Trong những kiếm giả Cửu Trọng Kiếm Các không có người nghèo, bọn họ chôn cất kiếm gãy yếu nhất cũng là Địa binh.
Hơn nữa còn có Thiên binh, trường kiếm trong kiếm chủng dùng tài liệu cũng tốt hơn các Địa binh khác nhiều.
Trọng yếu nhất nơi này có kiếm khí nồng đậm, cho dù không có chân khí của võ giả tẩm bổ nhưng linh tính trong trường kiếm vẫn không biến mất, bảo trì uy năng Thiên binh.
Loại trường kiếm này chỉ cần dùng một tia chân khí luyện hóa, có thể biến nó thành binh khí của mình, cho nên này kiếm trủng là nơi tất cả mọi người sẽ tranh giành.
Hơn nữa chờ Tô Tín nhìn thấy cảnh tượng trước mắt liền hít khí lạnh.
Trước đó Bắc Cực Tử Vi Đại Đế nói hắn tranh phong với Bạch Liên giáo nhưng tình huống thực tế lại là hắn dốc sức chiến đấu quần hùng.
Lúc này có ba người vây công hắn, theo thứ tự là Bạch Liên giáo Hắc Liên Thánh Sứ, trưởng lão Thanh Thành kiếm phái ‘ Đan Lưu Hỏa Kiếm” Sầm Vệ Trang và Kiếm Thần Sơn ‘ Thanh Minh Kiếm Tôn ’ Hàn Đông Đình.
Người mạnh nhất của Thiên đình người mạnh nhất được gọi là Đế Quân, thực lực Bắc Cực Tử Vi Đại Đế có thể nghĩ, tuyệt đối còn mạnh hơn cả Đông Cực Thanh Hoa Đại Đế một bậc.
Lúc này Thiên đình bọn họ cũng phái hai cường giả Dương Thần Cảnh tới, Bắc Cực Tử Vi Đại Đế là người ít được biết tới, kết quả lại hắn lại có thể đối kháng với Bạch Liên giáo và hai phái khác.
Đối với Thiên đình, trừ người Địa phủ đã ước định tốt ra, còn lại đều là giành ăn với bọn họ. Hơn nữa song phương còn đụng nhau trong kiếm chủng, như vậy không đánh mới là kỳ quái.
Quanh người Hắc Liên Thánh Sứ tỏa ra phật quang chói mắt, tay niết ấn quyết, diệt thế phật liên xuất hiện mang theo uy năng vô tận giáng lâm.
Đại trưởng lão Thanh Thành kiếm phái ‘ Đan Lưu Hỏa Kiếm ’ Sầm Vệ Trang rút đạo kiếm ra khỏi vỏ, thiên hỏa vô tận xé rách hư không, dùng hắn đạo kiếm của hắn làm cơ sở, hàng vạn thiên hỏa rơi xuống giống như diệt thế, uy năng hủy diệt đáng sợ.
Kiếm Thần Sơn ‘ Thanh Minh Kiếm Tôn ’ Hàn Đông Đình lại rất kiên quyết.
Võ giả Kiếm Thần Sơn ra tay không lưu lại một chút chỗ trống nào, xuất kiếm tất đả thương ngươi.
Luận lý giải với kiếm đạo, Kiếm Thần Sơn là si mê kiếm nhất, cũng chỉ có một giải thích duy nhất.
Kiếm là hung khí.
Những lời này từ lúc ban đầu là người Kiếm Thần Sơn nói ra.
Kiếm giả Kiếm Thần Sơn tu luyện kiếm pháp chính là loại kiếm pháp tục tằng nguyên thủy nhất, tất cả đều dùng sát thương lớn nhất.
Thanh Minh kiếm ra khỏi vỏ xé rách hư không, trường kiếm chấn động, kiếm ý kéo dài xuất hiện trên thân kiếm Hàn Đông Đình, kiếm trảm hư không, chư tà tránh lui!
Ba người này đặt ở bên ngoài là cao thủ trong Dương Thần Cảnh, trong đó Hàn Đông Đình là tồn tại tốp ba mươi Địa Bảng
Đối mặt với ba người vây công, Bắc Cực Tử Vi Đại Đế chỉ đánh ra một quyền mang theo uy thế đáng sợ.
Uy thế một quyền khôn cùng, bá giả vô song.
Chỉ một quyền đơn giản nhưng lại ẩn chứa vô số loại võ đạo chí lý biến hóa, nội hàm thiên địa, tự thành không gian, một quyền của Bắc Cực Tử Vi Đại Đế đã vượt qua cực hạn của hắn.
Tô Tín nhìn thấy, nếu hắn có thể hối đoái Phiên Thiên Tam Thập Lục Lộ Kỳ của Lý Trầm Chu, đoán chừng uy thế có thể liều mạng với quyền pháp vô địch của Bắc Cực Tử Vi Đại Đế.
Hơn nữa hắn chỉ liều uy thế mà thôi, trên mặt lực lượng Tô Tín không bao giờ cho rằng mình có thể nghiền áp Dương Thần Cảnh.
Từ khi bốn người giao thủ, cả kiếm trủng biến thành một đống bừa bộn.
Cường giả Dương Thần Cảnh ra tay uy thế ảnh hưởng hoàn cảnh mười dặm, tùy tiện một quyền cũng đánh vỡ núi nhỏ, dòng sông khô cạn.
Trước mắt những Dương Thần Cảnh đỉnh cấp như bọn họ động thủ tạo thành uy thế kinh khủng giống như tai nạn, phạm vi vài dặm chung quanh bọn họ là một đống bừa bộn, bất kể là kiếm hay là người, dù sao trung tâm quanh bọn họ đều trống trải.
Những võ giả nhìn thấy đều đau lòng, bọn họ hủy diệt chính là những trường kiếm Địa binh yếu nhất, trong đó còn có mấy thanh đã sinh ra khí linh, kết quả bây giờ lại bị hủy.
Vũ Sư nhìn hai bên chiến đấu, cảm giác Bắc Cực Tử Vi Đại Đế không có vấn đề gì, hắn liền nói thẳng:
- Những người còn lại gấp rút tiếp viện những người khác.
Bắc Cực Tử Vi Đại Đế dẫn theo vài tên võ giả Hóa Thần Cảnh đang đối phó kẻ thù gấp đôi mình, những người này đang đầy nguy cơ.
Bọn họ không phải tồn tại cường đại như Bắc Cực Tử Vi Đại Đế, lấy một địch ba địch bốn cũng không có vấn đề, nhưng lấy một địch mười lại càng không có khả năng.
Vũ Sư hít sâu một hơi nói:
- Toàn lực ra tay, tận lực giúp Đế Quân kéo dài thêm một ít thời gian.
Vài tên võ giả Hóa Thần Cảnh Thiên đình đi theo Vũ Sư gật đầu và trực tiếp ra tay.
Bởi vì diễn trò phải làm nguyên bộ, hiện tại Tô Tín thân kiêm thân phận minh hữu Thiên đình cho nên hắn không do dự ra tay, huống chi trong đó còn có người Thanh Thành kiếm phái.
Nhìn thấy Tô Tín đứng bên phía Vũ Sư, đệ tử ba thế lực khác mắng Tô Tín không giảng quy củ, lại liên thủ với người Thiên đình.
Thiên đình và Địa phủ cường đại rõ như ban ngày, hiện ngay tất cả mọi người tốt nhất nên liên thủ đối phó Thiên đình cùng Địa phủ.
Kết quả hiện tại bọn họ lại từng người tự chiến, bọn họ lại cho rằng Tô Tín không giảng quy củ và công nhiên đứng bên phía Thiên đình, lúc này ba phái không cảm thấy mình nghĩ như vậy có gì không ổn.
Hơn nữa còn có Thiên binh, trường kiếm trong kiếm chủng dùng tài liệu cũng tốt hơn các Địa binh khác nhiều.
Trọng yếu nhất nơi này có kiếm khí nồng đậm, cho dù không có chân khí của võ giả tẩm bổ nhưng linh tính trong trường kiếm vẫn không biến mất, bảo trì uy năng Thiên binh.
Loại trường kiếm này chỉ cần dùng một tia chân khí luyện hóa, có thể biến nó thành binh khí của mình, cho nên này kiếm trủng là nơi tất cả mọi người sẽ tranh giành.
Hơn nữa chờ Tô Tín nhìn thấy cảnh tượng trước mắt liền hít khí lạnh.
Trước đó Bắc Cực Tử Vi Đại Đế nói hắn tranh phong với Bạch Liên giáo nhưng tình huống thực tế lại là hắn dốc sức chiến đấu quần hùng.
Lúc này có ba người vây công hắn, theo thứ tự là Bạch Liên giáo Hắc Liên Thánh Sứ, trưởng lão Thanh Thành kiếm phái ‘ Đan Lưu Hỏa Kiếm” Sầm Vệ Trang và Kiếm Thần Sơn ‘ Thanh Minh Kiếm Tôn ’ Hàn Đông Đình.
Người mạnh nhất của Thiên đình người mạnh nhất được gọi là Đế Quân, thực lực Bắc Cực Tử Vi Đại Đế có thể nghĩ, tuyệt đối còn mạnh hơn cả Đông Cực Thanh Hoa Đại Đế một bậc.
Lúc này Thiên đình bọn họ cũng phái hai cường giả Dương Thần Cảnh tới, Bắc Cực Tử Vi Đại Đế là người ít được biết tới, kết quả lại hắn lại có thể đối kháng với Bạch Liên giáo và hai phái khác.
Đối với Thiên đình, trừ người Địa phủ đã ước định tốt ra, còn lại đều là giành ăn với bọn họ. Hơn nữa song phương còn đụng nhau trong kiếm chủng, như vậy không đánh mới là kỳ quái.
Quanh người Hắc Liên Thánh Sứ tỏa ra phật quang chói mắt, tay niết ấn quyết, diệt thế phật liên xuất hiện mang theo uy năng vô tận giáng lâm.
Đại trưởng lão Thanh Thành kiếm phái ‘ Đan Lưu Hỏa Kiếm ’ Sầm Vệ Trang rút đạo kiếm ra khỏi vỏ, thiên hỏa vô tận xé rách hư không, dùng hắn đạo kiếm của hắn làm cơ sở, hàng vạn thiên hỏa rơi xuống giống như diệt thế, uy năng hủy diệt đáng sợ.
Kiếm Thần Sơn ‘ Thanh Minh Kiếm Tôn ’ Hàn Đông Đình lại rất kiên quyết.
Võ giả Kiếm Thần Sơn ra tay không lưu lại một chút chỗ trống nào, xuất kiếm tất đả thương ngươi.
Luận lý giải với kiếm đạo, Kiếm Thần Sơn là si mê kiếm nhất, cũng chỉ có một giải thích duy nhất.
Kiếm là hung khí.
Những lời này từ lúc ban đầu là người Kiếm Thần Sơn nói ra.
Kiếm giả Kiếm Thần Sơn tu luyện kiếm pháp chính là loại kiếm pháp tục tằng nguyên thủy nhất, tất cả đều dùng sát thương lớn nhất.
Thanh Minh kiếm ra khỏi vỏ xé rách hư không, trường kiếm chấn động, kiếm ý kéo dài xuất hiện trên thân kiếm Hàn Đông Đình, kiếm trảm hư không, chư tà tránh lui!
Ba người này đặt ở bên ngoài là cao thủ trong Dương Thần Cảnh, trong đó Hàn Đông Đình là tồn tại tốp ba mươi Địa Bảng
Đối mặt với ba người vây công, Bắc Cực Tử Vi Đại Đế chỉ đánh ra một quyền mang theo uy thế đáng sợ.
Uy thế một quyền khôn cùng, bá giả vô song.
Chỉ một quyền đơn giản nhưng lại ẩn chứa vô số loại võ đạo chí lý biến hóa, nội hàm thiên địa, tự thành không gian, một quyền của Bắc Cực Tử Vi Đại Đế đã vượt qua cực hạn của hắn.
Tô Tín nhìn thấy, nếu hắn có thể hối đoái Phiên Thiên Tam Thập Lục Lộ Kỳ của Lý Trầm Chu, đoán chừng uy thế có thể liều mạng với quyền pháp vô địch của Bắc Cực Tử Vi Đại Đế.
Hơn nữa hắn chỉ liều uy thế mà thôi, trên mặt lực lượng Tô Tín không bao giờ cho rằng mình có thể nghiền áp Dương Thần Cảnh.
Từ khi bốn người giao thủ, cả kiếm trủng biến thành một đống bừa bộn.
Cường giả Dương Thần Cảnh ra tay uy thế ảnh hưởng hoàn cảnh mười dặm, tùy tiện một quyền cũng đánh vỡ núi nhỏ, dòng sông khô cạn.
Trước mắt những Dương Thần Cảnh đỉnh cấp như bọn họ động thủ tạo thành uy thế kinh khủng giống như tai nạn, phạm vi vài dặm chung quanh bọn họ là một đống bừa bộn, bất kể là kiếm hay là người, dù sao trung tâm quanh bọn họ đều trống trải.
Những võ giả nhìn thấy đều đau lòng, bọn họ hủy diệt chính là những trường kiếm Địa binh yếu nhất, trong đó còn có mấy thanh đã sinh ra khí linh, kết quả bây giờ lại bị hủy.
Vũ Sư nhìn hai bên chiến đấu, cảm giác Bắc Cực Tử Vi Đại Đế không có vấn đề gì, hắn liền nói thẳng:
- Những người còn lại gấp rút tiếp viện những người khác.
Bắc Cực Tử Vi Đại Đế dẫn theo vài tên võ giả Hóa Thần Cảnh đang đối phó kẻ thù gấp đôi mình, những người này đang đầy nguy cơ.
Bọn họ không phải tồn tại cường đại như Bắc Cực Tử Vi Đại Đế, lấy một địch ba địch bốn cũng không có vấn đề, nhưng lấy một địch mười lại càng không có khả năng.
Vũ Sư hít sâu một hơi nói:
- Toàn lực ra tay, tận lực giúp Đế Quân kéo dài thêm một ít thời gian.
Vài tên võ giả Hóa Thần Cảnh Thiên đình đi theo Vũ Sư gật đầu và trực tiếp ra tay.
Bởi vì diễn trò phải làm nguyên bộ, hiện tại Tô Tín thân kiêm thân phận minh hữu Thiên đình cho nên hắn không do dự ra tay, huống chi trong đó còn có người Thanh Thành kiếm phái.
Nhìn thấy Tô Tín đứng bên phía Vũ Sư, đệ tử ba thế lực khác mắng Tô Tín không giảng quy củ, lại liên thủ với người Thiên đình.
Thiên đình và Địa phủ cường đại rõ như ban ngày, hiện ngay tất cả mọi người tốt nhất nên liên thủ đối phó Thiên đình cùng Địa phủ.
Kết quả hiện tại bọn họ lại từng người tự chiến, bọn họ lại cho rằng Tô Tín không giảng quy củ và công nhiên đứng bên phía Thiên đình, lúc này ba phái không cảm thấy mình nghĩ như vậy có gì không ổn.
Danh sách chương