Tô Tín xung đột với Cừu Bách Xuyên xung đột, lại chết mấy tên bộ khoái Lục Phiến Môn, việc này làm Cừu Bách Xuyên cảm giác cực kỳ biệt khuất.

Cừu Bách Xuyên hắn làm thổ hoàng đế tại Ba Thục đạo đã lâu như vậy, đây là lần đầu tiên hắn không xuống đài được.

Đặc biệt là Tô Tín giết mấy tên bộ khoái thủ hạ của hắn, đã làm uy thế của hắn trong Lục Phiến Môn bị hao tổn nhiều.

Những bộ khoái bình thường suy nghĩ rất đơn giản, ngươi dẫn người đi gây phiền toái với Tô Tín, kết quả người ta không có chuyện gì, bản thân ngươi lại đầy bụi đất trở về, kết quả còn chết mấy huynh đệ, ngươi bảo thủ hạ nhìn Cừu Bách Xuyên như thế nào?

Tô Tín mạnh, Cừu Bách Xuyên thừa nhận việc này, nhưng hắn tọa trấn Lục Phiến Môn nhiều năm như vậy, hắn chưa từng gặp qua người ra bài không theo lẽ thường như thế.

Nếu như Tô Tín đấu tranh với hắn trong nội bộ Lục Phiến Môn, Cừu Bách Xuyên có chín thành chín nắm chắc, dùng tích lũy danh vọng và uy thế của hắn tại Lục Phiến Môn Ba Thục đạo có thể triệt để mất quyền lực của Tô Tín, làm cho hắn xám xịt quay trở lại Giang Nam đạo.

Nhưng không biết tại sao, Tô Tín hiện tại đi giúp Thục vương phủ phát triển thế lực, Cừu Bách Xuyên không biết Tô Tín muốn làm gì, nhưng hắn biết rõ đợi đến lúc thế lớn của Thục vương phủ hình thành thì hắn không có quả ngon để ăn.

Trước mắt hắn không thể dùng lực lượng Lục Phiến Môn Ba Thục đạo để đối phó Tô Tín, nếu không vậy thì không gọi là đấu tranh quyền mưu, mà là trực tiếp tạo phản.

Như Tô Tín giết mấy tên bộ khoái Lục Phiến Môn, chết cũng chết vô ích.

Tô Tín chính là tổng bộ đầu Giang Nam đạo, trên người lại có một danh hiệu tuần sát sứ Lục Phiến Môn, địa vị cao hơn bọn họ không chỉ một hai lần.

Bọn họ dám rút đao với Tô Tín chính là dĩ hạ phạm thượng, chuyện này đưa tới trước mặt Lưu Phượng Vũ thì hắn cũng không thắng nổi.

Đương nhiên Cừu Bách Xuyên không thể bỏ qua như vậy được, hắn kinh doanh tại Ba Thục chi địa hơn hai mươi năm, trong tay nhân mạch không chỉ giới hạn trong nội bộ Lục Phiến Môn Ba Thục đạo.

Tại Ba Thục đạo, thế lực võ lâm có quan hệ không tệ với Lục Phiến Môn, mọi người bình an vô sự, Cừu Bách Xuyên có suy nghĩ muốn làm thổ hoàng đế, cho nên hắn rất ít quản các tông môn võ lâm, chỉ cần ngươi không gây ra nhiễu loạn lớn gì đó, ta sẽ không quản ngươi.

Cho nên những năm gần đây này, Cừu Bách Xuyên không có kết thù oán lớn gì với thế lực võ lâm Ba Thục đạo, thậm chí còn có chút giao tình.

Cừu Bách Xuyên cũng không cần những thế lực nhị lưu, hiện tại bọn họ có ý định quét tuyết trước cửa, không đi quản Tô Tín, huống chi bọn họ cũng không có thực lực đi quản.

Nếu bọn họ không muốn quản, như vậy Cừu Bách Xuyên cũng chỉ có thể đi cầu một người khác.

Vị kia thiếu nợ nhân tình của hắn, Cừu Bách Xuyên không muốn dùng, hiện tại hắn chuẩn bị vận dụng.

Cừu Bách Xuyên viết một phong thơ giao cho một bộ khoái Lục Phiến Môn, nói:

- Đi, giao nó cho người Sương Nguyệt Kiếm Lư.

Cừu Bách Xuyên muốn tìm ngườiSương Nguyệt Kiếm Lư hỗ trợ, nhưng kỳ thật những tiểu thế lực tam lưu không cam lòng gia nhập dưới trướng Thục vương phủ cũng sớm tìm tới Sương Nguyệt Kiếm Lư.

Thân là thế lực nhất lưu tại Ba Thục đạo, kỳ thật lịch sử Sương Nguyệt Kiếm Lư cũng không kém hơn Ba Thục Kiếm Các.

Chỉ có điều Ba Thục Kiếm Các lúc trước do hơn trăm vị đúc kiếm sư liên thủ sáng lập, mà Sương Nguyệt Kiếm Lư do một người sáng lập vẫn truyền thừa đến nay.

Hiện tại cả thiên hạ có thể được xưng tụng là đúc kiếm đại tông sư, cả giang hồ có số lượng không cao hơn mười ngón, mà Sương Nguyệt Kiếm Lư có một vị.

Hiện tại chủ nhân Sương Nguyệt Kiếm Lư, ‘ Kiếm Sư ’ Lê Đạo An là một trong số đó.

Lê Đạo An không chỉ là đúc kiếm đại tông sư, hắn lại là võ giả Dung Thần Cảnh, hơn nữa tạo nghệ đúc kiếm cực kỳ cao siêu, thậm chí đã từng đến Trung Nguyên tìm cao thủ kiếm đạo của Dịch Kiếm Môn và Kiếm Thần Sơn đàm luận kiếm đạo, làm cho người hai phái phi thường thán phục.

Lê Đạo An trở lại Ba Thục đạo tiếp nhận Sương Nguyệt Kiếm Lư, đã từng đúc ra ba thanh trường kiếm Thiên cấp, bởi vậy danh chấn giang hồ.

Hơn nữa hắn ưa thích dẫn dắt hậu bối, một ít võ giả thiên phú kiếm đạo xuất sắc, bất kể là tán tu hay đệ tử tông môn.

Hắn đều đề điểm một hai, dùng tạo nghệ kiếm đạo của hắn đề điểm những người kia đều có đại thu hoạch, cảm kích Lê Đạo An không thôi, cho nên về sau Lê Đạo An mới được tôn xưng là ‘ Kiếm Sư ’.

Hiện tại Lê Đạo An đã lớn tuổi, năm nay thọ nguyên của hắn đã đem gần ba trăm tuổi, thậm chí khó có khả năng tự đúc kiếm.

Cho nên hiện tại hắn giao sự vụ trong Sương Nguyệt Kiếm Lư cho các đệ tử đến quản lý, hắn quanh năm bế quan ẩn cư, không để ý tới thế sự.

Sương Nguyệt Kiếm Lư dựa vào danh vọng Lê Đạo An lưu lại nên phát triển rất an ổn, địa vị trong Ba Thục đạo gần với Ba Thục Kiếm Các.

Vài người thế lực tam lưu tới trước Sương Nguyệt Kiếm Lư khóc lóc kể lể, làm ra dáng vẻ nếu ngươi không giúp đỡ chúng ta thì chúng ta không đi, người Sương Nguyệt Kiếm Lư cảm thấy khó xử.

Sương Nguyệt Kiếm Lư của bọn họ có thanh danh tốt trong Ba Thục đạo, cũng không thể ra tay đuổi người ah?

Rơi vào đường cùng người Sương Nguyệt Kiếm Lư đành phải đi thông báo Lê Đạo An.

Sương Nguyệt Kiếm Lư kiến tạo trong một sơn cốc, phía sau sơn cốc là một cái hồ nhỏ phong cảnh xinh đẹp, Lê Đạo An ẩn cư trong một gian nhà cỏ gần hồ nhỏ.

Lê Đạo An tướng mạo rất bình thường, khí chất trên người bình thản tường hòa, hắn giống như lão nhân bình thường.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện