Châm ngòi ly gián trước mặt hai người, gieo xuống nội tâm bọn họ một cây gai, thậm chí có khả năng làm Thanh Thành kiếm phái không thể tiếp tục hợp tác với Thái vương phủ.
Tô Tín vỗ vỗ tay nói:
- Quả nhiên Thái vương điện hạ khoan hồng độ lượng, nhưng đáng tiếc, ngươi tha thứ người ta nhưng lại trở thành dung túng.
- Ngươi có thể dễ dàng tha thứ Thanh Thành kiếm phái dùng ngươi mượn đao giết người, cho nên Thanh Thành kiếm phái sẽ làm ra chuyện quá phận hơn nữa.
Trâu Thanh Huyền chỉ vào Tô Tín, phẫn nộ quát:
- Tô Tín ngươi có ý gì? Vu oan Thanh Thành kiếm phái ta, ngươi muốn chết phải không?
Tô Tín không có đặt uy hiếp của Trâu Thanh Huyền vào trong mắt, chỉ cười ha ha, nói:
- Vu oan Thanh Thành kiếm phái ngươi? Ha ha, ta cũng không có vu oan, không tin các ngươi có thể đi hỏi vị ‘ hải ngoại tán tu ’ Lưu Tuyên Thành Lưu huynh xem.
Lưu Tuyên Thành vẫn ngồi bên cạnh xem náo nhiệt, nhìn thấy Tô Tín lại chỉ đầu mâu vào mình, sắc mặt hắn trầm xuống, hừ lạnh nói:
- Tô đại nhân ngươi có ý gì?
Tô Tín đi đến trước người Lưu Tuyên Thành, trầm giọng nói:
- Có ý gì? Lưu huynh, ngươi che dấu không tệ, thế nhưng ngươi thật sự là hải ngoại tán tu sao? Ta từ trong tư liệu của ngươi phát hiện ra không ít thứ không đúng đấy.
Đột nhiên nội tâm Lưu Tuyên Thành chấn động, hắn tự cho rằng lý lịch của mình không có chút sơ hở nào, đối phương phát hiện không đúng ở điểm này?
Biểu hiện của Lưu Tuyên Thành nhanh chóng trấn định, hắn cười nói:
- Tô đại nhân nói cái gì ta nghe không hiểu, tư liệu ta có cái gì không đúng? Chẳng lẽ Tô đại nhân có tư liệu ta ở hải ngoại sao? Thế lực Lục Phiến Môn cũng quá khoa trương rồi, thậm chí có thể biết mọi cử động của tán tu hải ngoại đấy.
Tô Tín thản nhiên nói:
- Ta không biết chuyện ngươi ở hải ngoại nhưng ta biết rõ nhất cử nhất động của ngươi ở Trung Nguyên.
- Đường công công có câu nói rất đúng, cái gì cũng có thể làm giả, nhưng võ công có đôi khi không giả được, cho nên Lưu huynh, ngươi còn muốn dấu diếm tới khi nào?
Vừa dứt lời, bỗng nhiên Tô Tín lại ra tay, hắn đấm ra một quyền, băng sương vô tận xuất hiện, nhiệt độ chung quanh giảm mạnh, hàn băng ập tới và cực kỳ rét lạnh, Thiên Sương Quyền!
Không ai nghĩ tới Tô Tín lại nổi điên bỗng nhiên ra tay, Lưu Tuyên Thành cũng hoảng hốt kêu to một tiếng.
Hắn đấm ra hai đấm, cương khí cường đại bộc phát, giữa quyền ảnh còn mang theo kim quang sáng ngời sau đó nổ tung giữa không trung, đánh vỡ hàn khí của Thiên Sương Quyền.
Hàn khí từ Thiên Sương Quyền lại dính một tia vào trong thân thể hắn, thân thể Lưu Tuyên Thành hơi dừng lại.
