Vũ Nguyên Xuân mang theo một đám võ giả Lục Phiến Môn tới đây, phó minh chủ Tam Giang Thủy Lục ‘ Tu La Đao ’ Hàn Bân cũng đi tới, hỏi:
- Vũ huynh, lần này ngươi cũng chuẩn bị tiến vào trong đó lại quan sát cảnh tượng thiên hỏa diệt thế hay sao?
‘ Tu La Đao ’ Hàn Bân hay vẫn có tu vi Hóa Thần Cảnh đỉnh phong, chỉ kém một bước là có thể đột phá đến Dung Thần Cảnh, cho nên hắn mới cần đi vào kho vũ khí Thông Thiên đảo tu luyện.
Vũ Nguyên Xuân lại đạt đến Dung Thần Cảnh rất nhiều năm, hơn nữa lúc trước hắn vừa đảm nhiệm vị trí tổng bộ đầu Giang Hoài đạo, hắn đã vào trong kho vũ khí Thông Thiên đảo vài chục lần, hiện tại còn đi vào, thuần túy chính là lãng phí.
Vũ Nguyên Xuân cười ha hả nói:
- Chân muỗi tuy nhỏ cũng là thịt, ngươi cũng biết, đến cấp bậc của chúng ta muốn đột phá cần phải có cơ duyên và cảm ngộ mới được.
- Ta cũng không có biện pháp, lúc này mới phải tiến vào trong kho vũ khí Thông Thiên đảo thử thời vận.
Hàn Bân vụng trộm bĩu môi, hắn tuyệt đối không tin lời này.
Ngươi đã vào vài chục lần còn muốn đột phá?
Hắn cũng không có hỏi nhiều, Vũ Nguyên Xuân là huynh đệ kết nghĩa với tổng minh chủ Long Thiên Khiếu, nhưng không phải là huynh đệ kết nghĩa với Hàn Bân.
Tổng minh Tam Giang Thủy Lục nói thế nào cũng là liên minh mà thôi, mọi người đều có lợi ích của riêng mình, cũng có quan hệ của bản thân, cho nên không cần phải quản quá nhiều mới tốt.
Cho nên Hàn Bân cũng chỉ hàn huyên với Vũ Nguyên Xuân hai câu là có thể rời đi.
Vào lúc này Tô Tín cũng đã tới Nhạn Minh hồ, nhưng lại làm võ giả nơi đây chấn động.
Trong phần đông võ giả nơi đây, danh tiếng Tô Tín thật ra xem như lớn nhất, cho dù là võ giả Dung Thần Cảnh cũng không có thanh danh giang hồ lớn như Tô Tín.
Nhìn thấy Tô Tín đến đây, nội tâm Vũ Nguyên Xuân buồn nôn giống như ăn phải con ruồi.
Hắn vừa nghĩ lúc tranh đoạt vị trí tứ đại thần bộ, chính mình còn dương dương đắc ý cho rằng vị trí tứ đại thần bộ nhất định là của mình, cho nên cũng đi thu mua nhân tâm, kết quả trong nháy mắt thánh chỉ tới, vị trí này bằng cách không ngờ tới rơi vào trong tay Tô Tín.
Vừa nghĩ tới tràng cảnh khi đó, Vũ Nguyên Xuân hiện tại vẫn hận không thể giết Tô Tín, đó cũng là lần mất mặt nhất trong đời hắn.
Hơn nữa hắn ngấp nghé vị trí tứ đại thần bộ đã thật lâu, thật vất vả có một cơ hội, kết quả lại bại trong tay hậu bối Tô Tín.
Hiện tại chuyện này biến thành kết cục đã định, nói thêm nữa cũng vô dụng.
Cho nên cho dù trong lòng hắn chán ghét Tô Tín tới cực điểm, hắn vẫn dùng gương mặt tươi cười nói:
- Không nghĩ tới lại có thể gặp Tô đại nhân.
- Theo ta được biết Tô đại nhân ngươi mới đột phá Hóa Thần Cảnh không bao lâu a? Chẳng lẽ hiện tại đã đụng tới biên giới Dung Thần Cảnh?
Thù hận là thù hận, quy củ là quy củ, tối thiểu hiện tại bọn hắn đều là người Lục Phiến Môn, nếu như vạch mặt trước mặt người ngoài, làm thế sẽ ném mặt mũi của Lục Phiến Môn.
Tô tin cũng cười ha hả nói:
- Vũ đại nhân thân là võ giả Dung Thần Cảnh, nên biết Dung Thần Cảnh không thể nào dễ dàng đột phá như vậy, ta chỉ muốn đụng một phen cơ duyên tại nơi đây mà thôi.
Hai người lá mặt lá trái hàn huyên vài câu sau đó liền tách ra.
Lúc này võ giả Hóa Thần Cảnh sau lưng Vũ Nguyên Xuân hỏi:
- Đại nhân, tại sao Tô Tín có thể có lệnh bài? Là ai cho hắn?
Bọn họ đều là tâm phúc của Vũ Nguyên Xuân, cho dù Tô Tín chính là một trong tứ đại thần bộ, nhưng bọn họ vẫn không có nửa phần kính sợ với Tô Tín.
Giống như Lý Phôi và Hoàng Bỉnh Thành, bọn họ đều là tâm phúc đáng tin của Tô Tín, cho dù là Thiết Ngạo nói chuyện cũng không có tác dụng bằng Tô Tín.
Vũ Nguyên Xuân thản nhiên nói:
- Phải biết rằng Tô Tín hiện tại chính là tứ đại thần bộ, dùng uy thế của hắn tại Giang Nam đạo, muốn tìm một lệnh bài vào kho vũ khí Thông Thiên đảo còn không đơn giản?
Tên võ giả Hóa Thần Cảnh do dự nói:
- Nhưng đại nhân, Tô Tín tới đây có thể ảnh hưởng tới kết hoạch của chúng ta lần này hay không?
Sắc mặt Vũ Nguyên Xuân hơi âm trầm một chút, kế hoạch lần này khó tránh khỏi sẽ có ngoài ý muốn, cũng giống như hiện tại.
Vũ Nguyên Xuân thật không ngờ Tô Tín sẽ đến nơi đây, cho nên cũng sinh ra một chút điềm xấu với kế hoạch của hắn.
Trầm ngâm một lát, Vũ Nguyên Xuân lạnh lùng nói:
- Tô Tín tới cũng sẽ tới, chúng ta cũng không có khả năng ngăn cản hắn tiến vào kho vũ khí Thông Thiên đảo.
- Cho nên chúng ta sau khi đi vào kho vũ khí ngàn vạn phải ít xuất hiện cùng cẩn thận, chỉ cần hắn không đến trêu chọc chúng ta, chúng ta cũng không đi trêu chọc Tô Tín.
Các thủ hạ tâm phúc của Vũ Nguyên Xuân đều gật đầu.
- Vũ huynh, lần này ngươi cũng chuẩn bị tiến vào trong đó lại quan sát cảnh tượng thiên hỏa diệt thế hay sao?
‘ Tu La Đao ’ Hàn Bân hay vẫn có tu vi Hóa Thần Cảnh đỉnh phong, chỉ kém một bước là có thể đột phá đến Dung Thần Cảnh, cho nên hắn mới cần đi vào kho vũ khí Thông Thiên đảo tu luyện.
Vũ Nguyên Xuân lại đạt đến Dung Thần Cảnh rất nhiều năm, hơn nữa lúc trước hắn vừa đảm nhiệm vị trí tổng bộ đầu Giang Hoài đạo, hắn đã vào trong kho vũ khí Thông Thiên đảo vài chục lần, hiện tại còn đi vào, thuần túy chính là lãng phí.
Vũ Nguyên Xuân cười ha hả nói:
- Chân muỗi tuy nhỏ cũng là thịt, ngươi cũng biết, đến cấp bậc của chúng ta muốn đột phá cần phải có cơ duyên và cảm ngộ mới được.
- Ta cũng không có biện pháp, lúc này mới phải tiến vào trong kho vũ khí Thông Thiên đảo thử thời vận.
Hàn Bân vụng trộm bĩu môi, hắn tuyệt đối không tin lời này.
Ngươi đã vào vài chục lần còn muốn đột phá?
Hắn cũng không có hỏi nhiều, Vũ Nguyên Xuân là huynh đệ kết nghĩa với tổng minh chủ Long Thiên Khiếu, nhưng không phải là huynh đệ kết nghĩa với Hàn Bân.
Tổng minh Tam Giang Thủy Lục nói thế nào cũng là liên minh mà thôi, mọi người đều có lợi ích của riêng mình, cũng có quan hệ của bản thân, cho nên không cần phải quản quá nhiều mới tốt.
Cho nên Hàn Bân cũng chỉ hàn huyên với Vũ Nguyên Xuân hai câu là có thể rời đi.
Vào lúc này Tô Tín cũng đã tới Nhạn Minh hồ, nhưng lại làm võ giả nơi đây chấn động.
Trong phần đông võ giả nơi đây, danh tiếng Tô Tín thật ra xem như lớn nhất, cho dù là võ giả Dung Thần Cảnh cũng không có thanh danh giang hồ lớn như Tô Tín.
Nhìn thấy Tô Tín đến đây, nội tâm Vũ Nguyên Xuân buồn nôn giống như ăn phải con ruồi.
Hắn vừa nghĩ lúc tranh đoạt vị trí tứ đại thần bộ, chính mình còn dương dương đắc ý cho rằng vị trí tứ đại thần bộ nhất định là của mình, cho nên cũng đi thu mua nhân tâm, kết quả trong nháy mắt thánh chỉ tới, vị trí này bằng cách không ngờ tới rơi vào trong tay Tô Tín.
Vừa nghĩ tới tràng cảnh khi đó, Vũ Nguyên Xuân hiện tại vẫn hận không thể giết Tô Tín, đó cũng là lần mất mặt nhất trong đời hắn.
Hơn nữa hắn ngấp nghé vị trí tứ đại thần bộ đã thật lâu, thật vất vả có một cơ hội, kết quả lại bại trong tay hậu bối Tô Tín.
Hiện tại chuyện này biến thành kết cục đã định, nói thêm nữa cũng vô dụng.
Cho nên cho dù trong lòng hắn chán ghét Tô Tín tới cực điểm, hắn vẫn dùng gương mặt tươi cười nói:
- Không nghĩ tới lại có thể gặp Tô đại nhân.
- Theo ta được biết Tô đại nhân ngươi mới đột phá Hóa Thần Cảnh không bao lâu a? Chẳng lẽ hiện tại đã đụng tới biên giới Dung Thần Cảnh?
Thù hận là thù hận, quy củ là quy củ, tối thiểu hiện tại bọn hắn đều là người Lục Phiến Môn, nếu như vạch mặt trước mặt người ngoài, làm thế sẽ ném mặt mũi của Lục Phiến Môn.
Tô tin cũng cười ha hả nói:
- Vũ đại nhân thân là võ giả Dung Thần Cảnh, nên biết Dung Thần Cảnh không thể nào dễ dàng đột phá như vậy, ta chỉ muốn đụng một phen cơ duyên tại nơi đây mà thôi.
Hai người lá mặt lá trái hàn huyên vài câu sau đó liền tách ra.
Lúc này võ giả Hóa Thần Cảnh sau lưng Vũ Nguyên Xuân hỏi:
- Đại nhân, tại sao Tô Tín có thể có lệnh bài? Là ai cho hắn?
Bọn họ đều là tâm phúc của Vũ Nguyên Xuân, cho dù Tô Tín chính là một trong tứ đại thần bộ, nhưng bọn họ vẫn không có nửa phần kính sợ với Tô Tín.
Giống như Lý Phôi và Hoàng Bỉnh Thành, bọn họ đều là tâm phúc đáng tin của Tô Tín, cho dù là Thiết Ngạo nói chuyện cũng không có tác dụng bằng Tô Tín.
Vũ Nguyên Xuân thản nhiên nói:
- Phải biết rằng Tô Tín hiện tại chính là tứ đại thần bộ, dùng uy thế của hắn tại Giang Nam đạo, muốn tìm một lệnh bài vào kho vũ khí Thông Thiên đảo còn không đơn giản?
Tên võ giả Hóa Thần Cảnh do dự nói:
- Nhưng đại nhân, Tô Tín tới đây có thể ảnh hưởng tới kết hoạch của chúng ta lần này hay không?
Sắc mặt Vũ Nguyên Xuân hơi âm trầm một chút, kế hoạch lần này khó tránh khỏi sẽ có ngoài ý muốn, cũng giống như hiện tại.
Vũ Nguyên Xuân thật không ngờ Tô Tín sẽ đến nơi đây, cho nên cũng sinh ra một chút điềm xấu với kế hoạch của hắn.
Trầm ngâm một lát, Vũ Nguyên Xuân lạnh lùng nói:
- Tô Tín tới cũng sẽ tới, chúng ta cũng không có khả năng ngăn cản hắn tiến vào kho vũ khí Thông Thiên đảo.
- Cho nên chúng ta sau khi đi vào kho vũ khí ngàn vạn phải ít xuất hiện cùng cẩn thận, chỉ cần hắn không đến trêu chọc chúng ta, chúng ta cũng không đi trêu chọc Tô Tín.
Các thủ hạ tâm phúc của Vũ Nguyên Xuân đều gật đầu.
Danh sách chương