành lập đô thành tại Bắc Nguyên đạo, bởi vì bên ngoài Bắc Nguyên đạo chính là phương bắc Kim Trướng Hãn Quốc, là đại địch Trung Nguyên hơn ngàn năm.
Ngày xưa Đại Tấn cường thịnh nhất có thể treo Kim Trướng Hãn Quốc lên đánh, thậm chí làm nó phân liệt thành mười bộ lạc và đánh giết nhau không ngớt.
Khi Đại Tấn suy sụp, áp chế với Kim Trướng Hãn Quốc dần dần biến mất, phương bắc thảo nguyên lại thống nhất lần nữa, trở thành Kim Trướng Hãn Quốc hiện tại.
Thậm chí đến cuối thời kì Đại Tấn, thiên hạ đại loạn, thậm chí Kim Trướng Hãn Quốc cũng từng đánh vào nội địa Trung Nguyên.
Hiện tại Đại Chu thành lập đô thành gần phương bắc thảo nguyên Bắc Nguyên đạo, ngược lại có vài phần thiên tử thủ biên giới, quân vương tử xã tắc.
So với Đông Tấn kéo dài hơi tàn, Kim Trướng Hãn Quốc mới là họa lớn trong lòng Đại Chu, cũng là nơi cần phải cảnh giác.
Sau khi tiến vào thành Thịnh Kinh, khí tức phồn hoa và quý khí thổi vào người.
Với tư cách đô thành Đại Chu, nơi này có không ít người trong võ lâm nhưng lại có rất ít đệ tử đại phái.
Dù sao nơi này là đại bản doanh của triều đình, một ít đệ tử đại phái gây phiền toái ở nơi khác, một ít đại phái hoặc thế lực địa phương còn cho ngươi mặt mũi, chuyện lớn hóa nhỏ, chuyện nhỏ hóa không.
Nếu ngươi gây phiền toái trong thành Thịnh Kinh, bộ khoái Lục Phiến Môn sẽ không quan tâm ngươi có phải đệ tử đại phái hay không, trước giam giữ nói sau, cũng không cho chút mặt mũi nào.
Tuy không đến mức đánh giết nhưng mất mặt là khẳng định, cho nên một ít đệ tử đại phái nếu không có việc gì, bọn họ tận lực tránh xa thành Thịnh Kinh một chút.
- Đi thôi, chúng ta quay về tổng bộ Lục Phiến Môn trước.
Thiết Vô Tình dẫn theo Tô Tín một đường đi vào nơi sâu nhất của thành Thịnh Kinh, nơi đó là khu vực phồn hoa nhất thành Thịnh Kinh, đồng thời cũng là tổng bộ Lục Phiến Môn, quân bộ to lớn cũng nằm tại đây.
Đi chừng nửa canh giờ, kiến trúc đen kịt xuất hiện trước mặt Tô Tín.
Tường vây đen kịt, nhà cửa và lầu các đều đen kịt, cửa ra vào làm bằng thanh đồng đúc thành hai con chim ưng đen kịt, cảm giác nghiêm túc và trang trọng truyền đến.
Bộ khoái lui tới trong Lục Phiến Môn đều mặc quan phục màu đỏ, bọn họ nhìn thấy Thiết Vô Tình liền cung kính gọi đại nhân, ánh mắt đầy nghi hoặc khi nhìn Tô Tín.
Bọn họ biết Thiết Vô Tình đại nhân, có thể nói là nhân vật đại biểu trong đời thứ hai của Thiết gia, tuy trẻ tuổi nhưng cũng đã là tổng bộ đầu một đạo, thực lực cũng là Hóa Thần Cảnh võ đạo tông sư.
Bên cạnh hắn là ai? Xem ra hắn còn trẻ hơn cả Thiết Vô Tình đại nhân.
Trọng yếu nhất hắn có thực lực Hóa Thần Cảnh, làm cho bộ khoái và bộ đầu Lục Phiến Môn đều âm thầm đánh giá Tô Tín, cũng so sánh với hình tượng trong đầu, cũng có người nhanh chóng nhận ra thân phận Tô Tín.
Danh sách chương