Ánh mắt Tô Tín xuất hiện một tia tinh mang, Huyết Hà Thần Kiếm chém ra, khí huyết sát ngập trời bao phủ chung quanh, nhuộm cả gian phòng thành màu máu.
Sắc mặt Lưu Tuyên Thành thay đổi, hắn cũng không giấu dốt, thân thể như hóa thành ma thần thượng cổ, cương khí quanh người tăng vọt, kim quang chói mwats xuất hiện, hắn tu luyện chính là công pháp luyện thể thượng cổ.
Công pháp luyện thể thượng cổ khác với hiện tại, bình thường đều có chiến pháp tương xứng.
Lưu Tuyên Thành cũng như thế, hắn đấm hai đấm giống như ma thần xé rách thiên địa, xé rách khí huyết sát chung quanh, lại đánh một chưởng kinh thiên vào người Tô Tín.
Phi Huyết Kiếm bộc phát khí huyết sát ngập trời, Lưu Tuyên Thành lại dùng hai tay giữ lấy Phi Huyết Kiếm, kim quang trên người tăng vọt, hắn dùng sức một mình trấn áp toàn bộ khí huyết sát trên Phi Huyết Kiếm.
Hiện tại Tô Tín đã triệt để vững tin Lưu Tuyên Thành tuyệt đối không phải hải ngoại tán tu đơn thuần.
Thực lực Tô Tín hiện tại ít có đối thủ trong Hóa Thần Cảnh, ngay cả Bích Huyết Thanh Sơn Đường Thượng Quan Đường cũng khó ngăn nổi mười chiêu của hắn.
Thực lực Lưu Tuyên Thành cũng quá mạnh rồi, cường giả như thế dù ở hải ngoại cũng không phải võ giả tán tu vô danh, ai sẽ tin lời này?
Chẳng lẽ võ giả hải ngoại mạnh tới mức này, với thực lực Lưu Tuyên Thành ở hải ngoại còn có thể là võ giả bình thường hay sao?
Nhìn thấy Tô Tín ra tay, Trâu Thanh Huyền muốn đi lên hỗ trợ nhưng lại bị Cơ Ngôn Thành ngăn cản.
Sắc mặt hắn âm trầm, trực giác cảm giác việc này không đúng.
Tô Tín bỗng nhiên tới đây nói Lưu Tuyên Thành có vấn đề và ra tay với hắn, chắc hẳn Tô Tín đã nhìn ra cái gì không đúng.
Hiện tại Lưu Tuyên Thành đã bị mời chào vào trong triều đình, trở thành cung phụng của hoàng gia Đại Chu, Tô Tín động thủ xằng bậy với hắn là phá hư quy củ, cho dù Đường Hiển không trách phạt hắn, Lưu Tuyên Thành cũng kết thành tử thù với hắn.
Cho nên chỉ cần Tô Tín không phải kẻ đần, hắn không có khả năng hành động lỗ mảng.
Cơ Ngôn Thành không thiện suy nghĩ nhưng hắn cũng biết Tô Tín sẽ không làm như vậy, càng không cần nói Tô Tín nổi danh tâm cơ thâm trầm.
Trong phòng lúc này, trong tay Tô Tín cầm Phi Huyết Kiếm, tia máu bộc phát đầy trời, tay trái Tô Tín cầm kiếm, tay phải sử dụng Tam Chỉ Đạn Thiên, lúc này ánh sáng thiên địa ngưng tụ vào trong đó và điểm về phía Lưu Tuyên Thành.
Phá Sát nhất chỉ, Kinh Mộng nhất chỉ!
Kim quang chói mắt nghiền nát, Lưu Tuyên Thành cảm giác có lực lượng to lớn đánh tới, cương khí hộ thể bản thân bị Tam Chỉ Đạn Thiên của Tô Tín đánh nát.
Trong lúc kinh hãi, tay Lưu Tuyên Thành niết ấn pháp, hai tay hắn ngưng tụ lực lượng thiên địa vô tận, thần quang chói mắt, một ấn của Lưu Tuyên Thành đánh xuống làm thiên địa biến hóa, cả Phong Hoa Lâu chấn động hai cái như sắp sụp đổ.
Tô Tín vỗ vỗ tay nói:
- Quả nhiên Thái vương điện hạ khoan hồng độ lượng, nhưng đáng tiếc, ngươi tha thứ người ta nhưng lại trở thành dung túng.
- Ngươi có thể dễ dàng tha thứ Thanh Thành kiếm phái dùng ngươi mượn đao giết người, cho nên Thanh Thành kiếm phái sẽ làm ra chuyện quá phận hơn nữa.
Trâu Thanh Huyền chỉ vào Tô Tín, phẫn nộ quát:
- Tô Tín ngươi có ý gì? Vu oan Thanh Thành kiếm phái ta, ngươi muốn chết phải không?
Tô Tín không có đặt uy hiếp của Trâu Thanh Huyền vào trong mắt, chỉ cười ha ha, nói:
- Vu oan Thanh Thành kiếm phái ngươi? Ha ha, ta cũng không có vu oan, không tin các ngươi có thể đi hỏi vị ‘ hải ngoại tán tu ’ Lưu Tuyên Thành Lưu huynh xem.
Lưu Tuyên Thành vẫn ngồi bên cạnh xem náo nhiệt, nhìn thấy Tô Tín lại chỉ đầu mâu vào mình, sắc mặt hắn trầm xuống, hừ lạnh nói:
- Tô đại nhân ngươi có ý gì?
Tô Tín đi đến trước người Lưu Tuyên Thành, trầm giọng nói:
- Có ý gì? Lưu huynh, ngươi che dấu không tệ, thế nhưng ngươi thật sự là hải ngoại tán tu sao? Ta từ trong tư liệu của ngươi phát hiện ra không ít thứ không đúng đấy.
Đột nhiên nội tâm Lưu Tuyên Thành chấn động, hắn tự cho rằng lý lịch của mình không có chút sơ hở nào, đối phương phát hiện không đúng ở điểm này?
Biểu hiện của Lưu Tuyên Thành nhanh chóng trấn định, hắn cười nói:
- Tô đại nhân nói cái gì ta nghe không hiểu, tư liệu ta có cái gì không đúng? Chẳng lẽ Tô đại nhân có tư liệu ta ở hải ngoại sao? Thế lực Lục Phiến Môn cũng quá khoa trương rồi, thậm chí có thể biết mọi cử động của tán tu hải ngoại đấy.
Tô Tín thản nhiên nói:
- Ta không biết chuyện ngươi ở hải ngoại nhưng ta biết rõ nhất cử nhất động của ngươi ở Trung Nguyên.
- Đường công công có câu nói rất đúng, cái gì cũng có thể làm giả, nhưng võ công có đôi khi không giả được, cho nên Lưu huynh, ngươi còn muốn dấu diếm tới khi nào?
Vừa dứt lời, bỗng nhiên Tô Tín lại ra tay, hắn đấm ra một quyền, băng sương vô tận xuất hiện, nhiệt độ chung quanh giảm mạnh, hàn băng ập tới và cực kỳ rét lạnh, Thiên Sương Quyền!
Không ai nghĩ tới Tô Tín lại nổi điên bỗng nhiên ra tay, Lưu Tuyên Thành cũng hoảng hốt kêu to một tiếng.
Hắn đấm ra hai đấm, cương khí cường đại bộc phát, giữa quyền ảnh còn mang theo kim quang sáng ngời sau đó nổ tung giữa không trung, đánh vỡ hàn khí của Thiên Sương Quyền.
Hàn khí từ Thiên Sương Quyền lại dính một tia vào trong thân thể hắn, thân thể Lưu Tuyên Thành hơi dừng lại.
Ánh mắt Tô Tín xuất hiện một tia tinh mang, Huyết Hà Thần Kiếm chém ra, khí huyết sát ngập trời bao phủ chung quanh, nhuộm cả gian phòng thành màu máu.
Sắc mặt Lưu Tuyên Thành thay đổi, hắn cũng không giấu dốt, thân thể như hóa thành ma thần thượng cổ, cương khí quanh người tăng vọt, kim quang chói mwats xuất hiện, hắn tu luyện chính là công pháp luyện thể thượng cổ.
Công pháp luyện thể thượng cổ khác với hiện tại, bình thường đều có chiến pháp tương xứng.
Lưu Tuyên Thành cũng như thế, hắn đấm hai đấm giống như ma thần xé rách thiên địa, xé rách khí huyết sát chung quanh, lại đánh một chưởng kinh thiên vào người Tô Tín.
Phi Huyết Kiếm bộc phát khí huyết sát ngập trời, Lưu Tuyên Thành lại dùng hai tay giữ lấy Phi Huyết Kiếm, kim quang trên người tăng vọt, hắn dùng sức một mình trấn áp toàn bộ khí huyết sát trên Phi Huyết Kiếm.
Hiện tại Tô Tín đã triệt để vững tin Lưu Tuyên Thành tuyệt đối không phải hải ngoại tán tu đơn thuần.
Thực lực Tô Tín hiện tại ít có đối thủ trong Hóa Thần Cảnh, ngay cả Bích Huyết Thanh Sơn Đường Thượng Quan Đường cũng khó ngăn nổi mười chiêu của hắn.
Thực lực Lưu Tuyên Thành cũng quá mạnh rồi, cường giả như thế dù ở hải ngoại cũng không phải võ giả tán tu vô danh, ai sẽ tin lời này?
Chẳng lẽ võ giả hải ngoại mạnh tới mức này, với thực lực Lưu Tuyên Thành ở hải ngoại còn có thể là võ giả bình thường hay sao?
Nhìn thấy Tô Tín ra tay, Trâu Thanh Huyền muốn đi lên hỗ trợ nhưng lại bị Cơ Ngôn Thành ngăn cản.
Sắc mặt hắn âm trầm, trực giác cảm giác việc này không đúng.
Tô Tín bỗng nhiên tới đây nói Lưu Tuyên Thành có vấn đề và ra tay với hắn, chắc hẳn Tô Tín đã nhìn ra cái gì không đúng.
Hiện tại Lưu Tuyên Thành đã bị mời chào vào trong triều đình, trở thành cung phụng của hoàng gia Đại Chu, Tô Tín động thủ xằng bậy với hắn là phá hư quy củ, cho dù Đường Hiển không trách phạt hắn, Lưu Tuyên Thành cũng kết thành tử thù với hắn.
Cho nên chỉ cần Tô Tín không phải kẻ đần, hắn không có khả năng hành động lỗ mảng.
Cơ Ngôn Thành không thiện suy nghĩ nhưng hắn cũng biết Tô Tín sẽ không làm như vậy, càng không cần nói Tô Tín nổi danh tâm cơ thâm trầm.
Trong phòng lúc này, trong tay Tô Tín cầm Phi Huyết Kiếm, tia máu bộc phát đầy trời, tay trái Tô Tín cầm kiếm, tay phải sử dụng Tam Chỉ Đạn Thiên, lúc này ánh sáng thiên địa ngưng tụ vào trong đó và điểm về phía Lưu Tuyên Thành.
Phá Sát nhất chỉ, Kinh Mộng nhất chỉ!
Kim quang chói mắt nghiền nát, Lưu Tuyên Thành cảm giác có lực lượng to lớn đánh tới, cương khí hộ thể bản thân bị Tam Chỉ Đạn Thiên của Tô Tín đánh nát.
Trong lúc kinh hãi, tay Lưu Tuyên Thành niết ấn pháp, hai tay hắn ngưng tụ lực lượng thiên địa vô tận, thần quang chói mắt, một ấn của Lưu Tuyên Thành đánh xuống làm thiên địa biến hóa, cả Phong Hoa Lâu chấn động hai cái như sắp sụp đổ.
Danh sách chương