Đại Thế Chí Thượng Sư nhìn thấy thủ đoạn làm việc của Tô Tín thì lắc đầu, hắn cho rằng Tô Tín làm việc quá tuyệt một ít.

Ví dụ như các môn khách Tô gia kia, hắn sẽ dùng phương thức dụ dỗ trấn an một chút, dù sao lương bổng mỗi tháng của võ giả Tiên Thiên không là gì so với Tô Tín, cùng lắm cứ cho bọn họ.

Vạn nhất trong đó có một ít võ giả thiên phú không tồi cảm động và nhớ nhung Tô Tín hào phóng, có lẽ còn chủ động đầu nhập vào Tô Tín hoặc nhớ kỹ ân tình của Tô Tín.

Kết quả Tô Tín trực tiếp giết gà dọa khỉ, dùng thủ đoạn kịch liệt nhất đuổi các môn khách này đi, đây là việc làm Đại Thế Chí Thượng Sư khó hiểu.

Tuy Đại Thế Chí Thượng Sư không muốn lắm miệng nhưng hắn vẫn không nhịn được nói:

- Tô đại nhân, thứ cho lão tăng nói thẳng, ngươi đối đãi với võ giả tán tu như vậy, có lẽ sau khi bọn họ xuống núi sẽ nói bậy về ngươi đấy.

- Huống hồ hơn năm ngàn người này chưa hẳn không có người đáng giá bồi dưỡng, sẽ không sợ bỏ qua lương tài hay sao?

Tô Tín lắc đầu cười lạnh nói:

- Cho dù trong bọn họ có thiên phú tốt cũng không sao cả, Tô Tín ta muốn thu thủ hạ không chỉ cần thực lực, còn phải xem năng lực và nhãn lực.

- Ta là người như thế nào bọn họ cũng đều biết, nhưng chính vì một ít lương bổng mà có kẻ đứng ra chỉ trích ta không biết quy củ, loại người tầm nhìn hạn hẹp thế như thế, cho dù có thiên phú thì có thể làm cái gì?

Đại Thế Chí Thượng Sư sững sờ, hắn không nghĩ tới Tô Tín nói có mấy phần đạo lý.

Có thiên phú không có nghĩa là có năng lực, những người này hiện tại biểu hiện tầm nhìn hạn hẹp, tương lai sẽ có đức hạnh gì có thể nghĩ.

Nói không chừng bọn họ bị Tô Tín thu làm thủ hạ sẽ dẫn tới phiền toái nào đó, hiện tại đá đi cũng thanh tĩnh.

Đại Thế Chí Thượng Sư lắc đầu, thở dài một tiếng, tuy hắn không cảm thán Tô Tín, mà là cảm thán chính hắn.

Mật Tông không có đối thủ trong Tây Cương, trong tông môn đều là sư phụ dạy đồ đệ tử, cho nên đệ tử rất ít xử lý tạp vụ, càng không có kinh nghiệm quản lý tông môn.

Hiện tại bọn họ đặt chân Trung Nguyên đã có cảm giác mình không đủ.

Đừng nói Huyền Minh thay mặt phương trượng Thiếu Lâm tự, ngay cả Tô Tín xuất thân lùm cỏ cũng có năng lực xử lý công việc mạnh hơn hắn rất nhiều.

Có lẽ Đại Thế Chí Thượng Sư không thua thiệt trên đại cục, nhưng ở những chuyện nhỏ nhặt này, hắn cần phải cảnh giác thật nhiều.

Lúc này Tô Tín lại phát hiện thì ra những võ giả lục tục xuống núi lại quay trở về, bọn họ cũng không dám lên núi, mà là dừng lại giữa sườn núi, trên mặt còn nở nụ cười hả hê, không biết đang xem náo nhiệt cái gì.

Tô Tín cau mày, dưới núi có rất nhiều khí tức cường giả đi tới, trong đó có không ít cường giả, mấy chục đạo khí tức đều là tồn tại trên Hóa Thần Cảnh, trong đó cũng có không ít Dung Thần Cảnh.

Sau một lát, Tô Tín nhìn thấy gia chủ Độc Cô thị Độc Cô Diêm mang theo một đám cường giả Độc Cô thị leo lên Ngô Đồng sơn, trên mặt còn mang theo vui mừng không chút che giấu.

Nhìn thấy tràng cảnh Tô gia, Độc Cô Diêm rất vui mừng, không nói chuyện khác, thù của con hắn được báo rồi.

Huyết mạch dòng chính Tô gia bị diệt toàn bộ, Tô Trọng Viễn giết con hắn lúc trước cũng chết.

Tuy nhiên không phải tự tay báo thù rất đáng tiếc, không sao cả, có thể báo thù thì Độc Cô Diêm rất vui vẻ.

Còn có một lý do khác, đó là Tô gia nguyên khí đại thương, không có võ giả Dương Thần Cảnh, hiện tại Tô gia không tính là thế lực nhất lưu, nhiều nhất chỉ có thể là khối thịt mỡ mê người mà thôi, Độc Cô Diêm rất hứng thú cắn một cái, cho dù đắc tội Tô Tín cũng không tiếc.

Ai cũng biết Tô Tín rất khó đắc tội, nếu vì một chuyện nhỏ Độc Cô thị cũng không xuất động toàn lực đi nhằm vào Tô Tín.

Nhưng hiện tại những bí pháp truyền thừa của Tô gia làm Độc Cô Diêm động tâm, chỉ cần có thể cướp được, cho dù Độc Cô thị có trở mặt với Tô Tín cũng đáng.

Mặc dù nói lần trước Tô Tín dẫn đầu cường giả Đại Chu liên hợp Thiên Địa nhị cung diệt sạch Thanh Thành kiếm phái đã làm các thế lực lớn trên giang hồ kiêng kị, nhưng chỉ là kiêng kị mà thôi, căn bản không cách nào phục chế lần nữa.

Không mượn dùng lực lượng Đại Chu, Tô Tín cũng chỉ là tứ đại thần bộ mà thôi, tuy đắc tội hắn có phiền toái, nhưng Độc Cô thị vẫn gánh vác được.

Tô Tín nhìn vẻ mặt sắc mặt vui mừng Độc Cô Diêm, thản nhiên nói:

- Độc Cô gia chủ không ở lại địa bàn của mình, mang người chạy đến Ngô Đồng sơn làm gì? Xem náo nhiệt?

Độc Cô Diêm lắc lắc đầu nói:

- Ta không tới xem náo nhiệt, từ xưa đến nay chỉ có được làm vua thua làm giặc, chuyện này không có gì lạ, trước kia đã xem chán rồi.

- Lần này Tô gia bại, như vậy sau này người trên giang hồ chỉ biết Ngô Đồng sơn Tô gia là của Tô Tín Tô đại nhân, cũng không phải là của Ninh Viễn Đường.

Độc Cô Diêm nhìn chung quanh, nói:

- Tuy ngày xưa Ninh Viễn Đường Tô gia tích súc truyền thừa cũng không phải ít, hiện tại đều rơi vào trong túi Tô đại nhân sao?

Tô Tín híp mắt hỏi:

- Thì như thế nào?

Độc Cô Diêm lắc đầu nói:

- Tô đại nhân, ăn mảnh cũng không phải là thói quen tốt, nói ra ngươi diệt Tô gia đã kiếm rất nhiều rồi.

- Hiện tại người Tô gia cũng đã nhận ngươi làm chủ nhân, ngươi có được nhiều cường giả như thế, uy thế sẽ phóng đại, chẳng lẽ Tô đại nhân ngươi không có ý định lấy ra một ít đồ hay sao? Có đôi khi ăn nhiều sẽ no chết đấy.

- Độc Cô gia chủ muốn giật đồ trong tay ta sao?

Tô Tín nhàn nhạt hỏi.

Độc Cô Thành lắc đầu nói:

- Không phải đoạt, mà là mượn.

- Ngày xưa lão tổ Tô gia keo kiệt, tại hạ muốn mượn hắn hai quyển công pháp điển tịch hắn không cho mượn, hiện tại đổi thành Tô đại nhân làm đương gia, chắc có lẽ không như thế nha?

Vừa dứt lời, người Độc Cô thị đi theo Độc Cô Diêm bước lên phía trước một bước, khí thế trên người bộc phát, nói rõ ngươi không cho mượn thì ta sẽ đoạt.

Lợi ích trước mắt, Độc Cô Diêm cũng mặc kệ tướng ăn của hắn có khó coi hay không, dù sao hắn tin tưởng Tô Tín cuối cùng sẽ thỏa hiệp.

Lúc này những môn khách bị Tô Tín đuổi xuống núi hả hê nhìn Tô Tín.

Trước kia Tô Tín ngươi rất uy phong đúng không? Một câu đuổi chúng ta xuống Ngô Đồng sơn, thậm chí còn không phát lương tháng, dám có nửa câu bất mãn thì trực tiếp chém giết, hiện tại như thế nào? Báo ứng đến sao?

Độc Cô thị muốn phân một chén canh, huống hồ Độc Cô Diêm mang theo nhiều cường giả tới, hắn có khả năng tay không mà về sao?

Bởi vì cái gọi là báo ứng, vừa rồi Tô Tín ngươi kiêu ngạo như vậy, hiện tại cũng có thời điểm ngươi ăn thiệt thòi!

Người Độc Cô thị hùng hổ, người Tô gia do Tô Minh Kỳ dẫn dắt đứng sau lưng Tô Tín.

Cho dù những người này vừa mới đầu nhập vào Tô Tín, nhưng lúc trước bọn họ bị huyết mạch dòng chính giáo dục tẩy não, bọn họ từ nhỏ tiếp nhận lý niệm gia tộc lớn hơn tất cả.

Hiện tại cho dù đám người lão tổ Tô gia đã chết, nhưng người Tô gia không có quên việc này.

Hiện tại bọn họ có một ít người không hoàn toàn phục tùng Tô Tín nhưng khi đối mặt với kẻ thù bên ngoài, bọn họ sẽ đồng tâm hiệp lực chống cự kẻ thù bên ngoài.

Sắc mặt Độc Cô Diêm thản nhiên không quan tâm, những huyết mạch chi thứ Tô gia không phải uy hiếp, chiến lực bọn họ có hạn không nói, vừa rồi bọn họ đại chiến với dòng chính Tô gia một hồi, bây giờ còn bao nhiêu phần khí lực?

Nhìn vẻ mặt như đã tính trước của Độc Cô Diêm, Tô Tín thản nhiên nói:

- Độc Cô gia chủ có lòng tin có thể cướp đồ trong tay Tô Tín ta sao? Hay ngươi xem đại sư Mật Tông là không khí sao?

Độc Cô Diêm thi lễ với Đại Thế Chí Thượng Sư:

- Thượng sư, đây là chuyện trong Bắc Nguyên đạo của chúng ta, mong rằng thượng sư ngài không nên tham dự.

Đại Thế Chí Thượng Sư cau mày, hắn tự nhiên biết rõ Độc Cô thị là một trong lục đại thế gia, đám người Độc Cô thị này muốn thừa dịp cháy nhà cướp của, Đại Thế Chí Thượng Sư không muốn quản.

Nhưng hắn nhìn ra thực lực của Tô Tín, hắn gần như vô địch cùng giai, đừng nhìn Độc Cô thị phái nhiều võ giả Dung Thần Cảnh tới đây nhiều như thế, bọn họ không có khả năng ăn chắc Tô Tín.

Mặc dù nói Tô Tín chỉ mời hắn ra tay đối phó lão tổ Tô gia, cũng không có nói hắn đối phó người Độc Cô thị, nhưng Tô Tín đã có năng lực dọn dẹp đám người này, Đại Thế Chí Thượng Sư thuận tiện dệt hoa trên gấm cũng không sao.

Thời điểm Đại Thế Chí Thượng Sư vừa định muốn đứng ra, uy áp Dương Thần Cảnh hàng lâm nơi này, lão tổ Độc Cô thị Độc Cô Thành bước tới Ngô Đồng sơn, hắn nói với Đại Thế Chí Thượng Sư:

- Thượng sư, Độc Cô thị ta không có thành kiến gì với Tây Cương Mật Tông, về sau Tây Cương Mật Tông truyền đạo trong Bắc Nguyên đạo, Độc Cô thị ta sẽ không can thiệp.

- Chuyện hôm nay, xin thượng sư không nên nhúng tay, ngày sau Độc Cô thị ta chắc chắn nhớ nhân tình của thượng sư.

Nhìn thấy lão tổ Độc Cô thị ra mặt, Đại Thế Chí Thượng Sư cũng chỉ có thể nói là Tô Tín không may, hoặc hắn đánh giá thấp sức hấp dẫn từ công pháp truyền thừa của Tô gia với những người khác.

Nếu không có lão tổ Độc Cô thị ra mặt, Đại Thế Chí Thượng Sư còn có thể dệt hoa trên gấm giúp Tô Tín, hiện tại đã khác, Tô Tín dùng Kim Cương Bất Phôi Thần Công mời hắn ra tay, hắn không đáng ra tay giúp Tô Tín đối phó hai vị cường giả Dương Thần Cảnh, cho dù có bản chép tay Bất Diệt Kim Thân cũng giống như vậy.

Đặc biệt là Độc Cô thị cũng không phải mâu thuẫn trùng trùng điệp điệp, không phảig Ninh Viễn Đường Tô gia có thể so sánh.

Dùng căn cơ và thế lực của Độc Cô thị tại Bắc Nguyên đạo c, bọn họ không giúp Mật Tông truyền đạo tại Bắc Nguyên đạo, nhưng bọn họ có thể âm thầm phá hư chuyện tốt của Mật Tông, từ đó gia tăng không ít phiền toái cho bọn họ.

Cho nên nghĩ đến điểm này, Đại Thế Chí Thượng Sư nói với Tô Tín:

- Tô đại nhân, lần này thứ cho lão tăng không thể giúp ngươi, Tô đại nhân tự mình động thủ đi.

Độc Cô Thành lạnh lùng nói:

- Tô Tín, làm người không nên quá tham, lần này ngươi diệt Tô gia đạt được đủ nhiều rồi, chỉ bằng vào việc ngươi đạt được những người này, thế lực Lục Phiến Môn của ngươi đã vượt qua Phương Cửu Nguyên và Liễu Vô Tiền, trở thành tồn tại gần với Thiết gia.

- Nếu ngươi cũng chiếm những thứ còn lại thì không thể nói nổi, mang thứ đó giao ra đây, lần này Độc Cô thị ta thiếu nhân tình của ngươi.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện