Hiện tại vì lệnh bài kho vũ khí đáp ứng ván cược với Tiêu Hoàng, bọn họ cho rằng đây là biểu hiện không khôn ngoan.
Đám người Lý Phôi và Lục Tục tâm phúc của Tô Tín lại không nói gì, bởi vì bọn họ đã quen với phong cách hành sự ngoài dự đoán của Tô Tín.
Tuy phong cách hành sự của Tô Tín ngoài dự đoán của mọi người nhưng kỳ thật có một điểm bọn họ tin tưởng không nghi ngờ, đó là từ xưa tới nay Tô Tín không làm mua bán lỗ vốn, lúc này hắn cũng như thế.
Tiêu Hoàng cười cười nói:
- Rất tốt, trận chiến đầu tiên giao cho cửu thúc Tiêu Vô Lãnh đến.
Trước kia Tiêu Vô Lãnh đã giao thủ với Tô Tín, song phương đấu tiễn, kết quả Tiêu Vô Lãnh thua.
Nhưng kỳ thật Tiêu Vô Lãnh có thua, Tiêu Hoàng cũng không cho rằng Tô Tín có thể mặt đối mặt đánh thắng võ giả Dung Thần Cảnh Tiêu gia.
Lần trước hai người đấu tiễn, cho nên Tô Tín trừ Thương Tâm Tiểu Tiễn ra rất ít sử dụng vũ kỹ khác, cho nên hắn cũng không có dốc sức liều mạng.
Tiêu Vô Lãnh cũng thế, hắn thân là cường giả Dung Thần Cảnh, đương nhiên thủ đoạn không chỉ có một Liệp Long Cung, nếu song phương so đấu thủ đoạn khác, chỉ sợ thắng bại thế nào còn chưa biết.
Chỉ có điều chờ đợi Tiêu Vô Lãnh xuất hiện, Tô Tín lại nói thẳng:
- Không cần đấu, ván này chúng ta nhận thua.
Nghe được Tô Tín nói thế mọi người sững sờ, sau đó Tiêu Hoàng kịp phản ứng, Tô Tín lại chơi lừa gạt!
Kỳ thật Tô Tín sử dụng chiêu này rất đơn giản, chẳng khác gì đua ngựa mà thôi.
Tiêu Vô Lãnh không phải rất mạnh sao? Hắn không phải võ giả Dung Thần Cảnh hay sao? Vậy thì tốt, người mình không cần phải tranh với hắn, chỉ có phóng lực lượng lên người Tiêu gia mà thôi.
Bởi như vậy bên phía Tô Tín phải thắng liên tục hai ván, nếu không hắn làm tất cả mọi chuyện sẽ biến thành không có ý nghĩa.
Tô Tín rất có lòng tin với người bên cạnh mình, đồng thời Tiêu Hoàng cũng có lòng tin của người bên cạnh, cho nên hai người đấu mới là trọng yếu nhất.
Tiêu Hoàng thắng thì Tô Tín bại triệt để, mà Tô Tín thắng, hắn vẫn còn một cơ hội, cho nên từ tổng thể, khí thế bên phía Tiêu Hoàng rất đủ.
- Tô huynh, nếu như vậy do hai ta giao thủ đi.
Tiêu Hoàng chậm rãi đi ra, khí thế trên người tăng lên, không ngờ hắn đã đột phá đến Hóa Thần Cảnh hậu kỳ, từ cảnh giới cũng không kém Tô Tín bao nhiêu.
Thân là người của Tiêu gia, đương nhiên thiên phú bản thân Tiêu Hoàng không yếu, có thể nói rất mạnh.
Dù sao trên giang hồ vẫn phải dựa vào thực lực nói chuyện, nếu không cho dù tâm cơ của Tiêu Hoàng sâu hơn nữa, thủ đoạn của hắn cao siêu hơn nữa cũng không thể thành người thừa kế Tiêu gia.
Thời điểm người khác đột phá Hóa Thần Cảnh củng cố tu vi, Tiêu Hoàng đã đột phá đến Hóa Thần Cảnh trung kỳ, bắt đầu trùng kích cảnh giới tiếp theo.
Sau khi Tiêu Hoàng đột phá Hóa Thần Cảnh chưa từng giao thủ với người khác, nhưng hắn vẫn không buông khổ tu.
Thân là tồn tại tốp ba Nhân Bảng ngày xưa, sau khi hắn tấn chức Hóa Thần Cảnh không có thanh danh như Tô Tín nhưng thực lực của hắn lại bị Tô Tín vượt qua rất lớn.
Huống chi hắn chủ động muốn khiêu chiến Tô Tín, trong nội tâm cũng khó tránh khỏi có ý không phục.
Tiêu Hoàng thật sự không dễ chịu, tâm trí thủ đoạn của hắn trong thế hệ trẻ Tiêu gia cũng có thể nói hoàn mỹ.
Tuy hắn vẫn xem thường mãng phu ngốc nghếch như Hà Hưu nhưng hắn lại hiểu rõ ràng, lúc cảnh giới cường đại tới trình độ nhất định, bất cứ âm mưu quỷ kế gì cũng là mây bay.
Cho nên những năm gần đây Tiêu Hoàng vẫn không ngừng khổ tu, nếu không hắn không thể đứng tốp ba Nhân Bảng, mấy năm qua chưa từng bị người ta vượt qua.
Chỉ cần là võ giả sẽ không thoát khỏi hai chữ danh lợi, Tiêu Hoàng cũng như thế.
Trong Nhân Bảng ngày xưa, ba người Lâm Trường Hà, Hà Hưu, Tiêu Hoàng chiếm cứ tốp ba mấy năm, danh khí và uy vọng không thể nghi ngờ là lớn nhất.
Tô Tín là người đuổi theo trên Nhân Bảng rất nhanh, nhưng cho dù Lâm Trường Hà hoặc là Hà Hưu lúc đó đều sờ tới biên giới Hóa Thần Cảnh.
Chỉ có điều Lâm Trường Hà muốn tìm đạo của mình cho nên không có đột phá, Hà Hưu muốn đánh bại hắn trong cùng cảnh giới nên cũng không đột phá.
Tiêu Hoàng tích lũy thập phần thâm hậu, chỉ cần cơ duyên tới sẽ lập tức đột phá.
Cho nên cho dù khi đó Tô Tín tăng lên rất nhanh cũng không trực tiếp đuổi theo ba người bọn họ.
Hiện tại tới cảnh giới Hóa Thần Cảnh, Tô Tín người sau vượt lên trước, thanh danh trên giang hồ lên cao, thậm chí có thể nói sánh vai với cường giả thế hệ trước.
Tiêu Hoàng biết những chiến tích này là thật, cho nên hắn chịu phục, nhưng đồng thời trong lòng của hắn lại không phục.
Tô Tín có thể không kiêng nể gì nhưng hắn là người cô đơn, sau lưng còn có Lục Phiến Môn làm chỗ dựa.
Tiêu Hoàng hắn không bận tâm Tiêu gia sau lưng, nói không chừng còn có thể xông ra thanh danh lớn hơn Tô Tín.
Võ giả có thể tự phụ nhưng lại không thể tự ti.
Vừa vặn Tiêu Hoàng rất tự tin vào thực lực của mình, lúc này hắn thắng Tô Tín, như vậy thanh danh Tô Tín tích lũy mấy năm qua sẽ làm mai mối cho Tiêu Hoàng.
Đám người Lý Phôi và Lục Tục tâm phúc của Tô Tín lại không nói gì, bởi vì bọn họ đã quen với phong cách hành sự ngoài dự đoán của Tô Tín.
Tuy phong cách hành sự của Tô Tín ngoài dự đoán của mọi người nhưng kỳ thật có một điểm bọn họ tin tưởng không nghi ngờ, đó là từ xưa tới nay Tô Tín không làm mua bán lỗ vốn, lúc này hắn cũng như thế.
Tiêu Hoàng cười cười nói:
- Rất tốt, trận chiến đầu tiên giao cho cửu thúc Tiêu Vô Lãnh đến.
Trước kia Tiêu Vô Lãnh đã giao thủ với Tô Tín, song phương đấu tiễn, kết quả Tiêu Vô Lãnh thua.
Nhưng kỳ thật Tiêu Vô Lãnh có thua, Tiêu Hoàng cũng không cho rằng Tô Tín có thể mặt đối mặt đánh thắng võ giả Dung Thần Cảnh Tiêu gia.
Lần trước hai người đấu tiễn, cho nên Tô Tín trừ Thương Tâm Tiểu Tiễn ra rất ít sử dụng vũ kỹ khác, cho nên hắn cũng không có dốc sức liều mạng.
Tiêu Vô Lãnh cũng thế, hắn thân là cường giả Dung Thần Cảnh, đương nhiên thủ đoạn không chỉ có một Liệp Long Cung, nếu song phương so đấu thủ đoạn khác, chỉ sợ thắng bại thế nào còn chưa biết.
Chỉ có điều chờ đợi Tiêu Vô Lãnh xuất hiện, Tô Tín lại nói thẳng:
- Không cần đấu, ván này chúng ta nhận thua.
Nghe được Tô Tín nói thế mọi người sững sờ, sau đó Tiêu Hoàng kịp phản ứng, Tô Tín lại chơi lừa gạt!
Kỳ thật Tô Tín sử dụng chiêu này rất đơn giản, chẳng khác gì đua ngựa mà thôi.
Tiêu Vô Lãnh không phải rất mạnh sao? Hắn không phải võ giả Dung Thần Cảnh hay sao? Vậy thì tốt, người mình không cần phải tranh với hắn, chỉ có phóng lực lượng lên người Tiêu gia mà thôi.
Bởi như vậy bên phía Tô Tín phải thắng liên tục hai ván, nếu không hắn làm tất cả mọi chuyện sẽ biến thành không có ý nghĩa.
Tô Tín rất có lòng tin với người bên cạnh mình, đồng thời Tiêu Hoàng cũng có lòng tin của người bên cạnh, cho nên hai người đấu mới là trọng yếu nhất.
Tiêu Hoàng thắng thì Tô Tín bại triệt để, mà Tô Tín thắng, hắn vẫn còn một cơ hội, cho nên từ tổng thể, khí thế bên phía Tiêu Hoàng rất đủ.
- Tô huynh, nếu như vậy do hai ta giao thủ đi.
Tiêu Hoàng chậm rãi đi ra, khí thế trên người tăng lên, không ngờ hắn đã đột phá đến Hóa Thần Cảnh hậu kỳ, từ cảnh giới cũng không kém Tô Tín bao nhiêu.
Thân là người của Tiêu gia, đương nhiên thiên phú bản thân Tiêu Hoàng không yếu, có thể nói rất mạnh.
Dù sao trên giang hồ vẫn phải dựa vào thực lực nói chuyện, nếu không cho dù tâm cơ của Tiêu Hoàng sâu hơn nữa, thủ đoạn của hắn cao siêu hơn nữa cũng không thể thành người thừa kế Tiêu gia.
Thời điểm người khác đột phá Hóa Thần Cảnh củng cố tu vi, Tiêu Hoàng đã đột phá đến Hóa Thần Cảnh trung kỳ, bắt đầu trùng kích cảnh giới tiếp theo.
Sau khi Tiêu Hoàng đột phá Hóa Thần Cảnh chưa từng giao thủ với người khác, nhưng hắn vẫn không buông khổ tu.
Thân là tồn tại tốp ba Nhân Bảng ngày xưa, sau khi hắn tấn chức Hóa Thần Cảnh không có thanh danh như Tô Tín nhưng thực lực của hắn lại bị Tô Tín vượt qua rất lớn.
Huống chi hắn chủ động muốn khiêu chiến Tô Tín, trong nội tâm cũng khó tránh khỏi có ý không phục.
Tiêu Hoàng thật sự không dễ chịu, tâm trí thủ đoạn của hắn trong thế hệ trẻ Tiêu gia cũng có thể nói hoàn mỹ.
Tuy hắn vẫn xem thường mãng phu ngốc nghếch như Hà Hưu nhưng hắn lại hiểu rõ ràng, lúc cảnh giới cường đại tới trình độ nhất định, bất cứ âm mưu quỷ kế gì cũng là mây bay.
Cho nên những năm gần đây Tiêu Hoàng vẫn không ngừng khổ tu, nếu không hắn không thể đứng tốp ba Nhân Bảng, mấy năm qua chưa từng bị người ta vượt qua.
Chỉ cần là võ giả sẽ không thoát khỏi hai chữ danh lợi, Tiêu Hoàng cũng như thế.
Trong Nhân Bảng ngày xưa, ba người Lâm Trường Hà, Hà Hưu, Tiêu Hoàng chiếm cứ tốp ba mấy năm, danh khí và uy vọng không thể nghi ngờ là lớn nhất.
Tô Tín là người đuổi theo trên Nhân Bảng rất nhanh, nhưng cho dù Lâm Trường Hà hoặc là Hà Hưu lúc đó đều sờ tới biên giới Hóa Thần Cảnh.
Chỉ có điều Lâm Trường Hà muốn tìm đạo của mình cho nên không có đột phá, Hà Hưu muốn đánh bại hắn trong cùng cảnh giới nên cũng không đột phá.
Tiêu Hoàng tích lũy thập phần thâm hậu, chỉ cần cơ duyên tới sẽ lập tức đột phá.
Cho nên cho dù khi đó Tô Tín tăng lên rất nhanh cũng không trực tiếp đuổi theo ba người bọn họ.
Hiện tại tới cảnh giới Hóa Thần Cảnh, Tô Tín người sau vượt lên trước, thanh danh trên giang hồ lên cao, thậm chí có thể nói sánh vai với cường giả thế hệ trước.
Tiêu Hoàng biết những chiến tích này là thật, cho nên hắn chịu phục, nhưng đồng thời trong lòng của hắn lại không phục.
Tô Tín có thể không kiêng nể gì nhưng hắn là người cô đơn, sau lưng còn có Lục Phiến Môn làm chỗ dựa.
Tiêu Hoàng hắn không bận tâm Tiêu gia sau lưng, nói không chừng còn có thể xông ra thanh danh lớn hơn Tô Tín.
Võ giả có thể tự phụ nhưng lại không thể tự ti.
Vừa vặn Tiêu Hoàng rất tự tin vào thực lực của mình, lúc này hắn thắng Tô Tín, như vậy thanh danh Tô Tín tích lũy mấy năm qua sẽ làm mai mối cho Tiêu Hoàng.
Danh sách chương