Hồ Kính Ngôn thi lễ với trưởng lão Tiêu gia và nói:
“Vị tiền bối này, Tô Tín làm người hung tính không thay đổi, thời điểm Giang Nam hội sắp bắt đầu ra tay giết vài tên võ giả tán tu cũng bỏ đi, ngay cả võ giả Nhân Bảng có thù oán với Lý Trần Phong cũng chết trong tay hắn.”
Những người khác lập tức hít sâu một hơi, ánh mắt nhìn về phía Tô Tín tràn ngập kinh hãi.
Dám giết võ giả Nhân Bảng thời điểm Giang Nam hội sắp bắt đầu chính là không đặt Tiêu gia vào mắt, Tô Tín quá to gan lớn mật rồi.
Ánh mắt tên trưởng lão Tiêu gia nhìn ang Tô Tín, trên người bộc phát uy áp đáng sợ.
“Tô Tín! Lý Trần Phong có phải ngươi giết không?”
Tên trưởng lão Tiêu gia có thực lực Hóa Thần Cảnh sơ kỳ, Tô Tín đã từng giao thủ vói Hóa Thần Cảnh hậu kỳ ‘ Trảm Ác Tăng ’ Giác Nghiêm, khí thế trưởng lão Tiêu gia không có tác dụng với Tô Tín.
“Nếu ta nói Lý Trần Phong không phải ta giết, ngươi tin sao?”
Tô Tín thản nhiên nói.
Hắn lcos thể cảm giác được trưởng lão Tiêu gia không có thích mình chút nào, thậm chí còn có cảm giác cực kỳ chán ghét.
Tiêu gia chính là người tổ chức Giang Nam hội, hơn nữa Tiêu gia thân là hậu duệ hoàng tộc, coi trọng nhất chính là quy củ lễ nghĩa, trưởng lão Tiêu gia ghét nhất loại người tùy ý phá hư quy củ như Tô Tín.
Trước kia hắn cũng biết việc Tô Tín đánh chết vài tên võ giả tán tu, y chỉ là việc nhỏ, mặc dù không có chạm đến mấu chốt của Tiêu gia nhưng cũng làm cho tên trưởng lão này sinh lòng chán ghét.
Hiện tại nhìn thấy nhân vật chính của việc này chính là Tô Tín, trưởng lão Tiêu gia lập tức sinh ra cảm xúc quả nhiên là hắn làm nên cực kỳ chán ghét.
“Lý Trần Phong có phải ngươi giết hay không ta nói không tính, ngươi theo ta về Tiêu gia thẩm phán rồi nói sau.”
Tên trưởng lão Tiêu gia lập tức lạnh lùng nói: “Thẩm phán? Thật có lỗi, xin hỏi vị trưởng lão này, Tiêu gia ngươi dựa vào cái gì thẩm phán ta? Có tư cách gì đến thẩm phán ta?”
Tô Tín lạnh lùng hỏi vài câu.
Tên trưởng lão Tiêu gia lập tức sững sờ, dựa vào cái gì? Còn phải hỏi dựa vào cái gì sao?
Tên trưởng lão Tiêu gia rất muốn nói bởi vì Tiêu gia chính là đứng đầu lục đại thế gia, là thế lực võ lâm đỉnh cấp nên có tư cách thảm phán Tô Tín.
Nhưng lời này quá mức liều lĩnh, ảnh hưởng danh tiếng Tiêu gia quá lớn, cho nên vị trưởng lão Tiêu gia này chỉ hừ lạnh một câu.
“Ngươi không cần xảo ngôn giải thích, dù sao ngươi bây giờ có hiềm nghi giết Lý Trần Phong, nhất định phải theo ta về Tiêu gia tiếp nhận thẩm phán.”
“Ta khuyên ngươi nên ngoan ngoãn theo ta quay về Tiêu gia mới tốt, nếu ngươi ép ta ra tay chỉ sợ ngươi sẽ hối hận.”
“Hối hận?”
Tô Tín lắc đầu: “Ta sẽ không hối hận, ta nói rồi, Tiêu gia các ngươi không có tư cách thẩm phán ta, cho dù Lý Trần Phong là ta giết, các ngươi cũng không có tư cách thẩm phán ta.”
Tên trưởng lão Tiêu gia lúc này tức giận không nhỏ: “Hảo hảo hảo, hôm nay ta thật cho ngươi xem Tiêu gia ta có tư cách thẩm phán ngươi hay không?”
Cường gia Nguyên Thần Cảnh giận dữ liền làm lực lượng thiên địa chấn động, lúc này phạm vi mười trượng quanh trưởng lão Tiêu gia sinh ra cuồng phong, sấm sét nổ vang vô cùng khủng bố.
Tiêu gia trưởng lão khẽ vươn tay, hắn ngưng tụ chân khí trên bàn tay và chụp xuống, đám người bên cạnh lập tức hoảng sợ kêu lên.
“Là Già Thiên Đại Thủ Ấn của Tiêu gia.”
Tên trưởng lão Tiêu gia đang vận lực vào tay và chụp xuống, Tô Tín lấy ra một tấm lệnh bài và lạnh lùng nói: “Ta chính là truy phong tuần bổ của Lục Phiến Môn, trực tiếp thuộc tổng bộ Lục Phiến Môn quản hạt, cả thiên hạ trừ triều đình, trừ Lục Phiến Môn, ai có tư cách thẩm phán ta?”
Tên trưởng lão Tiêu gia lập tức dừng tay, sắc mặt hắn cực kỳ khó coi nhìn tấm lệnh bài trong tay Tô Tín.
Hắn thân là Nguyên Thần Cảnh võ đạo tông sư, lại là trưởng lão Tiêu gia cho nên hắn rất quen thuộc Lục Phiến Môn, cũng nhận ra lệnh bài này.
Hắn cho rằng Tô Tín là võ giả bình thường không có nền móng, nhưng không nghĩ tới hắn đã biến thành truy phong tuần bổ của Lục Phiến Môn!
Tô Tín cười nhạt lấy: “Vị trưởng lão này, hiện tại ngươi còn muốn thẩm phán ta sao? Lý Trần Phong là Vũ Thám Hoa của triều đình, ta chính là truy phong tuần bổ Lục Phiến Môn, vì một ít tranh giành khí phách, ta có lý do đi giết hắn sao?”
“Cho dù hắn thật do ta giết cũng không tới phiên Tiêu gia các ngươi thẩm phán ah? Lý gia có ý kiến gì, các ngươi có thể tìm lãnh đạo trực tiếp của ta tại Lục Phiến Môn mà nói lí lẽ.”
Sắc mặt trưởng lão Tiêu gia lúc này biến thành khó coi, hiện tại hắn thật không biết làm sao với Tô Tín, thân phận truy phong tuần bổ rất khó giải quyết.
Lục Phiến Môn thân là một trong hai cơ cấu vũ lực lớn nhất triều đình, đặc điểm lớn nhất của nó là bao che khuyết điểm, đặc biệt là đối với truy phong tuần bổ số lượng thưa thớt càng phải như vậy.
Thực lực Tiêu gia bọn họ mạnh, thậm chí được phong An Hầu nhưng còn chưa tới mức có thể dùng lực một nhà đi khiêu chiến Lục Phiến Môn.
Hồ Kính Ngôn và đám võ giả chung quanh khiếp sợ không ngậm miệng được.
“Vị tiền bối này, Tô Tín làm người hung tính không thay đổi, thời điểm Giang Nam hội sắp bắt đầu ra tay giết vài tên võ giả tán tu cũng bỏ đi, ngay cả võ giả Nhân Bảng có thù oán với Lý Trần Phong cũng chết trong tay hắn.”
Những người khác lập tức hít sâu một hơi, ánh mắt nhìn về phía Tô Tín tràn ngập kinh hãi.
Dám giết võ giả Nhân Bảng thời điểm Giang Nam hội sắp bắt đầu chính là không đặt Tiêu gia vào mắt, Tô Tín quá to gan lớn mật rồi.
Ánh mắt tên trưởng lão Tiêu gia nhìn ang Tô Tín, trên người bộc phát uy áp đáng sợ.
“Tô Tín! Lý Trần Phong có phải ngươi giết không?”
Tên trưởng lão Tiêu gia có thực lực Hóa Thần Cảnh sơ kỳ, Tô Tín đã từng giao thủ vói Hóa Thần Cảnh hậu kỳ ‘ Trảm Ác Tăng ’ Giác Nghiêm, khí thế trưởng lão Tiêu gia không có tác dụng với Tô Tín.
“Nếu ta nói Lý Trần Phong không phải ta giết, ngươi tin sao?”
Tô Tín thản nhiên nói.
Hắn lcos thể cảm giác được trưởng lão Tiêu gia không có thích mình chút nào, thậm chí còn có cảm giác cực kỳ chán ghét.
Tiêu gia chính là người tổ chức Giang Nam hội, hơn nữa Tiêu gia thân là hậu duệ hoàng tộc, coi trọng nhất chính là quy củ lễ nghĩa, trưởng lão Tiêu gia ghét nhất loại người tùy ý phá hư quy củ như Tô Tín.
Trước kia hắn cũng biết việc Tô Tín đánh chết vài tên võ giả tán tu, y chỉ là việc nhỏ, mặc dù không có chạm đến mấu chốt của Tiêu gia nhưng cũng làm cho tên trưởng lão này sinh lòng chán ghét.
Hiện tại nhìn thấy nhân vật chính của việc này chính là Tô Tín, trưởng lão Tiêu gia lập tức sinh ra cảm xúc quả nhiên là hắn làm nên cực kỳ chán ghét.
“Lý Trần Phong có phải ngươi giết hay không ta nói không tính, ngươi theo ta về Tiêu gia thẩm phán rồi nói sau.”
Tên trưởng lão Tiêu gia lập tức lạnh lùng nói: “Thẩm phán? Thật có lỗi, xin hỏi vị trưởng lão này, Tiêu gia ngươi dựa vào cái gì thẩm phán ta? Có tư cách gì đến thẩm phán ta?”
Tô Tín lạnh lùng hỏi vài câu.
Tên trưởng lão Tiêu gia lập tức sững sờ, dựa vào cái gì? Còn phải hỏi dựa vào cái gì sao?
Tên trưởng lão Tiêu gia rất muốn nói bởi vì Tiêu gia chính là đứng đầu lục đại thế gia, là thế lực võ lâm đỉnh cấp nên có tư cách thảm phán Tô Tín.
Nhưng lời này quá mức liều lĩnh, ảnh hưởng danh tiếng Tiêu gia quá lớn, cho nên vị trưởng lão Tiêu gia này chỉ hừ lạnh một câu.
“Ngươi không cần xảo ngôn giải thích, dù sao ngươi bây giờ có hiềm nghi giết Lý Trần Phong, nhất định phải theo ta về Tiêu gia tiếp nhận thẩm phán.”
“Ta khuyên ngươi nên ngoan ngoãn theo ta quay về Tiêu gia mới tốt, nếu ngươi ép ta ra tay chỉ sợ ngươi sẽ hối hận.”
“Hối hận?”
Tô Tín lắc đầu: “Ta sẽ không hối hận, ta nói rồi, Tiêu gia các ngươi không có tư cách thẩm phán ta, cho dù Lý Trần Phong là ta giết, các ngươi cũng không có tư cách thẩm phán ta.”
Tên trưởng lão Tiêu gia lúc này tức giận không nhỏ: “Hảo hảo hảo, hôm nay ta thật cho ngươi xem Tiêu gia ta có tư cách thẩm phán ngươi hay không?”
Cường gia Nguyên Thần Cảnh giận dữ liền làm lực lượng thiên địa chấn động, lúc này phạm vi mười trượng quanh trưởng lão Tiêu gia sinh ra cuồng phong, sấm sét nổ vang vô cùng khủng bố.
Tiêu gia trưởng lão khẽ vươn tay, hắn ngưng tụ chân khí trên bàn tay và chụp xuống, đám người bên cạnh lập tức hoảng sợ kêu lên.
“Là Già Thiên Đại Thủ Ấn của Tiêu gia.”
Tên trưởng lão Tiêu gia đang vận lực vào tay và chụp xuống, Tô Tín lấy ra một tấm lệnh bài và lạnh lùng nói: “Ta chính là truy phong tuần bổ của Lục Phiến Môn, trực tiếp thuộc tổng bộ Lục Phiến Môn quản hạt, cả thiên hạ trừ triều đình, trừ Lục Phiến Môn, ai có tư cách thẩm phán ta?”
Tên trưởng lão Tiêu gia lập tức dừng tay, sắc mặt hắn cực kỳ khó coi nhìn tấm lệnh bài trong tay Tô Tín.
Hắn thân là Nguyên Thần Cảnh võ đạo tông sư, lại là trưởng lão Tiêu gia cho nên hắn rất quen thuộc Lục Phiến Môn, cũng nhận ra lệnh bài này.
Hắn cho rằng Tô Tín là võ giả bình thường không có nền móng, nhưng không nghĩ tới hắn đã biến thành truy phong tuần bổ của Lục Phiến Môn!
Tô Tín cười nhạt lấy: “Vị trưởng lão này, hiện tại ngươi còn muốn thẩm phán ta sao? Lý Trần Phong là Vũ Thám Hoa của triều đình, ta chính là truy phong tuần bổ Lục Phiến Môn, vì một ít tranh giành khí phách, ta có lý do đi giết hắn sao?”
“Cho dù hắn thật do ta giết cũng không tới phiên Tiêu gia các ngươi thẩm phán ah? Lý gia có ý kiến gì, các ngươi có thể tìm lãnh đạo trực tiếp của ta tại Lục Phiến Môn mà nói lí lẽ.”
Sắc mặt trưởng lão Tiêu gia lúc này biến thành khó coi, hiện tại hắn thật không biết làm sao với Tô Tín, thân phận truy phong tuần bổ rất khó giải quyết.
Lục Phiến Môn thân là một trong hai cơ cấu vũ lực lớn nhất triều đình, đặc điểm lớn nhất của nó là bao che khuyết điểm, đặc biệt là đối với truy phong tuần bổ số lượng thưa thớt càng phải như vậy.
Thực lực Tiêu gia bọn họ mạnh, thậm chí được phong An Hầu nhưng còn chưa tới mức có thể dùng lực một nhà đi khiêu chiến Lục Phiến Môn.
Hồ Kính Ngôn và đám võ giả chung quanh khiếp sợ không ngậm miệng được.
Danh sách chương