Đang lúc Độ Ách Tinh Quân chuẩn bị động thủ, một tiếng cười thanh thúy động lòng người vang lên:
- Ha ha, Thiên đình các ngươi thật sự vô dụng ah, nội bộ bị người ta gài cây đinh vào lại không phát hiện, Thiên Đế ngu ngốc hay các ngươi bất tài?
- Nhìn dáng vẻ các ngươi đáng thương như vậy, không bằng ta lại miễn phí đưa tặng các ngươi một tin tức, trong Địa phủ ta cũng xếp một người vào trong Thiên đình các ngươi, địa vị của hắn cũng không thấp, các ngươi có thể đoán được là ai không?
Ba cường giả Địa phủ mặc hắc kim hoa phục phục đạp không đi tới, đầu lĩnh chính là Mạnh bà, phía sau là Bình Đẳng Vương, chính là ‘ Lục Thần Đao ’ Khổng Tuyên, còn có một người toàn thân khí tức lạnh lẽo, cũng có thực lực Dung Thần Cảnh, trên mặt mang theo mặt nạ Hắc Vô Thường.
Nhìn thấy người Địa phủ tới, sắc mặt ba người Thiên đình rất khó coi, đặc biệt trong đó còn có Mạnh Bà là cường giả Dương Thần Cảnh.
Độ Ách Tinh Quân trầm giọng nói:
- Địa phủ các ngươi có ý gì? Không phải trước kia chúng ta có ước định sau khi tìm được Cửu Diệu Tinh Quân thì giao hắn cho Thiên đình ta, sau khi tiến vào Cửu Trọng Kiếm Các thì chia đôi lợi ích, hiện tại các ngươi còn muốn làm gì?
Mạnh bà cười hì hì nói:
- Đúng vậy a, chúng ta là ước định tốt rồi, nhưng hiện tại ta muốn đổi ý, ngươi có thể làm gì ta sao?
- Ngươi!
Trong mắt ba người Độ Ách Tinh Quân lộ ra thần thái giận dữ, lại không thể làm gì.
Địa phủ Mạnh bà nổi danh ra bài không theo lẽ thường, nhưng lại thập phần vô lại, quả thực không có chút tôn nghiêm của cường giả Dương Thần Cảnh.
Hiện tại Độ Ách Tinh Quân chỉ thầm hận vì sao mấy vị cường giả Dương Thần Cảnh Thiên đình lại chưa tới, nhưng bây giờ chỉ có thể nhìn người Địa phủ hung hăng càn quấy.
Chỉ có điều người bị Thiên đình trông mong không có đến, người trì kiếm ngũ phái bọn họ không trông mong lại tới.
Danh Kiếm Sơn Trang Hà Vô Sơn mang theo hơn mười tên võ giả Nguyên Thần Cảnh kiếm Sơn Trang khí thế khủng bố đi tới, mặc dù biết rõ hắn chỉ muốn tranh phong với người Thiên đình cùng Địa phủ, nhưng hắn lại không sợ.
Người Danh Kiếm Sơn Trang vừa tới, người Kiếm Thần Sơn cũng tới.
Cầm đầu Kiếm Thần Sơn chính là một trong niên sắc mặt đờ dẫn, hắn mặc áo gai màu xanh, sau lưng cõng Thanh Minh kiếm, nhìn vẻ ngoài thường thường không có gì lạ, nhưng quanh thân lại có kiếm khí xông lên trời, khí thế cực kỳ khủng bố.
- Kiếm Thần Sơn ‘ Thanh Minh Kiếm Tôn ’ Hàn Đông Đình, một trong tam đại kiếm tôn Kiếm Thần Sơn, không ngờ hắn cũng tới đây.
Mọi người nơi này thu hồi tâm tư, cho dù Hà Vô Sơn hay là Hàn Đông Đình đều không phải người dễ trêu chọc.
Kiếm Thần Sơn thế hệ này xuống dốc nhưng vẫn có ba cường giả Dương Thần Cảnh trấn thủ, bên ngoài xưng là tam đại kiếm tôn.
Tuy ‘ Thanh Minh Kiếm Tôn ’ Hàn Đông Đình không nổi danh trên giang hồ nhưng hắn là kiếm giả chính thức mê kiếm thành si.
Lúc đầu hắn không lộ ra danh tiếng trong Kiếm Thần Sơn, qua tuổi bốn mươi mới đột phá Hóa Thần Cảnh, không tính muộn nhưng thực sự tuyệt đối không tính sớm, cùng lắm xem như tư chất bình thường.
Sau khi đột phá Hóa Thần Cảnh, hắn lại luyện kiếm ba mươi năm, đúc kiếm ba mươi năm, dưỡng kiếm ba mươi năm, đợi đến lúc Thiên binh Thanh Minh kiếm đại thành thì thực lực của hắn từ Hóa Thần Cảnh tấn chức Dương Thần, nhất phi trùng thiên.
Phong mang ẩn nấp chín mươi năm, nhất kiếm quang hàn thập tứ châu.
Người trong giang hồ bội phục Hàn Đông Đình nhất không phải tu vi kiếm đạo của hắn, mà là tâm tính của hắn.
Sau khi người Kiếm Thần Sơn cùng Danh Kiếm Sơn Trang tới đây, kế tiếp đến phiên người Thanh Thành kiếm phái cùng Dịch Kiếm Môn.
Thanh Thành kiếm phái phái đại trưởng lão ‘ Đan Lưu Hỏa Kiếm ’ Sầm Vệ Trang.
Đại trưởng lão tư lịch lâu nhất, hắn đã tiếp cận ba trăm tuổi, hắn từ lâu đã mặc kệ sự vụ trong Thanh Thành kiếm phái, nếu không phải lần này có tin tức Cửu Trọng Kiếm Các truyền đến, Thanh Thành kiếm phái sẽ không mời hắn rời núi.
Cuối cùng người Dịch Kiếm Môn tới lại làm người ta khiếp sợ.
Bọn họ cho rằng người Dịch Kiếm Môn tới nhất định là ‘ Huyền Tâm Kiếm Chủ ’ Mạnh Kinh Tiên hoặc là một võ giả Dung Thần Cảnh.
Dù sao bề ngoài Dịch Kiếm Môn chỉ có một Mạnh Kinh Tiên là võ giả Dương Thần Cảnh, nếu hắn rời đi, tông môn không người trấn thủ, chẳng lẽ hắn không sợ Dịch Kiếm Môn gặp chuyện không may sao?
Nhưng người tới đây không phải Mạnh Kinh Tiên, hắn lại là võ giả Dương Thần Cảnh, mọi người nơi này mới phát hiện hắn là ai.
Võ giả Dương Thần Cảnh này rất trẻ tuổi, tướng mạo mới qua tuổi bốn mươi, phong độ nhẹ nhàng, dung mạo tuấn lãng.
Hắn chính là đệ tử Dịch Kiếm Môn thế hệ Mạnh Kinh Tiên, tên là Lâm Lạc Viêm, chỉ có điều khác với Mạnh Kinh Tiên khi còn trẻ tuổi đứng hàng tứ đại kiếm chủ, thời điểm Dịch Kiếm Môn đại chiến với Cản Thi Phái một trận thì hắn mới có tu vi Hóa Thần Cảnh đỉnh phong mà thôi.
Lúc này mới qua hơn hai mươi năm, Lâm Lạc Viêm từ Hóa Thần Cảnh đỉnh phong tấn thăng đến Dương Thần Cảnh, trọng yếu nhất qua nhiều năm như thế không ai có thể phát hiện, có thể nghĩ Dịch Kiếm Môn ẩn nhẫn đến mức nào.
Lúc trước đại đa số cường giả Dịch Kiếm Môn thế hệ trước vẫn lạc, Lâm Lạc Viêm thế hệ trẻ ngày xưa đã tấn thăng đến Dương Thần Cảnh, những người khác thì sao?
Chỉ sợ từ nay về sau, người ta sẽ không chỉ sợ hãi một mình Mạnh Kinh Tiên của Dịch Kiếm Môn.
- Ha ha, Thiên đình các ngươi thật sự vô dụng ah, nội bộ bị người ta gài cây đinh vào lại không phát hiện, Thiên Đế ngu ngốc hay các ngươi bất tài?
- Nhìn dáng vẻ các ngươi đáng thương như vậy, không bằng ta lại miễn phí đưa tặng các ngươi một tin tức, trong Địa phủ ta cũng xếp một người vào trong Thiên đình các ngươi, địa vị của hắn cũng không thấp, các ngươi có thể đoán được là ai không?
Ba cường giả Địa phủ mặc hắc kim hoa phục phục đạp không đi tới, đầu lĩnh chính là Mạnh bà, phía sau là Bình Đẳng Vương, chính là ‘ Lục Thần Đao ’ Khổng Tuyên, còn có một người toàn thân khí tức lạnh lẽo, cũng có thực lực Dung Thần Cảnh, trên mặt mang theo mặt nạ Hắc Vô Thường.
Nhìn thấy người Địa phủ tới, sắc mặt ba người Thiên đình rất khó coi, đặc biệt trong đó còn có Mạnh Bà là cường giả Dương Thần Cảnh.
Độ Ách Tinh Quân trầm giọng nói:
- Địa phủ các ngươi có ý gì? Không phải trước kia chúng ta có ước định sau khi tìm được Cửu Diệu Tinh Quân thì giao hắn cho Thiên đình ta, sau khi tiến vào Cửu Trọng Kiếm Các thì chia đôi lợi ích, hiện tại các ngươi còn muốn làm gì?
Mạnh bà cười hì hì nói:
- Đúng vậy a, chúng ta là ước định tốt rồi, nhưng hiện tại ta muốn đổi ý, ngươi có thể làm gì ta sao?
- Ngươi!
Trong mắt ba người Độ Ách Tinh Quân lộ ra thần thái giận dữ, lại không thể làm gì.
Địa phủ Mạnh bà nổi danh ra bài không theo lẽ thường, nhưng lại thập phần vô lại, quả thực không có chút tôn nghiêm của cường giả Dương Thần Cảnh.
Hiện tại Độ Ách Tinh Quân chỉ thầm hận vì sao mấy vị cường giả Dương Thần Cảnh Thiên đình lại chưa tới, nhưng bây giờ chỉ có thể nhìn người Địa phủ hung hăng càn quấy.
Chỉ có điều người bị Thiên đình trông mong không có đến, người trì kiếm ngũ phái bọn họ không trông mong lại tới.
Danh Kiếm Sơn Trang Hà Vô Sơn mang theo hơn mười tên võ giả Nguyên Thần Cảnh kiếm Sơn Trang khí thế khủng bố đi tới, mặc dù biết rõ hắn chỉ muốn tranh phong với người Thiên đình cùng Địa phủ, nhưng hắn lại không sợ.
Người Danh Kiếm Sơn Trang vừa tới, người Kiếm Thần Sơn cũng tới.
Cầm đầu Kiếm Thần Sơn chính là một trong niên sắc mặt đờ dẫn, hắn mặc áo gai màu xanh, sau lưng cõng Thanh Minh kiếm, nhìn vẻ ngoài thường thường không có gì lạ, nhưng quanh thân lại có kiếm khí xông lên trời, khí thế cực kỳ khủng bố.
- Kiếm Thần Sơn ‘ Thanh Minh Kiếm Tôn ’ Hàn Đông Đình, một trong tam đại kiếm tôn Kiếm Thần Sơn, không ngờ hắn cũng tới đây.
Mọi người nơi này thu hồi tâm tư, cho dù Hà Vô Sơn hay là Hàn Đông Đình đều không phải người dễ trêu chọc.
Kiếm Thần Sơn thế hệ này xuống dốc nhưng vẫn có ba cường giả Dương Thần Cảnh trấn thủ, bên ngoài xưng là tam đại kiếm tôn.
Tuy ‘ Thanh Minh Kiếm Tôn ’ Hàn Đông Đình không nổi danh trên giang hồ nhưng hắn là kiếm giả chính thức mê kiếm thành si.
Lúc đầu hắn không lộ ra danh tiếng trong Kiếm Thần Sơn, qua tuổi bốn mươi mới đột phá Hóa Thần Cảnh, không tính muộn nhưng thực sự tuyệt đối không tính sớm, cùng lắm xem như tư chất bình thường.
Sau khi đột phá Hóa Thần Cảnh, hắn lại luyện kiếm ba mươi năm, đúc kiếm ba mươi năm, dưỡng kiếm ba mươi năm, đợi đến lúc Thiên binh Thanh Minh kiếm đại thành thì thực lực của hắn từ Hóa Thần Cảnh tấn chức Dương Thần, nhất phi trùng thiên.
Phong mang ẩn nấp chín mươi năm, nhất kiếm quang hàn thập tứ châu.
Người trong giang hồ bội phục Hàn Đông Đình nhất không phải tu vi kiếm đạo của hắn, mà là tâm tính của hắn.
Sau khi người Kiếm Thần Sơn cùng Danh Kiếm Sơn Trang tới đây, kế tiếp đến phiên người Thanh Thành kiếm phái cùng Dịch Kiếm Môn.
Thanh Thành kiếm phái phái đại trưởng lão ‘ Đan Lưu Hỏa Kiếm ’ Sầm Vệ Trang.
Đại trưởng lão tư lịch lâu nhất, hắn đã tiếp cận ba trăm tuổi, hắn từ lâu đã mặc kệ sự vụ trong Thanh Thành kiếm phái, nếu không phải lần này có tin tức Cửu Trọng Kiếm Các truyền đến, Thanh Thành kiếm phái sẽ không mời hắn rời núi.
Cuối cùng người Dịch Kiếm Môn tới lại làm người ta khiếp sợ.
Bọn họ cho rằng người Dịch Kiếm Môn tới nhất định là ‘ Huyền Tâm Kiếm Chủ ’ Mạnh Kinh Tiên hoặc là một võ giả Dung Thần Cảnh.
Dù sao bề ngoài Dịch Kiếm Môn chỉ có một Mạnh Kinh Tiên là võ giả Dương Thần Cảnh, nếu hắn rời đi, tông môn không người trấn thủ, chẳng lẽ hắn không sợ Dịch Kiếm Môn gặp chuyện không may sao?
Nhưng người tới đây không phải Mạnh Kinh Tiên, hắn lại là võ giả Dương Thần Cảnh, mọi người nơi này mới phát hiện hắn là ai.
Võ giả Dương Thần Cảnh này rất trẻ tuổi, tướng mạo mới qua tuổi bốn mươi, phong độ nhẹ nhàng, dung mạo tuấn lãng.
Hắn chính là đệ tử Dịch Kiếm Môn thế hệ Mạnh Kinh Tiên, tên là Lâm Lạc Viêm, chỉ có điều khác với Mạnh Kinh Tiên khi còn trẻ tuổi đứng hàng tứ đại kiếm chủ, thời điểm Dịch Kiếm Môn đại chiến với Cản Thi Phái một trận thì hắn mới có tu vi Hóa Thần Cảnh đỉnh phong mà thôi.
Lúc này mới qua hơn hai mươi năm, Lâm Lạc Viêm từ Hóa Thần Cảnh đỉnh phong tấn thăng đến Dương Thần Cảnh, trọng yếu nhất qua nhiều năm như thế không ai có thể phát hiện, có thể nghĩ Dịch Kiếm Môn ẩn nhẫn đến mức nào.
Lúc trước đại đa số cường giả Dịch Kiếm Môn thế hệ trước vẫn lạc, Lâm Lạc Viêm thế hệ trẻ ngày xưa đã tấn thăng đến Dương Thần Cảnh, những người khác thì sao?
Chỉ sợ từ nay về sau, người ta sẽ không chỉ sợ hãi một mình Mạnh Kinh Tiên của Dịch Kiếm Môn.
Danh sách chương