Lâm Tư không ngờ rằng cô ta lại lên tiếng giải thích cho Nguyễn Tinh Vãn, nhất thời không nói nên lời.

Thẳng thắn mà nói, người bị nghi ngờ nhiều nhất trong chuyện này chính là Ôn Thiển.

Lâm Tư có vẻ suy tư nhìn Ôn Thiển, nhưng khuôn mặt cô ta hoàn toàn bình tĩnh, không chút lo lắng.

Lâm Tư nói:

"Cô đi cùng tôi đến gặp phía Quý gia để giải thích tình hình, cố gắng giảm thiểu ảnh hưởng của sự việc này."

"Được thôi."

Khi Nguyễn Tinh Vãn và Lâm Tri Ý đến sảnh tiệc, người dẫn chương trình đã thông báo tạm dừng buổi đấu giá, mọi người đang bàn tán về sự việc.

Những tin đồn về việc cô từng bị đại gia bao nuôi lại bị lôi ra, thậm chí còn có người nói rằng các tác phẩm của cô luôn sao chép, lần này gặp rắc rối cũng là báo ứng. Thêm vào đó, còn có tin đồn rằng Thành Quang bao che cho cô vì có giao dịch tình ái mờ ám với một số lãnh đạo cấp cao.

Những người đó nói một cách chắc chắn, như thể đã có bằng chứng rõ ràng.

Chu An An đứng một bên, khoanh tay, mỉa mai:

"Cô ta có chuyện gì mà không dám làm chứ? Chiếm đoạt đồ của người khác làm của riêng không phải lần một lần hai rồi."

Lâm Tri Ý nhẹ giọng:

"An An, đừng nói như vậy, bây giờ mọi chuyện vẫn chưa điều tra rõ ràng, đừng vu oan cho người khác."


"Em có vu oan cho cô ta hay không, tự cô ta biết rõ."

Nguyễn Tinh Vãn không muốn tranh cãi vô ích với Chu An An, cô tìm một nhân viên của Thành Quang trong đám đông và hỏi:

"Tổng biên Lâm đâu rồi?"

"Cô Nguyễn?" Nhân viên có vẻ ngạc nhiên khi thấy cô, sau đó nhanh chóng nói tiếp:

"Tôi vừa thấy tổng biên Lâm và Ôn Thiển đi tìm Qúy tổng."

Nguyễn Tinh Vãn lại hỏi:

"Họ đi hướng nào?"

"Họ đi về phía phòng nghỉ VIP."

Nguyễn Tinh Vãn gật đầu cảm ơn, sau đó quay sang Lâm Tri Ý nói:

"Xin lỗi cô Lâm, tôi phải rời đi một lát."

Lâm Tri Ý nói: "Để tôi đi cùng cô."

Nguyễn Tinh Vãn định từ chối, nhưng nghe cô ấy nói tiếp:

"Dù sao chuyện này cũng liên quan đến tôi."


"Được."

Trong phòng nghỉ VIP, Quý lão gia vừa nghe nhiều tin đồn về Nguyễn Tinh Vãn, không giấu nổi cơn giận:

"Ý của tạp chí các anh là gì, dám đưa tác phẩm của một nhà thiết kế như thế này đến đấu giá, lại còn xảy ra chuyện như vậy!"

Lâm Tư nói:

"Qúy tổng, rất xin lỗi, nhưng ngài đã hiểu lầm về nhà thiết kế của chúng tôi. Những tin đồn bên ngoài đều không phải sự thật. Hơn nữa, trang sức đấu giá hôm nay là do chính cô ấy thiết kế, chắc hẳn có sự cố nào đó..."

"Tôi không quan tâm. Một buổi từ thiện lại bị làm cho rối loạn thế này! Tôi đã cho người rút tác phẩm của cô ta ra rồi, sau này các anh tốt nhất ra một thông báo làm rõ sự việc này."

Lâm Tư nhíu mày:

"Qúy tổng, nếu cứ rút tác phẩm của cô ấy mà không giải thích gì, mọi người sẽ nghĩ rằng cô ấy............."

Quý lão gia lạnh lùng ngắt lời:

"Đó không phải việc tôi phải lo."

Nói xong, Quý lão gia định rời đi thì cửa phòng nghỉ VIP bị mở ra.

Chu Từ Thâm đứng ở cửa, vẻ mặt điềm đạm nói:

"Xảy ra sai sót như vậy, Quý gia là đơn vị tổ chức cũng không thể thoái thác trách nhiệm, chẳng lẽ Quý tổng định để mặc chuyện này sao?"

Thấy anh, sắc mặt Quý lão gia càng khó chịu:

"Chu tổng nói vậy, chẳng lẽ muốn can thiệp vào chuyện này?"

"Quý tổng hiểu lầm rồi, tôi chỉ tình cờ đi qua thôi."

"..."

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện