Tô Tín nhìn những cái kia đệ tử chi thứ quỳ lạy phía dưới thì thoả mãn gật gật đầu, hắn không có trông cậy vào những đệ tử chi thứ Tô gia có thể hoàn toàn thần phục chính mình, chỉ cần hiện tại bọn họ nghe chính mình lời là đủ, đến lúc đó chính mình tự nhiên sẽ dùng thủ đoạn khác thu phục lòng trung thành của bọn họ.
Kỳ thật Tô Tín không biết, uy vọng của hắn trong nội tâm các đệ tử chi thứ Tô gia là rất cao.
Dù sao hiện tại Tô gia đã chính thức đặt chân giang hồ, tuy Tô gia không có mạng lưới tình báo của mình, nhưng bọn họ lại biết một ít lời đồn giang hồ.
Chính bởi vì như thế, những đệ tử chi thứ Tô gia càng sùng bái Tô Tín.
Dù sao thân phận Tô Tín giống như bọn họ, kết quả Tô Tín lại lẻ loi một mình xông ra uy danh và cơ nghiệp to lớn ở bên ngoài.
Bọn họ bị Tô gia đối xử như nô bộc, Tô Tín lần đầu tiên tới Tô gia cũng là được cung kính mời tới, đây cũng là chênh lệch.
Hiện tại có Tô Tín trở thành gia chủ Tô gia, trong nội tâm bọn họ cũng có thể an tâm, dù sao đây chính là giang hồ, trừ phi ngươi là võ giả tán tu một người ăn no cả nhà không đói bụng, nếu không người cầm đầu mỗi thế lực là người vô cùng quan trọng.
Ví dụ như Lệ Trường Hải chưởng môn Thanh Thành kiếm phái.
Tuy Thanh Thành kiếm phái diệt vong không có quan hệ với hắn nhưng thân là chưởng môn một phái, hắn bình thường chính là sai lầm lớn nhất, nguyên nhân Thanh Thành kiếm phái diệt vong không hoàn toàn có nguyên nhân do hắn, nhưng tối thiểu hắn cũng có trách nhiệm nhất định.
Hiện tại Tô Tín không dính tới hai chữ “bình thường”, những huyết mạch chi thứ Tô gia tin tưởng, do Tô Tín dẫn dắt Tô gia sẽ cường thịnh hơn thời điểm còn lão tổ Tô gia.
Đại Thế Chí Thượng Sư đi đến bên người Tô Tín, nói:
- Chúc mừng Tô đại nhân, một trong lánh đời tam tộc Ninh Viễn Đường Tô gia đã là vật trong tay của ngươi.
Vào lúc nói lời này, Đại Thế Chí Thượng Sư nói chuyện còn mang theo hâm mộ và ghen ghét.
Đừng nhìn Ninh Viễn Đường Tô gia hiện tại rách nát, thậm chí không có bao nhiêu tài nguyên tu luyện, nhưng tài phú chính thức của Ninh Viễn Đường Tô gia không phải những vật này, mà là người và truyền thừa.
Hiện tại huyết mạch dòng chính Tô gia đã bị tru sát, Ninh Viễn Đường Tô gia không tính là thế lực đỉnh cấp, nhưng bọn họ còn mạnh hơn thế lực nhất lưu vài lần.
Hơn nữa trừ người, Tô gia còn có các công pháp cường đại truyền thừa từ thượng cổ, cứ nhìn lão tổ Tô gia hôm nay dùng các bí pháp kia thì biết rõ, Tô gia vốn có truyền thừa không kém.
Tuy Tô gia không có một môn truyền thừa cường đại nhưng số lượng truyền thừa của Tô gia lại rất nhiều.
Ngày xưa thủy tổ Tô gia theo sau Nhân Hoàng chinh chiến thiên hạ, các lộ tông môn và công pháp dị tộc bị Tô gia thu nạp vô số, cứ nhìn huyết mạch dòng chính Tô gia hiện tại là biết rõ, trên thân mỗi người đều có công pháp cường đại, hơn nữa còn mặc cho bọn họ lựa chọn.
Những truyền thừa này, ngay cả Đại Thế Chí Thượng Sư nhìn thấy cũng phải thèm, nhưng hắn biết rõ, nếu đổi người khác cướp truyền thừa của Tô gia, người Tô gia sẽ liều chết đánh một trận.
Tô Tín mưu đoạt Tô gia đó là nội chiến, bản thân hắn chính là người Tô gia, cho nên huyết mạch chi thứ Tô gia không chỉ không có mâu thuẫn, trái lại còn giúp hắn.
Nếu đổi thành người bên ngoài, chắc chắn sẽ đụng đầu rơi máu chảy.
Huống hồ cho dù bọn họ có thực lực mạnh hơn Tô gia mấy lần, có thể giết sạch người Tô gia, kẻ đó chắc chắn sẽ bị Tô gia sắp chết phản công làm bị thương nguyên khí, như vậy mới không có lợi nhất.
Dù sao đối với đại bộ phận thế lực võ lâm mà nói, nhân tài là trọng yếu nhất, cuối cùng cướp được công pháp kết quả lại làm mình thương vong quá lớn, làm như vậy không có lợi nhất.
Huống hồ không phải thế lực nào cũng có thể xuất động lực lượng cường đại nghiền ép như Đại Chu liên thủ với Thiên Địa nhị cung diệt Thanh Thành kiếm phái.
Vạn nhất bọn họ thật sự ảnh hưởng tới nguyên khí, nói không chừng những tông môn kết thù kết oán với bọn họ sẽ nhân lúc cháy nhà mà hôi của.
Giống như Dịch Kiếm Môn cùng Cản Thi Phái đánh một trận lần trước, Dịch Kiếm Môn nguyên khí đại thương, lúc trước có không ít thế lực bỏ đá xuống giếng, thậm chí ngay cả trì kiếm ngũ phái đồng khí liên chi cũng làm như vậy, càng không cần nói các tông môn khác.
Tô Tín thản nhiên nói với Đại Thế Chí Thượng Sư:
- Thượng sư nghiêm trọng,
- Tô Tín ta cũng không có gia đại nghiệp đại như Mật Tông, bản thân vì một chút cơ nghiệp mà phải xông pha liều chết, không tính toán nhiều một chút là không được.
Đại Thế Chí Thượng Sư chỉ cười cười mà không nói lời nào,
Cả Ngô Đồng sơn cũng bị đánh thành rối loạn, Tô Tín trực tiếp bảo những huyết mạch chi thứ sửa sang thi thể lại một phen.
Những môn khách Tô gia mời chào đều dùng ánh mắt “trông mong” nhìn Tô Tín.
Bọn họ đều bị Tô gia mời chào đến, chỉ có điều khi đó người mời chào bọn họ là dòng chính Tô gia, mà bây giờ Tô gia đã đổi chủ, bọn họ nên nghe ai? Hơn nữa Tô Tín có thái độ gì với bọn họ? Trước kia Tô gia cho bọn họ lương tháng có thay đổi hay không?
Tô Tín nhìn bọn họ, hắn nói thẳng:
- Đều đi thôi, về sau Tô gia không cần môn khách.
Mọi người nơi này khiếp sợ, bọn họ thật không nghĩ tới Tô Tín nói một câu đã đuổi hơn năm ngàn tên môn khách Tô gia xuống núi.
Kỳ thật Tô Tín không vừa mắt những người này.
Tô gia vừa mới đặt chân giang hồ, người trong tộc không đủ, cho nên bọn họ có chút ít bụng đói ăn quàng, người nào cũng mời chào, kết quả làm cho tốt xấu lẫn lộn.
Đại bộ phận môn khách Tô gia này đều là tán tu không có lý tưởng, thậm chí còn có một chút là thám tử của thế lực khác, ví dụ như Tô Tín phái đám người Vệ Trường Đông tới cũng có thể dễ dàng trà trộn vào.
Tuy không bài trừ trong đó có một ít võ giả thiên phú không tồi, đáng giá bồi dưỡng, nhưng Tô Tín lại không muốn phí sức chọn lựa, cho nên hắn dứt khoát đuổi những người này xuống núi.
Nhưng hắn làm như vậy lại làm những môn khách Tô gia bất mãn.
Lúc này có người nói:
- Tô đại nhân ngài làm như vậy có phần không giảng quy củ, lúc trước Tô gia mời chào chúng ta lên núi làm môn khách, bọn họ hứa hẹn cho chúng ta rất nhiều tài nguyên, thậm chí bây giờ còn chưa cấp tài nguyên cho chúng ta đấy, ngài nói câu đầu tiên đã đuổi chúng ta xuống núi, ngươi làm như vậy là không có quy củ.
- Hiện tại ngài là gia chủ Tô gia, trước kia dòng chính Tô gia cho chúng ta điều kiện ngài không nói gia tăng, nhưng không thể trực tiếp đá chúng ta đi như vậy.
Phần đông môn khách Tô gia ở đây lên tiếng phụ họa.
Tô gia lúc trước vì mời chào bọn họ đã đáp ứng không ít tài nguyên, bởi vì khi đó Tô gia thiếu người, cho nên vì muốn mau chóng mời chào môn khách, Tô gia khai ra điều kiện nhiều hơn môn khách của thế lực khác, hơn nữa Tô gia còn hứa hẹn mỗi khi qua một năm đều cho môn khách hai tháng bổng lộc.
Hiện tại Tô Tín nói một câu đã đuổi bọn họ xuống núi, bổng lộc mỗi tháng không còn, trong nội tâm các môn khách không vui là đương nhiên.
Bổng lộc mỗi tháng của bọn họ đối với đại nhân vật như Tô Tín không coi vào đâu, chín trâu mất sợi lông mà thôi, nhưng đối với bọn họ mà nói là thu nhập không nhỏ, cũng không thể cứ mất đi như vậy.
Tô Tín tươi cười.
Kỳ thật tướng mạo bản thân Tô Tín không phải quá tuấn tú nhưng cũng xem như anh tuấn, cho nên hắn cười lại cho người ta cảm giác bình thản.
Chỉ có điều có ít người đã quên, thường thường những người vẻ mặt hung ác không phải người tốt, bọn họ cũng không phải kẻ ác nhất.
Tô Tín tươi cười chỉ vào tên võ giả Tiên Thiên kia, nói:
- Đến đến, đứng ra.
Tên võ giả lập tức sững sờ, nhưng võ giả chung quanh hắn lui lại phía sau vài bước, khu vực hắn đứng trống trải..
Tô Tín nhìn tên võ giả này, nụ cười trên mặt biến mất, hắn bình thản nói:
- Ngươi vừa rồi nói với ta cái gì? Ta không giảng quy củ? Vậy làm phiền ngươi nói cho ta biết là giảng quy củ gì?
Bị Tô Tín hỏi, tên võ giả này nở nụ cười còn khó coi hơn cả khóc, hắn bây giờ mới nhớ tới, người trước mặt mình không phải võ giả Tô gia không có kinh nghiệm giang hồ, mà là Tô Tín tứ đại thần bộ uy danh hiển hách.
Những năm này qua Tô Tín giết bao nhiêu ngườ? Chỉ sợ ngay cả chính hắn còn không nhớ, cái gọi là súng bắn chim đầu đàn, bản thân mình lại đứng ra nói quy củ với hắn, hắn thật sự ngu không ai bằng.
Tên võ giả kia run rẩy nói:
- Tô đại nhân, ta...
Nhưng hắn còn chưa nói xong, Tô Tín đã nhíu mày, một đạo kiếm khí bay tới dưới chân tên võ giả kia, trực tiếp chém hắn thành hai nửa.
Máu tươi bắn tung tóe, những người ở đây ngây người, không ai nghĩ tới Tô Tín một lời không hợp liền muốn giết người, thậm chí tên võ giả kia chưa nói hết câu đã bị Tô Tín giết.
Nhìn đám người trước mặt, Tô Tín thản nhiên nói:
- Lương tháng của các ngươi là đám ma quỷ Tô gia kia đồng ý, các ngươi muốn cũng được, ta tiễn các ngươi đi tìm bọn họ, như vậy có đủ quy củ hay không?
Toàn thân mọi người lạnh lẽo, không ai dám nói nhảm một câu.
Những tông môn thế gia trên võ lâm xưa nay rất khách khí với các khách khanh và môn khách như bọn họ, chỉ cần bọn họ không phản bội tông môn, những tông môn kia không quá mức nghiêm khắc với bọn họ, bọn họ làm như vậy chỉ vì hai chữ thanh danh mà thôi.
Dù sao chỉ có thanh danh tốt mới có người giang hồ tiếp tục tìm nơi nương tựa bọn họ, nếu không, ngươi có tiếng xấu, có ai tới nương tựa ngươi chứ?
Cho nên đại môn phái rất nghiêm khắc với đệ tử của mình, dù sao cũng là người một nhà.
Đối với môn khách thân là người ngoài, bọn họ rất khách khí, đương nhiên bọn họ cũng không có tư cách tiếp xúc với cơ mật, cao lắm chỉ là tay chân cao cấp mà thôi.
Những người này thật sự xem Tô Tín như chấp chưởng giả tông môn và thế gia bình thường, bọn họ lại quên Tô Tín có hung danh hiển hách.
Dù sao Tô Tín có không ít bêu danh trên giang hồ, hắn sẽ không để ý người khác mắng ác hơn một ít, những tông môn thế gia sợ ảnh hưởng thanh danh, Tô Tín hắn không sợ.
Sau khi Tô Tín giết gà dọa khỉ, những người này không dám phóng cái rắm, trực tiếp xám xịt cút xuống núi.
Kỳ thật Tô Tín không biết, uy vọng của hắn trong nội tâm các đệ tử chi thứ Tô gia là rất cao.
Dù sao hiện tại Tô gia đã chính thức đặt chân giang hồ, tuy Tô gia không có mạng lưới tình báo của mình, nhưng bọn họ lại biết một ít lời đồn giang hồ.
Chính bởi vì như thế, những đệ tử chi thứ Tô gia càng sùng bái Tô Tín.
Dù sao thân phận Tô Tín giống như bọn họ, kết quả Tô Tín lại lẻ loi một mình xông ra uy danh và cơ nghiệp to lớn ở bên ngoài.
Bọn họ bị Tô gia đối xử như nô bộc, Tô Tín lần đầu tiên tới Tô gia cũng là được cung kính mời tới, đây cũng là chênh lệch.
Hiện tại có Tô Tín trở thành gia chủ Tô gia, trong nội tâm bọn họ cũng có thể an tâm, dù sao đây chính là giang hồ, trừ phi ngươi là võ giả tán tu một người ăn no cả nhà không đói bụng, nếu không người cầm đầu mỗi thế lực là người vô cùng quan trọng.
Ví dụ như Lệ Trường Hải chưởng môn Thanh Thành kiếm phái.
Tuy Thanh Thành kiếm phái diệt vong không có quan hệ với hắn nhưng thân là chưởng môn một phái, hắn bình thường chính là sai lầm lớn nhất, nguyên nhân Thanh Thành kiếm phái diệt vong không hoàn toàn có nguyên nhân do hắn, nhưng tối thiểu hắn cũng có trách nhiệm nhất định.
Hiện tại Tô Tín không dính tới hai chữ “bình thường”, những huyết mạch chi thứ Tô gia tin tưởng, do Tô Tín dẫn dắt Tô gia sẽ cường thịnh hơn thời điểm còn lão tổ Tô gia.
Đại Thế Chí Thượng Sư đi đến bên người Tô Tín, nói:
- Chúc mừng Tô đại nhân, một trong lánh đời tam tộc Ninh Viễn Đường Tô gia đã là vật trong tay của ngươi.
Vào lúc nói lời này, Đại Thế Chí Thượng Sư nói chuyện còn mang theo hâm mộ và ghen ghét.
Đừng nhìn Ninh Viễn Đường Tô gia hiện tại rách nát, thậm chí không có bao nhiêu tài nguyên tu luyện, nhưng tài phú chính thức của Ninh Viễn Đường Tô gia không phải những vật này, mà là người và truyền thừa.
Hiện tại huyết mạch dòng chính Tô gia đã bị tru sát, Ninh Viễn Đường Tô gia không tính là thế lực đỉnh cấp, nhưng bọn họ còn mạnh hơn thế lực nhất lưu vài lần.
Hơn nữa trừ người, Tô gia còn có các công pháp cường đại truyền thừa từ thượng cổ, cứ nhìn lão tổ Tô gia hôm nay dùng các bí pháp kia thì biết rõ, Tô gia vốn có truyền thừa không kém.
Tuy Tô gia không có một môn truyền thừa cường đại nhưng số lượng truyền thừa của Tô gia lại rất nhiều.
Ngày xưa thủy tổ Tô gia theo sau Nhân Hoàng chinh chiến thiên hạ, các lộ tông môn và công pháp dị tộc bị Tô gia thu nạp vô số, cứ nhìn huyết mạch dòng chính Tô gia hiện tại là biết rõ, trên thân mỗi người đều có công pháp cường đại, hơn nữa còn mặc cho bọn họ lựa chọn.
Những truyền thừa này, ngay cả Đại Thế Chí Thượng Sư nhìn thấy cũng phải thèm, nhưng hắn biết rõ, nếu đổi người khác cướp truyền thừa của Tô gia, người Tô gia sẽ liều chết đánh một trận.
Tô Tín mưu đoạt Tô gia đó là nội chiến, bản thân hắn chính là người Tô gia, cho nên huyết mạch chi thứ Tô gia không chỉ không có mâu thuẫn, trái lại còn giúp hắn.
Nếu đổi thành người bên ngoài, chắc chắn sẽ đụng đầu rơi máu chảy.
Huống hồ cho dù bọn họ có thực lực mạnh hơn Tô gia mấy lần, có thể giết sạch người Tô gia, kẻ đó chắc chắn sẽ bị Tô gia sắp chết phản công làm bị thương nguyên khí, như vậy mới không có lợi nhất.
Dù sao đối với đại bộ phận thế lực võ lâm mà nói, nhân tài là trọng yếu nhất, cuối cùng cướp được công pháp kết quả lại làm mình thương vong quá lớn, làm như vậy không có lợi nhất.
Huống hồ không phải thế lực nào cũng có thể xuất động lực lượng cường đại nghiền ép như Đại Chu liên thủ với Thiên Địa nhị cung diệt Thanh Thành kiếm phái.
Vạn nhất bọn họ thật sự ảnh hưởng tới nguyên khí, nói không chừng những tông môn kết thù kết oán với bọn họ sẽ nhân lúc cháy nhà mà hôi của.
Giống như Dịch Kiếm Môn cùng Cản Thi Phái đánh một trận lần trước, Dịch Kiếm Môn nguyên khí đại thương, lúc trước có không ít thế lực bỏ đá xuống giếng, thậm chí ngay cả trì kiếm ngũ phái đồng khí liên chi cũng làm như vậy, càng không cần nói các tông môn khác.
Tô Tín thản nhiên nói với Đại Thế Chí Thượng Sư:
- Thượng sư nghiêm trọng,
- Tô Tín ta cũng không có gia đại nghiệp đại như Mật Tông, bản thân vì một chút cơ nghiệp mà phải xông pha liều chết, không tính toán nhiều một chút là không được.
Đại Thế Chí Thượng Sư chỉ cười cười mà không nói lời nào,
Cả Ngô Đồng sơn cũng bị đánh thành rối loạn, Tô Tín trực tiếp bảo những huyết mạch chi thứ sửa sang thi thể lại một phen.
Những môn khách Tô gia mời chào đều dùng ánh mắt “trông mong” nhìn Tô Tín.
Bọn họ đều bị Tô gia mời chào đến, chỉ có điều khi đó người mời chào bọn họ là dòng chính Tô gia, mà bây giờ Tô gia đã đổi chủ, bọn họ nên nghe ai? Hơn nữa Tô Tín có thái độ gì với bọn họ? Trước kia Tô gia cho bọn họ lương tháng có thay đổi hay không?
Tô Tín nhìn bọn họ, hắn nói thẳng:
- Đều đi thôi, về sau Tô gia không cần môn khách.
Mọi người nơi này khiếp sợ, bọn họ thật không nghĩ tới Tô Tín nói một câu đã đuổi hơn năm ngàn tên môn khách Tô gia xuống núi.
Kỳ thật Tô Tín không vừa mắt những người này.
Tô gia vừa mới đặt chân giang hồ, người trong tộc không đủ, cho nên bọn họ có chút ít bụng đói ăn quàng, người nào cũng mời chào, kết quả làm cho tốt xấu lẫn lộn.
Đại bộ phận môn khách Tô gia này đều là tán tu không có lý tưởng, thậm chí còn có một chút là thám tử của thế lực khác, ví dụ như Tô Tín phái đám người Vệ Trường Đông tới cũng có thể dễ dàng trà trộn vào.
Tuy không bài trừ trong đó có một ít võ giả thiên phú không tồi, đáng giá bồi dưỡng, nhưng Tô Tín lại không muốn phí sức chọn lựa, cho nên hắn dứt khoát đuổi những người này xuống núi.
Nhưng hắn làm như vậy lại làm những môn khách Tô gia bất mãn.
Lúc này có người nói:
- Tô đại nhân ngài làm như vậy có phần không giảng quy củ, lúc trước Tô gia mời chào chúng ta lên núi làm môn khách, bọn họ hứa hẹn cho chúng ta rất nhiều tài nguyên, thậm chí bây giờ còn chưa cấp tài nguyên cho chúng ta đấy, ngài nói câu đầu tiên đã đuổi chúng ta xuống núi, ngươi làm như vậy là không có quy củ.
- Hiện tại ngài là gia chủ Tô gia, trước kia dòng chính Tô gia cho chúng ta điều kiện ngài không nói gia tăng, nhưng không thể trực tiếp đá chúng ta đi như vậy.
Phần đông môn khách Tô gia ở đây lên tiếng phụ họa.
Tô gia lúc trước vì mời chào bọn họ đã đáp ứng không ít tài nguyên, bởi vì khi đó Tô gia thiếu người, cho nên vì muốn mau chóng mời chào môn khách, Tô gia khai ra điều kiện nhiều hơn môn khách của thế lực khác, hơn nữa Tô gia còn hứa hẹn mỗi khi qua một năm đều cho môn khách hai tháng bổng lộc.
Hiện tại Tô Tín nói một câu đã đuổi bọn họ xuống núi, bổng lộc mỗi tháng không còn, trong nội tâm các môn khách không vui là đương nhiên.
Bổng lộc mỗi tháng của bọn họ đối với đại nhân vật như Tô Tín không coi vào đâu, chín trâu mất sợi lông mà thôi, nhưng đối với bọn họ mà nói là thu nhập không nhỏ, cũng không thể cứ mất đi như vậy.
Tô Tín tươi cười.
Kỳ thật tướng mạo bản thân Tô Tín không phải quá tuấn tú nhưng cũng xem như anh tuấn, cho nên hắn cười lại cho người ta cảm giác bình thản.
Chỉ có điều có ít người đã quên, thường thường những người vẻ mặt hung ác không phải người tốt, bọn họ cũng không phải kẻ ác nhất.
Tô Tín tươi cười chỉ vào tên võ giả Tiên Thiên kia, nói:
- Đến đến, đứng ra.
Tên võ giả lập tức sững sờ, nhưng võ giả chung quanh hắn lui lại phía sau vài bước, khu vực hắn đứng trống trải..
Tô Tín nhìn tên võ giả này, nụ cười trên mặt biến mất, hắn bình thản nói:
- Ngươi vừa rồi nói với ta cái gì? Ta không giảng quy củ? Vậy làm phiền ngươi nói cho ta biết là giảng quy củ gì?
Bị Tô Tín hỏi, tên võ giả này nở nụ cười còn khó coi hơn cả khóc, hắn bây giờ mới nhớ tới, người trước mặt mình không phải võ giả Tô gia không có kinh nghiệm giang hồ, mà là Tô Tín tứ đại thần bộ uy danh hiển hách.
Những năm này qua Tô Tín giết bao nhiêu ngườ? Chỉ sợ ngay cả chính hắn còn không nhớ, cái gọi là súng bắn chim đầu đàn, bản thân mình lại đứng ra nói quy củ với hắn, hắn thật sự ngu không ai bằng.
Tên võ giả kia run rẩy nói:
- Tô đại nhân, ta...
Nhưng hắn còn chưa nói xong, Tô Tín đã nhíu mày, một đạo kiếm khí bay tới dưới chân tên võ giả kia, trực tiếp chém hắn thành hai nửa.
Máu tươi bắn tung tóe, những người ở đây ngây người, không ai nghĩ tới Tô Tín một lời không hợp liền muốn giết người, thậm chí tên võ giả kia chưa nói hết câu đã bị Tô Tín giết.
Nhìn đám người trước mặt, Tô Tín thản nhiên nói:
- Lương tháng của các ngươi là đám ma quỷ Tô gia kia đồng ý, các ngươi muốn cũng được, ta tiễn các ngươi đi tìm bọn họ, như vậy có đủ quy củ hay không?
Toàn thân mọi người lạnh lẽo, không ai dám nói nhảm một câu.
Những tông môn thế gia trên võ lâm xưa nay rất khách khí với các khách khanh và môn khách như bọn họ, chỉ cần bọn họ không phản bội tông môn, những tông môn kia không quá mức nghiêm khắc với bọn họ, bọn họ làm như vậy chỉ vì hai chữ thanh danh mà thôi.
Dù sao chỉ có thanh danh tốt mới có người giang hồ tiếp tục tìm nơi nương tựa bọn họ, nếu không, ngươi có tiếng xấu, có ai tới nương tựa ngươi chứ?
Cho nên đại môn phái rất nghiêm khắc với đệ tử của mình, dù sao cũng là người một nhà.
Đối với môn khách thân là người ngoài, bọn họ rất khách khí, đương nhiên bọn họ cũng không có tư cách tiếp xúc với cơ mật, cao lắm chỉ là tay chân cao cấp mà thôi.
Những người này thật sự xem Tô Tín như chấp chưởng giả tông môn và thế gia bình thường, bọn họ lại quên Tô Tín có hung danh hiển hách.
Dù sao Tô Tín có không ít bêu danh trên giang hồ, hắn sẽ không để ý người khác mắng ác hơn một ít, những tông môn thế gia sợ ảnh hưởng thanh danh, Tô Tín hắn không sợ.
Sau khi Tô Tín giết gà dọa khỉ, những người này không dám phóng cái rắm, trực tiếp xám xịt cút xuống núi.
Danh sách chương