Nhưng rất nhanh cô ấy đã chuyển sang chủ đề tiếp theo: "Vậy dạ tiệc từ thiện ngày mai cậu định làm thế nào đây, đã nói là do nhà họ Quý tổ chức, vậy thì Quý Hoài Kiến chắc chắn cũng sẽ đến, bây giờ anh ta đã đính hôn rồi, hai người gặp mặt sẽ ngại ngùng nhỉ?"

"Sẽ không đâu, chúng tớ đã nói rõ ràng rồi."

Vào buổi tối hôm đó ở nhà họ Chu, đã nói rõ ràng rồi.

Nguyễn Tinh Vãn ngược lại không lo lắng chuyện này, mà là...

Cô sợ là ở dạ tiệc từ thiện ngày mai, sẽ gặp phải người quen.

Những người khác thì thôi đi, dù sao thì bây giờ trời đã chuyển lạnh, cô mặc đồ dày một chút là được rồi, sẽ không có ai cố ý nhìn chằm chằm vào bụng cô.

Người mà cô thật sự lo lắng, chính là cái đồ điên Chu An An kia.

Chu An An là loại người, rõ ràng bạn đang đi đường đàng hoàng không trêu chọc gì đến cô ta, thì cô ta cũng sẽ xông lên cắn bạn hai cái.

Nguyễn Tinh Vãn cũng không phải là sợ cô ta, chỉ là một khi để cho Chu An An phát hiện ra chuyện cô mang thai, vậy thì cả nhà họ Chu sẽ biết.

Nhưng Lâm Tư bên kia đã sắp xếp xong xuôi rồi, cô cũng không thể không đi.

Trở về nhà, Nguyễn Tinh Vãn không lên lầu, mà là hâm nóng một ly sữa ở phòng khách, vừa uống vừa chờ đợi.


Chờ đến gần mười một giờ, bóng dáng Chu Từ Thâm mới xuất hiện ở phòng khách.

Nguyễn Tinh Vãn đứng dậy: "Chu tổng..."

Chu Từ Thâm thản nhiên nhìn cô ấy: "Chúng ta quen biết nhau sao?"

"..."

Tên đàn ông chó c.h.ế.t này lại bắt đầu rồi phải không?

Nguyễn Tinh Vãn biết anh đang mỉa mai chuyện mấy ngày nay cô không nói chuyện với anh, cái miệng kia cũng không phải chỉ mọc trên người mình cô, chẳng phải anh cũng không nói chuyện với cô sao.

Cô nhỏ giọng nói: "Tôi có chuyện muốn nói với Chu tổng."

Chu Từ Thâm sải bước dài đi tới ghế sofa ngồi xuống, đôi môi mỏng khẽ động, lạnh lùng thốt ra một chữ: "Nói."

Mặc dù thái độ của anh rất tệ, nhưng Nguyễn Tinh Vãn dù sao cũng đang cầu xin anh, chỉ có thể hạ thấp tư thế: "Ngày mai tôi phải tham gia một buổi dạ tiệc từ thiện, Chu An An chắc cũng sẽ đến, cho nên tôi muốn nhờ Chu tổng..."

Chưa kịp để cô nói xong, Chu Từ Thâm đã nói: "Đã biết là sẽ gặp Chu An An, vậy mà còn đi?"


Nguyễn Tinh Vãn kiên nhẫn giải thích: "Đây là tôi tham dự với tư cách là nhà thiết kế trang sức của tạp chí Thành Quang, là công việc, không có lý do gì để từ chối."

"Không có lý do gì để từ chối hay là không muốn từ chối?" Chu Từ Thâm bắt chéo hai chân dài, thản nhiên nói: "Em muốn đi gặp Quý Hoài Kiến chứ gì."

Nguyễn Tinh Vãn không muốn tiếp tục tranh cãi với anh vì chuyện này nữa, dù sao thì cô có nói gì thì anh cũng sẽ không nghe, chỉ dựa theo suy nghĩ của mình mà phán xét.

Cô giật giật khóe miệng nói: "Làm phiền Chu tổng rồi, coi như tôi chưa từng nói gì hết."

Nói xong, Nguyễn Tinh Vãn trực tiếp xoay người lên lầu.

Chu Từ Thâm nhìn bóng lưng của cô, khẽ l.i.ế.m môi, nhưng không nói gì.

Bữa tiệc ngày mai, cô không đi là tốt nhất.

Trở về phòng, Nguyễn Tinh Vãn suy nghĩ rất lâu, vẫn cảm thấy dạ tiệc từ thiện lần này dù thế nào cô cũng không thể đi được.

Cho dù chỉ có một phần vạn khả năng bị phát hiện, thì cô cũng không dám đánh cược.

Nguyễn Tinh Vãn lấy điện thoại ra gửi tin nhắn cho Lâm Tư, nói rằng ngày mai cô không thể đến dạ tiệc từ thiện được.

Công việc chính của Nguyễn Tinh Vãn khi tham gia dạ tiệc lần này là giới thiệu nguồn cảm hứng và ý tưởng thiết kế của chiếc vòng cổ trong lúc nó được đưa ra bán đấu giá.

Cô đã không đi được, thì công việc này chỉ có thể để cho Lâm Tư hoàn thành thay cô.

Sau khi bàn giao công việc cho Lâm Tư xong xuôi, Nguyễn Tinh Vãn nằm trên giường, nhìn tờ lịch bên cạnh.

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện